Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 199

Cập nhật lúc: 2025-06-06 14:06:38
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ lúc Tần Du biết Tống thái thái tới nay, mặt ngoài bà ấy rất nghiêm khắc nhưng lại một mức thỏa hiệp nhượng bộ. Đây là lần đầu tiên Đại thái thái cho cô thấy mặt mạnh mẽ của mình, hoàn toàn không sợ những di thái thái này đi mách lẻo với lão gia.

Trong lòng A Phương cũng rất vui vẻ, cuối cùng tiểu thư cũng thể hiện ra khí thế của một phu nhân chân chính rồi.

Tống thái thái đi tới bên cạnh Ngũ di thái, cúi đầu nhìn. Bà ấy nơm nớp lo sợ đứng lên: "Phu nhân."

"A Phương, gọi người hầu của Ngũ di thái tới đưa cô ấy về."

"Vâng!"

Tống thái thái thấy Lục di thái đứng ở ngoài cửa phòng phía đông nhìn quanh thì gọi A Phương: "Gọi Lục di thái tới đây."

"Vâng."

Bà ấy đi tới chủ vị và ngồi xuống, Tần Du đi theo đứng bên cạnh Tống thái thái.

Vừa rồi, Đại thái thái liên tục lên tiếng làm mọi người không dám thở mạnh, cũng nhìn kỹ cô gái trẻ bên trên.

Lục di thái được A Phương gọi tới, đi qua cánh cửa, ngẩng đầu nhìn cô gái bên cạnh Tống thái thái.

Cô ấy thấy đối phương đội mũ dạ có lưới che nửa khuôn mặt kiểu tây, đôi đỏ, trên người mặt một chiếc áo sơ mi trắng kiểu tây, bên dưới mặc một chiếc váy dài màu đỏ có hình Bách Điểu Triều Phượng. Lục di thái nhận ra chiếc váy này và cả người kia nữa.

Lúc di thái ấp úng: "Tiểu... Tiểu... Thư!"

Nghe Lục di thái gọi vậy, đám người ngẩng đầu lên nhìn chăm chú, thế mà vừa rồi không nhận ra cô gái trẻ bên cạnh Đại thái thái chính là đại thiếu phu nhân.

Một lý do là vì lưới che mặt, nguyên nhân lớn hơn là trong ấn tượng của mọi người thì đại thiếu phu nhân thường mặc trang phục màu trắng, dù xinh đẹp như hoa xuân tháng ba nhưng chưa bao giờ trang điểm đậm và ăn mặc thời thượng thế này.

"Mọi chuyện của em đều ổn cả chứ?" Tần Du hỏi Vân Nhi.

Lục di thái từng tưởng tượng tới cảnh tiểu thư đau lòng, tiều tụy giống như khi trên đường từ Hồ Châu về Ninh Ba, sợ hãi khi nghĩ tới tương lai, mình còn phải an ủi suốt dọc đường.

Cô ấy chưa từng nghĩ tiểu thư sẽ xuất hiện trước mặt mình với thần thái sáng láng như thế này.

Lục di thái thấy cô xưng hô như vậy thì xấu hổ, cúi đầu: "Đều ổn."

"Vậy là tốt rồi."

Tống thái thái nói với A Phương: "Cho mọi người về hết đi, nên làm gì thì làm đó. Không cần để ý tới mấy lời đồn này làm gì."

"Vâng, phu nhân." A Phương cho đám người hầu quay lại vị trí làm việc, phu nhân về bản thân lại có chỗ dựa.

Bà ta không kìm đường nhìn về phía đại thiếu phu nhân đứng bên cạnh tiểu thư nhà mình. Từ trước tới giờ, A Phương vẫn cảm thấy đại thiếu phu nhân xinh đẹp, nhưng không ngờ lại đẹp tới mức này. Bà ta chẳng hiểu nổi Đại thiếu gia muốn lấy tiên nữ thế nào mới bỏ qua cô gái như cô.

"Dì Phương, dì nhìn tôi làm cái gì?"

"Đại thiếu phu nhân, tôi..."

"Sau này, dì cứ gọi tôi là Tần tiểu thư đi, tôi và Đại thiếu gia ly hôn rồi." Tần Du rất kính trọng A Phương.

Ba vị di thái thái, A Phương và hai người hầu trong phòng phu nhân đang ở đây đều có phỏng đoán trong lòng, nhưng họ đều thắc mắc đã ly hôn rồi còn về đây làm gì nữa?

Tống thái thái đằng hắng một tiếng: "Tần tiểu thư quen biết với nhà họ Tống nhiều năm, các người phải đối đãi như khách quý."

Khách quý? Một người đàn bà bị chồng bỏ mà còn xem như khách quý? Nếu là người phụ nữ bình thường thì e rằng bây giờ đã cạo đầu vào am làm ni cô rồi, nào có mặt mũi mà đứng ở đây? Nhị di thái nhếch mép.

Tống thái thái nói với A Phương: "A Phương, trong nhà có lời đồn gì vậy mà làm bà phải làm to chuyện như vậy?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-199.html.]

A Phương nhìn thoáng qua Tam di thái nói: "Chiều tối qua có một lời đồn nói phu nhân và lão gia tới Thượng Hải đuổi hồ ly tinh mê hoặc Đại thiếu gia đi. Sau khi tìm đại thiếu phu nhân về, Đại thiếu gia và lão gia cãi nhau, cậu ấy đã bỏ nhà đi. Còn nói, người và lão gia sẽ trói Đại thiếu gia về động phòng với đại thiếu phu nhân."

A cái này? Đám người này không đi làm biên kịch thì đúng là lãng phí tài năng, Tần Du cũng bó tay.

Tống thái thái: "Ai tung tin đồn?"

Mấy người đồng loạt nhìn về phía Tam di thái, bà ấy bị nhìn chằm chằm thì bối rối nói: "Là Niên thái thái nói cho em biết."

"Lại là bà ta?" Tống phu nhân nhíu mày.

"Bằng không sao bác Phó mới không gặp vị này mấy ngày mà đã rất nhớ rồi?"

"Bác Phó cháu lâu ngày không về nhà, trong nhà do mẹ kế chồng và em dâu làm chủ, không tiện gọi bạn qua cho đã cơn nghiện chơi bài của bà ấy." Tống thái thái hơi trầm tư: "A Phương, lấy thiệp mời tới cho tôi, tôi phải thay Phó thái thái mở một chiếu bài mới được."

"Vâng, phu nhân."

Tống thái thái quay đầu nhìn Lục di thái: "Em sáu, ngày đó cô tới nhà họ Niên, Niên thái thái mời những phu nhân nào? Cô đọc tên những người đó ra, chúng ta sẽ mời họ."

Nhị di thái và Tam di thái đều nghe không hiểu. Sao lần này Đại thái thái trở về lại kỳ lạ như vậy? Đại thiếu gia và đại thiếu phu nhân tranh chấp dẫn tới ly hôn, các nhà đều đang xem trò cười của nhà họ Tống, thế mà bà ấy còn mời mấy phu nhân kia? Đây chẳng phải còn ngại trò cười của nhà mình chưa đủ nhiều ư?

"Được rồi, Tứ di nương và Ngũ di nương đang mang thai, ngày mai cũng không tiện chiêu đãi khách, ba người còn lại chuẩn bị cho cẩn thận, ngày mai tiếp các vị phu nhân."

Tiếp đãi mấy phu nhân kia mà còn cần những di thái thái như họ cùng làm ư? Chẳng phải vừa rồi bà ấy không cho bọn họ gọi là "chị cả" mà bắt gọi "phu nhân" sao? Bây giờ lại bảo mấy người họ có mặt trong trường hợp xã giao này?

Nhị di thái, Tam di thái thật sự không thể hiểu nổi.

Tống thái thái ngẩng đầu lên: "Các ngươi về hết đi, ta và Tần tiểu thư đi đường xa mệt nhọc phải nghỉ ngơi một chút."

Nhị di thái, Tam di thái chân trước chân sau đi ra ngoài. Lúc Lục di thái bước ra ngoài đã quay đầu lại nhìn, thấy tiểu thư đang cười nói với Đại thái thái, trông đâu có vẻ đau lòng?

Cô ấy quay đầu, đi ra ngoài mà vành mắt đỏ lên, cuối cùng cũng không đợi được tiểu thư liếc mình một cái.

Mấy vị di thái thái đều đi ra ngoài, Tống thái thái nói: "A Phương, ngồi đi."

A Phương ngồi xuống: "Phu nhân, người đây là?"

"A Phương, tôi định về Thượng Hải sống."

"Ở Thượng Hải có thể ở cùng thiếu gia, nhưng chẳng phải ở đó có lão gia ư?" Khó lắm lão gia mới về ở với mấy di thái thái kia, A Phương nhìn đã thấy không thoải mái rồi, huống chi về Thượng Hải, chẳng lẽ ngày ngày phải nhìn ông ta ôm Lục di thái? Có khi còn có Thất di thái? Nhìn thấy đã phiền lòng rồi.

Tống thái thái quay đầu nhìn về phía Tần Du: "Tần tiểu thư bây giờ đổi tên thành Tần Du, con bé mua một con nhà nhỏ ngay cạnh nhà họ Phó, phòng ở vẫn còn trống nên tôi sẽ tới Thượng Hải ở cùng Tiểu Du."

A? A Phương sửng sốt, đại thiếu phu nhân ly hôn rồi, phu nhân lại ở cùng cô. Xem ra lão gia và phu nhân cũng đã đồng ý cho thiếu gia cưới thiếu phu nhân mới, tới lúc đó người kia không nghĩ gì? Bà ta phải tự mình khuyên nhủ phu nhân mới được.

"A Phương, bà đi với tôi. Mặt khác, nhà họ Phó đã sắp xếp ngày kia tới lấy của hồi môn của Tiểu Du. Bà và Tiểu Du kiểm tra một chút xem có xuất nhập gì không."

"Nhà họ Phó?" A Phương hơi hồi hộp, liên quan gì tới nhà họ Phó chứ?

DTV

"Chẳng phải nhà họ có dịch vụ vận chuyển ư? Bọn họ sẽ đưa của hồi môn của Tiểu Du tới Thượng Hải."

"À, thì ra là vậy."

"Còn nữa, đồ của tôi cũng cần chỉnh lý một chút, thừa dịp này đưa hết đi."

"Đồ của người?"

A Phương không thể hiểu nổi, Tống thái thái dừng một chút rồi nói tiếp: "Tất cả những thứ thuộc về tôi, trừ mười mấy cửa hàng, ruộng đất hồi môn, bảo lão Lục rằng sau này thu tiền thuê chuyển thẳng lên Thượng Hải qua ngân hàng tư nhân của nhà họ Phó..."

Loading...