Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 207
Cập nhật lúc: 2025-06-06 14:06:58
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhị di thái vừa nghe, thấy có đạo lý liền thay quần áo đi đến phòng khách cùng Tam di nương.
Lục di thái đã đến rồi, nhanh chóng cất tiếng chào hỏi: "Nhị tỷ, Tam tỷ."
Tam di thái nhìn Lục di thái một lượt từ trên xuống dưới:"Tiểu Lục à, nói ra thì vẫn là cô thông minh. Làm nha đầu của di thái thái ngược lại lại không như mình là di thái thái."
Lục di thái lơ mơ không hiểu Tam di thái có ý gì.
"Sáng nay, cô biết tôi thấy tiểu thư nhà cô ở cùng với ai không?"
Lục di thái lắc đầu. Tam di thái đến bên tai cô ta nói: "Cô biết Nhị thiếu gia nhà học Phó nổi danh với Đại thiếu gia nhà chúng ta không?"
Lục di thái gật đầu: "Có điều không phải rồi. Đại thiếu gia và Phó thiếu gia đều thích con hồ ly tinh đó, không có quan hệ gì với tiểu thư chúng tôi hết."
DTV
"Tai nghe là giả, mắt thấy là thật. Hôm nay tiểu thư nhà cô ở bên thiếu gia nhà họ Phó dây dưa mập mờ." Tam di thái cười:"Cô nói xem, Nhị thiếu gia nhà họ Phó sẽ lấy người đàn bà mà bạn tốt của anh ta bỏ rơi làm vợ ư? Dựa theo tình huống này cũng là làm di thái thái cho Nhị thiếu gia nhà họ Phó. Cho nên tôi mới nói cô thông minh, leo lên giường lão gia trước."
"Tiểu thư chúng tôi không phải người như vậy." Lục di thái cãi lại Tam di thái.
"Không phải người như vậy. Vậy cô nói xem sao cô tại lại cứ phải tìm một cái núi dựa, nếu không sao có thể bảo vệ được những món đồ cưới trong tay kia. Bây giờ chú bác ở nhà mẹ để ở Hồ Châu của cô ta không biết cô ta ly hôn, nếu biết rồi cô nghĩ sẽ như thế nào?" Tam di thái tặc lưỡi thương thay cho vị Đại thiếu phu nhân cũ này:"Lớn lên như vậy, khắc cha khắc mẹ, người không tránh khỏi số mệnh mà."
Những lời nói này khá có đạo lý. Lục di thái từ lúc thấy tiểu thư, thấy tiểu thư thần thái sáng lắng, trong lòng ít nhiều cũng có chút hối tiếc, có phải là mình sai rồi không. Bây giờ nghĩ đến, phụ nữ trên đền có biết bao khó khăn, tiểu thư chẳng qua cũng là tìm một con đường thoát giống mình thôi.
Trong phòng khách, hai vị thái thái đầy thương tiếc Đại thiếu phu nhân cũ, sau này cũng giống họ, chính là số phải làm di thái thái. Tống thái thái ở bên ngoài nghênh đón chiếc xe đầu tiên.
Người từ bên trong đẩy cửa xe ra là Hứa thái thái. Hứa thái thái bước đến: "Tống thái thái, bà lại còn phải đến cửa đón tôi."
"Con người tôi thích yên tĩnh, cũng không chơi bài. Lần này gọi đến cũng không biết các bà có vui lòng đến dự hay không, trong lòng lo lắng nên phải ra đón."
"Bà nói gì vậy. Chúng tôi chắc chắn là đến." Chuyện con trai bà ấy ly hôn, theo đuổi hồ ly tinh cắt đứt quan hệ với người nha, có chuyện nào mà bọn họ không muốn nghe đâu.
Đang nói chuyện thì xe của Phương thái thái cũng đến. Niên thái thái ở Thượng Hải lâu cho nên không có xe ở Ninh Ba, lần này liền nhờ Phương thái thái thuận đường chở bà ta đi cùng cho nên hai người cùng đến.
"Ai ya, mọi người đều đứng ở cửa làm gì vậy?" Niên thái thái từ trong xe bước xuống hỏi.
"Tống thái thái sợ bà không đến, nhất định phải chờ ở cổng."
"Sao có thể chứ." Niên thái thái bước tới nắm tay Tống thái thái: "Bà không cần khách sáo quá đâu. Tôi không hề coi bà là người ngoài, có sao nói vậy. Chỉ cần lần này Thư Ngạn nhà bà không ghi hận tôi là được."
"Không đâu." Dù sao bà ấy không nói, con trai quay lại bảo ly hôn, bọn họ cũng sẽ đi Thượng Hải.
Nói rồi Niên thái thái muốn đi vào trong cùng Tống thái thái: "Vừa rồi trên đường đến đây tôi đã nói với Phương thái thái rồi. Các bà đoán xem, lão gia nhà chúng ta hôm nay gặp ai ở thành phố Ninh Ba?"
Tống thái thái nói: "Đợi đã vẫn còn một người nữa. Bà nói đi, hôm nay gặp ai ở thành phố Ninh Ba?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-207.html.]
"Còn ai nữa?" Nhiên thái thái hỏi.
Hứa thái thái lại càng hứng thú hơn với câu chuyện của Niên thái thái: "Bà nói xem gặp ai ở thành phố Ninh Ba trước đi, đừng có vòng vo."
Niên thái thái khẽ vỗ tay Tống thái thái: "Cũng may, hai vợ chồng bà cái tâm ngay thẳng, đến Thượng Hải đuổi con hồ ly tinh kia đi. Nếu không thì bây giờ bị cô ta dây dưa, muốn gỡ cũng không gỡ ra được."
"Nói thế nào nhỉ."
"Lão gia nhà chúng ta nhận được tin, cô ta bị cửa hàng tay cho nghỉ việc liền đến Ninh Ba cùng với Nhị thiếu gia nhà họ Phó. Sáng nay, lão gia nhà chúng tôi hẹn bạn ra quán trà tụ họp thì gặp Nhị thiếu gia nhà họ Phó cũng dẫn người đàn bà đó đến quán trà. Phó nhị thiếu ra rất lấy lòng cô ta. Cái điệu bộ kia, lão gia chúng tôi đều nhìn không nổi."
"Vậy sao. Lão gia nhà các bà không phải vẫn luôn ở Thượng Hải sao? Không phải những người trẻ ở Thượng Hải cũng là như vậy sao?"
"Thì đấy, lão gia nhà chúng tôi cũng không nhìn nổi thì bà nói xem nó đến cái trình độ gì." Niên thái thái cười một cái: "Nghe lão gia nhà chúng tôi nói, lần này Phó Gia Thụ về cùng Phó thái thái. Nếu không ngày mai chúng ta tổ chức đánh bài, hỏi thử bà ta xem khi nào thì được uống rượu mừng của con trai bà ta."
Phương thái thái cười: "Được đấy. Phó thái thái thích nhất là chơi mạt chược."
"Vậy thì dễ nói rồi." Niên thái thái nói với Tống thái thái: "Vẫn là nhà bà nề nếp gia quy, Cái loại đàn bà lăng loàn này phải đuổi đi."
Tống thái thái không trả lời câu hỏi của bà ta, nhìn xe của Phó Gia Thụ chạy tới. Bà ấy nói: "Không cần đợi đến ngày mai tổ chức đánh mạt chược đâu, không phải là chị dâu nhà họ Phó đến rồi đấy à?"
Chỉ thấy Phó Gia Thụ dừng xe lại, Phó thái thái xuống xe. Niên thái thái hoảng loạn, không phải là hai nhà này ồn ào ầm ĩ vì người phụ nữ đó sao?
Phó thái thái đang có tâm trạng tốt. Sáng sớm con trai ra ngoài tìm Tiểu Du đi chơi. Bà ấy tranh luận với mẹ chồng ở nhà cũ, ai bảo mẹ chồng muốn nhúng tay vào chuyện hôn sự của Gia Thụ và Gia Ninh.
Bây giờ nhìn thấy một nhóm bạn bài lại càng cười tươi như hoa. Bà ấy bước đến cạnh Tống thái thái: "Trên đường về tôi nói với Minh Ngọc tôi là một bà lão mê đánh mạt chược. Bây giờ Minh Ngọc tổ chức buổi đánh mạt chược cho tôi, không ngờ mấy vị lại nể mặt tôi như vậy."
"Sớm biết vậy tôi đã không tổ chức buổi đánh bài hôm nay rồi. Vừa rồi Niên thái thái nói là biết bà đang ở Ninh Ba, định ngày mai mời bà cùng đánh mạt chược." Tống thái thái đi đến kéo tay Phó thái thái, hai người thân thân thiết thiết.
Niên thái thái bỗng thấy không hợp lẽ thường. Không phải là nhà họ Tống đã đuổi con hồ ly tinh đó đi rồi sao? Nhưng nhà họ Phó không phải vẫn giữ lại con hồ ly tinh đó sao? Tại sao lại nó là trở về cùng Tống thái thái?
Phó thái thái quay lại nhìn Niên thái thái: "Đi thôi, đánh mạt chược quan trọng."
Còn có thể làm gì nữa, đương nhiên là cùng vào rồi. Niên thái thái và hai vị thái thái đi phía sau. Hai vị thái thái nhìn Niên thái thái với ánh mắt nghi ngờ, Niên thái thái cũng lơ mơ không hiểu.
Phó thái thái đi một đoạn lại quay lại hỏi con trai: "Con đi đâu?"
"Con thích làm gì kệ con, mẹ cứ vui vẻ đánh mạt chược đi. Lúc nào mẹ đánh xong con chắc chắn có mặt ở đây đón mẹ." Phó Gia Thụ nói.
"Ôi chao, con trai Phó thái thái lớn rồi, Phó thái thái còn hỏi vậy. Thanh niên người ta chắc chắn là đi tìm cô gái nào đó rồi. Con trai lớn không theo mẹ."
"Tôi lo nó ngốc quá không theo đuổi được cô gái mà mình thích."
"Nói thế nào nhỉ, lão gia nhà chúng tôi sáng nay còn nhìn thấy Gia Thụ dẫn bạn gái đến trà lâu ăn sáng đấy. Muốn hỏi bà thử xem khi nào thì được uống rượu mừng."
"Nó kết hôn bà nhất định phải tới đấy." Phó thái thái nói với Niên thái thái.