Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 214
Cập nhật lúc: 2025-06-06 14:07:15
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bob khẽ cười: "Đầu tiên, Triệu Đại Tường không chắc chắn sẽ trở thành người mà quản lý mới sẽ nhờ cậy. Thứ hai, tôi nghĩ cậu có thể đợi sau khi quản lý mới đến nhận chức, rồi lại suy nghĩ xem có rời khỏi bộ phận này hay không."
Phương Mông ngây ra: "Tại sao?"
"Tôi tin sau khi quản lý mới đến nhận chức, cậu sẽ bỏ cái suy nghĩ rời khỏi bộ phận này."
"Đã chọn được người làm quản lý rồi ư?"
"Đúng." Bob chỉ có thể nói với anh ấy những thứ này.
Phương Mông đến con đường cạnh Cửa hàng tây, gọi một tô mì trứng trần nước sôi. Anh ấy ăn bát mỳ này vô cùng sung sướng, anh ấy chịu đựng Charles Hà rồi. Cũng ghét những người như Charles Hà, thậm chí Triệu Đại Tường còn ngày một tồi tệ hơn. Cũng may cấp trên có mắt, cho dù quản lý mới là ai, tóm lại Triệu Đại Tường không phải là quản lý.
Anh ấy vui vẻ ăn mi, còn mấy người ở bộ phận bất động sản bây giờ đang cụng ly rót rượu với ông chủ Niên.
"Ông chủ Niên, cái tên bụi đời Hà Cường này làm ăn đúng là chẳng đâu vào đâu." Triệu Đại Tường nói: "Bình thường ông đối xử với anh ta cũng không tồi."
DTV
"Ông chủ Niên, ông yên tâm, quản lý Triệu của chúng tôi không phải là người như tên Hà Cường đó. Hà Cường quá tham lam. Cũng chỉ có Henry vừa ý anh ta. quản lý Triệu của chúng tôi làm người, làm việc đều là tiếng lành đồn xa. Cứ coi như là trước đây qua lại gần gũi với Hà Cường một chút, nhưng có cấp dưới nào mà không nghe lời cấp trên. Trước đây, lãnh đạo cũ của Minh Thái cũng đấu qua đấu lại, cũng kha khá người chạy mất. Bây giờ người có bản lĩnh còn sót lại cũng chỉ có quản lý Triệu của chúng tôi. Chức vụ này không cho anh ấy thì còn có thể cho ai nữa? Ai có đủ bản lĩnh để nhận cái chức này?"
Triệu Đại Tường nói với người này: "Đừng có mở miệng ngậm miệng là quản lý Triệu, quản lý tạm thời thôi, có thể thăng chức hay không vẫn còn là ẩn số."
"Quản lý tạm thời rồi thành quản lý. Ông chủ Niên, ông thấy có đúng không?"
Ông chủ Niên coi như là cũng có hiểu biết về bộ phận bất động sản của Minh Thái. Đếm trên đầu ngón tay thì sau khi Hà Cường đi, thực sự cũng chỉ có Triệu Đại Tường này, không dùng anh ta thì dùng ai.
Nghĩ đến lời con nhóc đó nói với vợ, khiến ông ta hấp tấp vội vàng đến Thượng Hải, ông ta lại tức không chịu được. Ông chủ Niên hỏi: "Nghe nói quản lý Tần ở bộ phận đại lý máy dệt của mọi người rất được lòng bà Dương?"
"Đó là điều chắc chắn rồi. Lần này Hà Cường muốn đạp đổ cô ta. Không phải là bảo ông đi nói với ông chủ Tống chuyện của cô ta với Tống thiếu gia và Phó thiếu gia đấy à?"
"Tôi nói rồi, nhưng cô ta và hai nhà Tống, Phó có ngọn nguồn nên vẫn giao đơn đặt hàng cho cô ta."
Triệu Đại Tường nói với ông chủ Niên: "Henry tìm bạn ở hải quan, muốn máy móc của chúng tôi kẹt lại ở bến, là cô ta tìm phó cục thuế giải quyết cho. Nghe người bên trên nói là cô ta gọi điện thoại cho ông chủ Phó của Hưng Hoa trước. Cũng không biết rốt cuộc cô ta có lai lịch gì mà hai ông chủ lớn đều giúp cô ta. Như vậy không phải là giải quyết khó khăn của bà Dương sao, bà Dương chắc chắn là thích cô ta."
Như vậy thì khá khớp với tin tức nghe được ở quê. Tống Thư Ngạn không cần người vợ này, nhưng vẫn coi cô ta là em gái, lão Tống coi Tần Du là con cháu của mình, lão Phó cũng coi Tần Du là con cháu mà Phó Gia Thụ lại thích Tần Du, nhà họ Phó lại nhìn thoáng, cho nên cả hai nhà đều đang giúp cô ta. Dựa và nhà học Phó và nhà họ Tống, cô là ngồi cái chức quản lý bộ phận đại lý máy dệt này là đúng rồi.
"Ông chủ Niên, ông đang lo lắng gì sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-214.html.]
"Tôi đang nghĩ cô ta có thể nhúng tay vào bộ phận của mọi người hay không."
Triệu Đại Tường cười ha ha: "Này không phải là chuyện cười sao? Khác nghề như khác núi. Coi như nhà học Phó có một phần bất động sản như bất động sản của Minh Thái đi, lẽ nào còn không biết, ở trong tô giới. Cửa hàng tây có thể làm ăn buôn bán, Hoa Thương không nhất định có thể làm được. Nhưng Hoa Thương có thể làm được thì cửa hàng tây nhất định cũng có thể làm được. Cho nên nhà họ Phó giúp đỡ cô ta cũng chỉ có hạn. Hơn nữa cô ta dựa vào nhà học Phó và nhà họ Tống, ngồi chắc cái chức quản lý đại lý máy dệt đã là không tệ rồi."
Tô giới: Đó là một khu vực cư trú và thương mại được mở và điều hành bởi một quốc gia tại một cảng hiệp ước của một quốc gia khác.
Những anh bạn khác của Minh Thái hỏi: "Nhưng tôi có một câu hỏi. Nhà họ Phó và nhà họ Tống tại sao lại giúp cô ta như vậy?"
Ông chủ Niên lắc đầu: "Chuyện này nói ra rất dài dòng, cũng thú vị. Các cậu biết không, quản lý nữ này của các cậu có lai lịch gì không?"
Câu nói này mở đầu là có thể kể ra tất cả mọi chuyện.
"Không phải chứ. Hoá ra quản lý Tần này là vợ cũ của Tống thiếu gia."
"Chậc. Tôi không hiểu, cái vị Tống thiếu gia này, người phụ nữ biết hai thứ tiếng anh ta lại không cần, vậy anh ta còn muốn cái gì nữa?"
Ông chủ Niên cười: "Tôi cũng không hiểu, nhưng ở quê chính là như vậy. Bây giờ cô ta đang ở cạnh Phó nhị thiếu."
Ăn xong bữa cơm này, ông chủ Niên cũng coi như thả lỏng. Chỉ cần người phụ nữ đó không có cách nào nhúng tay vào bộ phận bất động sản thì không phải chuyện lớn. Ông ta hào phóng cho Triệu Đại Tường có thể thăng lên chức quản lý bộ phận bất động sản một bao lì xì có ngân phiếu trị giá hai trăm đồng, cho mấy người khác bao lì xì trị giá ba mươi đồng.
Mọi người xoa mũi, vỗ n.g.ự.c đảm bảo với ông chủ Niên, Hà Cường đi rồi, nhà họ Niên vẫn là đối tác xây dựng của Minh Thái, chuyện này sẽ không thay đổi.
Những nhân viên đó của Minh Thái, hôm nay cũng nghe thấy một tin tức lớn, hoá ra nữ quản lý của bộ phận đại lý máy dệt đó là Đại thiếu phu nhân cũ của nhà họ Tống.
Đám người này trở về phòng làm việc liền nhiệt liệt thảo luận tin tức lớn này:"Cho nên ấy à, có so cũng so không được với người biết đầu thai. Người ta vừa gọi hai tiếng anh trai đơn hàng tự nhiên liền tới. Tống đại thiếu gia mắc nợ trong lòng nên nhất định phải bù đắp cho em gái. Tôi nói mà, sao cô ta có nói, có thể gọi Tống lão gia đến ký đơn hàng, hoá ra là có loại quan hệ này."
Tiếng "anh trai" này gọi còn uyển chuyển, bùi tai hơn cả phụ nữ.
"Cho nên, cũng không biết sao, càng chuyển càng mơ hồ, cô ta có bản lĩnh khiến cho Tống lão gia phục sát đất. Hoá ra là con cháu nhà mình." Triệu Đại Tường gõ bàn Phương Mông: "Phương Mông, cậu nghe gió là mưa, bây giờ hiểu rồi còn muốn đi lên?"
"Đúng đấy, Phương Mông, nếu cậu muốn đi lên thì đợi anh Triệu thăng lên quản lý, anh ấy đưa cậu lên có được không?"
Phương Mông nhìn Triệu Đại Tường một cái: "Tôi không tin chỉ với chút thế giao như vậy có thể khiến hai nhà đối với cô ấy như thế. Không nói cái khác, có thể khiến phó cục thuế giúp đỡ, tôi nghĩ cấp trên người nước ngoài của chúng ta chưa chắc đã làm được. Nhà họ Phó có thể vận dụng quan hệ lớn như vậy vì cô ấy, nếu nói là ông chủ Tống tặng cô ấy mấy đơn hàng máy in hoa tôi còn tin. Nhưng anh không nghe nói à, vì cô ấy mà người ta đã sa thải quản lý làm việc hơn hai mươi năm của mình."
"Những thứ này là ông chủ Niên nói với chúng tôi lẽ nào còn có thể giả được. Những thứ kia không biết là tin việt cậu nghe được ở đâu."
"Các anh nói quản lý Tần nhờ vào quan hệ mới có thể ngồi vững cái ghế quản lý của bộ phận đại lý máy dệt. Nếu thực sự dựa vào quan hệ, lẽ nào phu nhân Smith không thể cho cô ấy một cái chức danh hão, tại sao phải cho cô ấy một chức vị thật, lại để anh làm quản lý tạm thời mấy ngày?"