Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 215

Cập nhật lúc: 2025-06-06 14:07:17
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Người ta là quản lý có chế độ đãi ngộ ngang hàng với chế độ đãi ngộ của quản lý mang quốc tịch Anh. Anh với cô ấy cách nhau một vạn tám nghìn dặm. Nhặt được mấy câu nói vớ vẩn của ông chủ Niên, còn thật sự cho rằng, có lẽ là họ không làm được, hoặc có lẽ là không làm những chuyện Charles yêu cầu, cho nên viện cớ cho mình."

Phương Mông nhìn Triệu Đại Tượng nhảy nhỏ lên xuống như vậy quả thực là buồng cười.

DTV

"Phương Mông, cậu không làm chân chó cho cô ta, đúng là có lỗi với nhân viên trung thành như cậu."

"Tôi đợi ngày này."

"Cậu đợi đi, Charles không đưa cậu lên, tôi đưa cậu lên."

"Vậy sao, lúc nào?" Phương Mông hỏi anh ta: "Tôi không chờ kịp, anh cũng đừng giống Charles nói rồi không làm được."

Tuy bọn họ ra ngoài ăn cơm, ngược lại lại để Phương Mông có cơ hội tiếp xúc với Bob, nhưng không có nghĩa là Phương Mông sẽ không có chút vui vẻ nào. Giờ phút này anh ấy đang cãi Triệu Đại Tường:"Sao lại không dám đưa? Cho dù anh có thể đưa hay không thì anh con mẹ nó vẫn phải đưa. Tôi nghe người tầng trên nói, thứ hai này quản lý Tần của bọn họ sẽ đến, nếu anh không đưa tôi lên thì anh chính là cháu tôi."

Triệu Đại Tường hôm nay được uỷ nhiệm làm quản lý tạm thời, cộng thêm sự tâng bốc của ông chủ Niên nên đã quên hết tất cả, cho rằng chức quản lý này là vật trong túi anh ta, cho nên bị Phương Mông khiêu khích như vậy liền m.á.u dồn lên não:"Tôi đưa cậu lên, cậu không đi mới là cháu trai."

Chuyện cá cược của tầng dưới chẳng bao lâu đã truyền lên bộ phận đại lý máy dệt ở tầng trên. Bọn họ nói quản lý dựa vào quan hệ nên mới ngồi vững cái ghế quản lý ở bộ phận họ. Cát Vĩnh Hưng măng đầu tiên: "Cái đám bụi đời tầng dưới kia không có mắt à, bình thường quản lý chúng ta làm việc họ không thấy à?"

"Phương Mông nói rất có lý, là ông chủ Niên kia nói vớ vẩn. Thực sự coi tôi là người mù hay là kẻ ngốc? Tôi đi Vũ Hán cùng quản lý Tần, tận mắt nhìn thấy Tống đại thiếu gia vừa nhìn thấy quản lý Tần đã không rời mắt nổi, có được không. Nếu không phải bởi vì Tống đại thiếu gia cứ dán lấy quản lý của chúng ta thì tôi sẽ không ngu ngốc đi nghe lời Trần Hoa Bình, còn nói những lời đó với quản lý Tần. Bây giờ tôi chỉ nghĩ lại những lời đó, tôi liền muốn cắt lưỡi của mình." Đinh Trường Thắng nghĩ đến đoạn này liền hối hận không chịu được.

"Đúng đó, lúc đó cậu bị Trần Hoa Bình lừa rồi."

Đinh Trường Thắng gật đầu:"Chúng ta đều từng họp với quản lý, bản lĩnh của cô ấy, trong lòng chúng ta hiểu rõ. Không biết trước đây cô ấy có từng làm dệt may chưa, nhưng cái người Đức đó liền cho cô ấy người trong nghề. Hoàn toàn không giống những lời mấy người ông chủ Niên nói. Dù sao lời của ông chủ Niên đó cũng không thể tin."

Những lời này cũng truyền xuống tầng dưới. Triệu Đại Tường ở tầng dưới nghe được, chạy đến phòng làm việc của Charles Hà, ngồi vào chỗ của Charles gọi điện thoại cho ông chủ Niên.

Anh ta bây giờ đang vui mừng đắc chí, đương nhiên là muốn nói chuyện này với ông bạn tốt – ông chủ Niên rồi.

Ông chủ Niên nghe anh ta nói Tống Thư Ngạn và Tần Du gặp nhau ở Vũ Hán, hai người hoàn toàn không biết nhau. Sao cái này lại không giống với tin nghe được ở quê? Rốt cuộc cái nào là thật, cái nào là giả?

Đương nhiên, những lời này coi như tiếng vo ve bên tai thôi. Nhưng cái tên Triệu Đại Cường tính tình không nhẫn nại như vậy, đừng nói là quản lý cửa hàng tây, cho dù là đến nhà máy của họ làm quản lý, ông ta cũng chê. Nói chung là tên Triệu Đại Tường này không làm giám đốc bộ phận bất động sản của Minh Thái thì ông ta không thể thả lỏng được.

Ông chủ Niên đến nhà máy in nhuộm Thông Phú trong tâm trạng như vậy. Ông chủ Lỗ của Thông Phú nói là cần xây một nhà kho lớn, hẹn ông ta đến xem.

Đến nhà máy in nhuộm Thông Phú, ông chủ Niên nhìn thấy người quen bên cạnh ông chủ Lỗ mập lùn.

Ông chủ Niên chắp tay với ông chủ Lỗ, nhìn về phía Trần Hoa Bình: "Quản lý Trần hoá ra là đến chỗ ông chủ Lỗ thăng chức à?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-215.html.]

Mấy năm nay, nhà máy của Hải Đông đều do công ty xây dựng của nhà họ niên xây, nhà xưởng đầu tiên của nhà máy vừa đang được xây dựng. Là trợ lý của Tống Thư Ngạn, thân tín của Tống lão gia, ông chủ Niên giao thiệp với TRần Hoa Bình rất nhiều. Tin đồn Trần Hoa Bình bị đuổi đi ông ta cũng có nghe.

"Đời người hổ thẹn, thế sự khó lường. Cả đời cẩn thận, không ngờ lại rơi vào kết cục qua cầu rút ván. May là có lão Lỗ cho tôi miếng cơm." Trần Hoa Bình nói.

Tuy rằng ông chủ Niên rất muốn "phi", nhổ cho anh ta một bãi nước miếng. Con chó khiến người ta muốn ói này cũng chẳng khác Hà Cường là bao. Để công trình của Hải Đông thuận lợi, ông ta đã biếu cho Trần Hoa Bình không ít quà cáp. Nhưng lúc này ông chủ Niên vẫn phụ hoạ theo:"Còn không phải sao, không nhìn công lao thì cũng phải nhìn khổ lao, ông chủ Tống cũng quá tuyệt tình rồi."

"Ông chủ Niên chúng ta vẫn nên đi xem xem nên xây dựng kho hàng như thế nào đi."

"Phải phải..."

Ông chủ Niên đi đến chỗ đất định xây kho với ông chủ Lỗ. Nghe ông chủ Lỗ nói phải xây kho hàng lớn bao nhiêu, ông chủ Niên ngạc nhiên: "Ông chủ Lỗ à, cái kho này của ông to bằng phân xưởng rồi đấy. Ông phải dùng đến nhà kho lớn như vậy?"

Ông chủ Niên nhìn nhà xưởng của nhà máy in nhuộm Thông Phú mới có chút như vậy, sao có thể dùng kho hàng lớn như vậy, thực sự là không hợp lý.

Ông chủ Lỗ không thể nói với ông chủ Niên là ông ta hợp tác với người Nhật Bản được. Người Nhật Bản thông qua nhà máy của ông ta chèn ép nhà máy sợi Hải Đông để nhà máy sợi Hoa Tư sản xuất vải vóc cho họ. Theo số lượng đo lường tính toán thì chắc chắn phải cần một nhà kho lớn như vậy.

"Chắc chắn phải lớn như vậy, ông cứ xây cho tôi theo diện tích này."

Được thôi, người khá xây thế nào là chuyện của người ta, ông ta cứ dựa theo yêu cầu của ông chủ Lỗ mà xây lên là được.

Sắp đến trưa, ông chủ Lỗ mời ông chủ Niên và giám đốc Tuyên cùng đến tiệm cơm ăn cơm. Trần Hoa Bình và một quản lý khác của Thông Phú đi theo.

Ông chủ Lỗ hận ông chủ Tống ăn sách từ trên xuống dưới khiến nhà máy in nhuộm của họ rơi vào tình cảnh khó khăn, ông ấy lại không thèm nhà máy sợi của người Nhật ở trên, lẽ nào không phải như vậy.

Trần Hoa Bình cũng mắng nhà họ Tống không biết tốt xấu cùng ông chủ Lỗ. Một người là nịnh nọt ông chủ mới, một người khác là xuất phát từ sự ác độc trong lòng.

Hôm đó Trần Hoa Bình bị ông chủ Tống dọa sợ, anh ta biết thủ đoạn của cái người họ Hà đó, cho nên cũng không dám lừa bịp, ba người vì có thể sống sót, bỏ ra một vạn đồng đại dương. Lúc nhận vào thì vui vẻ, lúc bỏ ra thì đau đứt ruột.

Giờ phút mắng ông chủ Tống hung ác xong, lại mắng Tiểu Tống bị nữ sắc mê hoặc cho đầu óc mê muội.

Nghe đến đây ông chủ Niên tò mò. Theo lý thuyết mà nói Trần Hoa Bình trước đây là thân tín của ông chủ Tống, coi như ông chủ Tống giữ lại đại thần cổ mệnh, vậy thì đã xảy ra chuyện gì?

Địa thần cổ mệnh: quan lại được giao nhiệm vụ quan trọng là cai trị đất nước trước khi hoàng đế băng hà, ý chỉ người quan trọng, có trọng trách quan trọng

"Lão Trần, ý ông là, cái thằng nhóc Thư Ngạn này đi Vũ Hán quen biết Tần Du?"

"Còn không phải à. Cái người phụ nữ này đúng là có thủ đoạn, chạy thẳng đến Vũ Hán tìm Tống Thư Ngạn. Tôi nói với ông này..." Trần Hoa Bình kể lại lần đầu tiên Tống Thư Ngạn nhìn thấy Tần Du, vì Tần Du mua vé về sớm, ở trên thuyền đối xử với Tần Du ân cần ra sao, thêm mắm dặm muối như thế chuyện cười cho hai ông chủ nghe."Thật là, cái thằng nhóc Tống Thư Ngạn này không thể nào so với ba nó được. Bao đời nhà họ Tống đều phân biệt rạch ròi, chưa bao giờ bị đàn bà dắt mũi. Cái tên Tống Thư Ngạn này, haha... bị đùa bỡn như khí trước mặt người khác mà cậu ta còn cam tâm tình nguyện. Đúng là thú vị."

Loading...