Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 241

Cập nhật lúc: 2025-06-06 23:52:21
Lượt xem: 115

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

A Phương vui vẻ: "Năm đó Thẩm khả năng sinh đẻ, chồng bà lấy vợ lẽ, bà đến Thiên Tân mở một trường dạy thêu cho phụ nữ, còn thư cho bà Thiên tân, bà thể buông bỏ gia đình nên . Cuối cùng tóc cũng bạc , ai trong nhà chào hỏi bà?" Ra ngoài một vài ngày, chỗ sớm muộn thể ở cùng với tiểu thư, những ngày gặp thiếu gia cũng nhiều, còn thoải mái bằng ở nhà. Nếu thể thuê hoa một nữa, nếu thể như lời Thẩm , bà đủ để trở thành chủ gia đình, học trò đầy khắp nơi, cũng vô ích."

"Nói linh tinh cái gì thế? Lão sư mấy chục năm vẫn luôn rèn giũa kỹ năng thêu, bao nhiêu năm qua chỉ là tùy ý g.i.ế.c thời gian bằng một cây kim thôi, giống ? Đừng bừa!"

"Thái thái lợi hại, thái thái là thái thái lợi hại nhất." Ni Nhi từ lầu chạy tới, cô bé xổm bên cạnh Tống thái thái: "Lần đầu tiên cháu thấy hoa thêu váy của thái thái, liền cảm thấy ."

Tống thái thái yêu thương vuốt tóc Ni Nhi: "Nha đầu ngốc, con đến chỗ học những thứ cơ bản, sẽ nghĩ cách tìm cho con một thầy để dạy con, ?"

Ni Nhi dậy, ngẩng đầu tự hào: " , khen con thông minh, con tiếp thu kiến thức nhanh."

"Biết em thông minh , lên mặt." Tần Du choàng tay qua cô bé.

"Ừm, em chắc chắn sẽ nhiều sách." Ni Nhi dựa Tần Du.

Tần Du nhớ : "Ni Nhi, thái thái đến xưởng may , em rảnh cũng thể đến xem xem. Chị cảm thấy em chỉ là thích thêu hoa, thích búi tóc, em còn năng lực thẩm mỹ, học cho !"

Nếu cô bé thật sự thiên phú , đưa cô bé đến Paris, học một cách hệ thống.

"Tiểu thư thật !" Ni Nhi ôm lấy Tần Du.

Phó Gia Thụ liền thấy cô bé ôm Tần Du, tựa đầu n.g.ự.c Tần Du, thấy hài lòng, vô cùng hài lòng, tới : "Tiểu Ni tử, còn sớm nữa, em nên ngủ ?"

Tần Du thấy Phó Gia Thụ tới gần, cũng vỗ cô bé: "Đi ngủ , chị chuyện với Phó thiếu gia!"

"Ừm!" Ni Nhi xuống lầu.

A Phương giỏi sắc mặt khác liền đỡ Tống thái thái: "Thái thái, chiều nay thức ăn cả buổi chiều , cũng mệt . Chúng nghỉ ngơi thôi!"

Đợi , Phó Gia Thụ thì thầm tai Tần Du hỏi: "Đi ngắm trăng?"

Bích đông, tường, nếu là tầng ba, ban công thông với cửa phòng bác gái, lắm. Cô hỏi: "Sân thượng tầng bốn, em và pha một ly cà phê, ngắm trăng tâm sự?"

"Được."

Tần Du dẫn Phó Gia Thụ lên lầu, bật đèn tường sân thượng.

Sân thượng tầng bốn ngày thường cũng do Phó thái thái quản lý, lúc hoa sen trong bồn khép , một hàng cây chi tử đang nở rộ bên cạnh, hương hoa bay trong gió, Phó Gia Thụ đốt đèn cồn, Tần Du xay hạt cà phê...

Phó Gia Ninh thấy trai bích đông , lập tức chạy đến ban công tầng ba, ánh trăng và ánh đèn thấy hai sân thượng tầng bốn, cô lặng lẽ .

Phó thái thái , đưa tay nhéo tai Phó Gia Ninh, Phó Gia Ninh sợ chị thấy, dám gọi to, cô thì thầm : "Con mà nữa, lúc con yêu đương, nếu con cháu trai cháu gái, sẽ bế đứa bé đến ."

Sau khi phòng, Phó Gia Ninh mới thoát khỏi cô: "Mẹ, chỉ một chút thôi?"

Mẹ cô : "Không hợp lễ nghi , con hiểu ? Không sợ đau mắt hột. Tiểu cô nương hổ cơ chứ?"

Phó lão gia đưa tay gõ đầu cô : "Anh con từng yêu đương, nó sẽ mắc cỡ ?"

Hai vợ chồng họ nhét con gái trong phòng, Phó thái thái trở về phòng, đặt tay lên nắm cửa ban công, Phó lão gia : "Bà bảo con gái , hiếu kỳ như ? Muốn , chồng bà ."

Phó thái thái bỏ tay nắm cửa xuống và đầu , nếu năng lực chịu đựng , bình thường thực sự nổi cảnh : "Ôi! Cái lão già , còn thể hiện sự quyến rũ, đúng thật là..."

Lão già trong phòng kéo vợ lên giường, sân thượng thanh niên quan sát cẩn thận ba , chắc chắn rằng và em gái ở đó, mới yên tâm xoay .

Tần Du vốn nghĩ đơn giản, chỉ cần tường là , dù thứ ở trong tâm trí của bản trong một thời gian dài, chắc chắn dễ dàng để thực hiện, ai mà nghĩ rằng, ly cà phê của cô đều uống hết , Phó Gia Thụ đang cái gì, cà phê đều nguội .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-241.html.]

Phó Gia Thụ xoay , vốn là ở đối diện chỗ Tần Du, hiện tại bên cạnh Tần Du: "Em dựa đầu qua đây."

"Dựa gì mà dựa? Ngồi đây lâu như , em xuống !" Tần Du mất kiên nhẫn, chẳng lẽ thật sự giả ngốc với ?

Tần Du dậy , Phó Gia Thụ đuổi theo: "Không em ngắm trăng ?"

"Ngắm xong !"

Ngắm xong chỗ nào? Cái bắt đầu mà!

Tần Du tiếp tục , lên cầu thang, Phó Gia Thụ đuổi theo, nắm lấy tay cô: "Ngồi thêm một lát ."

Tần Du về phía cầu thang, trong đầu hiện lên một ý nghĩ: "Anh xuống hai bước ."

"Để gì?"

"Anh ." Tần Du với .

Phó Gia Thụ cô, Tần Du chằm chằm: "Anh xuống ?"

"Anh xuống, xuống." Phó Gia Thụ do dự một chút, xuống hai bước, về phía Tần Du.

"Anh dựa tường." Tần Du đẩy đến bức tường, để dựa tường: "Tốt lắm, giữ nguyên tư thế ."

Phó Gia Thụ đang gì?

DTV

"Nhắm mắt ." Tần Du với .

Dựa sát tường, nhắm mắt? Phó Gia Thụ tại Tần Du buông tha cho , ngốc cũng cần thiết nhạo như chứ?

"Tần Du, thật sự giận ." Anh thế xuống.

"Nếu bây giờ , tin là từ ngày mai, em sẽ để ý đến một tháng ?"

Một tháng? Lời uy h.i.ế.p quá tàn nhẫn, Phó Gia Thụ , tủi sát tường, nhắm mắt , ngẩng đầu lên, cô thì để cô một .

Nhìn Phó Gia Thụ giận như cá nóc, Tần Du tới, cao hơn Phó Gia Thụ hai bậc, dựa tường, cơ thể họ so le, hiệu và chống tay tường, đến đây là kiểm tra độ linh hoạt của thắt lưng, mà ở cầu thang nguy hiểm. Mà thôi! Mà thôi!

cũng dựa tường , Tần Du: "Anh thấp xuống một chút."

"Làm gì?" Phó Gia Thụ mở mắt, Tần Du đang cân nhắc về vị trí của hai họ.

"Bảo xổm thì cứ xổm , lấy nhiều lời vớ vẩn thế? Anh xổm ?" Tần Du hung dữ.

"Ngồi xổm thì xổm."

Phó Gia Thụ xổm xuống, Tần Vũ kéo : "Như đủ, giữ nguyên! Nhắm mắt !"

Phó Gia Thụ sắp cô hành hạ đến c.h.ế.t . Lại nhắm mắt một nữa.

Tần Du một tay chống lên tường, một tay nâng cằm , dùng tốc độ nhanh như tia chớp, môi hạ xuống môi .

Phó Gia Thụ đôi môi mềm chạm , chóp mũi vương vấn hương thơm của cô, mở mắt, thấy Tần Du đang cúi đầu, còn đang chống tay, lúc mới phản ứng , cô đang cái gì? Khuôn mặt nóng như nổ tung, là tức giận là kích động.

Tần Du chỉ xong, khi đạt liền bỏ , l.i.ế.m liếm môi, giả vở nghiêm túc: "Em đang dạy thế nào là môi đỏ hoãn tiếp."

Phó Gia Thụ thẳng , cầu thang rộng quá một mét, bước lên một bước, Tần Du lùi một bước dựa tường, đang nghĩ đến tư thế của Tần Du, tay chống lên tường, cúi đầu Tần Du, Tần Du : "Anh gì?"

Loading...