Tống Thư Ngạn đi vào, anh ấy nhìn thấy chiếc váy trên người Phó Gia Ninh giống với chiếc váy của Tần Du, váy của Phó Gia Ninh gần tới đầu gối, lại ngắn hơn một chút, nhìn rất xinh xắn đáng yêu.
"Gia Ninh, váy rất đẹp."
"Là một chị gái thiết kế, em thấy đẹp mắt, liền làm theo một cái." Phó Gia Ninh được khen ngợi mặt hơi hồng hồng, ôm lấy cánh tay Phó thái thái,"Mẹ, chờ khi nào chị chuyển đến ở bên cạnh, chúng ta đi cùng chị ấy mấy quần áo, chị ấy thật sự có rất nhiều ý tưởng độc đáo."
"Được!" Phó thái thái gật đầu đồng ý với con gái: "Đi lên bảo với cha con là anh Thư Ngạn của con tới, gọi ông ấy xuống."
"Vâng"
Phó Gia Ninh nhận lệnh của mẹ, lên tầng tìm cha cô ấy.
"Thư Ngạn, ở phòng khách ngồi chơi một lúc. Gia Thụ sắp về rồi."
Trên lầu Phó Gia Ninh khoác tay Phó lão gia xuống lầu, Tống Thư Ngạn đi đến cầu thang: "Chú Phó."
"Thư Ngạn, vốn dĩ Gia Thụ nói cháu còn phải ở Vũ Hán vài ngày nữa, tại sao đã về rồi?"
"Thượng Hải bên này cũng có nhiều việc, mấy chỗ cần đi ở Vũ Hán cháu cũng đều đến rồi. Nhìn chung..."
Tống Thư Ngạn đi theo Phó lão gia, kể lại trải nghiệm của mình khi đi Vũ Hán: "Hy vọng, sau khi Bắc phạt thành công, mọi chuyện có thể ổn định lại."
"Đúng vậy!" Phó Đức Khanh thở dài một hơi: "Hiện tại chú luôn nghĩ như vậy, chỉ sợ hổ phía Đông ăn người, Hổ phía Tây cũng muốn ăn người. Chưa chắc họ đã nghĩ muốn phát triển thật tốt, mà là mỗi người đều có tính toán riêng."
DTV
"Đây cũng là không còn cách nào."
Phó lão gia cùng với Tống Thư Ngạn ngồi trên sô pha thảo luận, ánh sáng đèn pha từ ngoài cửa chiếu vào. Phó Gia Ninh đi ra ngoài: "Lần này chắc là anh hai đã trở về."
"Đứa nhỏ này, đã lớn như vậy rồi, còn hấp tấp như vậy." Phó thái thái bất lực nhìn Phó Gia Ninh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-93.html.]
"Chỉ cần anh hai hiểu chuyện là được rồi." Phó Gia Ninh cãi lại.
Phó Gia Ninh chạy ra ngoài. Phó Gia Thụ đang dừng xe, thấy xe Tống Thư Ngạn bên cạnh: "Anh Thư Ngạn ở đây?"
"Đang chờ anh đây!"
Phó Gia Thụ lấy ra hai cái bánh ngọt từ trong xe: "Đây là bánh ngọt chị Tần của em mua ở Vũ Hán. Nó là của em!"
Phó Gia Ninh cầm bánh ngọt đi vào trong: "Chị Tần cũng từ Vũ Hán về, hình như anh Thư Ngạn cũng trở về bằng thuyền đúng không? Không biết anh Thư Ngạn có gặp được chị ấy hay không."
"Tự em đi hỏi anh Thư Ngạn của em" Phó Gia Thụ ném chìa khóa xe vào một ngăn kéo, chào Tống Thư Ngạn đang ngồi trên sô pha,"Anh Thư Ngạn."
"Gia Thụ, cậu quá chăm làm. Cả gia đình đang chờ cậu ăn tối."
"Tóm lại phải nhìn đi nhìn lại, suy nghĩ lâu, có lẽ mới có thể nghĩ thông suốt."
Phó Thái Thái đi tới: "Trước mắt, bỏ qua những thứ này đi, chuẩn bị ăn cơm tối đã."
Phó lão gia đứng lên cùng mọi người vào phòng ăn, mấy người cùng ngồi xuống, Phó Gia Ninh hỏi Tống Thư Ngạn: "Anh Thư Ngạn, lần này anh trở về từ Vũ Hán trên thuyền có thấy qua một vị tiểu thư cực kỳ xinh đẹp hay không?"
"Hả?" Tống Thư Ngạn ngẩng đầu nhìn cô.
"Ý em đấy là Tần Du." Phó Gia Thụ nói với Phó Gia Ninh: "Vốn dĩ chị Tần đi tìm anh Thư Ngạn của em "
"Hả? Tại sao vậy?" Phó Gia Ninh vẻ mặt kinh ngạc.
"Tần tiểu thư tìm anh để bán máy in hoa của cửa hàng tây bọn họ."
"Có phải chị Tần rất xinh đẹp đúng không? Chị ấy sẽ nhanh chóng chuyển đến cạnh nhà chúng em." Phó Gia Ninh nhìn Phó Gia Thụ: "Anh hai em bán nhà bên cho chị ấy. Em mới nói anh ấy gần quan được ban lộc, nói một đằng làm một nẻo."
Nghe đến đây Tống Thư Ngạn nhìn về phía Phó Gia Thụ, hôm nay anh ấy tới đây chính là bởi vì buổi trưa thấy Phó Gia Thụ và Tần Du rất thân thiết, chẳng lẽ hai người đã phát triển? Nếu là như vậy bạn bè tốt đã đi trước một bước, nếu bây giờ anh ấy theo đuổi cô ấy, sẽ không tốt cho lắm.