Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên thành dì của pháo hôi thiên tài - Chương 110

Cập nhật lúc: 2025-06-04 10:48:04
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến khi Hạ Miên nhìn thấy Vương Đào - người yêu tiêu chuẩn của Hạ Lệ, cô mới hiểu tại sao đám người bác Cả Hạ lại lắc đầu thở dài.

Đối phương trông có vẻ sắp ba mươi tuổi, dáng người mập bạp, chiều cao không khác Hạ Lệ là mấy, diện mạo không tính là xấu, nhưng cũng không coi là đẹp, chỉ có thể nói là cực kỳ bình thường.

Trên tay cầm theo chìa khóa xe, dưới nách kẹp điện thoại Big Brother, bước đi hình chữ Bát, cố gắng lộ ra khí chất của người có tiền.

Nhưng rõ ràng nhà chú Hai Hạ cực kỳ thích dáng vẻ này, chỉ trong nháy mắt bọn họ đã bị chinh phục.

Bác cả Hạ chỉ hỏi một câu có phải tuổi hơn lớn không, thật sự chưa từng kết hôn chứ?

Lại bị phản bác là “lớn tuổi mới biết yêu chiều vợ”, “từng ly hôn mới biết quý trọng” linh tinh của thím Hai Hạ chặn họng.

Sau khi bác Cả Hạ thở dài xong, không ai nói thêm gì nữa.

Vương Đào đã đi theo Hạ Lệ đến đây, tất nhiên là sẵn lòng giúp đỡ.

Cứ như vậy, chuyện đã được quyết định xong, Vương Đào lái xe, chở Hạ Văn Nguyệt, ba anh em Hạ Hải, Hạ Miên và thím Hai Hạ kiên trì muốn ngồi xe tới núi Đại Lương đi cùng.

Tiểu Phong tạm thời ở lại nhà bác Cả Hạ, bởi sang bên kia sẽ không tránh khỏi tranh chấp, mà tranh chấp cũng không giống tranh chấp thông thường, Trương Khải Minh đã bị bắt, mẹ Trương đang dốc hết sức để cứu con trai, Tiểu Phong là cửa khẩu đột phá duy nhất của bà ta, ai biết trong cơn điên cuồng đối phương sẽ làm ra chuyện gì.

Bà ta chính là người đã nuôi dạy ra bốn cô con gái “Hết lòng hết dạ vì em trai” đó.

Đúng vậy, Trương Khải Minh có bốn người chị gái, gần như tất cả đều đã phụng hiến nửa đời mình cho anh ta, cho nên anh ta mới có thể ra khỏi núi Đại Lương, cho nên anh ta mới có thói quen dùng phụ nữ để đổi lấy lợi ích như vậy.

Trước khi đi, Hạ Miên lấy ra sổ hộ khẩu của hai người bọn họ, ôm Tiểu Phong vào lòng: “Dì và bà Hai đến nhà bà nội cháu đón mẹ cháu về, mọi người sợ bà nội cháu sẽ giành cháu về, nên cháu ở nhà chờ dì và mọi người được không?”

Bàn tay nhỏ bé của Tiểu Phong siết chặt quyển sổ hộ khẩu, ngoan ngoãn gật đầu: “Dì, cháu sẽ ngoan ngoãn, cháu không khóc đâu.”

Cậu bé không khóc, nhưng mà Hạ Miên lại muốn khóc, cô ôm lấy Tiểu Phong nói: “Dì sẽ về nhanh thôi, cháu chơi với anh Cường Cường nhé, buổi tối cũng ngủ với anh ấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-di-cua-phao-hoi-thien-tai/chuong-110.html.]

Cường Cường ở bên cạnh nói: “Cô Miên, cô yên tâm đi, cháu hứa sẽ chăm sóc tốt cho em trai.”

Vân Chi

Hạ Miên xoa đầu Tiểu Phong, nhanh chóng lên xe. Cô nhìn Tiểu Phong chạy hai bước theo xe qua gương chiếu hậu, rồi bị Cường Cường giữ lại, bác gái Cả bưng món ngon gì đó ra gọi hai đứa quay về. Thấy hình như Tiểu Phong không khóc, Hạ Miên mới thở phào nhẹ nhõm.

Mọi người xuất phát từ sáng sớm, một đương xóc nảy chạy đến thôn nhà họ Trương đã là giữa trưa, Hạ Văn Nguyệt bảo Vương Đào đậu xe ở cửa thôn, đoàn người đi xuống xe.

Hạ Văn Nguyệt ngăn một người nông dân đi ngang qua hỏi đường: “Nhà Trương Khải Minh ở chỗ nào?”

Người nông dân vác cái cuốc nhìn chiếc xe Van sau lưng bọn họ, trên mặt nếp nhăn cười đến nở hoa, chỉ vào cái nhà gạch xanh dễ thấy nhất cách đó không xa: “Thấy chưa, cái nhà khang trang nhất kia chính là nhà bọn họ đó, tôi là bác nó, mấy người tìm Khải Minh có chuyện gì à?”

Chỉ đường xong, ông ấy còn tự hào, cảm thán: “Thằng bé, là người có tương lai nhất trong thôn chúng tôi đấy!”

Hiển nhiên trong thôn vẫn chưa ai biết chuyện của Trương Khải Minh.

Trong thôn núi nhỏ hoang vu này, nếu người nhà họ Hạ không đến, người nhà họ Trương muốn giấu diếm cả đời cũng có thể làm được.

Nhưng mà, sao nhà họ Hạ bọn họ cho phép điều ấy chứ?

Hạ Văn Nguyệt là người đầu tiên hắng giọng, rồi bắt đầu khóc lóc: “Ôi chao, cháu gái đáng thương của bác ơi, cháu còn trẻ như vậy đã bị tên Trương Khải Minh khốn nạn kia hại c.h.ế.t rồi!”

Tiếng khóc to, rõ mang theo giai điệu đặc biệt, chỉ trong nháy mắt đã truyền khắp thôn xóm xung quanh dãy núi này, mặc dù không có loa, nhưng người cả thôn đều nghe được.

Sắc mặt của người nông dân kia thay đổi: “Mấy người là ai? Nói bậy nói bạ gì thế?”

Thím Hai Hạ không chịu yếu thế, lập tức gào khóc: “Cháu gái của thím ơi, sinh viên đấy… Thế mà tên súc sinh Trương Khải Minh kìa nỡ lòng g.i.ế.c c.h.ế.t người ta vì lừa bốn vạn tiền bảo hiểm…”

“Cho dù công an đã bắt lại thì sao chứ, cháu gái nhà chúng tôi không về được nữa rồi…”

Hạ Văn Nguyệt bên cạnh lập tức tiếp lời: “Nhà họTrương đã bị quả báo rồi, Trương Khải Minh đáng bị xử bắn, cháu gái đáng thương nhà mình ơi, bác Hai đến đưa cháu về nhà đây...”

Thím Hai Hạ lại xướng lên: “Tên súc sinh vì tiền mà ngay cả con trai mình cũng nỡ giết, hu hu… Đáng bị đoạn tử tuyệt tôn…”

Loading...