Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên thành dì của pháo hôi thiên tài - Chương 111

Cập nhật lúc: 2025-06-04 10:48:07
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thím Hai Hạ và Hạ Văn Nguệt đều là cao thủ trong nghề, chỉ trong chốc lát tiếng khóc than của bọn họ đã truyền đi rất xa, quanh quẩn rất lâu trong thôn làng nhỏ bé này.

Một lát sau, người nghe thấy tin tức đều đã chạy tới, mấy người đàn ông dẫn đầu cầm gậy gộc và cuốc trong tay, rõ ràng là muốn đuổi đám người ngoài bọn họ đi.

Vân Chi

Ba anh em Hạ Hải cũng rút ra mấy cái cuốc từ rương hành lý, đứng che trước mặt Hạ Văn Nguyệt và thím Hai Hạ.

Hạ Miên nhìn chằm chằm bà cụ chạy bước nhỏ đến, vẻ mặt của bà cụ đó đau thương, nhìn chòng chọc người nhà họ Hạ như nhìn kẻ thù: “Mấy người là ai? Sao lại vu oan cho Khải Minh nhà chúng tôi?”

“Chúng tôi vu oan cậu ta sao?” Hạ Văn Nguyệt cả giận mắng: “Trương Khải Minh nhà mấy người đã bị giam vào tù rồi, còn cần chúng tôi vu oan cho cậu ta à? Sao bà không nói Nhà nước vu oan cậu ta đi?”

Hạ Văn Nguyệt nói xong lại khóc tiếp: “Đáng thương cho cháu gái Xuân Xuân nhà chúng tôi, bản thân là sinh viên tốt nghiệp đại học, kết hôn với cậu ta không cần gì hết, còn tìm việc cho cậu ta, còn sinh con trai cho cậu ta, thế mà…”

“Kết quả, tên súc sinh đó không phải người, bản thân có bồ nhí ở bên ngoài còn chưa tính, còn g.i.ế.c Hạ Xuân đổi tiền…”

Thím Hai Hạ trực tiếp nằm lăn xuống dưới chân người đàn ông hung dữ nhất, gào lên: “Đánh đi, anh đánh c.h.ế.t tôi, đánh c.h.ế.t tôi đi? Dù sao các người cũng đã g.i.ế.c một đứa cháu gái nhà tôi rồi, anh g.i.ế.c tôi đi, để vào tù ở chung với tên súc sinh Trương Khải Minh kia luôn!”

Thấy những người khác hơi chần chừ, thím Hai Hạ hét lớn: “Nhà họ Trương táng tận lương tâm, g.i.ế.c người còn lừa người trong thôn, Trương Khải Minh đã bị bắt vào tù lâu rồi, đồng chí công an đã nói, cậu ta phạm tội g.i.ế.c người chắc chắn sẽ bị xử bắn!”

Hạ Miên cũng đứng ra, ngăn cản những người đang ngo ngoe rục rịch kia: “Không tin hả? Quả đầu này của tôi là do Trương Khải Minh phóng hỏa đốt đó, anh ta không những g.i.ế.c chị gái tôi đổi tiền, còn muốn g.i.ế.c Tiểu Phong để đổi thêm một khoản nữa.”

Cô nhìn về phía mẹ Trương rồi thình lình hét chói tai: “Bà biết rõ mà, không phải sao? Trương Khải Minh nhà bà là một tên công nhân, sao bỗng nhiên lại có nhiều tiền xây nhà cho bà, bà chưa từng nghi ngờ sao?”

“Hay là bà cũng biết rõ! Bà cũng là đồng lõa của Trương Khải Minh!”

Sắc mặt mẹ Trương tái mét: “Sao tôi biết được, Khải Minh nhà chúng tôi là bị vu oan mà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-di-cua-phao-hoi-thien-tai/chuong-111.html.]

Hạ Miên nói: “Quả nhiên là bà biết rõ, Trương Khải Minh đã bị bắt vào tù.”

Những người trong núi sâu đều là người bao che khuyết điểm cho người mình, nhưng với kẻ cố ý g.i.ế.c người thì là chuyện khác.

Thấy tình hình không ổn, Mẹ Trương vội vàng la lên: “Người nhà này thấy Khải Minh nhà chúng tôi có tiền, nên định đến lừa tiền đấy, bọn họ đang vu oan hãm hại!”

Thím Hai Hạ nói: “Vu oan sao? Nếu tôi vu oan, tôi sẽ bồi thường cho bà một vạn đồng! Nhưng nếu tôi không vu oan, bà có dám đưa cho tôi một vạn đồng không?”

Hạ Miên nói: “Bà cụ, không phải bà cho rằng mình có thế giấu được chuyện này chứ? Ít nhất nửa năm, nhiều nhất là một năm thôi, Trương Khải Minh sẽ bị phán xử rồi.”

“Đợi đến ngày mở phiên toà, tôi sẽ gửi ảnh chụp về cho mọi người, phát cho toàn bộ thôn, để người cả thôn nhìn xem, thôn của mấy người nuôi ra tội phạm g.i.ế.c người!

Sắc mặt mẹ Trương lập tức thay đổi, người đàn ông hung dữ nhất cũng quay đầu nhìn về phía bà cụ: “Thím Hai, con nhóc này nói thật không vậy? Hạ Xuân thật sự do Khải Minh g.i.ế.c à?”

Có người đứng ngoài hóng hớt hỏi thẳng: “Khoảng thời gian trước, có hôm chú Trương hoảng sợ cuống cuồng chạy ra ngoài, chú ấy đi đâu vậy? Có phải Khải Minh đã thật sự xảy ra chuyện rồi không?”

Hạ Văn Nguyệt lại khóc lên: “Hạ Xuân à, cháu ở trên trời có thiêng, tên súc sinh đó bị quả báo rồi… Nó sắp bị b.ắ.n c.h.ế.t rồi, vợ kế của nó cũng đã bị bắt…”

“Bây giờ đám chủ chứa này không làm chuyện tốt, cháu tiếp tục hiển linh, đưa bà ta đi luôn đi…Bọn chúng còn ngược đãi con trai của cháu đấy…” Hạ Văn Nguyệt khóc rất có nhịp điệu: “Cô Hai không đón cháu về nữa, cháu ở đây báo thù cho con trai và bản thân đi, đến khi nào tiễn bọn họ đi hết rồi, cô Hai lại đón cháu về.”

Người trong thôn xóm hẻo lánh thường mê tín hơn bình thường, vừa nghe thấy lời này sắc mặt đã thay đổi...

Thím Hai Hạ cũng nói: “Mụ chủ chứa, mấy ngày nay bà vẫn ngủ được à, Hạ Xuân nhà chúng tôi không gõ cửa nhà bà sao?”

Hạ Văn Nguyệt khóc: “Đúng là mẹ của Trương Khải Minh mà, tim đen phổi thối hiểm độc như nhau, Xuân Xuân ơi… Cháu nhất định phải tiễn bà già này đi cùng đấy nhé…”

Bà cụ nhắm hai mắt lăn ra ngất xỉu.

Loading...