Sâm Sâm và Tiểu Phong nhịn tò mò ló đầu , Hiên Hiên đúng là thê thảm thật, mặc dù thể sánh với Tiểu Phong ngày , nhưng rõ ràng mấy ngày nay quần áo từng giặt, khuôn mặt nhỏ béo trắng còn vết cào.
Hiển nhiên, cuộc sống ở nhà họ Hoàng mấy ngày qua của cũng gì.
“Cháu xem xem, cháu xem đứa bé đáng thương bao.” Mẹ Hoàng nước mắt đầm đìa, chỉ thiếu điều quỳ xuống mặt Hạ Miên: “Dì hứa chắc chắn sẽ trả tiền cho cháu, cháu rộng lòng tha thứ ?”
Đây chính là điểm gian xảo của dân chợ búa, dù đều bọn họ đang cố tình tỏ vẻ thê thảm, Hoàng Hiểu Quyên trừng phạt là đúng đúng tội, nhưng dáng vẻ đáng thương của Hiên Hiên vẫn khiến động lòng trắc ẩn.
Từ đầu đến cuối, Hạ Miên từng ý định dây dưa với bọn họ, cô đồng ý sảng khoái: “Trương Khải Minh trả tiền , thật chẳng yêu cầu gì quá đáng, chỉ cần đồng ý với một điều kiện, sẽ bỏ qua cho Hoàng Hiểu Quyên..”
Mẹ Hoàng lập tức lời tha thiết: “Cô gái, cháu cứ , chỉ cần , nhà dì đều đồng ý.”
“ sợ tù chị ngược đãi Tiểu Phong, bởi học trông chừng thằng bé , cho nên yêu cầu của đơn giản.” Hạ Miên : “Chuyển hộ khẩu của Tiểu Phong sang cho , dẫn Tiểu Phong rời khỏi nhà họ Trương.”
Lúc Tiểu Phong phản ứng , nhấc chân nhỏ chạy đến, nhào lòng Hạ Miên: “Dì.”
Hạ Miên vuốt ve sống lưng bé, với Hoàng: “ cho rằng việc là việc đôi bên cùng lợi.”
“Dù thì Hoàng Hiểu Quyên cũng thích Tiểu Phong, dẫn thằng bé , chị sẽ gánh cái danh kế ác độc nữa. Sau một nhà ba bọn họ sống hạnh phúc bên , chúng cũng sẽ đến quấy rầy bọn họ. Dì nghĩ thế nào?”
“Ôi chao, dì thằng bé, cháu đúng là một đứa trẻ thấu tình đạt lý.”
Mẹ Hoàng vỗ đùi, lời tuôn dào dạt giống như cần tiền: “Cháu thương Tiểu Phong như , chắc chắn Tiểu Phong sẽ báo đáp cháu tử tế.”
“Không giống con nhóc nhà dì, việc luôn nghĩ nghĩ , còn gây họa lớn...”
Hoàng Hiểu Quân cũng ngờ Hạ Miên đưa điều kiện như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-di-cua-phao-hoi-thien-tai/chuong-92-nha-ho-hoang-den-2.html.]
Suy cho cùng cũng chỉ là cô gái nhỏ khờ dại hiểu chuyện, cho rằng nuôi một đứa bé dễ dàng,. Anh lập tức liên thanh: “Điều thành vấn đề, chúng đồng ý ! sẽ lập tức tìm Trương Khải Minh...”
Vừa nhắc đến Trương Khải Minh, thì thấy tiếng hét phẫn nộ của đối phương: “ đồng ý!”
Đám đầu , lập tức trông thấy Trương Khải Minh đang mặc một bộ quần áo công nhân thở hổn hển chạy đến, rõ ràng là tin tức nên vội vàng chạy về.
Hiển nhiên thấy lời bọn họ . Anh tức giận đến mức mặt đỏ bừng, trợn mắt oán hận nhà họ Hoàng: “Tiểu Phong là con trai ! Không ai quyền chia rẽ với thằng bé!”
Vân Chi
Nói xong, còn định chạy đến ôm lấy Tiểu Phong, nhưng Hạ Miên bế đứa bé lên tránh né rước một bước.
Ánh mắt Trương Khải Minh Hạ Miên giống như ăn thịt : “Hạ Miên, cho em , em nghĩ cũng đừng nghĩ! Tiểu Phong là con ruột của , tuyệt đối sẽ chuyển hộ khẩu của nó cho ngoài!”
“Con trai ruột mà để khác tùy tiện ngược đãi nó như ?” Hạ Miên mỉa: “Anh từ bỏ chẳng qua vì sợ mất mặt, sợ khác phúc hậu mà thôi, giả vờ gì chứ!”
Mẹ Hoàng lập tức xen miệng : “Tiểu Trương , sống là sống cho riêng , con thích đứa bé thì cố gắng sĩ diện gì?”
“Bà câm miệng cho !” Trương Khải Minh gào lên với Hoàng: “Nó là của ! Các nghĩ cũng đừng nghĩ!”
Không bởi vì thể g.i.ế.c vợ lừa bảo hiểm , mà Hạ Miên cảm thấy vẻ ác độc trong mắt khiếp , khiến cô lập tức dám thẳng mặt nữa.
Hạ Miên bày dáng vẻ cả: “Dù cũng chỉ bảo đảm cho Tiểu Phong một môi trường trưởng thành an lành mạnh mà thôi, nên tuyệt đối cho phép Hoàng Hiểu Quyên sống cùng thằng bé nữa.”
Cô Trương Khải Minh: “ cần tiền cũng cần thứ gì khác, chỉ cần Tiểu Phong tổn thương nữa.”
“Cho nên cứ để Hoàng Hiểu Quyên ở trong tù là , nếu giống như , tiện tay gọi một cú điện thoại, là cô thả về nhà giống như chuyện gì xảy . Sau đó càng sợ hãi, càng ác độc hơn.”
“Vậy thì !” Hoàng Hiểu Quân kiên quyết : “Chúng đồng ý!”