Xuyên Thành Em Gái Của Tướng Quân Tài Ba - Chương 19

Cập nhật lúc: 2024-11-05 23:47:35
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thái giám tay nâng chiếu thư, khó xử Dao Anh.Toàn Dao Anh như khoác lớp nắng rực rỡ, khuôn mặt bình tĩnh: “Thánh thượng triệu kiến , tránh mặt gặp?”Thái giám lớn: “Thánh thượng một ngày trăm công ngàn việc, đang cùng chư vị đại thần bàn chuyện quan trọng…”Giọng gã ngày càng thấp, dừng một chút, đột nhiên cất cao, “Mời quý chủ tiếp chỉ, nô còn về báo cáo ạ!”Dao Anh , thềm áo bay phần phật, ung dung khoan thai.

Thái giám nàng dọa trong phút chốc cũng dám lên tiếng thúc giục.Trước nguyệt đài bỗng vang một tràng đắc ý, tiếng áo váy quét sột soạt, Vinh phi đang vận hoa phục lộng lẫy giữa đám cung nhân bước đến.“Công chúa cần đợi nữa!” Vinh phi Dao Anh, mặt tươi , dấu vẻ đắc ý nỗi đau của khác, “Chiếu thư ban, Quý phi điên ngốc, Thánh thượng lệnh cho bản cung xử lý chuyện xuất giá của công chúa đây. Công chúa sắp xuất các, Thánh thượng sợ gặp công chúa sẽ buồn lòng, công chúa đừng gây khó dễ cho đám cung nhân nữa, ngoan tiếp chỉ về chuẩn gả .” Bà khéo léo quyến rũ.“Suýt thì quên… Vị hôn phu mà công chúa sắp gả là tù trưởng Diệp Lỗ, tuổi còn trẻ ! Phò mã lớn tuổi sẽ thương , công chúa thật phúc lớn.”Trưởng sử hằm hằm gườm Vinh phi, mặt xám ngoét.

Vinh phi liếc Dao Anh, ngả nghiêng.Dao Anh đưa mắt với Tạ Thanh lưng. Hắn hiểu ý, bước tới hai bước, phất tay để hai dấu ấn lên mặt Vinh phi.Vinh phi còn kịp phản ứng, cung nữ của bà hét đến tê tim liệt phổi , nhào tới xé xác Tạ Thanh: “Lớn mật!”Tạ Thanh tỉnh bơ, thêm hai dấu tay.

Hắn là luyện võ, tay nhẹ, Vinh phi đánh đến đầu váng mắt hoa, khuôn mặt bảo dưỡng kỹ lưỡng sưng phồng lên nhanh. Cung nữ dọa đến mất hồn, như ruồi đầu chạy toán loạn, tiếng sợ hãi vang khắp điện.

Kim Ngô Vệ thấy đuổi tới, dám gặng hỏi Dao Anh, chỉ rút đao chĩa ngay Tạ Thanh, giận dữ mắng: “Điêu nô đừng càn rỡ!”Tạ Thanh thèm Kim Ngô Vệ một cái, nắm cổ tay Vinh phi đè bà quỳ chân Dao Anh.Vinh phi m.á.u me đầy mặt, liều mạng giãy dụa, châu ngọc đầu đầy rơi rớt, mắng to: “Bản cung đường đường là Hoàng Phi, tên điêu nô ngươi dám càn thế , bản cung c.h.ặ.t đ.ầ.u ngươi! Thất công chúa, bản cung là thứ mẫu của ngươi, hôm nay ngươi dám nhục bản cung, bản cung tuyệt sẽ tha! Ngươi chờ đó, chờ đó cho bản cung!”Kim Ngô Vệ xung quanh , đánh bạo tiến lên hai bước.

Dao Anh lườm một phát, họ lập tức dừng .Dao Anh hiệu Tạ Thanh nâng khuôn mặt sưng đỏ của Vinh phi lên. Vinh phi quỳ gối thềm, mặt bầm tím, tức sợ, cả phát run.Dao Anh bà, “A Thanh là gia tướng Tạ gia, là hộ vệ trung thành nhất của , gia nô.”Tạ Thanh âm thầm thẳng tắp lưng, khuôn mặt luôn lạnh như băng hiện lên vẻ kiêu ngạo.Dao Anh chuyển đề tài, “Bà vốn tên là A Dung, tỳ nữ Tạ gia.

Năm đó bà qua mặt bò lên giường của Lang chủ, của bản tính của bà nên hủy khế ước, nên bà vẫn là nô bộc của Tạ gia, là chủ cũ của bà, bà dám bất kính với chủ cũ, mấy cái tát xem như trừng phạt nho nhỏ .”Vinh phi tức run cả : “Bản cung là Vinh phi Thánh thượng đích phong! Ngươi chờ đó, bản cung chắc chắn sẽ bảo Thánh thượng dạy ngươi! Ngươi , đáng hòa !”Dao Anh mỉm , rộ như hoa xuân đua nở: “Bộ lạc Diệp Lỗ cầu hôn , Thánh thượng và đại thần trong triều đều mong dùng trao đổi kỵ binh của Diệp Lỗ, A Dung, bà là bên gối của Thánh thượng, hiểu rõ Thánh thượng hơn ai hết, bà suy nghĩ chút , lúc Thánh thượng sẽ vì bà mà chọc vui chăng?”Vinh phi ngẩn , miệng rớt xuống, lửa giận từng chút từng chút nỗi sợ hãi thế, càng run rẩy hơn.

Lúc , từ hành lang dài truyền đến tiếng nhẹ vang của vó ngựa. Kim Ngô Vệ tiếng , thấy lưng ngựa, mặt lộ vẻ kinh ngạc, nhao nhao thu đao vỏ, cung kính nghênh đón.Hai tên thái giám vì tuyên chiếu thư tứ hôn, chạy như bay điện thông báo.“Bùi công đến ! Bùi công đến !”Dưới thềm điện, mấy cung nhân vây quanh ở một con ngựa trắng cao lớn tráng kiện, đỡ một vị lão giả xuống ngựa.

Lão giả đầu đội khăn vấn vải bông, mặc áo bào cổ tròn màu xanh đậm, khuôn mặt già nua, tóc mai muối tiêu hai bên, chậm chạp hai bước thì dừng thở một .“Bùi công!” Từ điện, đến hành lang nguyệt đài đều truyền đến tiếng gọi ân cần, mấy thái giám nhận lệnh Lý Đức khênh kiệu mềm chạy vội đến cạnh lão giả. “Bùi công đến, Thánh thượng vô cùng vui mừng, dẫn các vị Tể tướng đón, mời Bùi công lên kiệu điện ạ!”Bùi công tuổi qua tám mươi, tinh mờ mịt, ánh mắt đục ngầu, ngẩng lên quanh một vòng, ánh mắt rơi xuống Dao Anh.Trên mặt Vinh phi thoáng hiện vui mừng.Bùi gia quận Ngụy và Lý gia quen nhiều đời.

Năm đó Lý Đức khởi sự, Bùi gia đưa cả nhà theo. Tất cả mấy em trai, con trai của Bùi công đều c.h.ế.t trận ở sa trường, chính ngài cũng vì cứu Lý Đức mà thương nặng, dù cứu mạng nhưng cơ thể tổn thương triệt để, giữ nuôi dưỡng ở quận Ngụy.

Lý Đức kính trọng Bùi công, từng mặt Bùi công như cha ruột ông.Mà ai cũng Bùi gia và Tạ gia bất hòa với , Bùi công từng nhiều đám đông lộ vẻ xem thường Tạ Vô Lượng.Vinh phi gọi to: “Bùi công! Con gái Tạ gia , dám đánh thứ mẫu! Xin Bùi công chủ cho !”Trưởng sử ngờ Bùi công xa xôi ngàn dặm đột nhiên xuất hiện ở mắt, trán rịn đầy mồ hôi, Bùi công mà nổi nóng ngay cả Lý Đức cũng dám mắng!Ông cản Dao Anh: “Công chúa, ngài tránh mặt .”Dao Anh lắc đầu, Vinh phi: “Còn tính sổ xong , bà chờ đấy.”Vinh phi giật cả .Dao Anh , về phía Bùi công. Trưởng sử gấp gáp dậm chân.Dao Anh đến mặt Bùi công hành lễ của vãn bối. Bùi công nàng, gật gật đầu, vươn tay.Thái giám bên cạnh vội vàng : “Bùi công, Thánh thượng ngài tuổi tác cao, thể lên kiệu ạ…”Bùi công lạnh một tiếng, đẩy thái giám , bàn tay già nua khô gầy nhẹ vỗ vỗ Dao Anh, “Cao lên ít nhỉ.”Dao Anh khẽ: “Còn ngài càng thấy tráng kiện sức khỏe dồi dào hơn xưa ạ.”Hai mắt đục ngầu của Bùi công hiện lên ý : “Lại dỗ .”Đám trợn mắt ngạc nhiên.

Trên hành lang dài, vội vàng chạy đến chào đón Bùi công thiên tử Lý Đức cũng đầy kinh ngạc. Tể tướng Trịnh Du, Bùi đô đốc và chư vị đại thần lưng Lý Đức, Bùi công và Lý Dao Anh từng bước mà lên, thầm kinh ngạc trong lòng, len lén trao đổi ánh mắt khiếp sợ.Xưa nay Bùi công ghét Tạ gia, mấy năm qua ông và Thất công chúa hề qua , cả hai hòa thuận thế ?Bùi đô đốc là cháu trai trong họ chính của Bùi công, bước lên đón: “Không lão nhân gia ngài tới, cháu xin thỉnh tội với bác ạ.”Bùi công lạnh lùng quét mắt ông, để ý đến, để Dao Anh đỡ đến mặt Lý Đức vẻ bái lạy.Lý Đức bận bịu đỡ lấy Bùi công, : “Sao ngài đến đây?”Bùi công trực tiếp đẩy bàn tay Lý Đức chìa tới, “Lão hủ thể già nua, còn dùng , hôm nay đến là một việc cầu Thánh thượng.”Lý Đức , ánh mắt rơi xuống Dao Anh cạnh Bùi công.Bùi công vịn tay Dao Anh lên, chậm rãi : “Ta gối vắng vẻ, chỉ còn mỗi đứa chắt trai là Ngọc Lang, năm đó Thánh thượng miệng vàng lời ngọc đồng ý gả công chúa cho Bùi gia, thấy Thất công chúa thông minh lanh lợi, dịu dàng hào phóng, xin Thánh thượng một phần ân điển, Thánh thượng luyến tiếc?”Lời ông còn dứt, đám đại thần đổi sắc mặt.

Thái giám, hộ vệ lặng lẽ lui từ , Vinh phi cũng cung nữ đỡ , tiếng gió quanh quẩn nơi hành lang.Lý Đức lặng thinh một lát, : “Bùi công, trẫm luyến tiếc Thất Nương, nhưng mà trẫm đồng ý lời cầu hôn của bộ lạc Diệp Lỗ .”Bùi công mở mắt : “Ồ? Sao công chúa gả bộ lạc Diệp Lỗ là Phúc Khang công chúa nhỉ?”Đại thần mồ hôi rơi như mưa. Lý Đức Dao Anh nữa.

Dao Anh cụp mắt.Bùi công quanh một vòng, thấy tất cả đại thần đều chột cúi đầu, ánh mắt mặt Lý Đức, nhanh chậm : “Thánh thượng thất tín với ? Năm xưa Thánh thượng hứa với , đại thần trong triều ai cũng chính tai thấy.”Bùi Tể tướng lộ vẻ lúng túng, dám lên tiếng, mà lên tiếng cũng . Con cháu Bùi công đều vì Lý Đức mà chết, lúc Lý Đức hứa hẹn, đúng là họ đều mặt.Lý Đức thở dài: “Mời Bùi công điện , trẫm với Bùi công tỉ mỉ việc.”Nếp nhăn mặt Bùi công run rẩy hai , dời một bước: “Thánh thượng cần phí công, rõ chuyện bộ lạc Diệp Lỗ cầu hôn .”Giọng ông đột nhiên cất cao, trong hai mắt đục ngầu cơn giận cuồn cuộn: “Thánh thượng vốn ý tứ hôn, con gái Chu thị kiêu căng tùy hứng, hứa hôn lung tung. Thánh thượng thất tín với Hồ mới đồng ý, con bé đổi ý gả.

Nên Diệp Lỗ mới đổi giọng cưới Thất công chúa, Thánh thượng thu phục Lương Châu… còn các ngươi…”Ánh mắt Bùi công đảo qua từng khuôn mặt đám đại thần. “Các ngươi cảm nhớ ân đức Chu thị, thấy con gái Chu thị lấy chồng xa, Diệp Lỗ chủ động thì các ngươi tất nhiên vui mừng, nên mới giật dây Thánh thượng đồng ý lời cầu hôn, đem con gái ruột gả, thế ?!”Ông quát một tiếng, cả đám đại thần giật nảy , suýt nữa quỳ xuống.Bùi công Lý Đức, từng chữ : “Thánh thượng, xin hỏi Ngụy triều đến cùng là của họ Lý là của họ Chu? Con gái của Chu thị quý giá còn của Lý thị là cỏ rác hẵng? Con gái Chu thị coi quan hệ ngoại giao thành trò đùa, văn võ cả triều để mặc cho con bé quậy phá, chỉ vì con bé họ Chu, trong mắt các chỉ Chu thị, còn thiên tử Thánh thượng ?”Đám đại thần thót tim, mồ hôi tuôn như nước, câu cuối cùng, bịch một tiếng, quỳ rạp xuống đất. “Thánh thượng phán đoán sáng suốt! Chúng thần tuyệt lòng !”Bùi công lạnh: “Việc đều vì con gái của Chu thị, nếu vì nó, Diệp Lỗ lấy dũng khí cầu hôn công chúa Lý thị? Đại Ngụy thu phục Lương Châu chả nhẽ cứ cậy Diệp Lỗ?”Đám đại thần phản bác .

Bùi công liếc một vòng, chậm rãi : “Tạ gia qua bao thế hệ ở Kinh Nam, cả nhà trung nghĩa, Nhi lang theo văn thì tể, theo võ thì tướng, lo cái lo của thiên hạ, hi sinh vì nước, vì nghĩa chùn bước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-cua-tuong-quan-tai-ba/chuong-19.html.]

Năm đó Hồ tộc xuôi Nam, dân trăm họ Trung Nguyên tàn sát thê thảm, Tạ gia ở Kinh Nam xa xôi, dứt khoát mang binh Bắc giúp Chu thị kháng địch, tổ tôn bốn đời, mười vạn linh, tất cả đều chôn xương cát vàng.”“Hai mươi lăm năm , một vùng Đại Giang xảy nạn đói, c.h.ế.t khắp nơi, dịch bệnh hoành hành, dân gặp nạn chạy trốn đến quan địa phương hạ lệnh xua đuổi đến đó.

Chỉ Tạ Vô Lượng Kinh Nam mở cửa thành đón giúp nạn dân, dựng lều phát cháo và lập y quán, cứu , dân chúng Nam Bắc Đại Giang đều lũ lượt trốn về Kinh Nam, tất cả đều nó chiếu cố đầy đủ, đợi dịch bệnh trừ, nó phái đưa dân gặp nạn hồi hương, hề ép buộc cầm chân.”“Hai mươi mốt năm , Thánh thượng đại bại ở Phục Châu, mấy vạn Ngụy quân bỏ mạng ở Hà Cốc, quận Ngụy cũng quân địch chiếm cứ, Tạ gia xuất binh giải vây cho quận Ngụy Quận thoát hiểm, dâng lương thảo dự trữ giúp Thánh thượng chiêu binh mãi mã, vì Thánh thượng mời chào gia tộc quyền thế Kinh Nam, ngắn ngủi một năm, giúp Thánh thượng thu phục bộ đất mất, cùng Thánh thượng lập minh ước.”“Mười một năm , Sở quân đánh lén, Tạ gia vì kiềm chế Sở quân, yểm hộ dân chúng qua sông, vì đại nghiệp của Thánh thượng, tử thủ Kinh Nam. Tạ Vô Lượng một thư sinh yếu đuối, đối mặt với đại quân Nam Sở trang tinh lương, tử thủ hơn một tháng!”“Sau đó lương thực trong thành cạn kiệt, thực sự còn sức ngăn cản Sở quân.”“Tạ gia cả nhà oanh liệt.”Bùi công hùng hồn : “Trước khi thành phá, Tạ Vô Lượng vì để bảo dân chúng trong thành, cho binh cắt lấy đầu hiến cho Sở quân, lắng lửa giận Sở quân, Triệu thị Nam Sở mới tàn sát cả thành.”Nghe ông giảng dạy, xung quanh chợt trở nên thê lương. Đám đại thần vẻ mặt nghiêm túc, lời nào.Bùi công nâng tầm mắt, đôi mắt đục ngầu già nua phóng hai luồng lấp lánh: “Thánh thượng, Tạ gia vì nước quên nhà, hy sinh vì khó, thẹn với tổ tông, thẹn với dân chúng, càng thẹn với Thánh thượng! Dân chúng Kinh Nam sẽ quên ân đức Tạ gia! Tạ quý phi là em ruột của Tạ Vô Lượng, gối chỉ một trai một gái, Quý phi bệnh tật, Thất công chúa thành tâm hiếu thảo, phụng dưỡng thuốc thang rời, ngài nhẫn tâm để Thất công chúa gả ?!”Giọng điệu ông lạnh lùng cay độc. “Thánh thượng, tên của Thất công chúa còn là do Tạ Vô Lượng đặt, nếu Tạ Vô Lượng vẫn còn sống, nó sẽ để Thất công chúa lấy chồng xa ?”Lý Đức mặt lạnh như băng.

Đám đại thần quỳ mặt đất, dám lên tiếng, mặt mũi bùi ngùi hổ. như lời Bùi công, khi tin tù trưởng Diệp Lỗ cầu hôn Thất công chúa cả bọn đều nhẹ nhàng thở phào —— Chu Lục Vân cần gả. Họ vì giữ cho chút m.á.u mủ cuối cùng của Chu thị mà phí hết tâm tư, để ý c.h.ế.t sống của Thất công chúa, thật còn mặt mũi Tạ thị!Lý Đức thu hết nét mặt đám triều thần mắt.

Đầu tiên Bùi công lôi lời hứa hẹn năm xưa, chất vấn triều thần còn lòng trung với Chu thị , đó đưa Tạ gia lên thớt, triều thần xem như bất công cho Chu lục Vân thì cũng thể công khai tán thành việc Lý Dao Anh gả .

Nếu khăng khăng để Dao Anh hòa , chỉ các danh gia vọng tộc theo ông như Bùi gia, Tạ gia thất vọng đau khổ, còn cựu thần tiền triều sinh lòng sợ hãi, đám Bùi đô đốc sẽ tức giận bất bình. Tân triều lập, ông hao tốn tâm cơ cân bằng cựu thần tiền triều, thế gia, hào tộc, hàn môn, võ tướng, cho bất kỳ phe nào độc quyền, nhưng thế gia vẫn cứ dần dần nắm triều đình trong tay.Lúc ông thể để cho đám trung thần thất vọng. Dòng nước ngầm mạnh mẽ triều so với một vạn thiết kỵ của Diệp Lỗ xa xôi còn quan trọng hơn.

Lý Đức liên tục cân nhắc, nhanh quyết định. “Bộ lạc Diệp Lỗ cầu hôn là Phúc Khang công chúa.”Lời buông, đám đại thần ai dị nghị.Trước điện tiếng gió rít gào.

Dao Anh cạnh Bùi công, mồ hôi ướt áo, tim đập như trống chầu, chậm rãi nhắm mắt .Mấy năm , nàng ngẫu nhiên cứu Bùi Ngọc chắt trai Bùi công một mạng, Bùi công hứa sẽ một chuyện cho nàng, mà liên quan đến Lý Trọng Kiền và Tạ Quý phi.

Đến lúc nàng phát hiện Lý Huyền Trinh định sắp xếp nàng gả , lập tức nghĩ đến Bùi công.Vô cùng may mắn, Bùi công là giữ lời.…Lý Đức giữ Bùi công ở , thương thảo với ông chuyện tứ hôn.Dao Anh cáo lui.Trịnh Tể tướng đưa mắt bóng lưng Dao Anh dần xa, nét mặt phức tạp.

Hôm qua, thằng con Trịnh Cảnh gặp ông xin xỏ rằng nó cảm mến Thất công chúa, xin ông hỗ trợ thuyết phục Lý Đức, ngăn Lý Đức và Đông cung đưa Thất công chúa gả .Trịnh gia và Nhị hoàng tử từng thương thảo chuyện hôn sự, dù giải quyết gì nhưng chỉ cần Trịnh gia đưa hôn thư và tín vật định, cộng thêm Thất công chúa phối hợp thì vẫn thể thuyết phục ngoài.

Trịnh Tể tướng quả quyết cự tuyệt: “Ngươi vì Thất công chúa đắc tội với Đông cung, là triệt để hủy con đường quan đó!”Trịnh Cảnh dứt khoát kiên quyết: “Chỉ cần cứu Thất công chúa, nhi tử nguyện vĩnh viễn quan.”Trịnh Tể tướng thể gì, miễn cưỡng đồng ý. Trịnh Cảnh lập tức tìm Thất công chúa thương lượng cách nào đưa lý do thoái thác, lúc cao hứng bừng bừng, khi trở về mày chau ủ rũ.Trịnh Tể tướng nhíu mày hỏi: “Thất công chúa chế nhạo ngươi hả?” Thằng con tư chất bình thường, thường xuyên chê bai giễu cợt.Trịnh Cảnh lắc đầu: “Thất công chúa con.”Lý Dao Anh chế giễu Trịnh Cảnh, nàng chỉ kinh ngạc khi Trịnh Cảnh chủ động mặt giúp đỡ, cảm kích đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, trịnh trọng cám ơn ý của , cuối cùng : “Tam Lang tài cao, nhất định ngày sẽ là rường cột nước nhà, nên vì mà hủy tiền đồ.

Tam Lang cần lo lắng , cách tự vệ.”Trịnh Tể tướng khịt mũi coi thường, một tiểu nương tử tự vệ thế nào? ông vẫn bội phục Lý Dao Anh thấy nguy rối, còn suy nghĩ cho tiền đồ của Trịnh Cảnh.Ông nghĩ Lý Dao Anh cách tự vệ chỉ để dỗ Trịnh Cảnh. Tuyệt đối ngờ nàng thể mời Bùi công.Trịnh Tể tướng nhướng mày. Trường An và quận Ngụy xa ngàn dặm, Bùi công hẳn lên đường từ lâu, lúc đó Diệp Lỗ còn trình thư cầu hôn.

Chắc chắn Lý Dao Anh phát hiện Đông cung nàng gả truyền tin đến Bùi công, nên Bùi công mới đến kịp thời , chiếu thư tứ hôn còn ban, Thánh thượng lúc nào cũng thể đổi chủ ý.Quyết đoán thế , thật hiếm .…Tin Lý Đức thu hồi chiếu thư tứ hôn nhanh truyền đến Đông cung.

Trịnh Bích Ngọc nhẹ nhàng thở phào, nàng thấy Thất công chúa vì Chu Lục Vân tùy hứng mà chôn vùi cả đời.Ngụy Minh thất vọng.Lý Huyền Trinh bình tĩnh, tức giận mà cũng nhẹ nhõm. Hắn chỉ ờ một tiếng, gọi phụ tá đến tiếp tục thương thảo ngăn cản Chu Lục Vân hòa .

Lý Đức chịu hứa hôn, tù trưởng Diệp Lỗ vô cùng thất vọng, trình thư cầu kiến, buông thêm nhiều hứa hẹn, Lý Đức bận bạn với Bùi công tiếp kiến lão.Trưởng sử lo lắng với Lý Dao Anh: “Tặc tâm của Diệp Lỗ chết, hối lộ quan viên Hồng Lư tự bảo họ thuyết phục bệ hạ hứa hôn.”Không xảy chuyện gì, tù trưởng Diệp Lỗ từng gặp Dao Anh đột nhiên như trúng tà, cứ lấy Dao Anh cho bằng .Lúc Dao Anh nhận hôn thư của Bùi công, tảng đá trong lòng rơi xuống: “Không việc gì, cầm hôn thư của Bùi công, còn ai dám ép hòa .”Trưởng sử cũng thầm nghĩ .Giờ Bùi công che chở Thất công chúa, kẻ tặc cũng dám hành động thiếu suy nghĩ, đợi ít hôm Nhị hoàng tử về thì càng lo nữa.

Trưởng sử ngóng ngày Lý Trọng Kiền trở về. Chờ hơn nửa tháng, cuối cùng cũng thấy chiến báo từ phía Nam.Trưởng sử mở tin, nụ tắt khóe miệng, mắt tối sầm, ngã xuống.Phong thư nhanh đưa đến tay Lý Dao Anh.Trên thư mấy chữ đầy xa lạ: Hai ngày , Tần Vương dẫn binh mai phục, quân diệt.

 

Loading...