"..." Khương Nghị liếc trộm cô, thấy vẻ mặt cô gì khác thường, bất giác thở dài. Vẫn thông suốt ? "Lập nghiệp , hẵng thành gia. cho vợ tương lai của những điều nhất."
Cây bút của Cố Vân Thải khựng một chút, nhưng chị ngẩng đầu lên: "Ồ, chị dâu tương lai thật phúc."
Chị một cách hờ hững, như thể đang chuyện phiếm bình thường. Khương Nghị cô vài , thật sự nhịn nữa: "Cô tìm như thế nào?"
Mặt Cố Vân Thải lặng lẽ đỏ lên: "Một thể vô điều kiện ủng hộ , bảo vệ , thể cho cảm giác an tâm."
Nghe thì đơn giản, nhưng thực khó.
Khương Nghị lấy hết can đảm mở lời: " thấy thích hợp đấy."
"Ọc ọc." Cố Hải Ba từ xông , hỏi lớn: "Hai đang gì đấy? Cái gì mà thích hợp?"
Khương Nghị thầm nghiến răng. Sớm tới, muộn tới, cứ nhằm đúng lúc xuất hiện. Cố ý đúng !
Cậu khỏi nghi ngờ, Cố Hải Ba lén nãy giờ .
sợ, dám chất vấn, ngược còn lấy lòng em vợ tương lai . "Ơ... ..."
Cố Vân Thải khẽ giải vây: "Bọn chị đang thương lượng xem nên bán bia . Đồ nướng với bia là một cặp tuyệt phối, nhưng sợ khách uống nhiều quá gây ồn ào."
Cố Hải Ba phịch xuống bên cạnh chị gái, đưa ly trong tay qua: "Uống chút . Hôm nay nóng. Đồ nướng là bán mang ?"
Cố Vân Thải thuận miệng : " Chị chuẩn hai bộ bàn ghế, để khách thể nghỉ chân một chút."
"Vậy bán thêm chút bia với sữa . Trà sữa em thể cung cấp." Cố Hải Ba là một trong những ông chủ của tiệm sữa.
"Ý tồi." Cố Vân Thải vui vẻ thêm mục đồ uống: "Vậy là tạm . Mọi kiểm tra giúp chị xem còn thiếu gì ?"
Cố Hải Ba liếc qua: "Nguyên liệu thì cứ bảo bên nhà ăn giao hàng giao thêm một ít là . Chị đưa danh sách cho em, đảm bảo tươi rẻ."
"Được."
"Bên chợ đêm để chuẩn ." Khương Nghị tỏ vẻ, , quan hệ quan hệ. "Không đủ nhân lực thể kéo thêm một đám qua."
Cố Hải Ba nhịn liếc thêm một cái. Cũng đấy, thành "thổ địa" ở đây . Mắt của chị gái đúng là độc, chọn bừa mà cũng trúng ?
Trong lòng Cố Vân Thải dâng lên một tia ấm áp. Bất kể xảy chuyện gì, chị vĩnh viễn đơn độc, nhiều quan tâm, bảo vệ và bầu bạn cùng chị.
Vì họ, chị cũng thể gục ngã.
Chị nghĩ nghĩ: "Nhân lực tạm thời vội, cứ bán thử một thời gian xem ."
"Nghe cô hết." Khương Nghị dịu dàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-hoc-ba-trong-van-nien-dai/chuong-240240.html.]
Cố Hải Ba thấy cảnh , nhịn trợn mắt. Ha hả, đàn ông.
là, chị gái lớn cũng thật đáng lo.
Công tác chuẩn xong, Cố Vân Thải liền bắt đầu. Nguyên liệu giao tới, chị rửa sạch, cắt thái, cũng khá bận rộn.
Hai em Cố Hải Triều tự nhiên là yên tâm, chạng vạng vội vàng ăn tối cùng , giành lấy chiếc xe ba gác.
" Thải Vân, cô cho bọn theo với. mới bán hàng rong đầu, cảm giác thú vị ghê."
Khương Nghị càng tỏ hăng hái, ai còn tưởng chơi.
Cố Vân Thải hết cách với họ, đành để họ theo.
Chợ đêm bắt đầu, các chủ quán lục tục chỗ, từng ngọn đèn thắp sáng.
Quần áo, giày dép, đồ trang sức nhỏ, đồ chơi, hoa quả, điểm tâm, bán gì cũng . Khách hàng cũng dần đông lên.
"Chị chủ ơi, cái váy bán ? Bớt chút ."
"Dưa hấu đây, dưa hấu mới lên đây! Bao ngọt, ngọt lấy tiền!"
"Thuốc dán gia truyền, chuyên trị té ngã, đau mỏi eo cổ. Đi ngang qua đừng bỏ lỡ!"
"Ném vòng đây, 5 hào một lượt, thử !"
Tiếng rao hàng ngớt bên tai, khí vô cùng nhộn nhịp. Cố Vân Thải ở trong cảnh , trái tim đang bực bội, bất an cũng vỗ về.
Nhìn các quầy hàng san sát, ánh đèn vàng lấp lánh như ngàn , mỗi một gương mặt tươi đều thật rạng rỡ. Cái khí đầy sức sống, ấm áp khói lửa nhân gian ập đến, Cố Vân Thải lập tức cảm thấy chữa lành.
"Anh Nghị, ở đây!" Một thanh niên tóc vàng hoe từ xa vẫy tay với họ: "Em chiếm chỗ cho các , đây là vị trí vàng đấy."
Mọi bắt đầu bận rộn. Bàn ghế gấp dọn , bếp nướng đặt xuống, bắt đầu nhóm lửa. Gia vị, nguyên liệu và đồ uống lượt bày .
Sau khi thứ chuẩn xong xuôi, tấm bảng giá treo ở nơi dễ thấy nhất, băng rôn kéo lên. Quán nướng "A Cố Hỏa Diệm Sơn" chính thức khai trương.
Mùi thơm của thức ăn dần lan tỏa, mùi hương quyến rũ xộc thẳng mũi. Các chủ quán gần đó nhịn sang, thơm thật!
Cố Hải Triều cách cư xử, mang đồ nướng mới lò mời các chủ quán xung quanh: "Mọi nếm thử đồ nướng nhà em nhé."
Các chủ quán chút bất ngờ, cũng xởi lởi ghê. "Nhà đầu đến đây ? Trông lạ mặt quá."
Cố Hải Triều chỉ em trai và em gái đang cắm cúi nướng thịt, ánh mắt đầy tự hào: "Vâng, em đưa các em thêm nghỉ hè, cho chúng nó tiếp xúc xã hội nhiều một chút, cũng là để kiếm thêm học phí."
Thư Sách
Vừa , các chủ quán liền an tâm. Kể cả cướp khách thì cũng chỉ nhiều nhất là hai tháng.
"Em trai em gái là học sinh ?"
Vẻ tự hào của Cố Hải Triều lộ rõ mặt: "Vâng, học sinh trường Nhất Trung (trường cấp 3 1), thành tích cũng tệ."
Các chủ quán con đang thi cấp ba đều hâm mộ: "Trường Nhất Trung quá! Coi như nửa chân bước đại học . Em trai em gái giỏi thật."
Cố Hải Triều ha hả: "Em bắt chúng nó tự kiếm tiền học phí cho bốn năm đại học đấy."
Các chủ quán khỏi thương cảm cho em trai em gái : "Như vất vả quá ?"
Cố Hải Triều nghiêm mặt : "Chỉ 'ăn khổ trong cái khổ, mới thành '. Tranh thủ lúc còn trẻ chịu khổ một chút, tương lai mới bớt khổ."
"Nói đúng lắm! Trẻ con là dạy như . Lần cũng dắt con theo, tuyệt đối thể nuông chiều."
Khách hàng ngày càng đông, tấp nập. Mọi qua quầy của họ đều nhịn hít hà mùi thơm, nhưng chẳng ai mua.