Xuyên Thành Em Gái Học Bá Trong Văn Niên Đại - Chương 318:318

Cập nhật lúc: 2025-11-06 14:46:52
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

Cô gái thấy , chủ động đưa tay : “Mình là Pass, chào bạn, sinh viên năm tư.”

“Mình là Cố Vân Khê, cao học năm hai.”

Cô gái bất ngờ, trẻ ? Cô nhiệt tình: “Mình mời bạn một ly cà phê nhé.”

“Hôm nay việc quan trọng cần xử lý, dịp chúng uống cà phê .” Cố Vân Khê xua xua tay, đầu dặn dò chị Hướng: “Hắn định bắt cóc , chị hỏi rõ xem đây là chuyện ngẫu nhiên, là cố ý thế?”

“Vâng.” Chị Hướng khẽ đáp, xách tên cướp lên.

Cố Vân Khê vội vàng chạy đến văn phòng, phát hiện ngoài giáo sư Miller, còn Mary và mấy .

“Cố, đến muộn năm phút! Cậu tôn trọng giáo sư chút nào, bắt thầy chờ lâu như …”

Nghe cái giọng điệu " xanh" của Mary, Cố Vân Khê liếc khinh bỉ: “Xin , gặp cướp, suýt chút nữa thì bắt cóc.”

Lucas ha hả: “Cậu đùa ? Môi trường học tập ở đây lành mạnh như , trộm cắp…”

Cố Vân Khê hiểu, bọn họ định gì đây? “Rất nhiều thấy, thể kiểm chứng. Đây là sự cố ngoài ý .”

Lucas tỏ vẻ nghi ngờ: “Dù , để tỏ tôn trọng, cũng nên khỏi nhà sớm hơn nửa tiếng…”

Giáo sư Miller mất kiên nhẫn ngắt lời: “Được , đừng ồn nữa.”

Ông giơ tập giấy dày tay lên: “Cố, đây là cô ủy thác cho ba họ luận văn ? ngờ đấy, luận văn mà cũng thể thuê ngoài .”

Cố Vân Khê: …???

Ồ, là đang đ.â.m lưng . Cũng bản lĩnh đấy.

Kẻ đây dám với cô, kết cục t.h.ả.m lắm…

Tác giả lời :

[Chương 146]

Cố Vân Khê nhướng mày. Lâu "chiến" tay đôi, một chọi ba, cô chẳng ngán.

“Giáo sư, thuê luận văn? Gian lận học thuật? Em lầm chứ ạ?”

Mary lạnh: “Cậu định chối ? Không thể nào? Cậu thể vô lương tâm như . Vì bài luận văn , ba bọn tớ cả tuần nghỉ ngơi đàng hoàng, rụng cả đống tóc vì nó đấy.”

Thư Sách

Hai còn cũng hùa theo: “ ba ngày ba đêm chợp mắt, mệt đến sắp ốm , nhưng vì bài luận văn , thấy đáng giá.”

mơ cũng thấy đang luận văn, đây là dồn hết tâm huyết của đó.”

Ba đồng thanh c.ắ.n chặt Cố Vân Khê, cố tình tô đậm hình ảnh cô ham chơi lêu lổng, chút tinh thần kính trọng học thuật nào.

Ai mà thích một sinh viên như chứ?

Cố Vân Khê cũng chẳng nể nang, "xé" thẳng mặt: “Nói là bài luận văn các cả tuần nay ưu tú lắm .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-hoc-ba-trong-van-nien-dai/chuong-318318.html.]

Lucas vênh váo tuyên bố: “Tớ nghĩ đây là một bài luận văn thượng hạng.”

Cố Vân Khê tỏ hứng thú: “Em xem ạ?”

Giáo sư Miller đưa bài luận văn qua. Cố Vân Khê lướt nhanh như gió, xem một lát rút bút gạch gạch xóa xóa.

Mary hiểu, vô cùng khó chịu: “Đây là tâm huyết của chúng tớ, tùy tiện vẽ bậy cái gì ? Quá tôn trọng khác! Giáo sư, ngài thấy ? Cô chính là ỷ ngài thiên vị nên gì thì .”

Cố Vân Khê mới chỉ là sinh viên thạc sĩ, tới thì tới, thì , ngày thường cũng ngày nào cũng mặt.

Thế mà giáo sư Miller chú ý cô nhất, thỉnh thoảng còn gọi riêng cô đến bên cạnh.

Một giọng lạnh lùng vang lên: “Số liệu sai .”

Ba lúc mới con Cố Vân Khê khoanh tròn, họ : “Không thể nào, bậy. Chúng tớ kiểm tra kiểm , sai .”

Cố Vân Khê lười nhảm với mấy , cô lấy một cuốn sổ dày, lật đến một trang. “Giáo sư, ngài xem.”

“Đây là?” Giáo sư Miller ngẩn .

“Kết quả của mỗi thí nghiệm em đều ghi chép .” Ngay cả khi Cố Vân Khê bận học đến phòng thí nghiệm, đó cô cũng sẽ xem từng tờ báo cáo thí nghiệm và nghiên cứu cẩn thận.

“Số liệu gốc ở đây.” Cô chỉ ghi chép trong sổ, đối chiếu từng cái một.

Không chỉ chỗ đó, cô chỉ liên tiếp năm sai, khiến mặt mày Mary và hai tái mét.

Họ tìm báo cáo gốc, bởi vì ngay lúc thí nghiệm thành công, tất cả tài liệu niêm phong. Họ thể xin xem , nhưng tất cả những việc đều tiến hành lén lút.

Gặp chỗ cần liệu, ba họ bèn tự điền theo trí nhớ của .

Còn một chỗ logic luận chứng sai.

Cố Vân Khê nhịn mỉa mai: “Làm thế nào mà các một bài luận văn sai sót đầy rẫy, mà vẫn tự tin căng đét tuyên bố đây là bài thượng hạng ? tự lượng sức .”

Lucas tức hổ. Chuyện cũng thể trách họ, thời gian quá ngắn, chỉ một tuần. Để kịp tiến độ, mỗi phụ trách một phần.

“Cậu… góp chút sức nào, dám hổ mà chỉ trích chúng tớ?”

Đến lúc , họ vẫn c.ắ.n chặt buông.

Cố Vân Khê khẽ lắc đầu: “Giáo sư, đây là bài luận văn em , ngài xem giúp ạ.”

Klin, nãy giờ im lặng, đột nhiên ngẩng đầu, chất vấn với vẻ thể tin nổi: “Sao luận văn? Sao cướp mất…”

Anh giật vì lỡ lời, lập tức ngậm miệng, nhưng muộn.

Cố Vân Khê rõ mồn một, đôi mắt nguy hiểm nheo : “Cướp mất? Bị ai cướp mất?”

Klin hoảng loạn: “Cậu… Cậu gặp cướp, cướp mất luận văn , là tự mà.”

Anh ngờ Cố Vân Khê ngày thường khiêm tốn ít khó nhằn đến .

Chỉ cần ai chọc Cố Vân Khê, cô là dễ chuyện, những vấn đề mang tính nguyên tắc cô đều khá ôn hòa và bao dung.

Tìm điểm chung, gác bất đồng, là thái độ của cô khi đối diện với việc.

Thế giới chỉ đen và trắng, mà còn cả màu xám.

, đều nghĩ cô tính tình ôn hòa.

Cố Vân Khê hễ gặp chuyện là lập tức xù lông nhím: “Chậc chậc, tuổi lớn mà lẩm cẩm .”

Sắc mặt Klin kịch biến, sang giáo sư Miller theo bản năng: “Giáo sư, cô cố ý bôi nhọ chúng em, tất cả là vì tranh giành suất tử của ngài!”

Loading...