Nguyễn Tuyết Linh đang  cùng nhóm phu nhân danh giá cũng để ý đến động tĩnh bên phía Cố Căng, bà   khỏi nhíu mày, vẻ mặt phần nào  chút bực bội. Điều bà  lo lắng nhất cuối cùng  xảy .
Bà Hứa  bên cạnh  theo, khẽ  che miệng : "Bà Cố ,  vì  đây mơ mộng rằng bà Caroline sẽ trao tặng bộ sưu tập Thiên Thần cho công ty trang sức Tuyết Diệu,    quản lý cô con gái ruột của  . Suy cho cùng dù Cố Dạng  hiểu chuyện,  xuất sắc đến , nhưng bây giờ cũng   con ruột của bà nữa. Người mang  phận thiên kim nhà họ Cố xuất hiện ở đây hôm nay là Cố Căng đấy."
Bà Tề cũng chế giễu: "Nghe  Cố Căng về nhà họ Cố cũng  mấy ngày , bà Cố đây  mời giáo viên dạy lễ nghi cho cô  ? Thế mà còn dám đưa đến dự tiệc ? Quả nhiên là lớn lên ở thôn quê,  chẳng  tí lễ nghi nào mà còn bướng bỉnh nữa chứ. Nếu như cô   lời Huyên Nghiên và Tiểu Yên sớm, ngoan ngoãn nhận , cũng  đến nỗi  nhà họ Đường đuổi  ngoài chứ."
Trước đây mỗi   dự tiệc Nguyễn Tuyết Linh đều dẫn Cố Dạng theo, mặc dù Cố Dạng là một cô nhóc thảo mai, nhưng bề ngoài  giả vờ  , ai  cũng  khen một câu xuất sắc, hiểu chuyện. Nguyễn Tuyết Linh cũng vì thế mà đặc biệt   mặt mũi, còn thường xuyên khoe con gái  mặt họ.
Bây giờ thì  , Cố Dạng xuất sắc thì   là con ruột, con gái ruột  là một cô gái nhà quê. Để xem Nguyễn Tuyết Linh  còn kiêu ngạo  nữa !
Cả bà Hứa và bà Tề đều cảm thấy  hả hê.
Nguyễn Tuyết Linh tức giận đùng đùng  dậy.
Trong mắt bà Hứa và bà Tề đầy vẻ hả hê, chờ xem câu chuyện  của Nguyễn Tuyết Linh. Theo hiểu  của bọn họ về Nguyễn Tuyết Linh, bà  vốn  thích thể diện, giờ Cố Căng  bà  mất mặt như , chắc chắn bà  sẽ chạy qua trách mắng Cố Căng một trận.
Tuy nhiên, điều bọn họ  ngờ tới là ——
Nguyễn Tuyết Linh  hề  trách mắng Cố Căng, ngược  còn cúi xuống  bà Hứa và bà Tề đang  đối diện,  lạnh : "Con gái  thế nào,   đến dạy dỗ, bà Hứa đây vẫn nên lo quản lý con gái nhà  thì hơn. Cố Căng  từng học qua lễ nghi nên   quy củ, nhưng Hứa Huyên Nghiên và Tề Yên nhà các vị từ nhỏ  lớn lên trong gia đình danh giá, chẳng lẽ chúng nó cũng  ? Ở địa bàn nhà   mà vượt quá chức phận, dám đuổi khách , đây là gia giáo của nhà mấy  ? Luôn mồm luôn miệng chê bai Tiểu Căng là   quê lên,  hả, nhà ai tổ tiên ba đời   là nông dân nghèo nào?"
Nguyễn Tuyết Linh  đầy hùng hồn, như thể bà   đây  từng chê bai Cố Căng lớn lên ở thôn quê   giáo dưỡng .
Mặc dù bà  cũng  chút oán giận vì Cố Căng  mất mặt bà , và cũng định trách mắng Cố Căng, nhưng bà   để bà Hứa và những  khác xem như trò .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-125-dieu-ma-co-ay-deu-khong-quan-tam-co-dang-lai-quan-tam-vi-co.html.]
Hơn nữa, bởi vì hôm qua ở trung tâm thương mại nhóm Cố Căng  cho phép để bà  trang điểm cho, còn khá  lời, nên bà  cảm thấy Cố Căng cũng  đến nỗi hết thuốc chữa.
Với , bà   thể chê bai Cố Căng, nhưng   nghĩa là ai cũng  thể chê bai Cố Căng!
Cố Căng đang   cửa bỗng dừng bước , thính giác của cô   , dù cho lúc  phòng tiệc  ồn ào, nhưng giữa vô  những lời đồn đạo vu khống, cô  vẫn   giọng  mạnh mẽ của Nguyễn Tuyết Linh.
Lúc  tâm trạng của cô  bỗng  chút vi diệu.
Cô   Nguyễn Tuyết Linh  thích , tính cách cô  lạnh lùng, cũng  từng khao khát tình yêu thương của ba . Đây cũng là lý do tại  cô   bản  là thiên kim của nhà họ Cố ở Cẩm Thành  lâu  đây, nhưng vẫn  về nhận  .
Thậm chí   về nhà họ Cố, cô  cũng mang theo mục đích khác.
Cô   tại  Nguyễn Tuyết Linh   sự  đổi lớn như , đó là vì Cố Dạng.
Chỉ là, điều mà cô  đều  quan tâm, Cố Dạng  quan tâm vì cô...
Có lẽ ngay cả Cố Dạng cũng  nhận  điểm .
"Chị ,  chị định  mà  gọi em ? Chúng  cùng  đến, cũng  cùng   chứ."
Một bàn tay nắm lấy tay cô , phía  truyền đến giọng  dịu dàng mà dí dỏm của Cố Dạng.
(Kết thúc chương)