Tề Yên: “...”
Tề Yên đau đến mức suýt chút nữa hất Cố Căng , nếu    Cố Căng từ nông thôn lên,   nhảy điệu Waltz, cô   nghi ngờ Cố Căng cố ý.
Cô   cứng nhắc : “Cố Căng,  tiên cô lùi về phía ,   bước tới đằng . Chúng  bắt đầu .
Tề Yên bước một bước về phía , đang định trả thù bằng cách giẫm , đồng thời chê  Cố Căng quên lùi về .
 mà, điều khiến cô  bất ngờ là lúc  Cố Căng  nhớ  cách nhảy.
  kịp thả lỏng, đến lượt cô  lùi về phía ,   Cố Căng giẫm thêm một cái.
Thế là qua nửa bài nhạc, Tề Yên   giẫm đến mười mấy .
Chu Địch chế nhạo: “Cố Căng cũng thật sự đần độn quá mức, tiết tấu chậm như  cũng  nhảy .”
Mạc Mạt suy tư  Cố Căng, hiếm thấy    hùa theo lời của Chu Địch.
Bởi vì cô  phát hiện, nếu như tách Cố Căng và Tề Yên  để , ngoại trừ bước đầu tiên , phần  của Cố Căng căn bản   vấn đề gì. Trái  thì Tề Yên càng nhảy càng lộn xộn, thậm chí   tác dụng dẫn dắt.
Hơn nữa... Cô  phát hiện từ đầu đến cuối chỉ  Tề Yên  giẫm.
Đây  phần quá trùng hợp .
“Dạng Dạng... Cố Căng thật sự  từng học điệu Waltz ?” Mạc Mạt  Cố Dạng với ánh mắt dò hỏi/
Chu Địch kinh ngạc  Mạc Mạt,  ngờ cô   hỏi như . Đây   là chuyện khá rõ ràng ?  nghĩ đến tài năng khiêu vũ của Mạc Mạt, cô  liền trầm mặc.
Cố Dạng nhớ  một ít tình tiết trong nguyên tác, đúng là Cố Căng  từng học qua điệu Waltz, nhưng mà  là đại lão, còn cần  học ? Đó     liền hiểu,   liền giỏi ?
Cố Dạng: “Chị tớ  tư chất  , học cái gì cũng nhanh.”
 lúc , bản nhạc gốc nhẹ nhàng chậm rãi đột nhiên  cắt bỏ,   đó là một khúc nhạc điệu Waltz  nhịp điệu  nhanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-137-co-cang-la-qua-hong-mem.html.]
“Sao tự dưng  đổi bài hát thế?”
Những  đang khiêu vũ đều dừng .
“Này hình như là ‘lốc xoáy ma quỷ’?”
“Mẹ kiếp, ai khủng khiếp như , đổi sang khúc nhạc ? Nghe       mạng khiêu chiến với vũ khúc  đầu , cuối cùng khi nhảy  một nửa, vũ công xoay vòng đến chóng mặt, nam thì trẹo lưng, nữ  choáng váng nôn mửa.”
“Đợi một chút,  Tề Yên và Cố Căng vẫn nhảy ? Chết tiệt,   họ  đối đầu với vũ khúc  đầu  chứ?
Trong chớp mắt, thanh niên nam nữ  sàn nhảy  quây thành vòng tròn xung quanh Cố Căng và Tề Yên vẫn còn đang nhảy.
“Chậc chậc, Cố Căng đúng là kẻ ngu dốt   sợ,  mà dám nhảy bài nhạc  đầu .”
“Trước ở  vũ các quý cô, Tề Yên từng nhảy ‘lốc xoáy ma quỷ’ với Mạc Mạt . Mặc dù  đánh bại  tay Mạc Mạt nhưng chí ít cô   thể nhảy ‘lốc xoáy ma quỷ’, Cố Căng  nhảy  ?”
Động tĩnh  sàn nhảy lớn đến mức khiến các quý bà đang cắm hoa thưởng  chú ý đến.
Bà Hứa gọi  phục vụ  nước đến hỏi: “Ở bên  chơi cái gì,   ồn ào như thế?”
Người phục vụ nở nụ  chuẩn chỉnh : “Cô Cố và Cô Tề đang nhảy ‘lốc xoáy ma quỷ’ ạ.”
Nguyễn Tuyết Linh  Cố Dạng với Hứa Huyên Nghiên và Tề Yên  ưa , cũng  bất ngờ, chỉ hừ nhẹ : “Tề Yên còn sợ  đủ mất mặt , dám khiêu chiến Dạng Dạng nhà chúng .”
Người phục vụ: “...Là cô Cố Căng ạ.”
Nguyễn Tuyết Linh suýt thì  sặc: “Cô  ai cơ? Cố Căng á?”
Bà Tề và bà Hứa cũng sững sờ,  đó   nở nụ .
Bà Tề  đầy ẩn ý: “Tuy rằng Tiểu Yên bất tài, nhưng so với Cố Căng thì vẫn chênh lệch  nhiều.”
Nguyễn Tuyết Linh  sốt ruột, Cố Căng về nhà họ Cố ngay cả lớp học lễ nghi còn  học,  gì đến lớp học vũ đạo, nó thì khiêu vũ cái gì chứ?
Tề Yên  cũng thật quá đáng, so  nổi với Mạc Mạt, sánh  bằng Dạng Dạng  chọn bóp quả hồng mềm Cố Căng !