Cố Căng buông tay Chu Địch , rút một tờ khăn giấy từ  phục vụ  ngang qua, thong thả ung dung lau ngón tay nhỏ nhắn.
Chu Địch đau đến mức vành mắt đỏ hoe.
Không ngờ lực tay của Cố Căng  mạnh như , liệu tay cô    gãy xương ?
 vẫn là cô  cố ý gây rối ,    phản kích  đủ mất mặt , cô  cũng   mặt mũi nào nhắc .
Trái  Cố Dạng   lo lắng về việc Chu Địch   chị gái đại lão bẻ gãy tay  . Nhìn như chị gái đại lão dùng sức mạnh nhưng thực  chỉ tác động  một  huyệt đạo  tay Chu Địch, chỉ khiến cô  đau đớn chứ  thật sư  cô   thương.
Có Chu Địch  bài học, Mạc Mạt, Lục Mậu và Phó Minh Tu cũng  dám bắt tay cùng Cố Căng nữa, chỉ gật đầu chào hỏi.
Chu Địch nháy mắt với Lục Mậu, kéo   sang một bên và hỏi nhỏ: “Không     so tài phác họa với Cố Căng ?”
Lục Mậu gãi mái tóc xanh  ngượng: “Chuyện đó  cảm thấy  là bỏ , xem  quan hệ giữa nữ thần và Cố Căng cũng  tệ lắm.”
Chu Địch chỉ tiếc rèn sắt  thành thép: “Hèn . Cậu cho rằng lực tay của Cố Căng mạnh lắm ,   , tớ chỉ  móng tay cô  cào trúng thôi.”
Lục Mậu lặng lẽ  bàn tay sưng đỏ của Chu Địch giấu phía  mà   lời nào.
Phó Minh Tu   lưng Cố Dạng giống như kỵ sĩ lặng lẽ bảo vệ công chúa, tình cờ hỏi: “Dạng Dạng, các em sắp khai giảng   ?”
Trong nháy mắt nụ  của Cố Dạng cứng đờ , niềm vui xem kịch  “bốp” một cái biến mất.
Suýt chút nữa cô  quên cô bây giờ vẫn là một học sinh lớp 12 sắp khai giảng. Chu Địch và Mạc Mạt bay từ nước ngoài về tham gia tiệc tối nay cũng bởi vì các cô  sắp khai giảng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-141-nguoi-khong-phu-hop-dung-co-gang-voi-toi.html.]
Phó Minh Tu  về phía Cố Căng: “Cô Cố tìm  trường học phù hợp ?”
Cố Căng   khi cô  trở  nhà họ Cố, Cố Triệu Minh vẫn đang xử lý vấn đề hộ khẩu và chuyển trường của cô  nhưng cô  cũng chẳng quan tâm lắm.
Cố Dạng tỏ vẻ cô  chuyện , dù  đó là địa điểm quan trọng để nữ chính vả mặt  : “Chị và em học chung lớp, đều học chọn tự nhiên của trường Trung học  một Cẩm Thành.”
Phó Minh Tu  ngạc nhiên: “Với khả năng của chú Cố cho cô Cố  cửa   trường Trung học  một Cẩm Thành cũng  thành vấn đề. Trường Trung học  một Cẩm Thành là trường trung học  nhất  tỉnh, cô Cố  đó cũng  thể nhận  nền giáo dục  hơn. 
Chỉ  điều lớp chọn cạnh tranh  gay gắt.  khuyên cô Cố  mới chuyển trường,  nhất đừng nên cố gắng để đến những nơi  phù hợp với . Cô Cố cảm thấy ?”
Cố Căng uể oải  Phó Minh Tu một cái, ánh mắt liếc qua Cố Dạng, nhẹ nhàng : “Anh  đúng. Nơi  phù hợp thì  nên đặt chân, còn   phù hợp cũng đừng cố gắng với tới.”
Ánh mắt Phó Minh Tu đột nhiên sắc bén, nhưng  nhanh  trở  ôn hòa: "Cô Cố hiểu là  ."
"Chỉ là, đối với    chuyện phù hợp  , chỉ      thôi." Cố Căng ngẩng đầu  Phó Minh Tu, đôi mắt đen láy cuộn trào sự khinh miệt và kiêu ngạo.
Cố Dạng khẽ tặc lưỡi,  khác  câu   vẻ ngông cuồng tuổi trẻ, nhưng đối với chị gái đại lão, đó chính là  sự thật.
Trong mắt Phó Minh Tu lộ vẻ chế giễu, nhắc nhở: "Vậy chỉ  thể chúc cô Cố may mắn. Trường Trung học  một  chế độ chọn lớp, khai giảng là thi ngay, dù nhà họ Cố  khả năng đưa cô  lớp chọn, nhưng  thể ở    còn phụ thuộc  bản  cô Cố."
Cố Căng: "Không phiền  Phó nhọc lòng."
Phó Minh Tu chỉ nghĩ Cố Căng  từng thấy độ khó của kỳ thi trường Trung học  một Cẩm Thành nên mới bình tĩnh như .
Cố Căng  lo lắng, nhưng Cố Dạng thì hoảng hốt.
Chết tiệt,  khai giảng   thi, thi   còn  cuốn gói khỏi lớp chọn?