Hạ Cường trở thành kẻ bạo hành gia đình ai ai cũng , sự nghiệp lẫn tương lai của ông  đều  hủy hoại. Ông  căm hận vợ  đến mức, trong lúc tranh cãi điên cuồng, ông   bế con gái chạy lên cầu định nhảy xuống sông,  vợ vội vã chạy theo.
 
Hạ Cường như kẻ   sống, chạy loạn  đường, vợ ông  đuổi theo phía , những chiếc xe đang di chuyển bình thường cũng  dám  né tránh.
 
Vào giờ cao điểm buổi sáng, xe cộ  đường  nhiều, chiếc xe phía  đột ngột dừng , xe phía   kịp phản ứng lập tức đ.â.m  đuôi xe , khiến giao thông  đoạn đường  tạm thời  tê liệt.
 
May mắn , vụ tai nạn giao thông  gây thương vong, nhưng do nhiều  chú ý đến hành động nguy hiểm của vợ chồng Hạ Cường,   nhiều  báo cảnh sát, và thế là cảnh tượng hiện tại diễn .
 
Cố Dạng và Nguyễn Sở  may, đúng lúc vướng  vụ tai nạn giao thông .
 
Đường   là đường   qua để đến địa điểm  chương trình, nên họ chỉ  thể dừng  chờ sự việc  giải quyết.
 
Ban đầu, Cố Dạng   ý định can thiệp, nhưng trạng thái tinh thần của  đàn ông đó rõ ràng  bình thường. Ông   nhảy xuống sông   thì  , nhưng   thể ông  sẽ thật sự ném cô bé  xuống nước. Điều  khiến cô  thể  yên.
 
Bắt tội phạm thì cô  thể  quan tâm, nhưng  bệnh tâm thần phát cuồng gây hại  mặt cô, thậm chí cuối cùng còn lấy bệnh tâm thần  lý do để thoát tội thì  thể chấp nhận.
 
[Mày là ai,  đây  gì, cho con đàn bà đó đến  chuyện với tao!] Hạ Cường nghiêng   lan can, gào lên đe dọa.
 
Ở xa xa, những  xem cũng chỉ trỏ bàn tán.
Có  trách móc: [Cô gái mặc váy trắng đó là ai? Còn  đủ loạn ? Cô  qua đó  gì chứ?]
 
Có  phản bác: [Đừng  bậy,  thấy cô gái đó  bàn bạc với cảnh sát  mới qua ? Có thể cô   cách cứu cô bé thì ?]
 
Cũng   lo lắng: [Cô gái trẻ nhiệt tình thì , nhưng  đàn ông đó to lớn như , đừng để   liên lụy .]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-60.html.]
 
Nguyễn Sở cũng lo lắng  Cố Dạng,  đây cô  thật sự   Cố Dạng  cao cả đến mức vì cứu  mà  màng đến an nguy của .
 
Cố Dạng  đó  Hạ Cường đang kích động, cô đưa ngón tay trỏ lên  mặt  [suỵt[ một tiếng,  hiệu cho ông  im lặng.
 
Cảnh sát  gần đó cũng  khỏi lo lắng.
 
[Đội trưởng, cô    ? Nhìn cô  mềm yếu như , đừng để lát nữa  trở thành con tin.]
 
Đội trưởng cảnh sát bất lực: [Cô   cô  là bác sĩ tâm lý, Hạ Cường hiện đang  bình thường, bây giờ chỉ  thể hy vọng cô   định  cảm xúc của ông . Chúng  đảm bảo an  cho Cố tiểu thư.]
 
Điều khiến họ bất ngờ là, tiếng [suỵt] nhẹ nhàng của Cố Dạng thực sự khiến Hạ Cường im lặng, ít nhất là  run rẩy  la hét nữa.
 
Cố Dạng  Hạ Cường với ánh mắt bình tĩnh, giọng cô nhẹ nhàng như làn gió  mặt sông: [Hạ Cường, ông   thấy ? Vợ ông  đồng ý  ly hôn với ông nữa .]
 
Hạ Cường  lạnh: [Đây chỉ là kế hoãn binh của các ! Con nhóc, đừng tưởng tao sẽ  lừa.]
 
Cố Dạng bước từng bước chậm rãi ở  cách  ba mét với Hạ Cường, giọng cô vẫn nhẹ nhàng: [Ông  cầu xin bà  như ,  bà   thể  tha thứ cho ông? Mỗi  ông cầu xin, bà    đều tha thứ cho ông ? Bà  yêu ông như ,   cũng  ngoại lệ.]
 
Người khác   thể nghĩ rằng cô đang mỉa mai, nhưng  tai Hạ Cường   hợp lý, vì từ  đến giờ ông  luôn nghĩ như .
 
Tuy nhiên, dù đồng ý, ông  vẫn  tình hình hiện tại, nên vẫn  chằm chằm  Cố Dạng.
 
 ánh mắt của ông  dần dần theo bước chân của Cố Dạng mà di chuyển, ông   nhận  rằng các dây thần kinh căng thẳng của  đang dần dần thả lỏng.