Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 103

Cập nhật lúc: 2025-10-27 12:36:32
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ninh Yên giật , vội vàng né sang một bên, dám nhận cái lạy của bà.

Người phụ nữ lộ vẻ lúng túng: "Đồng chí Tiểu Ninh, nhà chúng thật sự khó khăn, nếu vạn bất đắc dĩ, cũng sẽ ..."

Bà đỏ bừng mặt, nổi nữa, hốc mắt cũng ửng hồng, xem là một thật thà.

Ninh Yên khẽ thở dài, bước lên đỡ bà dậy: "Chị lên ."

Người phụ nữ vẫn chịu lên, Ninh Yên bèn nhỏ nhẹ: "Các chị là vợ quân nhân, đáng tôn trọng. Các chị tuyệt đối đừng tùy tiện quỳ gối khác như , dám nhận ."

Chị Chu mặc quần áo đầy vết vá, khuôn mặt vàng vọt tiều tụy, nhưng tóc tai chải gọn gàng, sạch sẽ.

"... ..."

Một vợ quân nhân cùng vội giải thích: "Chị Chu chữ, nhưng việc đồng áng nhà chị giỏi, khoai lang đỏ chị trồng cũng ngon hơn khác... Nhà chị cả chục miệng ăn đều trông đồng lương của Chu, cuộc sống thật sự khó khăn."

Mỗi nhà mỗi cảnh, nếu bất đắc dĩ, ai hạ cầu xin khác.

Lòng Ninh Yên chùng xuống: "Quân nhân xa nhà, xa quê hương, xả quên để bảo vệ sự bình yên cho một phương, bảo vệ an cho đất nước. Có sự hy sinh thầm lặng, dũng sợ hãi của họ, chúng mới cuộc sống thái bình, an cư lạc nghiệp."

Màu xanh ô-liu chính là niềm tin khắc sâu xương tủy của dân đất nước .

Bất cứ lúc nào, chỉ cần thấy họ là lòng thấy an tâm.

Mỗi khi gặp nguy hiểm, những con em của quân đội luôn xông lên tuyến đầu, dùng bằng xương bằng thịt để bảo vệ dân phía .

Vạn nhà đèn đuốc sáng trưng, quốc thái dân an, chính là nhờ sự bảo vệ thầm lặng của họ.

"Các quân nhân dùng sinh mệnh để bảo vệ sự bình an của tổ quốc và hạnh phúc của nhân dân, hy sinh gia đình nhỏ vì lợi ích chung. Họ bảo vệ nhân dân, còn nhân dân bảo vệ nhà của họ. nghĩ, đây mới thật sự là quân dân một nhà."

Giọng Ninh Yên nhẹ, nhưng dõng dạc, đầy sức mạnh: "Và , nguyện ý góp một phần sức mọn của để giải quyết nỗi lo hậu phương cho họ."

Cô nắm lấy bàn tay thô ráp của chị Chu, đưa lời hứa: "Chị Chu, xin hãy tin . sẽ nỗ lực để gia đình các quân nhân ăn no mặc ấm, già nơi nương tựa, trẻ nhỏ dạy dỗ, nghèo chữa bệnh, khó khăn giúp đỡ." (Chú 1)

Lời đanh thép là lời hứa của cô với những vợ lính, là sự kính yêu của cô dành cho các quân nhân.

Những mặt ở đó đều vô cùng xúc động. Những vợ quân nhân bất giác ưỡn ngực, cảm nhận niềm tự hào từng .

Cô gái trẻ khiến họ cảm thấy, sự hy sinh của họ đều là xứng đáng.

Chị Chu ngơ ngác cô, khóe mắt dần ươn ướt: "Đồng chí Tiểu Ninh, cô là ."

Ninh Yên chân thành: "Cho nên, xin hãy cho một chút thời gian, ?"

"Được, ." Chị Chu nước mắt lưng tròng, nhưng lòng vô cùng ấm áp.

Bà tin tưởng cô gái trẻ mắt . Dù tuổi đời còn trẻ hơn bà nhiều, nhưng toát một sức mạnh.

Một sức mạnh khiến khác tin phục.

Một ngày mới đến, Ninh Yên đầu xe tải, tâm trí bay xa.

Ninh Xuân Hoa bên cạnh cô, thoáng chút kích động: "Tiểu Yên, con thấy chuyện thành ?"

Ninh Yên tỏ vẻ dự tính, thần sắc bình tĩnh: "Không thử ? Lòng lớn bao nhiêu, thì thế giới lớn bấy nhiêu."

Ninh Xuân Hoa sớm cô cháu gái tầm thường, nhưng cô chạy nhanh quá, bọn họ ở phía đuổi theo cũng mệt bở tai.

"Tâm con lớn thật đấy. mà, nếu bàn chuyện thành công, ai sẽ phụ trách mảng đây? Mọi đều kham nổi, cũng ai đủ sức gánh vác cả."

Bí thư chi bộ thôn phụ trách xưởng đậu hũ. , cấp phúc đáp, xưởng nâng cấp thành nhà máy. Đại đội Cần Phong nhỏ bé tới hai nhà máy, việc khiến vui phát điên, về cơ bản nhà nào cũng nhà máy .

Còn ông thì phụ trách nhà máy nước tương, từ khâu chuẩn đến thành lập, sản xuất và tiêu thụ đều một tay ông lo liệu.

Ông mong chờ căng thẳng, nhưng nhiều hơn cả là lòng hăng hái.

Ninh Yên chỉ chính : "Con."

"Con?" Ninh Xuân Hoa sững sờ. Con bé thông minh, nhiều ý tưởng thật, nhưng kinh nghiệm quản lý.

Ninh Yên suy tính cả : " , con sẽ đích trận. Bác cả, bác tin tưởng con ?"

Ninh Xuân Hoa vội xua tay: "Đương nhiên là , con còn giỏi hơn thằng Anh Kiệt cả trăm ."

Ninh Anh Kiệt, đang tài xế bất đắc dĩ: ...

Hai chuyện thì cứ , lôi con gì? Con cũng cần thể diện mà.

Xe tải từ từ chạy doanh trại quân đội. Phùng Hạo tin đích đón: "Đồng chí Ninh Yên, cuối cùng cũng chờ ."

Trông trông trăng, ngày nào cũng ngóng dài cả cổ.

Ninh Yên khẽ mỉm : "Chúng tìm một chỗ chuyện đàng hoàng . Anh thể quyền quyết định ?"

"Không thể." Phùng Hạo : " cần báo cáo xin chỉ thị cấp . chỉ là đại diện thôi."

"Được thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-103.html.]

Cả nhóm phòng họp nhỏ. Ninh Yên và cha con Ninh Xuân Hoa một bên, Phùng Hạo và mấy quân nhân khác đối diện.

Không khí nghiêm túc khiến Ninh Anh Kiệt căng thẳng, tay chân luống cuống để . Sao bày trận thế ?

Anh nhịn mà liếc trộm Ninh Yên. Cô vẫn giữ dáng thong dong, ưu nhã, mặt nở nụ nhàn nhạt, hề chút gì là sợ sệt.

Thư Sách

Phùng Hạo động tác mời: "Đồng chí Ninh Yên, mời cô bắt đầu."

"Cốc cốc." Tiếng gõ cửa vang lên, một đàn ông bước , chính là Nghiêm Lẫm.

Mọi dậy: "Doanh trưởng Nghiêm, đến đây?"

Nghiêm Lẫm kéo một cái ghế sang bên cạnh, vẻ mặt nghiêm túc: " đến dự thính, các cứ coi như tồn tại, bắt đầu ."

Ninh Yên ngẩng đầu một cái. Hai ánh mắt chạm , mỗi tự dời .

Ninh Yên lãng phí thời gian, thẳng vấn đề chính: "Chuyện là thế , khu đất mặn nhiễm kiềm của các cho chúng thuê..."

Phùng Hạo ngơ ngác: "Khu đất mặn nhiễm kiềm? Chỗ đó trồng lương thực ."

Khu đất đó bên ngoài doanh trại, chỉ thể dùng để huấn luyện.

Ninh Yên sớm khảo sát qua: " , nhưng thể trồng củ cải đường. Củ cải đường thể dùng để đường."

Lòng khẽ động, một quân nhân mắt sáng lên: "Đây là cô tính bán cho nhà máy đường ?"

Đây cũng là một khoản thu nhập, nhưng nhiều lắm, vất vả, cũng dùng nhiều nhân công như .

Ninh Yên mỉm : "Không, chúng sẽ tự mở nhà máy đường. Tự trồng trọt, sản xuất đến tiêu thụ, tạo thành một chuỗi khép kín. Như mới thể tạo nhiều của cải cho xã hội hơn. Còn về công nhân, dự định sẽ tuyển bộ là nhà quân nhân."

Là " nhà quân nhân", chứ chỉ là "vợ quân nhân".

Một câu ngắn ngủi khiến những đàn ông đối diện đều kích động: "Thật ?"

Mở nhà máy sẽ cần một lượng lớn nhân công, thì vấn đề việc cho vợ lính sẽ giải quyết.

Họ thể tự mở nhà máy, nhưng cho khác thuê đất thì .

Kế hoạch của Ninh Yên tỉ mỉ: " . Người năng lực thì nhà máy, ai tay nghề thì trồng trọt. Người già, trẻ nhỏ đều thể tìm vị trí phù hợp. Vị trí bảo vệ thể tìm các quân nhân xuất ngũ, kể cả những thương tật cũng ."

Mọi như mở một thế giới mới. Còn thể như ?

đấy, thể tận dụng tối đa nhân lực."

" , cho dù chữ, sức khỏe yếu, đầu óc chậm chạp, đều thể cho trồng trọt."

" mấy chiến hữu thương tật xuất ngũ, vô cùng đáng tin cậy, nhiệt liệt đề cử họ."

Những đồng đội từng sinh tử thương tật xuất ngũ, khi về quê hương sống như ý, mỗi khi nghĩ đến họ, lòng ai cũng nặng trĩu.

" cũng ."

Phương án lợi nhất cho gia đình quân nhân, giải quyết vấn đề cho cả già, yếu, bệnh, tàn tật, còn giải quyết việc cho một bộ phận quân nhân thương tật.

Mọi bắt đầu thảo luận sôi nổi, còn Ninh Yên chỉ im lặng lắng .

Phùng Hạo kích động, đầu óc cô gái nhỏ đúng là lợi hại.

"Mọi yên lặng một chút . Đồng chí Ninh Yên, cô bản kế hoạch cụ thể ?"

"Có." Ninh Yên chuẩn sẵn, cô đưa bản kế hoạch qua.

Phùng Hạo nhanh chóng lật xem. Bản kế hoạch của cô quy củ: mục đích, nhiệm vụ, các biện pháp cụ thể, phương án thực thi, viễn cảnh phát triển... đều chi tiết.

Không chỉ văn bản và liệu, mà còn cả biểu đồ, qua là hiểu ngay.

Những khác sốt ruột xúm xem, ai nấy đều tấm tắc khen ngợi.

Vừa tay là bản lĩnh , quả nhiên dạng . Thảo nào Phùng Hạo coi trọng cô đến .

Ninh Yên cầm chén lên uống một ngụm, thong thả : " chỉ một yêu cầu: quyền quản lý tuyệt đối, bất cứ ai cũng phép can thiệp kìm hãm."

thích khác chỉ tay năm ngón, còn coi thường.

Phùng Hạo nhíu mày. Nếu tuyển nhà quân nhân, đương nhiên họ sẽ hỗ trợ nhất định.

Giống như mảng tiêu thụ sẽ cần lo, bọn họ bao tiêu hết, các đơn vị chia một ít là xong.

 

 

 

 

 

Loading...