Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-10-21 12:49:55
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Trời đất ơi! Ninh Yên cũng c.h.ử.i thề. Làm giới hạn đạo đức  đến mức , thật đáng sợ.

Bảo  Vu Tinh Tinh lấy nhiều tiền như , hóa là trộm tiền của nhà họ Ninh.

Cũng khó trách, mấy đứa trẻ nhà họ Ninh chán ghét cô đến .

Dương Liễu ngăn kịp, chỉ con trai với vẻ đồng tình. Bà nghiêm cấm các con chuyện , sợ sẽ ảnh hưởng đến Vu Tinh Tinh.

Ninh Yên thấy hết, khẽ lắc đầu. Với tính cách , nếu Dương Liễu mà ở trong phim truyền hình thì sống qua nổi một tập.

Sau "tẩy não" bà từ từ, uốn nắn cái tính mới . Cô nhiều cách.

"Câu hỏi thứ hai, các vị mang theo giấy nợ ? chỉ chấp nhận giấy nợ."

Các chủ nợ vội vàng lấy giấy nợ : "Có, đương nhiên là ."

Ninh Yên xung quanh: "Nói thẳng nhé, tiền nhiều, đây là tiền nhà họ Vu bồi thường vì Vu Tinh Tinh sai. Ai lấy nào?"

Mọi đều sốt ruột, vung vẩy giấy nợ xúm : "! !"

Hiện trường hỗn loạn một lúc, Ninh Yên chỉ lạnh lùng quan sát, trong lòng tính toán.

Lúc cô mới thong thả lên tiếng: "Loạn quá , xếp hàng , từng một. Ai xếp hàng thì trả tiền. Cảm ơn."

Cô nắm quyền chủ động, dắt mũi đám .

Khí thế hừng hực ban đầu của đám chủ nợ tự lúc nào xẹp lép, tất cả đều răm rắp theo lời Ninh Yên, nhanh chóng xếp thành hàng.

Người phụ nữ đầu hàng đưa một tờ giấy nợ qua. Ninh Yên , nợ mười đồng, thời gian là một năm , còn lãi!

Cô đưa giấy nợ cho Dương Liễu: "Có khoản nợ ?"

"Có." Dương Liễu coi như hiểu . Ninh Yên quá chủ kiến, suy nghĩ của riêng , vì bất cứ ai mà d.a.o động, cho dù bà là ruột cũng thể lời.

Thôi, "gia hòa vạn sự hưng" (gia đình hòa thuận thì việc đều thuận lợi), cứ theo con bé .

Được , Ninh Yên trả tiền, tiện tay xé nát tờ giấy nợ: "Người tiếp theo."

Từng tờ giấy nợ thu về, tiền từng khoản một chi . Thoáng cái tiêu mất 83 đồng. Ninh Yên đau lòng lắm, nhưng những mầm họa buộc nhổ tận gốc.

Nhìn từng khoản tiền đưa , tâm trạng nhà họ Ninh vô cùng phức tạp.

Đau lòng thì đau lòng, nhưng tảng đá lớn đè nặng đầu cuối cùng cũng dỡ , cả đều thấy nhẹ nhõm.

Ba em nhà họ Ninh Ninh Yên với ánh mắt đổi, đây là đầu tiên họ thừa nhận đây là nhà họ Ninh, là chị cả của họ.

Người với đúng là khác .

Đến cuối cùng, Ninh Yên cầm giấy nợ lên xem: "Tờ giấy nợ là của Vu Tinh Tinh? Nợ 50 đồng? Mới nợ mấy ngày ?"

Thời điểm quá thú vị, vay tiền ngay khi bỏ .

Chủ nợ gật đầu: " , nó là vay cho nó chữa bệnh."

Ninh Lỗi tức nổ phổi: "Chị mang tiền về nhà! Chị lừa đảo!"

Thư Sách

Ninh Yên trả giấy nợ, tủm tỉm: "Oan đầu, nợ chủ. Ai vay thì tìm đó, khoản nợ chúng nhận."

kẻ rải tiền .

Chủ nợ tức giận tím mặt, hung tợn trừng mắt: " quan tâm! Nó là con nuôi nhà họ Ninh, các trách nhiệm trả tiền nó! Nếu , các đừng mong yên !"

cao to, trông đặc biệt hung dữ.

"Đây là đang uy h.i.ế.p ?" Ninh Yên thu nụ , sắc mặt lạnh như băng: "Ngại quá, ghét nhất là uy hiếp. Có chuyện gì thì tìm chú cảnh sát. Tiểu Lỗi, gọi cảnh sát , cứ xã hội đen, cho vay nặng lãi, ép lương thiện!"

Mọi : ...

Chơi theo luật gì cả!

Ninh Lỗi hai lời, đầu chạy ngoài. Gã chủ nợ sợ thật, vội vàng tóm : "Cô bé , đừng bậy!"

Ninh Yên khẩy: "Chờ chú cảnh sát tới, ông cứ hỏi chú xem, pháp luật công nhận chuyện đòi nợ khác ? Dù thì công nhận. Vu Tinh Tinh hại c.h.ế.t , mà còn trả tiền ? Đời , kiếp cũng ! Cô c.h.ế.t cũng mặc kệ!”

Gã chủ nợ tức vội, con bé còn hung tợn hơn cả gã: "Mày... mày..."

" cho ông địa chỉ nhà họ Vu, ông đến đó mà đòi." Ninh Yên thẳng địa chỉ, dáng vẻ vô cùng quang minh chính đại.

Khoản nợ Vu Tinh Tinh trộm tiền, cô còn tính . Cứ chờ đấy, tối đa hóa lợi ích mới phù hợp với tính cách của cô.

"Cái ..." Gã chủ nợ do dự. Nhà họ Ninh đàn ông, góa con côi, dễ bắt nạt. Ninh Yên bỗng dưng xuất hiện hỏng tính toán của gã. Tuy nhiên, nhà họ Vu vai vế, gã cũng dám đắc tội.

Ninh Yên liếc mắt một cái thấu tâm tư của gã, lắc đầu: "Ông đây là 'bắt nạt kẻ yếu' ? Người 'chân đất sợ kẻ mang giày', ông sợ cái gì? Nhà chúng nghèo đến mức giày mà mang đây , dồn đường cùng thì chuyện gì cũng dám . Ông thế nào là 'cá c.h.ế.t lưới rách', 'ngọc đá cùng tan' ?"

Khí thế của cô quá mạnh mẽ, cái vẻ liều mạng sợ c.h.ế.t đó dọa gã chủ nợ toát mồ hôi lạnh: "Mày đanh đá hung tợn như , coi chừng ai thèm lấy."

Ninh Yên thản nhiên phủi quần áo, ung dung bình tĩnh: "Nói bậy. đáng yêu, xinh , thông minh thế , đàn ông lóc đòi cưới còn hết."

"Phụt!" Có nhịn mà bật .

Khóe miệng gã chủ nợ co giật. Gặp loại "dị" thế đúng là trị nổi: "Mày nhầm chứ? Mày là con gái mà."

Ninh Yên tỏ vẻ tiếp thu ý kiến: "Thế thì đổi thành 'cầu hôn'. Gái ngoan trăm nhà  cầu."

"Nhà mày nghèo, điều kiện ..." Gã chủ nợ trong lòng bực bội, ngoài miệng mỉa mai.

Ninh Yên quan tâm ? Ở thế giới , cô chỉ quan tâm một .

"Đừng khinh thiếu  niên nghèo . Một thiên tài như nhất định sẽ tỏa sáng rực rỡ, cho cả thế giới thấy , tranh đoạt ."

Cô vốn phô trương, cũng rõ "cây cao đón gió". , vì kế hoạch , cô buộc như . Cô còn lựa chọn nào khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-11.html.]

Cô đang chờ, chờ một cơ hội.

Trời ạ, thật dám nghĩ! Mọi đều sững sờ.

Bỗng nhiên, tiếng vỗ tay vang lên: "Có chí khí!"

Mọi theo hướng âm thanh, chỉ thấy một đôi nam nữ đang sóng vai ở cửa, đến từ bao giờ. Người đàn ông ngoài năm mươi, toát một luồng khí thế mạnh mẽ, tinh thần diện mạo khác hẳn thường. Hẳn là xuất từ quân đội, từng trận, từng thấy máu.

Người phụ nữ thì trẻ hơn, trông thanh tú.

Mắt Ninh Yên sáng lên. Cơ hội cô chờ đợi cuối cùng cũng đến.

Một bà cụ tò mò hỏi: "Hai vị là?"

Người đàn ông thoải mái giới thiệu: " là giám đốc nhà máy cơ khí Quang Minh, Tằng Chí Cương."

Mọi hít một lạnh. Nhà máy cơ khí Quang Minh là nhà máy lớn hàng ngàn công nhân, lừng lẫy tiếng tăm, vô mơ ước . Nếu nhà ai ở đó, cả xóm đều ghen tị.

Mọi nhiệt tình xúm : "Giám đốc Tằng, ngài đến đây? Có chuyện gì cần giúp đỡ ạ?" Giọng điệu lấy lòng nhiệt tình, thậm chí chút nịnh nọt.

Bị vây quanh giữa đám đông, Tằng Chí Cương vươn tay, chỉ về phía Ninh Yên: " tìm cô bé."

Mọi kinh ngạc vô cùng. Đường đường là một giám đốc nhà máy lớn đích đến tìm một con bé vắt mũi sạch? Có thể chuyện gì chứ?

Ồ, thảo nào Ninh Yên mạnh miệng như , hóa chỗ dựa. Hiểu .

Những kẻ nãy còn ý đồ giờ dám hó hé nữa.

Khóe miệng Ninh Yên khẽ nhếch. Người thể giúp cô "mượn sức" cuối cùng cũng xuất hiện.

"Chào giám đốc Tằng, cháu là Ninh Yên."

Tằng Chí Cương khẽ : "Cháu cháu là thiên tài, kiểm tra cháu một chút."

Thật ông đến từ sớm, chứng kiến việc từ đầu đến cuối, nội tâm vô cùng chấn động. Mọi chỉ thấy mặt hung hãn của cô, nhưng ông còn thấy khả năng kiểm soát tình hình và tài nắm bắt tâm lý khác của Ninh Yên.

Cô bé tương lai tầm thường .

Ninh Yên tủm tỉm gật đầu: "Vâng ạ."

Tằng Chí Cương suy nghĩ một lát: "Phân xưởng 1 150 công nhân, công nhân phân xưởng 2 bằng 2/5 công nhân phân xưởng 1. Số công nhân của cả hai phân xưởng đúng bằng 5/8 tổng công nhân nhà máy. Hỏi nhà máy bao nhiêu công nhân?"

Giọng ông dứt, Ninh Yên liền giơ tay: "Bài cháu , 336 ." Phải gây ấn tượng mạnh ngay từ đầu.

Tằng Chí Cương đề khó, nhưng cô thể đáp án nhanh như khiến ông kinh ngạc: "Tính như thế nào?"

Ninh Yên lấy giấy bút công thức tính toán: "(150 + 150 × 2/5) ÷ 5/8 = 336. Quá đơn giản, học sinh tiểu học cũng ."

Hai "học sinh tiểu học" chính hiệu là Ninh Miểu và Ninh Hâm bên cạnh ngơ ngác. Bọn họ , ?

Ninh Lỗi học cấp hai, nhưng gặp bài toán cũng lấy giấy bút tính.

Tằng Chí Cương bắt đầu thấy hứng thú, ông ngẫm nghĩ một chút, lấy một bài toán sẵn đố tiếp.

"Có một bức tường cũ dài 14m, cao 3m. Hiện tận dụng bức tường cũ để xây một cái kho hình chữ nhật cùng chiều cao, diện tích đáy là 126 mét vuông. Chi phí xây 1m tường mới là 1 đồng; chi phí sửa 1m tường cũ là 1/4 đồng; chi phí phá 1m tường cũ và dùng vật liệu đó xây tường mới là 1/2 đồng. Hỏi tổng cộng cần bao nhiêu tiền?"

Mọi như vịt sấm, bài toán rắc rối quá.

Trong sân một thầy giáo dạy toán tiểu học, nhịn lên tiếng: "Giám đốc Tằng, ngài thể lặp đề bài ? rõ."

Ông dứt lời, Ninh Yên giơ tay: "Bài cháu cũng , 35.5 đồng."

Thầy giáo toán kinh ngạc Ninh Yên. Nhanh tính ? Rốt cuộc đúng ? Ông còn rõ đề bài, gì đến tính toán.

Thím Hồ ngứa mắt với vẻ nổi bật của Ninh Yên, lạnh lùng xen : "Đáp án gì chứ, rõ ràng là bừa. Giám đốc Tằng, ông đừng con bé khoác lác, nó chỉ cái mồm mép lanh lợi thôi."

Tằng Chí Cương vẻ mặt phức tạp: "Đáp đúng ."

"Cái gì?" Tất cả sững sờ. Trời ạ, nhà họ Ninh thật sự sinh một thiên tài!

Tằng Chí Cương chút hoang mang: "Cháu mới học trung học thôi ?"

Ninh Yên đắc ý hất cằm: "Thế giới của thiên tài, phàm hiểu ."

Tằng Chí Cương chọc : "Ha ha ha, cháu đúng là thông tuệ hơn ."

Nhà họ Vu bỏ lỡ một viên ngọc sáng, nhầm phượng hoàng thành gà rừng. Chỉ thể , mắt của nhà họ Vu quá kém.

Bà Kim Linh lúc tới, nắm c.h.ặ.t t.a.y Ninh Yên, mặt mày tươi rói: "Cô bé, chúng gặp ."

Ninh Yên thấy bà từ , cũng đoán mục đích họ đến đây. Cô ngọt: "Mời hai vị nhà . Mẹ, dắt em ba nấu nước pha . Tiểu Lỗi, Tiểu Tứ, đây tiếp khách với chị."

Mắt Dương Liễu sáng lên, lòng đầy vui sướng. Nó gọi là ""! Bước chân bà cũng trở nên bay bổng.

"Vâng ạ!" Ninh Hâm là ngoan nhất, lon ton chạy đến bên cạnh chị.

Giám đốc Tằng thấy hết, vẻ mặt đăm chiêu.

Thấy vợ chồng giám đốc Tằng nhà họ Ninh, tò mò chịu nổi, nhưng dám theo . Đám chủ nợ càng dám ý kiến gì. Đây chính là sự uy h.i.ế.p của quyền thế.

Vợ chồng giám đốc Tằng lặng lẽ đ.á.n.h giá căn phòng. Chỗ ở đúng là quá nhỏ, còn bằng cái bếp nhà họ, nhưng thu dọn sạch sẽ.

Ninh Yên tiếp đãi khách tự nhiên, thoải mái, hề chút gượng gạo. So với cô, những khác trong nhà họ Ninh đều tỏ căng thẳng, câu nệ.

Tằng Chí Cương tán thưởng Ninh Yên. Người thể bình tĩnh như mặt ông thật sự nhiều.

"Cô bé, cảm ơn cháu cứu Hổ Tử nhà . Ân tình ghi nhớ. Sau gặp chuyện gì, cứ việc đến tìm ."

Vốn dĩ ông chỉ định mang đến một món quà hậu hĩnh coi như xong chuyện, hai nhà cũng qua , dù cũng chênh lệch quá lớn, bối cảnh nhà họ Ninh chút phiền phức. sự thông minh, lanh lợi và cách hành xử của Ninh Yên ông đổi chủ ý.

Cô bé tuyệt đối vật trong ao.

Ninh Yên đưa ly nước lọc lên, mỉm : "Vâng ạ."

quyền thế, nhà họ Ninh đang trong tình cảnh , khởi đầu quá thảm. Muốn thành nhiệm vụ của , cô cần một điểm tựa.

Trước mắt chính là một cơ hội đột phá .

 

Loading...