Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 116:116

Cập nhật lúc: 2025-10-28 09:45:33
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Cho nên, cô nay luôn coi trời bằng vung, chẳng thèm để mắt đến những kẻ xúm nịnh bợ .

từ khi vô tình gặp Nghiêm Lẫm, trái tim cô chìm đắm.

thề nhất định .

"Mày đây là ghen tị!"

tức phát điên, mặt đỏ bừng, nhưng Ninh Yên thì , vẫn thản nhiên gật đầu: "Ừ, ghen tị cô bằng , ghen tị cô đàn ông yêu."

Ôi chao, đúng là sát thương chí mạng.

Đâm đúng chỗ đau nhất, nhát nào nhát nấy thấy máu, đây chính là phong cách của Ninh Yên.

Hầu Lệ tức đến nỗi mất cả lý trí, năng lựa lời: "Tao một ông bố là Sư trưởng!"

Mọi đều cạn lời. Cô ông bố giỏi thì kệ cô chứ, cần gì lôi khoe.

Ninh Yên tủm tỉm: " Nghiêm Lẫm."

Hầu Lệ càng tức: "Tao một bà là quân y!"

Ninh Yên vẫn tủm tỉm: " Nghiêm Lẫm."

Hầu Lệ tức đến méo miệng: "Tao một trai đặc biệt yêu thương tao!"

" Nghiêm Lẫm."

Thư Sách

Hầu Lệ ghen tị đến phát điên: "Tao nghiệp xong sẽ một 'bát sắt' (công việc định)!"

" Nghiêm Lẫm."

Mọi đồng loạt về phía Nghiêm Lẫm, thấy đang cô với ánh mắt tràn ngập cưng chiều.

"A a a!" Hầu Lệ phát điên. "Tao lấy tất cả những thứ đó đổi lấy Nghiêm Lẫm với mày!"

Ninh Yên: ...

Đã là cô bệnh, nhưng ngờ bệnh nặng đến thế.

Một tiếng quát giận dữ đột nhiên vang lên: "Hầu Lệ, con quậy đủ hả? Cút về ngay cho !"

Hầu Lệ đang điên cuồng khi nãy lập tức ngoan ngoãn lạ thường, tỏ vẻ sợ hãi: "Mẹ..."

"Về ngay!" Ngô Vãn Vân thần sắc vô cùng nghiêm nghị, chỉ tay cửa. Hầu Lệ cam tâm, nhưng cuối cùng vẫn chọn lời.

Lúc đến cửa, cô còn lưu luyến đầu Nghiêm Lẫm một cái.

Ngô Vãn Vân đầu , mặt mang vẻ áy náy: "Hai vị, thật ngại quá, là do chúng dạy con nghiêm. mặt con gái xin hai vị."

Nghiêm Lẫm thích Hầu Lệ, nhưng kính trọng Ngô Vãn Vân. Lần thương viện, Ngô Vãn Vân chính là bác sĩ điều trị chính cho .

Hầu Lệ cũng chính là quen Nghiêm Lẫm trong thời gian đó.

"Không ạ."

Ninh Yên nhịn , ghé tai nhỏ: "Hai bác thật sự cân nhắc đưa cô đến khoa tâm thần khám thử ?"

Chỉ Nghiêm Lẫm và Ngô Vãn Vân ở gần nhất thấy. Sắc mặt Ngô Vãn Vân trầm xuống: "Đồng chí Ninh, cô ý gì?"

Ninh Yên nhẹ giọng : "Bác là học y, chắc hẳn một loại bệnh gọi là 'chứng tâm thần phân liệt dạng cố chấp'. Biểu hiện cụ thể là bệnh nhạy cảm, đa nghi, cố chấp, lấy trung tâm, nhắm trúng vật gì nào thì nhất định , nếu sẽ nổi điên."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-116116.html.]

Sắc mặt Ngô Vãn Vân khó coi đến cực điểm: " từng qua. Đồng chí Ninh, những chuyện thể bừa. hy vọng những lời như nữa."

Ninh Yên hết những gì cần , thì cô cũng đành chịu: "Vâng ạ. Em thể hiểu tâm trạng của nhà bệnh nhân."

Cô nhớ một bạn học mẫu giáo mắc chứng tự kỷ nhẹ, giống những đứa trẻ khác.

Trường học đề nghị cha bạn đó nhanh chóng can thiệp, đưa đến bệnh viện khám sớm. Kết quả, cha bạn đó những thừa nhận con bệnh, mà còn tố cáo ngược nhà trường, là kỳ thị.

Nhà đó mở công ty, siêu xe, thiếu tiền.

Lúc đó cô hiểu tại , lớn lên mới hiểu sự phức tạp của lòng .

Ngô Vãn Vân tức giận bỏ . Ninh Yên mím môi, cô thẹn với lòng là .

Một bàn tay to đưa qua, xoa đầu cô: "Vợ chồng họ cũng là lý lẽ, sẽ ."

Ninh Yên day trán: "Cô gái đó thật sự bệnh, ngày thường chú ý một chút, tránh xa cô ."

Nghiêm Lẫm cũng từng qua căn bệnh , nhưng Ninh Yên , thì chính là .

"Được, đều lời bạn gái."

Ninh Yên lườm một cái: "Người cả , còn chiếm tiện nghi của em?"

"Anh..." Nghiêm Lẫm ngập ngừng một chút: "Chúng ... thử xem."

Ninh Yên ngẩng đầu: "Thử cái gì?"

Nghiêm Lẫm hít sâu một , lấy hết can đảm : "Tìm hiểu . Yêu đương. Làm đối tượng."

Nhất thời căng thẳng, liền ba từ, nhưng cuối cùng cũng .

Ninh Yên: ...

coi em, tán tỉnh ?

Mặt cô nóng lên: "Sao tự dưng ? Chúng là quan hệ 'đôi bên cùng lợi' ?"

Khóe miệng Nghiêm Lẫm giật giật. Chỉ cô mới thể từ "lợi dụng" một cách tươi mát thoát tục như .

"Lợi dụng lẫn để... sinh con?"

Ninh Yên: ...

Trời ạ, ngờ như thế , Nghiêm Lẫm!

"Không tìm đối tượng ?"

Nghiêm Lẫm bình tĩnh cô, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc: "Bởi vì là em, nên mới ."

Trái tim Ninh Yên lập tức loạn nhịp, một chút ngọt ngào, một tia chua xót nhàn nhạt. Đây là... tỏ tình ?

Ai lời ngon tiếng ngọt? Còn "thả thính" hơn cả bình thường chứ.

Nghiêm Lẫm giãy giụa lâu mới thể vượt qua rào cản tâm lý để đến bước . Anh cho phép thất bại.

"Tuổi tác chúng chênh lệch nhiều, chuyện hợp , tam quan tương đồng, tính cách bổ sung cho , thể là tuyệt phối. Chúng là trời sinh một cặp."

Ninh Yên mím môi, những lý do thể thuyết phục cô: "Có là vì chuyện ầm ĩ quá, cách nào kết thúc nên đành bừa đúng ?"

Cô là kiểu lý trí, bình tĩnh, cho dù trong lòng cảm xúc cuộn trào đến , vẫn thể tỉnh táo phân tích vấn đề.

Nghiêm Lẫm nhẹ nhàng nắm lấy tay cô: "Em bệnh. Em là cô gái duy nhất thể chạm đá văng ..."

Ninh Yên nhíu mày. Chỉ vì cái ? "Cho nên, mới cảm thấy em thích hợp?"

Cô tuyệt đối thừa nhận đang hụt hẫng.

"..." Nghiêm Lẫm thấy sắc mặt cô đổi, lập tức nhận câu trả lời là sai . "Anh tìm bác sĩ chuyện. Bệnh của là vấn đề tâm lý. Anh bài xích khác, nhưng hề bài xích em, là bởi vì..."

Khuôn mặt tuấn tú của ửng đỏ, thốt bốn chữ: "Anh thích em."

Loading...