Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 121
Cập nhật lúc: 2025-10-28 11:49:06
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghiêm Lẫm nhanh liền phát hiện , chỉ em vợ khó đối phó, mà cô em vợ càng khó chiều hơn.
Cậu em vợ cứ bám lấy luyên thuyên ngừng, chủ đề thì nhảy lung tung, lan man hết sức.
Còn cô em vợ thì ? Từ đầu đến cuối cứ bám chặt lấy tay Ninh Yên, rời nửa bước, dính như sam.
Anh riêng với Ninh Yên một câu cũng .
Haiz, khó quá .
Anh dẫn đến một nhà kho chuyên cung cấp hàng cho quân đội, trường học và ký túc xá của các xí nghiệp quốc doanh.
Ở đây cả giường tầng lẫn giường đơn, kiểu dáng giống hệt , gì để chọn lựa.
Ninh Yên lấy năm cái giường đơn, năm bộ bàn ghế, năm cái tủ quần áo, như là đủ cho cả nhà dùng chung .
Ninh Tam đếm đếm , thấy đúng: "Chị ơi, tính nhầm ? Phòng giường sưởi mà."
Mùa đông thể ngủ chung giường sưởi với , cũng .
Ninh Yên : "Chị Anh Liên nhờ chị mua hộ."
Ninh Tam một tiếng. Ninh Anh Liên tính tình nhanh nhẹn, quan tâm đến mấy đứa em họ, đều quý cô .
Ninh Anh Liên thứ gì cũng đều để dành cho mấy chị em nhà Ninh Yên, thỉnh thoảng còn tụ tập buôn chuyện, tình cảm thiết.
Ninh Tứ kéo tay áo Ninh Yên: "Chị cả, em một cái giường tầng, tầng thể để đồ, thỉnh thoảng còn thể ngủ chung với trai."
Chỉ cần là yêu cầu hợp lý, Ninh Yên đều sẽ đáp ứng: "Được thôi."
Mấy đứa trẻ nhà họ Ninh đều nộp mười đồng tiền sinh hoạt phí cho Dương Liễu, Ninh Tứ cũng ngoại lệ. Lương mỗi tháng của là 18 đồng, khi nộp tiền ăn thì vẫn còn dư tám đồng, vui .
Cứ như , tiền tiêu vặt hàng ngày cũng dùng hết, để dành quỹ đen.
Tiền mua đồ đạc đều lấy từ quỹ đen .
Đồ đạc khá nhiều, Ninh Yên gọi một chiếc xe ba gác ven đường, chở hàng đến Hợp tác xã huyện, tạm thời gửi ở đó một chút, chờ chiều tối nhờ xe của Ninh Anh Kiệt mang về.
Xong xuôi việc chính, Nghiêm Lẫm mời ba chị em Ninh Yên đến nhà hàng quốc doanh ăn cơm.
Anh gọi mấy món, đợi một lúc thức ăn dọn lên. Anh liền dùng đũa tách phần nạc của món thịt kho tàu , gắp thịt nạc cho Ninh Yên, động tác tự nhiên.
Rõ ràng là hiểu khẩu vị của Ninh Yên.
Ninh Yên cũng khách sáo, gắp miếng thịt nạc lên ăn ngay.
Ninh Tam và Ninh Tứ , trao đổi ánh mắt.
Nghiêm Lẫm đầu , thấy hai chị em vẫn động đũa, vội giục: "Tiểu Tứ, món thịt kho tàu vị tệ , ăn nhiều ."
Còn Ninh Tam, vẫn giữ một cách nhất định.
Ninh Tứ bĩu môi: "Tiểu Tứ là nhà em gọi, nên gọi em là Ninh Tứ."
Nghiêm Lẫm: ...
"Anh và chị cả của em là bạn bè, ngoài."
Ninh Tứ bộ mặt nghiêm túc của trẻ con: "Ừm, chỉ là bạn bè, nhà."
Khóe miệng Nghiêm Lẫm giật giật. Đứa nhỏ tuổi tuy nhỏ mà tinh ranh thật.
Anh suy nghĩ một lát : "Anh chị cả em , em giỏi lắm, năm nay mới mười một tuổi mà kiếm tiền , lợi hại thật đấy."
Muốn kéo gần quan hệ một cách , đó là khen tới tấp, khen đến tận đáy lòng đối phương.
Khóe miệng Ninh Tứ nhếch lên: "Đó là nhờ phúc của chị cả, chị sắp xếp cho bọn em cả."
Nghiêm Lẫm lúc mới thấy bé điểm đáng khen, tôn trọng Ninh Yên.
"Nếu bản các em cố gắng, chị cả em cũng cách nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-121.html.]
Thư Sách
Ninh Tứ đắc ý: "Cái đó thì đúng , nhà họ Ninh chúng em ai cũng thông minh."
Nghiêm Lẫm gắp một miếng cá, cẩn thận gỡ hết xương, mới đặt bát Ninh Yên: "Vậy lớn lên em gì?"
Ninh Tứ , chị cả đang im lặng ăn, đáp: "Em xây nhà."
Nghiêm Lẫm chút bất ngờ: "Sao nghĩ đến việc ?"
Ninh Tứ nhịn gắp một miếng cá ăn: "Đại đội chúng gần đây đang xây nhà, em thường xuyên xem, thấy thú vị. Nhìn thấy ngôi nhà dần dần xây lên, một cảm giác thỏa mãn."
Khát khao sâu thẳm trong lòng đối với mái ấm gia đình đều gửi gắm giấc mơ .
"Chị cả, ạ?"
Ninh Yên thấy khá : "Tại ? Lát nữa chúng hiệu sách xem sách liên quan ."
Ninh Tứ Ninh Yên ủng hộ, lập tức tự tin hẳn lên: "Cảm ơn chị cả! Chị cả, chị vẽ bản vẽ, thể dạy em ạ?"
"Được." Ninh Yên gật đầu. "Vậy em học hành cho , tương lai cố gắng thi đỗ khoa kiến trúc của Đại học Hoa Thanh, đó là trường nhất cả nước đấy."
Mắt Ninh Tứ sáng rực. Đại học Hoa Thanh? Trường cũ của ba. "Vâng, em lời chị cả."
Bên cạnh vang lên một giọng chế nhạo: "Thi khoa kiến trúc Đại học Hoa Thanh? Mơ mộng hão huyền gì . Trường ngừng hoạt động , đời thể mở , các chờ kiếp ."
Mọi đầu , là một đàn ông mặt hất lên trời, dáng vẻ kiêu ngạo.
Ninh Yên chỉ liếc qua một cái, lười để ý đến loại .
Ninh Tứ mím môi, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc lạ thường: "Chị cả, em nhất định sẽ trở thành sinh viên khoa kiến trúc Đại học Hoa Thanh, để chị nở mày nở mặt."
Người đàn ông ha hả: "Chị cả của đầu óc vấn đề..."
Câu đúng là chọc tổ ong vò vẽ. Ninh Tứ tức tím mặt: "Ông mới vấn đề! Cả nhà ông đều vấn đề!"
Nói thì , nhưng kính yêu nhất thì tuyệt đối .
Ninh Tam (Miểu Miểu) trông hiền lành, dịu dàng, nhưng lời sắc như dao: "Trông cái tướng thấy ngốc nghếch, bệnh nhân trốn viện tâm thần đấy chứ? Vậy ? Bệnh nhân tâm thần đ.á.n.h đau lắm."
Ninh Yên dấu im lặng: "Im hết , đừng kích động bệnh tâm thần. Phải là bệnh nhân tâm thần g.i.ế.c tù, c.h.ế.t cũng là c.h.ế.t oan."
Thôi xong! Lời thốt , các thực khách xung quanh đều lộ vẻ căng thẳng: "Phục vụ! Ở đây bệnh tâm thần, mau đuổi ông !"
Nhân viên phục vụ cũng sợ hãi, sợ xảy chuyện: "Đồng chí , mời đồng chí ngoài."
Người đàn ông tức đến méo miệng. Rốt cuộc ai mới là bệnh? Mấy mới bệnh. Người bệnh tâm thần mà họ cũng tin? Có não ?
Các thực khách vốn căng thẳng, thấy ông trợn mắt như , khí càng thêm ngột ngạt: "A, mau mặt ông kìa!"
"Không xong , ông phát bệnh ! Mau mau, chúng cùng đưa ông ngoài!"
Các thực khách vì quá căng thẳng, ỷ đông liền xông lên, ba chân bốn cẳng đẩy đàn ông ngoài, còn áp giải đến đồn công an.
Toàn bộ quá trình chỉ diễn trong vài phút ngắn ngủi. Nghiêm Lẫm còn kịp gì, chuyện xong xuôi.
Anh khỏi sững sờ.
Ba chị em nhà họ Ninh, ai cũng lợi hại cả.
Cậu em vợ tương lai dạng , mà cô em vợ trông trầm lặng, hiền lành cũng ghê gớm.
Anh bỗng cảm thấy áp lực thật lớn.
Ninh Tứ và cơm mấy miếng, bỗng ngẩng đầu : "Anh Nghiêm, em gì? Em gì ."
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ của bé, Nghiêm Lẫm bất giác sang Ninh Yên. Ừm, cùng một kiểu mặt vô tội.
Quả nhiên, nhà họ Ninh đều chung một kiểu giả heo ăn thịt hổ.
Không thể trêu , thật sự thể trêu .