Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 128:128
Cập nhật lúc: 2025-10-29 12:09:44
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vấn đề là, đó là quan lớn từ kinh thành tới, liệu các cô đấu ?
Ninh Yên tỏ dự liệu, ung dung : "Quân đội mặt, chuyện thể ém nhẹm . Việc chúng cần là định hướng dư luận."
Đến từ kinh thành thì ? Rồng mạnh ép rắn đất. Hơn nữa, thời buổi hỗn loạn, rồng rắn lẫn lộn. Loại cặn bã rồng mạnh gì, chỉ là kẻ cơ hội bò lên theo thời thế mà thôi.
"Vậy thế nào?" Mọi đều dám lơ là. Chỉ dựa khác, còn bản gì cả thì lòng yên.
"Như thế ..." Ninh Yên gọi gần, ghé tai nhỏ vài câu.
Mọi đều răm rắp theo lời cô như mệnh lệnh của trời. Cô , họ .
Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân dồn dập: "Ninh Yên! Đồng chí Tiểu Ninh!"
"Trình Hải Đường! Khương Phương Phương! Điền Tiểu Diên..."
Là đám nam thanh niên trí thức của Đại đội Cần Phong, họ tìm đến. Diệp Hưng Học liếc mắt thấy đám nữ thanh niên trí thức đang vây quanh cửa phòng bệnh, vội vàng chạy tới.
"Các chị chứ? Thế nào ? Tình hình ? Đồng chí Tiểu Ninh ?"
Ninh Yên , thấy ai nấy đều thở hồng hộc, dáng vẻ mệt mỏi.
"Các chạy ?"
Diệp Hưng Học thấy bàn tay băng bó như bánh tét của cô, trong lòng giật : "Tay cô ?"
Thân phận Ninh Yên đặc thù, thể sơ suất gì .
Ninh Yên khẽ lắc đầu: "Vết thương nhỏ thôi. Các từ đến đây?"
Diệp Hưng Học sắc mặt cô liền xảy chuyện lớn, lòng sốt ruột yên: "Sáng nay chúng mới học nửa tiếng, phụ trách huấn luyện bảo chúng đến nhà máy phụ giúp, là tiết học lao động giáo dục."
Ninh Yên: ... Cứ thế mà dẫn ?
"Các tin luôn?"
"Chúng nghĩ nhiều." Diệp Hưng Học nhíu mày. "Rốt cuộc xảy chuyện gì?"
" Chị Phương , chị kể cho họ ." Ninh Yên lười chuyện với họ.
Thời khắc mấu chốt đàn ông chẳng tích sự gì, còn vướng chân tốc độ rút d.a.o của cô.
"Ninh Yên!" Lại đến, là bí thư chi bộ thôn và đại đội trưởng của Đại đội Cần Phong.
Xảy chuyện như , họ đều tức giận. Làm cái quái gì ? Lại dám bắt nạt đến tận đầu bọn họ?
Lãnh đạo công xã Vĩnh Ninh cũng chạy đến. Họ đều là bên trách nhiệm liên đới. Thanh niên trí thức phân về tay họ, xảy chuyện ai cũng thoát khỏi trách nhiệm.
Sau khi tìm hiểu tình hình, đều vô cùng căm phẫn, lượt kéo đến đòi một lời giải thích.
Quân đội nhúng tay việc , nhanh chóng điều tra rõ bộ quá trình, nhân chứng vật chứng đều nắm trong tay.
Vụ việc liên lụy đến gia đình quân nhân, mà còn là gia đình quân nhân phận đặc thù. Nhà máy đường do một tay Ninh Yên xử lý mới khai trương, giải quyết vấn đề việc khó khăn cho vợ lính, nên từ xuống đều thiện cảm với cô.
Về tình về lý, họ đều đòi công bằng.
Nhiều bên cùng gây áp lực, các cơ quan liên quan cảm thấy áp lực cực lớn. Họ cố gắng chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa , nhưng quân đội đồng ý, Đại đội Cần Phong đồng ý, công xã Vĩnh Ninh cũng đồng ý.
Mấy kẻ gây họa từ kinh thành đến, ban đầu còn la lối đòi nghiêm trị đám Ninh Yên, nhất quyết hả giận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-128128.html.]
nhanh, bọn họ còn vênh váo nữa.
Báo chí phanh phui vụ việc , đăng kèm ảnh chụp t.h.ả.m thương của nạn nhân, lôi cả tên tuổi, bối cảnh, con đường thăng tiến của mấy kẻ , cả những chuyện xa đây của họ cũng đào bới lên.
Đương nhiên, tên của nạn nhân đều đổi, ảnh chụp cũng xử lý qua, sẽ tiết lộ thông tin của hại.
Dư luận dậy sóng, cả nước như nổ tung, sự phẫn nộ của dân khó mà nguôi ngoai.
Lão Ngô và đám Chủ nhiệm Triệu đều ngớ . Sao báo dám đăng? Chuyện hợp lý.
sự việc chính là xảy như .
Lão Ngô và mấy kẻ khác hoảng hốt cầu cứu hậu thuẫn, nhưng hậu thuẫn cũng bọn họ liên lụy, bản còn khó bảo , mắng cho bọn họ một trận bỏ rơi.
Chỗ dựa còn, họ còn vênh váo thế nào nữa?
Kết quả là lượt sa lưới, chịu sự trừng phạt của pháp luật.
Các cơ quan liên quan còn trấn an lòng dân, trấn an hại.
đồ an ủi họ mang đến ai thèm nhận. Người hại tuyên bố sẽ tiếp tục ầm ĩ, cho cả thế giới .
Người đến an ủi là một trưởng khoa họ Vương, sắc mặt ông khó coi. Gần đây bọn họ đều mặt mày xám xịt vì liên lụy. Người khác đều : Huyện Hoành các xảy chuyện như , giám sát nghiêm là một chuyện, thông đồng bậy là chuyện khác. Rốt cuộc là ?
"Các cô rốt cuộc cái gì?"
Sử Vân và Lương Điền Điền , đồng loạt đầu về phía Ninh Yên đang bên cạnh.
Sắc mặt Trưởng khoa Vương càng khó coi hơn. Ninh Yên trông mềm mại, thanh thuần, đáng yêu, một bên im lặng, vô hại, nhưng bộ sự kiện đều xoay quanh cô .
Cô rõ ràng là bên chống đối, thể hiện mặt bạo lực, mà cứ khăng khăng tự nhận là nạn nhân, tất cả đều che chở cho cô . Quân đội, công xã, Đại đội Cần Phong đều công khai bảo vệ cô . Lãnh đạo nhà máy quốc doanh tỉnh cũng ngầm ủng hộ, gọi mấy cuộc điện thoại đến gây áp lực.
Thư Sách
Thật là quá đáng.
Ninh Yên mỉm , mặt mày như vẽ, trong trẻo, giọng nhẹ nhàng vô cùng: "Chế độ của Ban Thanh niên Trí thức hợp lý. Thanh niên trí thức chúng tại để những liên quan đến quản lý? Đáng lẽ để thanh niên trí thức quản lý thanh niên trí thức mới đúng. Rốt cuộc, để quen thuộc nhất quản lý mới hiệu quả hơn."
Trưởng khoa Vương hiểu ẩn ý trong lời của cô, sắc mặt đổi mấy : "Chưa từng tiền lệ như ."
Giọng Ninh Yên vẫn dịu dàng như cũ: "Vậy vụ án xảy ở huyện Hoành chúng đây tiền lệ ?"
Trưởng khoa Vương nghẹn thở: "Đây là hai chuyện khác , việc nào việc đó."
Ninh Yên sâu mắt ông : "Thật vẫn luôn nghi ngờ, đó các vị thật sự gì ? Nếu là thật, chứng tỏ năng lực của các vị hạn. Nếu , các vị chính là táng tận lương tâm."
Sao thể lộ chút tiếng gió nào? Cô căn bản tin.
"Cô..." Trưởng khoa Vương dám tin Ninh Yên. Cô còn sâu lường hơn cả mấy lão cáo già .
Ninh Yên vén mấy sợi tóc, để lộ khuôn mặt nhỏ nhắn ngọt ngào: "Xin hãy trả lời , là vế , là vế ?"
Rõ ràng là hồ ly, giả thỏ trắng mềm yếu, giở trò gì đây? Cảm xúc của Trưởng khoa Vương cuộn trào dữ dội, ông cố gắng kìm nén: "Chúng rõ."
Thật câu trả lời của ông quan trọng, đáp án sẵn trong lòng Ninh Yên: "Xảy chuyện như , đều giao phó vận mệnh của tay khác. Ông thể hiểu , đúng ?"
" thể hiểu cũng vô dụng..." Trưởng khoa Vương cảm thấy khí thế của cô còn mạnh hơn cả cấp trực tiếp của , rõ ràng cô vẫn luôn năng nhẹ nhàng mà.
"Sao vô dụng?" Đôi mắt to tròn đen trắng phân minh của Ninh Yên bình tĩnh ông . "Ông thể hiểu, chứng tỏ ông súc sinh. Những kẻ thể hiểu chính là súc sinh. Đối với súc sinh chỉ một biện pháp duy nhất là đ.á.n.h c.h.ế.t."
"Cô..." Cơ thể Trưởng khoa Vương bất giác run lên. "Bài báo đó là do cô sắp đặt?"
" ông đang gì." Ninh Yên đương nhiên sẽ thừa nhận. " mười suất biên chế, ông về với lãnh đạo của ông ."
Cô nhẹ như , nhưng Trưởng khoa Vương thể bình tĩnh nổi, mặt đen : "Mười suất? Sao cô cướp luôn ? Với , Ban Thanh niên Trí thức dùng đến mười suất biên chế."
"Ai chỉ Ban Thanh niên Trí thức?" Đôi mắt đen của Ninh Yên sáng rực lên, như đang bùng cháy.