Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 133

Cập nhật lúc: 2025-10-29 14:00:06
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nghe tin con nhà họ Ninh mất, dân làng ùn ùn kéo đến, chia tìm giúp. Cả đại đội lật tung lên mà vẫn thấy, cả nhà ai cũng sốt ruột giậm chân. Trương Thục Phương nấc lên: “Mau gọi Anh Kiệt về!”

Bố đứa bé vẫn gì cả.

Ninh Xuân Hoa cau mày: “Anh Kiệt đang giao hàng, giờ chắc đang ở Hợp tác xã Cung Tiêu huyện. Ba gọi điện thoại.”

“Để con cho, ba ở đây .” Ninh Anh Liên chạy ngay.

Trong nhà chỉ còn tiếng của Trương Thục Phương, lòng đều nặng trĩu.

Dương Liễu cũng thấy lòng nặng trĩu. Từ khi chuyển đến đây, nhà Ninh Xuân Hoa giúp đỡ họ nhiều, giúp họ định ở đại đội, giúp họ hòa nhập với tập thể.

Bà và Trương Thục Phương hợp tính , một thẳng thắn, một ôn hòa, bao giờ xung đột. Quan hệ hai nhà , ở sát vách, thật sự như một nhà.

“Chị dâu, chị đừng nữa, ráng nghĩ xem gần đây gì bất thường ?”

Trương Thục Phương nước mắt lưng tròng, mắt sưng húp: “Bất thường?”

Dương Liễu nhẹ nhàng phân tích: “Bé thể bỗng dưng mất tích , ai cũng sẽ thấy. Kể cả là bắt cóc trẻ con thì cũng đến thăm dò địa hình chứ?”

Trương Thục Phương vội nắm lấy tay bà, như c.h.ế.t đuối vớ cọc: “Em , chúng hỏi từng nhà.”

Một giọng đột nhiên vang lên: “Cháu hỏi , thím Tiền ở nhà thấy một bóng , na ná giống Lý Ngân Đệ.”

Là Ninh Yên và em gái. Họ hỏi thăm xung quanh tiên.

Ninh Xuân Hoa biến sắc: “Lý Ngân Đệ?” Đó là vợ cũ của con trai ông, ruột của Tiểu Huy.

“Bà dám chắc, vì thấy mặt, còn nghĩ là nhầm.” Ninh Yên cũng chắc chắn. Hôm nay trời lạnh, quàng khăn bịt mặt là chuyện bình thường, quen thì thể nhận .

“Nếu chúng em cố tình gặng hỏi, bà cũng .”

“Nhất định là nó!” Trương Thục Phương đột ngột phắt dậy, vẻ mặt giận dữ. “Sao nó còn dám tới? Đi, chúng tìm nó tính sổ!”

Lúc hai vợ chồng ly hôn cãi ầm ĩ, trở mặt thành thù. Nhà họ Ninh cũng cho Lý Ngân Đệ đến thăm con.

Chủ yếu là vì lo Lý Ngân Đệ tam quan lệch lạc, sẽ dạy hư đứa bé.

Con nít còn nhỏ, phân biệt đúng sai.

Cả đám đồng loạt chạy cửa. Ninh Anh Dũng ngập ngừng: “Vậy... đến nhà đẻ nó? Hay là đến nhà chồng... mới của nó?”

Ninh Xuân Hoa đang chạy ngoài bỗng khựng : “Chia hai ngả. Ba đưa Anh Dũng đến nhà họ Lý. Ninh Yên, phiền cháu một chút, cùng bác dâu cả của cháu đến nhà họ Trương.”

Nhà họ Lý là một ổ vô , khó đối phó, ông mặt là hợp nhất.

Còn nhà họ Trương, Ninh Yên từng tiếp xúc với hai cha con họ, đủ kinh nghiệm. Hơn nữa, ông tin tưởng năng lực của vợ lắm.

Mấy năm nay Trương Thục Phương chỉ quanh quẩn ở đại đội, ngay cả lên xã cũng ít , dầu muối mắm giấm đều là ông họp xã tiện tay mang về.

Nói thẳng là bà nhiều kinh nghiệm xã hội, cũng mưu mẹo bằng .

Ninh Yên đồng ý ngay: “Vâng, bác cứ yên tâm.”

Ninh Xuân Hoa lo về cô, khả năng ứng biến và mưu trí của cô vượt xa .

“Dẫn thêm mấy , cho khí thế.”

“Vâng.”

Ninh Yên dẫn theo mấy thanh niên khỏe mạnh trong thôn, cùng Trương Thục Phương hùng hổ kéo đến nhà họ Trương.

Nhà họ Trương ở trấn, cũng xem là nhà giàu tiếng gần xa.

Bố con nhà họ Trương đều ở đội vận tải, dư sức nuôi cả nhà mười mấy miệng ăn.

Ninh Yên từng ở đội vận tải nên địa chỉ nhà họ Trương, cô dẫn đến thẳng nơi. “Chỗ đây.”

Đó là một căn nhà tam hợp viện nhỏ, cổng riêng.

Trương Thục Phương hai lời, xông lên đập cửa: “Cộp cộp cộp.”

“Ai đấy?” Bên trong vọng tiếng một phụ nữ vẻ mất kiên nhẫn.

Ninh Yên hiệu cho đàn ông bên cạnh. Anh liền lớn tiếng đáp: “Người của đội vận tải.”

Cửa mở, một phụ nữ trung niên đầu tóc rối bù ở ngưỡng cửa, vẻ mặt bất an: “Có chuyện gì ? Chuyện gì thế? Chồng chứ?”

là vợ của tiểu Trương , con dâu cả nhà họ Trương, đẻ liền năm đứa con nên trông già hơn tuổi thật cả chục tuổi.

Ninh Yên hiệu, mấy phía ào ào xông lên, đẩy cửa chính ùa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-133.html.]

Người phụ nữ hoảng sợ: “Các ? Sao tự tiện xông nhà khác?”

Trương Thục Phương lòng như lửa đốt, gào lên: “Lý Ngân Đệ ? Kêu nó đây!”

Con dâu họ Trương tỏ vẻ khó chịu: “Bà á? Sáng sớm về nhà đẻ .”

Trương Thục Phương sững . A, bọn họ đến hụt ?

Ninh Yên khẽ bóp tay bà, hiệu đừng nóng vội.

Ninh Yên lúc mới chậm rãi bước lên, giả vờ ngạc nhiên: “Không chứ? Lại lén lút mang đồ đạc về nhà ? Sao các chị quản?”

Con dâu họ Trương vốn đang họ đầy đề phòng, lập tức quên cả bực bội, phẫn nộ : “Thật thấy ai mắt nông như , đến cây kim cũng trộm về nhà đẻ, mất mặt c.h.ế.t . Bố chồng cũng mặc kệ, là con cái cũng dám quản nhiều.”

Miệng thì , chứ thực cả nhà họ Trương chẳng ai coi Lý Ngân Đệ gì.

Một bà kế mới về, tính tình lòng ai, ai thèm để ý?

Ninh Yên đảo mắt: “Không cho bà về nhà đẻ là xong chứ gì?”

Lúc còn ở nhà họ Ninh, Lý Ngân Đệ cũng về nhà đẻ thường xuyên. Thói quen vơ vét của nhà cho nhà đẻ của bà khiến nhà họ Ninh ghét, nên Trương Thục Phương luôn quản chặt.

Đến nhà họ Trương, tính nết vẫn hề đổi.

Con dâu họ Trương thở ngắn than dài: “Bố chồng đặt quy củ, nửa năm mới về một . Tháng mới về , hôm nay trốn về, xà phòng giấy bút trong nhà đều trộm về nhà đẻ .”

Ninh Yên: … là hết t.h.u.ố.c chữa.

“Lão Trương đối xử với cô vợ trẻ mới cưới thật đấy. Tuổi tác chênh lệch nhiều, chắc là bao dung hơn, chỉ khổ cho con cháu các thôi.”

Con dâu họ Trương giống như tìm tri kỷ, kể lể ngừng. Dưới sự dẫn dắt ý của Ninh Yên, cô tuôn hết chuyện trong nhà.

Xem , oán hận tích tụ từ lâu.

Lý Ngân Đệ về dâu ầm ĩ. Đồ hồi môn bố chồng mua cho, bà đều mang về nhà đẻ, ngay cả bộ chăn gấm hoa sặc sỡ mua cho thể diện bà cũng cho luôn. Lúc đó tình cảnh khó xử vô cùng.

Lý Ngân Đệ chỉ mặc một bộ quần áo rách rưới về nhà họ Trương, mất hết mặt mũi nhà chồng.

Kỳ quặc hơn là, cả nhà họ Lý kéo đến, là đưa dâu, nhưng thực chất là đến ăn chực.

Theo tục lệ địa phương, ngày cưới nhà gái đến nhà trai ăn uống.

nhà họ Lý mặc kệ, bàn ăn uống thả cửa, như châu chấu, , là như quỷ c.h.ế.t đói.

Cái tướng ăn đó khiến đồng nghiệp của ông Trương cũng kinh ngạc.

Thế vẫn xong, ăn no uống say, nhà họ Lý còn định ăn vạ ở , sống c.h.ế.t chịu . Cuối cùng nhà họ Trương hết chịu nổi đuổi về.

Một đám cưới vui vẻ bỗng biến thành trò .

Sau đó, nhà họ Lý thỉnh thoảng đến tống tiền, đòi ăn đòi uống, còn vẻ đây. Ông Trương nổi giận thật sự, liền gài bẫy đ.á.n.h cho nhà họ Lý một trận tơi bời, lúc mới dọa bọn họ.

Ninh Yên mà hả hê, đúng là ch.ó c.ắ.n chó, cực phẩm đấu cực phẩm, xem ai hơn ai.

Thư Sách

“Phải chi đ.á.n.h luôn cả Lý Ngân Đệ một trận.”

Con dâu họ Trương bĩu môi. Ông già vẫn hài lòng với bà vợ trẻ lắm, dù tuổi tác chênh lệch rành rành đó.

“Dù thì cả cái trấn đều đồn ầm lên , cũng chẳng sợ mất mặt. Bà kế của , trong mắt chỉ nhà đẻ, thảo nào nhà chồng đuổi , ai mà chịu nổi?”

trong lòng cũng nhà đẻ, nhưng chồng con vẫn là quan trọng hơn.

Nghe đến đây, Trương Thục Phương thầm thấy may mắn, vẫn là nên để Lý Ngân Đệ hại khác.

Chỉ là lạ, Lý Ngân Đệ đây quá đáng đến thế, bây giờ càng lúc càng tệ.

Ninh Yên tỏ vẻ lo lắng cho con dâu họ Trương: “Chị sợ bà moi tiền từ ông già ? Bà thêm một đồng, thì phần của các chị bớt một đồng đấy.”

cách chuyện, dùng giọng điệu suy nghĩ cho đối phương. Con dâu họ Trương coi cô như bạn tâm giao. Chị vốn nhiều chuyện, lúc càng chẳng giấu giếm gì.

“Bố chồng khôn lanh, tiền bạc ông nắm chặt, nhiều lắm là mua chút đồ ăn dỗ dành thôi. Với , nhà họ Lý bố chồng chơi một vố…”

Vừa buột miệng , bà mới nhận lỡ lời.

Ninh Yên mở to đôi mắt tò mò: “Chơi vố thế nào, cho vui lây xem nào, chị Trương. Nói , bọn ai cũng ghét nhà họ Lý.”

Cô nài nỉ mấy câu, con dâu họ Trương nhịn : “Cũng chẳng gì. Chỉ là nhà họ Lý lúc đầu cần sính lễ, nhưng giúp Lý Gia Bảo kiếm một chỗ định, một công việc nhà nước . Bố chồng đồng ý sảng khoái. Người về , nhưng lời hứa thì thực hiện…”

Trời ạ, một bên cực phẩm, một bên cũng chẳng . Mọi mà ngây ngẩn. Đây là cái gia đình kiểu gì ? “Đây chẳng là lừa hôn ?”

 

 

 

 

 

Loading...