Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 34:34
Cập nhật lúc: 2025-10-22 12:43:41
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ninh Anh Liên giới thiệu cho cô tình hình trong thôn. Cô cái gì cũng , y như một "thổ địa": Nhà ai họ hàng với nhà ai, nhà nào ưa nhà nào, bà vợ nhà nào đanh đá chua ngoa, con cái thông minh , thành tích , cô đều rõ.
Ninh Yên dừng một dãy nhà cũ nát thấp bé: "Đây là trường tiểu học ạ?"
Trong mắt Ninh Anh Liên lóe lên một tia hoài niệm: " , trẻ con trong thôn đều học tiểu học ở đây, nhưng thi đỗ lên cấp hai thì chẳng mấy ai."
Nói trong thôn quan tâm giáo d.ụ.c thì cũng , trẻ con cứ đến tuổi là họ đưa đến trường.
là quan tâm, thì họ cũng bao giờ ép con cái cố gắng, nếu thật sự học , thì cho về nông.
Ninh Yên im lặng một lúc lâu: "Số nữ sinh học nhiều ạ?"
Ninh Anh Liên sững : "Không nhiều lắm, con gái đều việc nhà, chăm sóc em." Cha đều ở ngoài đồng việc, con cái ai trông thì thế nào? Chỉ thể để đứa lớn trong nhà hy sinh.
, tài nguyên đều dồn hết cho con trai. Cùng một cảnh, thà để con gái nhỏ tuổi hơn việc nhà, chứ nhất quyết đưa con trai học.
Đó là hiện thực.
Cô là con gái duy nhất trong nhà, nên mới học hết cấp hai, cho đến khi chính cô học nữa thì thôi. Vì , với cái bằng cấp hai, cô mới kiếm một công việc nhẹ nhàng ở đại đội, ghi công điểm, phát nông cụ.
Ninh Yên khẽ lắc đầu, gì. Có những chuyện thể vội, từ từ.
Ninh Anh Liên bỗng kêu lên: "Em gái kìa, đây là nơi phân cho em thực nghiệm đấy. Trước là nhà của hộ ngũ bảo (gia đình công), ông qua đời thì nhà thu hồi . Vị trí hẻo lánh, nên ai ở."
Ninh Yên đẩy cửa bước xem qua, hai gian nhà rách nát vô cùng, cỏ dại mọc um tùm. Hèn gì ai .
"Chị với họ một tiếng, xây thêm cái tường bao, sân rộng , chỗ xây thêm một gian nhà nữa, cần vách ngăn ở giữa."
"Được."
Không chỉ dạo trong thôn, cô còn dạo ngoài đồng. Ninh Yên lấy giấy bút vẽ địa hình.
Các xã viên chỉ thấy cô tô tô vẽ vẽ, tò mò hỏi thăm, là cô trạm phát điện, lập tức sôi trào lên: "Tiểu Yên, cố gắng lên nhé, chúng đều chờ em."
Trong mắt họ, đây là "nhà " văn hóa, bản lĩnh, kiêu ngạo tự hào.
Ninh Yên tủm tỉm gật đầu: "Yên tâm ạ."
Các xã viên hiếu kỳ về cô: "Sao em thông minh thế?"
Không đợi Ninh Yên trả lời, xã viên khác cướp lời: "Giống bố nó chứ ."
" đúng, A Hải chính là đứa nhóc thông minh nhất cái vùng ."
Bọn họ kéo Ninh Yên tán gẫu chuyện xưa. Ninh Yên thích chuyện về Ninh Hãn Hải, vô cùng say sưa.
Cách đó xa, Khang Tiểu Mẫn bĩu môi: "Làm như quan trọng lắm, còn tưởng là nhân vật lớn cỡ nào. Việc đồng áng cũng chẳng tử tế, chỉ khoe mẽ."
Trình Hải Đường ngược thích Ninh Yên, cô thích kết bạn với bản lĩnh. "Người việc đàng hoàng."
Khang Tiểu Mẫn cúi xuống đôi tay , bàn tay trắng nõn giờ đầy mụn nước, chọc vỡ , nặn hết mủ, để vô vết sẹo. Quá trình đó vô cùng đau đớn.
"Chẳng là dạy học thôi ? Ai mà chẳng . Nếu là cháu gái đại đội trưởng, cũng ."
Lời chua lòm khiến Trình Hải Đường khó chịu. Chuyện gì cũng tìm nguyên nhân từ bản , chỉ ghen tị với khác. Ninh Yên thể lên, là dựa việc cô là cháu gái đại đội trưởng ? Không , là dựa cái máy gặt kiểu mới mà cô thiết kế, dựa bản lĩnh thật sự của cô .
Cho nên, cô tâm phục khẩu phục. cô lười tranh cãi với loại . Chắc gì cô hiểu, chỉ là cố tình kiếm chuyện cho hả thôi.
"Cô nên lo việc của , lấp đầy cái bụng ."
Tuy là ăn cơm tập thể, nhưng lương thực dùng công điểm để đổi. Công điểm của Khang Tiểu Mẫn căn bản đủ. Nhóm thanh niên trí thức tự lo cho còn xong, thể chia sẻ cho khác?
Vì thế, xảy mấy trận cãi vã, khí ở điểm thanh niên trí thức vô cùng tệ.
Khang Tiểu Mẫn lời , lập tức nổi đóa: "Cô cũng cảm thấy chiếm hời ? ăn bao nhiêu chứ..."
Trình Hải Đường nhàn nhạt châm chọc: "Một bữa hai bát cơm còn đủ."
Khang Tiểu Mẫn: ... Trong bụng gì tí nước luộc nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-3434.html.]
Cô bỗng nhiên cao giọng hét lớn: "Ninh Yên! Hải Đường , cô ở bên ngoài ăn ngon uống sướng, đồ ăn cũng dùng hết, bằng mang về cho nhóm thanh niên trí thức chúng ăn ."
Ninh Yên: ???
Cô lấy đồ ăn? Một tuần sáu ngày ăn ở bên ngoài, đại đội cho cô công điểm .
Trình Hải Đường đột ngột đầu , dám tin Khang Tiểu Mẫn. Mẹ kiếp, dám hố cô? " ! thề với trời, nếu câu đó, sẽ ngũ lôi oanh đỉnh!"
Ninh Yên tiếp xúc với nhóm thanh niên trí thức nhiều, nhưng cũng hiểu sơ về bọn họ. Trình Hải Đường thẳng thắn, còn Khang Tiểu Mẫn thì tâm tư đặc biệt nhiều. " nghĩ, Hải Đường việc gì sẽ thẳng với , cần cô truyền đạt ."
Trình Hải Đường thở phào nhẹ nhõm. Cô ngay Ninh Yên là thông minh, sẽ dễ lừa.
Khang Tiểu Mẫn hừ lạnh một tiếng: "Cô tin ? Lấy oán báo ân."
"Không , tâm hồn tổn thương , cô bồi thường cho . Dùng đồ ăn bồi thường ."
Ninh Yên sững sờ. Trước đây vô liêm sỉ như ? Đây là "tiến hóa" ? "Cô báo cảnh sát xem chú cảnh sát thế nào."
Khang Tiểu Mẫn ngày nào cũng ăn đủ no, việc nặng, còn cảm thấy cô lập, cả như thùng t.h.u.ố.c súng, vô cùng cáu kỉnh, ai cũng ngứa mắt. "Các hùa bắt nạt ! sống nữa!"
Đấy, bắt đầu bài ca một , hai nháo, ba thắt cổ.
Trình Hải Đường cách Khang Tiểu Mẫn xa, sợ hố. Nhóm thanh niên trí thức cũng dám đến gần, sợ quấn lấy.
Ninh Yên tròn mắt: "Sao cô biến thành như ?"
Thư Sách
Chị Phương khẽ thở dài: "Không sợ chia ít, chỉ sợ chia đều; sợ nghèo mà sợ yên. Tâm lý cô mất cân bằng ."
Một nam thanh niên trẻ tuổi tới, dỗ dành nửa ngày mới cô nín. Ninh Yên thêm vài : "Ai ?"
Vẻ mặt chị Phương chút phức tạp: "Con trai thứ hai của bí thư chi bộ thôn, vẫn lấy vợ."
Ninh Yên hiểu ngay. Nhóm thanh niên trí thức tuy trông văn văn nhược nhược, tay xách nổi, vai gánh nổi, nhưng thanh niên trong thôn chào đón. So với những cùng lứa tuổi mộc mạc trong thôn, họ thích những thanh niên trí thức ăn văn nhã, sạch sẽ hơn.
Các bậc trưởng bối thì mang tâm lý vui vẻ đón nhận, coi như là "cải tạo gen" cho đời . Ai mà hy vọng cháu sách chứ.
Cô gì thêm, đổi sang chủ đề khác: "Chị Phương, chị nghiệp cấp ba đúng ?"
Chị Phương thấy cô hóng chuyện, đ.á.n.h giá cô càng cao hơn: " ."
Ninh Yên mỉm : "Em một trạm thủy điện nhỏ, đến lúc đó cần phụ giúp, chị đến giúp em ?"
Mắt chị Phương sáng lên, gật đầu cần suy nghĩ: "Được." Khổ mấy cũng bằng nông.
Ninh Yên suy nghĩ kỹ, một cái tuabin nước bằng sắt, lắp thêm một động cơ cải tiến là , như là thể cung cấp điện qua đường dây hạ áp. Đây là phương án thích hợp nhất, lợi và thực tế nhất hiện nay.
Cái khó là thiết dẫn nước (đội bay trang ?), phần quan trọng. Việc bố trí cửa xả tràn, bể lắng cát, lưới chắn rác là trọng điểm, cần đến hỗ trợ.
Trước tiên chọn địa điểm .
"Ninh Yên, thư của cháu !" Giọng Ninh Xuân Hoa vang lên.
Ninh Yên lập tức chạy tới, giật lấy lá thư. Trên phong bì màu trắng là một hàng chữ rồng bay phượng múa: Ninh Xuân Hoa nhận.
Chỉ địa chỉ nhận, địa chỉ gửi. Thế cũng ? Không đúng, rõ ràng là cho bác họ cả.
Ninh Xuân Hoa bóc thư, đưa lá thư bên trong cho cô: "Thư của bố cháu, nhắc đến cháu."
Kỳ thật, ông và Ninh Hãn Hải mất liên lạc, trong lòng sớm nghi ngờ Ninh Hãn Hải xảy chuyện. Ông dám tùy tiện hỏi thăm, sợ gây rắc rối, nhưng thể lo. Chuyện thành một khối tâm bệnh của ông.
Nay nhận thư, ông mới yên tâm.
Ninh Yên run run mở thư. Thư dài, chỉ một tờ mỏng. Đầu tiên là hỏi thăm sức khỏe gia đình Ninh Xuân Hoa và trong thôn, đó báo bình an, tiết lộ tình hình cụ thể gần đây.