Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 69:69

Cập nhật lúc: 2025-10-24 14:21:21
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

ngày Giao thừa, Dương Liễu phê chuẩn xuất viện, nhờ xe tải lớn về thôn cùng .

Chiếc xe tải chất đầy vật tư đổi , thắng lợi trở về.

Ninh Yên ôm bình giữ nhiệt, rúc trong chăn, cả chôn sâu , chỉ lộ đôi mắt.

Mấy chị em nhà họ Ninh dựa sát , cũng thấy ấm áp.

Ninh Tam ngơ ngác đống đồ để riêng một góc, mắt trợn tròn: nồi niêu xoong chảo, bát đũa, gia vị… cái gì cũng .

“Chị cả, đây đều là chị mua hết ạ?”

Ninh Yên khẽ gật đầu. Cứ rảnh là cô lượn lờ Cung Tiêu Xã và cửa hàng bách hóa, thấy đồ là mua. Đây là hoạt động giải trí duy nhất của cô.

Dương Liễu lặng lẽ thở dài: “Tiểu Yên, tiết kiệm một chút.”

Ninh Yên quen với tính tiết kiệm của bà, cũng hiểu nỗi sợ hãi của bà về tương lai, nên gì thêm.

Ninh Nhị nhịn : “Đây đều là đồ dùng sinh hoạt cần thiết. Lúc chúng mang gì , chị cả chuẩn cho cả nhà mà . Mẹ, đây là tâm ý của chị cả.”

Đây là Ninh Yên dẫn bọn họ mua. Mua một cái chảo sắt cũng cần bao nhiêu phiếu công nghiệp, kiếm mấy thứ hề dễ dàng.

Dương Liễu ý trách, chỉ là xót tiền: “Chăn mua nhiều thế? Mua hai cái là đủ .”

Ninh Yên nhàn nhạt : “Mỗi một cái, tổng cộng sáu cái.”

Sáu cái? Chỉ năm mà? Dương Liễu bỗng nhiên ý thức điều gì, hốc mắt đỏ hoe.

“Không lão Ninh bây giờ thế nào? Có ăn no mặc ấm ? Có ai bắt nạt ?”

Cứ mỗi dịp lễ Tết, bà càng nhớ chồng. Biết ông gặp nạn, bà ngày nào cũng canh cánh trong lòng, sầu não thôi.

Ninh Yên về đến tỉnh thành gửi một bưu kiện lớn đến nông trường Hồng Quang. Tính thời gian, chắc là cũng tới .

“Chờ đầu xuân, con sẽ tự một chuyến.”

Tất cả đều sững sờ. Dương Liễu kích động: “Con gì? Con ?”

“Con thăm bố.” Ninh Yên nghĩ kỹ , tận mắt đến xem, cô yên tâm.

“Mẹ, mang cho bố thì chuẩn .”

Dương Liễu đầu óc rối bời: “Nơi đó cho con gặp ? Bọn họ hung dữ lắm. Đường xá xa xôi, con là con gái, yên tâm.”

Ninh Nhị mắt sáng lấp lánh: “Em cùng chị cả!”

Chị cả thể từ ngàn dặm xa xôi đến cứu bọn họ, nhất định cũng cách cứu bố!

Ninh Tứ cũng vội vàng giơ tay: “Em cũng !”

Ninh Tam nắm c.h.ặ.t t.a.y Ninh Yên, hốc mắt đỏ hoe: “Em cũng , em nhớ bố.”

Ninh Yên vỗ vỗ vai cô bé an ủi, móc một vốc kẹo: “Ai ăn kẹo thập cẩm ?”

Vừa kẹo ăn, cả đám lập tức hăng hái: “Em!”

Ninh Anh Dũng cũng chen : “Anh cũng .”

Ninh Tứ tủm tỉm trêu: “Anh Hai, lớn mà còn tranh kẹo với bọn em ?”

Hai ở chung mấy ngày, cũng quen , quan hệ khá .

Ninh Anh Dũng chỉ hề hề, trông hiền lành, nhưng Ninh Nhị , ông họ cũng tính toán riêng.

Ninh Yên đưa kẹo cho Ngưu Tam: “Anh cũng ăn .”

Ngưu Tam chìa tay nhận: “Cảm ơn sư phụ.”

Dương Liễu thanh niên trông còn lớn tuổi hơn Ninh Yên, hoài nghi tai vấn đề: “Sư phụ?”

Ngưu Tam vốn là trợ thủ của Ninh Yên. Lần ở tỉnh thành, tận mắt chứng kiến thủ đoạn của cô, liền mặt dày mày dạn đổi giọng gọi “sư phụ”.

Bố , chỉ cần học một thành bản lĩnh của Ninh Yên, cũng đủ hưởng thụ cả đời.

“Sư bà, tài thầy. Bố cháu cũng ủng hộ cháu bái sư.”

Dương Liễu, bỗng dưng lên chức “sư bà”: ...... Hơi quá !

Bà bỗng nhiên chút hiểu sự lợi hại của Ninh Yên, đến cả thanh niên trai tráng cũng tranh bái cô thầy.

chờ đến khi bà về tới đại đội Cần Phong, bà mới thật sự cảm nhận sự lợi hại của cô.

Xe tải dừng trong thôn, một đám ùa , già trẻ trai gái, đông nghịt.

Bí thư chi bộ từ ghế phụ lái bước xuống, vui vẻ vẫy tay: “Các đồng chí, chúng về !”

ai thèm để ý đến ông, mà nôn nóng tìm kiếm: “Đồng chí Tiểu Ninh ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-6969.html.]

“Em gái nhà ?”

Ninh Yên thò đầu , tủm tỉm vẫy tay: “Chào !”

Một đám xôn xao nhào tới. Ninh Anh Liên mắt sáng rực, xông lên đầu tiên, nắm lấy tay cô: “Em gái, cuối cùng em cũng về ! Chị mong em c.h.ế.t , em mười sáu ngày, ngày nào chị cũng đếm lịch chờ em về.”

Những khác cũng nhao nhao: “Đồng chí Tiểu Ninh, thấy cô về là yên tâm .”

“Đồng chí Tiểu Ninh, cô chính là trụ cột tinh thần của chúng , về là .”

Ninh Yên nhảy xuống xe, lập tức vây quanh cô, tíu tít ngừng.

Người nhà họ Ninh xem mà ngây , ngay cả các bà cụ cũng nhớ cô, thế thì quá . “Chị cả của chào đón ?”

Ninh Anh Dũng quen : “ , đều quý con bé.”

Ninh Tứ vẻ mặt phiền muộn, là đối thủ tranh giành chị gái với , nhiều quá.

Ninh Xuân Hoa thấy bóng dáng vợ, vui vẻ tới: “Thục Phương, bảo …”

Lời mới , Trương Thục Phương gạt , bà thẳng về phía Ninh Yên: “Tiểu Yên, để bác cả xem nào. Gầy quá! Đi đường vất vả . Bác cả một bàn món cháu thích, lát nữa ăn nhiều nhé.”

Ninh Xuân Hoa khóe miệng giật giật. Đồ đàn bà vô tình! Trong mắt còn chồng ?

Ninh Yên mật khoác tay Trương Thục Phương: “Vâng ạ. Bác cả, cháu nhớ bác lắm, còn mua quà cho bác nữa.”

Trương Thục Phương mặt mày hớn hở. Đứa bé kiểu gì cũng thấy thuận mắt.

Không bà quý nó vì quà, mà là vì tấm lòng. Ra ngoài mà vẫn nhớ đến bà, thật hiếm .

Dương Liễu cảnh đó, hiểu trong lòng thấy chua xót.

Tiểu Yên bao giờ thiết với như .

Ninh Yên đùa với một lúc, trịnh trọng đẩy Dương Liễu : “ xin giới thiệu một chút, đây là , Dương Liễu, là một giáo viên tiểu học.”

Dương Liễu ngượng ngùng chào . Dân làng tò mò bà, của Ninh Yên, trông , lịch sự, đúng là văn hóa.

Nể mặt Ninh Yên, đều nhiệt liệt chào đón. Dương Liễu và mấy đứa trẻ thấy lòng an hơn vài phần.

Ninh Yên tiếp tục giới thiệu: “Đây là em trai thứ hai của , Ninh Lỗi (Ninh Nhị), đây là em gái thứ ba, Ninh Miểu (Ninh Tam), và đây là em út, Ninh Hâm (Ninh Tứ).”

Ninh Tứ vui: “Chị cả, chị thiếu một chữ , là ‘đứa em chị yêu nhất’!”

Ninh Nhị bĩu môi, đúng là so đo: “Hứ, rõ ràng chị cả yêu em nhất, cũng mang em theo.”

Ninh Tam ôm chặt lấy chị, cọ cọ: “Nói bậy! Chị cả yêu em nhất! Ngày nào cũng ngủ chung giường với em, tình cảm chị em thắm thiết. Các đều là em trai vứt !”

Hay thật! Vừa về đến nơi, ba chị em bắt đầu "tranh sủng".

Mọi vây xem ha hả, ấn tượng đầu tiên về nhà họ Ninh là đáng yêu.

Trương Thục Phương bật : “Ngoài lạnh lắm, nhà chuyện .”

Mọi vây quanh nhà họ Ninh định trong. Ninh Yên động tác dừng : “Chờ một chút, cháu chuyện .”

Dưới ánh mắt tò mò của , mặt Dương Liễu dần đỏ lên: “ cảm kích sự bao dung và chăm sóc của dành cho con chúng . Cho nên… …”

dối, mới mở đầu mà mặt đỏ bừng.

Ninh Yên thấy , lặng lẽ thở dài, chủ động : “Mẹ cháu ngại. Để cháu . Mẹ cháu cảm kích lòng của , nên quyên góp bí phương tổ truyền của gia đình.”

Cả đám ồ lên: “Bí phương tổ truyền?”

Ninh Xuân Hoa giật , vội can: “Thím ơi, đừng ! Mọi đều là một nhà, chăm sóc lẫn là lẽ thường. Thím cứ giữ kỹ bí phương, còn truyền cho con cháu.”

Ông là vì nghĩ cho cả nhà Ninh Yên, bí phương , tương lai còn thể gầy dựng sự nghiệp.

Dương Liễu đỏ bừng mặt, run rẩy đưa tờ giấy : “Không , thật lòng quyên góp.”

Ninh Xuân Hoa cứ đẩy , xung quanh cũng vẻ phức tạp.

Ninh Yên mỉm : “Bác cả, bác xem là bí phương gì .”

Thấy ông vẫn chịu nhận, Ninh Yên đưa tờ giấy đến mặt ông. Ninh Xuân Hoa theo bản năng liếc qua. Hử? “Sản xuất xì dầu?”

Ninh Yên lanh lẹ giải thích: “ ạ! Nghe là công thức của cung đình, xì dầu thơm đậm vị, nguyên liệu chính là đậu nành, vô cùng thích hợp với xưởng của chúng . Một khi , thể mở thêm một xưởng xì dầu nữa.”

Hiện trường xôn xao. Bí thư chi bộ thôn mắt sáng rực công thức, điên cuồng hiệu: Nhận ! Nhanh lên!

Ninh Xuân Hoa động lòng, nhưng vẫn cố kiềm chế: “ cũng thể nhận. Một cái bí phương thể nuôi sống mấy thế hệ đấy.”

Công thức của Ninh Yên là tìm mạng. Ở thời đại bùng nổ thông tin , cái gọi là bí phương chẳng còn gì bí mật.

xem nhiều video liên quan, cảm thấy chắc là vấn đề gì.

“Bác cả, bác cháu . Đây là đóng góp cho tập thể, cho tất cả bà con đại đội Cần Phong. Chờ xì dầu, bán khắp cả nước, cùng giàu, đồng thời nộp thêm thuế, đóng góp cho nhà nước. Đây là việc cho cả nước cả dân.”

đến mức , đều cảm động. Không hổ là cô, đồng chí Tiểu Ninh, một lòng vì tập thể.

Ninh Xuân Hoa cũng thuyết phục: “Cháu đúng. Đại đội Cần Phong chúng sẽ ghi nhớ ân tình .”

Ninh Yên gật gù: “Vâng ạ, nhớ phát thưởng cho cháu thêm cái đùi gà nhé.”

“Phụt ha ha!” Cả đám ầm lên, khí vô cùng vui vẻ.

Thư Sách

Bỗng nhiên, một từ bên cạnh lao vụt , giật phắt lấy tờ bí phương trong tay Ninh Xuân Hoa, đầu bỏ chạy…

Loading...