Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 82

Cập nhật lúc: 2025-10-25 13:15:17
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Thật Ninh Yên Lý Ngân Đệ gả cho lão Trương. Lão Trương gì, tuổi tác đáng bậc ông . Cùng là phụ nữ, cô thương cảm cho cảnh của Lý Ngân Đệ hơn.

Lý Ngân Đệ hận cô thấu xương: “Chúng trêu chọc gì cô , cô c.h.ử.i bới lung tung cái gì? Nói cứ như cô lão Trương chiếm tiện nghi bằng .”

Lời quả thật khó . Ánh mắt Ninh Yên lập tức chút kỳ quái, đều tự hỏi: Chiếm tiện nghi gì?

Ánh mắt Ninh Yên lạnh : “Nghe cô kìa. Dù cô cũng từng là chị dâu họ của , rõ chồng cũ và lão Trương là đồng nghiệp, mà vẫn cứ đòi tái giá với ông , thấy hổ ?”

Cô khẽ lắc đầu thở dài: “Dù thì thấy hổ cô đấy.”

Xung quanh lập tức vang lên tiếng xì xào bàn tán, ai nấy đều hóng chuyện như tiêm m.á.u gà. Drama lớn! Chỉ một câu thôi cũng đủ để tưởng tượng mấy chục tập phim cẩu huyết.

Sắc mặt Lý Ngân Đệ trắng bệch. Sao nó dám như ! Không nể nang chút nào!

“Là phụ bạc ! Là khác, cần nữa! Dựa thủ tiết vì ? Hắn xứng!”

hận nhà họ Ninh, hận từng một. Ả ép ly hôn, nhốt ở nhà đẻ, dân làng xa lánh, nhà đẻ chỉ mũi mắng là chổi. Việc nhà đều đổ lên đầu ả, ăn thì ít nhất, đêm nào cũng đói ngủ .

hận những đó, ả chỉ hận nhà họ Ninh. Nếu ly hôn, ả chịu những chuyện . Là nhà họ Ninh nợ ả!

Ninh Yên nhướng mày, đ.á.n.h giá ả vài lượt. Ả mặc một bộ quần áo mới, đeo đôi bông tai bạc, trông cũng tươm tất.

Cô chợt hiểu : “Thôi . Sự thật thế nào ai cũng , vài câu là thể đổi trắng đen. chỉ hỏi cô một câu, cô thật sự gả cho ông ? Vợ ông mới mất tháng , con cháu đầy đàn, cháu nội năm nay mười bảy, mười tám .”

Nói khó một chút, ông còn sống bao lâu? Chờ ông c.h.ế.t , con cháu ông dung thứ cho kế ? Cô dù gả cho một nông dân bình thường, cũng còn hơn gả cho ông .

Lý Ngân Đệ hung hăng trừng mắt: “ gả chắc !”

Ninh Yên , còn gì để : “Một cưới, một gả. Vậy chúc các đạt thứ .”

Cô khẽ gật đầu, xoay định .

“Đứng !” Lý Ngân Đệ đột nhiên gọi cô : “Cô thế ?”

Ninh Yên dừng bước, mặt mày lạnh lùng: “Sao? Còn việc gì?”

Lý Ngân Đệ cố tình ưỡn ẹo mặt cô: “Thấy bộ quần áo của ? Đôi bông tai bạc nữa? Đều là lão Trương mua cho đấy. Cô về với Ninh Anh Kiệt, là đồ vô dụng, bằng một ông già! Gả cho mấy năm trời, bao giờ mua cho một bộ quần áo tử tế.”

Cái giọng điệu oán hận ngút trời Ninh Yên phát ngán. Chỉ trách khác thôi ?

“Ồ, hiểu . Cái ‘đồ vô dụng’ đó cưới cô tốn 300 đồng tiền thách cưới, hai trăm cân gạo. Còn ông già tốn bao nhiêu? Có 300 ? Nhà đẻ cô kiếm một mớ , thật.”

Nếu luận về miệng lưỡi, ai là đối thủ của Ninh Yên.

Chỉ một câu nhẹ nhàng chọc trúng chỗ đau của Lý Ngân Đệ: “Cô bậy! Nhà đẻ với lắm…”

Càng thiếu thốn cái gì, càng để tâm cái đó. Lý Ngân Đệ chính là như , càng gia đình coi trọng, càng hiếu thuận, càng chú ý.

Ninh Yên chỉ thức tỉnh ả, "Đỡ Đệ Ma" tương lai : “Họ may cho cô bộ quần áo mới nào ?”

Lý Ngân Đệ: ...... “Nhà nghèo.”

Ninh Yên tiếp tục hỏi: “Cho cô ăn mấy bữa cơm trắng?”

Lý Ngân Đệ lặp : “Nhà nghèo.”

Ninh Yên vạch trần thẳng thừng: “ em trai cô thì mặc đồ , ăn uống trắng trẻo mập mạp, nuông chiều từ bé như ấm.”

Lý Ngân Đệ năng đầy lý lẽ: “Đó là con trai nối dõi tông đường, đương nhiên ăn sung mặc sướng.”

trúng độc quá sâu , Ninh Yên gì cũng vô dụng. “ hiểu . Trong lòng nhà cô, và cả trong lòng cô nữa, đều coi cô là thứ rẻ mạt nhất, chỉ là món hàng để bán lấy tiền, dùng để lót đường, hút m.á.u cho em trai.”

Người khác coi thường cô , nhưng chính cô coi thường , thì đúng là hết t.h.u.ố.c chữa.

“Lý Ngân Đệ, như thì cô xứng đáng khác tôn trọng? Muốn khác tôn trọng, hết bản thẳng lên .”

Đáng tiếc, những lời của cô như nước đổ đầu vịt, ngược còn chọc giận Lý Ngân Đệ: “Ninh Yên! Mày lấy tư cách gì mà dạy đời? Mày dựa bản chắc? Không! Mày dựa nhà họ Ninh! Không Ninh Xuân Hoa chống lưng, mày chẳng là cái thá gì! Ha hả, một đứa đàn bà mà cũng đòi tranh đấu với đàn ông, đúng là si tâm vọng tưởng! Mày xứng ?”

cảm thấy, nhà họ Ninh nên theo ả, giúp ả cung phụng nhà đẻ, đồ trong nhà đều mang về cho nhà đẻ, như ả mới bố khen. Nhà họ Ninh theo, là nhà họ Ninh sai. Mà Ninh Yên nhà họ Ninh thiên vị, điều đó ả ngứa mắt, ghen tị thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-82.html.]

Còn một điểm nữa, cùng là phụ nữ, dựa mà Ninh Yên sống sung sướng như ?

Ninh Yên bó tay tập. Bọn họ đúng là của hai thế giới khác , tam quan bất đồng. Phụ nữ thể tranh đấu với đàn ông? Phụ nữ thể chống đỡ nửa bầu trời!

Một giọng đột nhiên vang lên: “Em xứng!”

Mấy bóng rẽ đám đông tới. Lý Ngân Đệ như gặp ma, sắc mặt đại biến: “Anh Kiệt!”

Sao ở đây? Đã bao nhiêu ?

Ninh Anh Kiệt thần sắc vô cùng nghiêm nghị, thèm liếc ả lấy một cái.

Bí thư chi bộ thôn lớn tiếng : “Ninh Yên! Từ ngày cháu về, đại đội chúng mới xưởng đậu phụ, sản phẩm bán lên tận tỉnh thành, bà con cuối cùng cũng ăn no. Cháu là công thần lớn nhất! Đám đàn ông chúng đây đều hổ thẹn bằng!”

Ông một câu công đạo, bênh vực Ninh Yên. Ông là đàn ông, nhưng ông tôn trọng phụ nữ bản lĩnh. Ninh Yên bản lĩnh lớn, mỗi việc cô đều là vì lợi ích chung. Người như đáng tôn trọng.

Ninh Xuân Hoa cũng : “Tiểu Yên, cháu tuy là cháu gái bác, nhưng bao giờ dựa dẫm bác cả. Ngược , cháu còn lấy hết công thức, cầm tay chỉ việc dạy cho bà con, mở xưởng đậu phụ. Cháu là vô tư nhất! Cháu kể công, nhưng đại đội Cần Phong chúng đều ghi nhớ trong lòng.”

Không Ninh Yên, thì xưởng đậu phụ, điểm là nhận thức chung của .

Ninh Anh Kiệt cũng : “Ninh Yên, em là em họ của , nhưng trong lòng , em thể coi là bậc thầy. Em đủ mạnh mẽ, liên quan đến giới tính, liên quan đến tuổi tác. Em là hùng thực sự.”

Anh tự tài năng hạn, thua xa Ninh Yên, nhưng hề ghen tị.

Giám đốc Thiệu cũng góp lời: “Đồng chí Ninh Yên, Cung Tiêu Xã chúng chỉ việc với cô! Cô là nam nữ quan trọng, quan trọng là cô bản lĩnh!”

Ông tiếp xúc với Ninh Yên càng lâu, càng khâm phục năng lực và thủ đoạn của cô. Ông tận mắt chứng kiến xưởng lớn mạnh từng ngày, sắp nâng cấp thành nhà máy, sắp mở thêm xưởng xì dầu. Tuy bí phương là của Ninh Yên, nhưng ông chắc chắn chuyện thể liên quan đến cô. Người như nhất định phi phàm, kết giao sớm mới là thượng sách.

Thế cục lập tức đổi. Mọi đều hướng về Ninh Yên với ánh mắt khâm phục. Có thể nhận sự công nhận và tôn trọng của nhiều như , chắc chắn là một cô gái vô cùng xuất chúng.

Lý Ngân Đệ trong lòng trăm mối ngổn ngang, hốc mắt đỏ hoe.

Ninh Xuân Hoa thèm ả nữa: “Tiểu Yên, chúng .”

Ninh Yên khẽ gật đầu: “Vậy thôi ạ.”

Đoàn rời . Lý Ngân Đệ ngây ngốc theo bóng lưng Ninh Anh Kiệt, bất giác rơi lệ: “Anh Kiệt, chuyện với em? Anh dám em ?”

Thân hình Ninh Anh Kiệt khựng một chút, nhưng ngay đó tiếp tục bước , bước chân kiên định mà mạnh mẽ.

Tim Lý Ngân Đệ đau nhói, ả nhịn đuổi theo, nhưng lão Trương giữ chặt : “Cô gì?”

Sắc mặt ông vô cùng khó coi, ánh mắt lạnh lùng chằm chằm ả.

Như một gáo nước lạnh dội xuống đầu, Lý Ngân Đệ rùng một cái, tỉnh táo vài phần, tim đập thình thịch.

thấy ở đây đông ngột ngạt quá, khó thở, ngoài hít thở khí.”

Trong mắt lão Trương lóe lên vẻ chế giễu: “Cô mua cái vỏ chăn sặc sỡ nữa ?”

Hôm nay là Lý Ngân Đệ chủ động đòi mua, cái vỏ chăn sặc sỡ cho thể diện. Cung Tiêu Xã công xã , nên mới chạy huyện thành. Ai ngờ gặp nhà họ Ninh.

Thư Sách

Ánh mắt Lý Ngân Đệ lóe lên: “Muốn mua ạ.”

Cuộc hôn nhân đối với ả và cả nhà họ Lý đều vô cùng quan trọng. Có con rể ở thành phố chống lưng, đại đội Hồng Kỳ cũng dám nhằm họ nữa.

Ả đè nén cảm xúc phức tạp xuống, cố nặn nụ lấy lòng lão Trương.

Ả trông cũng ưa , mày thanh mắt tú, dáng thon thả. Ở nhà họ Ninh ăn uống đầy đủ nên da dẻ trắng trẻo mịn màng, thêm vẻ mặn mà của phụ nữ chồng, trông như trái đào chín mọng. Lão Trương thích kiểu phụ nữ như , huống chi ả là vợ cũ của Ninh Anh Kiệt.

Hai đều ý, khí dần dần trở .

Mua cái vỏ chăn sặc sỡ, Lý Ngân Đệ khỏi mừng thầm, thật.

“Lão Trương, em còn mua một đôi vỏ gối nữa.”

“Mua!” Lão Trương chẳng quan tâm, dù cũng là dùng. Ông tuổi , cũng nên hưởng thụ một chút.

 

 

 

 

Loading...