Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 83:83

Cập nhật lúc: 2025-10-25 13:15:18
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Lý Ngân Đệ lập tức vênh váo. Ông già tuy già, nhưng tiền, cần sắc mặt ai, mua gì cũng . Đâu như Ninh Anh Kiệt, lương nộp hết, mua cái gì cũng ky bo.

Ả đảo mắt: “Cái radio trông đấy, ông phiếu công nghiệp ?”

Lão Trương nheo mắt: “Trong nhà máy ghi âm .”

“Khác mà.” Lý Ngân Đệ vẫn nhớ em trai một cái radio. Ninh Anh Kiệt bất tài kiếm , lão Trương thì thể.

, khác .” Sắc mặt lão Trương lạnh : “Cô nhớ kỹ, cô là cô, nhà đẻ cô là nhà đẻ cô.”

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Lý Ngân Đệ tim thắt , lúc mới ý thức suy nghĩ của thấu. Ả chút tủi , nhưng bất an nhiều hơn.

“Biết , em ông hết.” Nếu đám cưới mà hỏng, bố ả chắc tức điên mất.

Ả khom lưng cúi đầu dỗ dành nửa ngày, mới lão Trương vui vẻ trở .

Lúc ả mới cẩn thận hỏi: “ , bố em bảo em hỏi một chút, Tiểu Bảo thể đội vận tải sớm hơn ạ? Nhà em ở trong thôn dạo khó sống quá, em lo.”

Nhà ả đòi tiền thách cưới, chỉ đưa yêu cầu . Chỉ lên thành phố mới đổi địa vị, mới . Lúc đó, lão Trương suy nghĩ mấy ngày đồng ý, là đội vận tải sắp một chỗ trống, Lý Tiểu Bảo học việc. Cả nhà họ Lý mừng như điên.

“Không . Chỗ việc trong thành phố là hạn, đợi khác nghỉ mới chỗ . Đã đợi đến tháng bảy.” Mà đám cưới thì tháng năm.

Lý Ngân Đệ , cũng hết cách, đành thôi nhắc nữa.

Bên , đoàn của Ninh Yên đến doanh trại quân đội. Nói chuyện với lính gác cổng một lát là cho . Chiếc xe tải ngày nào cũng đến, quen mặt.

Họ giao nhận hàng hóa với đội trưởng Trần phụ trách nhà ăn, đó dẫn đến một văn phòng. Mọi đều chút căng thẳng, chỉ Ninh Yên là bình tĩnh đối mặt.

Một đàn ông mặc quân phục dậy: “Chào các vị, họ Phùng, phụ trách công tác hậu cần.”

Thái độ ông thiện, nhưng vẫn căng thẳng: “Chào lãnh đạo Phùng, chào ngài.”

Phùng Hạo liếc mắt thấy Ninh Yên ở cuối cùng, nhịn thêm vài . Ninh Yên dường như cảm nhận ánh mắt của ông, đầu , bình thản gật đầu chào. Phong thái khác thường đó ông bất ngờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-8383.html.]

Ông bắt tay từng , giới thiệu quen. Đến lượt Ninh Yên, cô mỉm : “Ninh Yên, giám đốc xưởng đậu phụ đại đội Cần Phong, phụ trách kiểm soát chất lượng.” Đơn giản dứt khoát, kiêu ngạo siểm nịnh.

Thư Sách

Phùng Hạo chủ động đưa tay : “ cô, là cô đến chuyện hợp tác.” Tuy ông cũng mặt, nhưng việc nhỏ cần đến ông mặt.

Ninh Yên tự nhiên gật đầu: “Là . Không ngài việc gì ạ? Có việc gì xin cứ thẳng, chúng đều là thô kệch, quen vòng vo.”

thích việc với thẳng thắn như .” Phùng Hạo khen một câu, sang bí thư chi bộ thôn: “Bí thư Ngưu, các vị định xây xưởng xì dầu?”

Tin tức lan nhanh thật, mới xin phép mà ngay cả quân đội cũng . Bí thư chi bộ thôn cẩn thận trả lời: “Vâng, chuyện đó ạ.”

Phùng Hạo thẳng thắn : “Là thế , một bộ phận vợ quân nhân của chúng việc , cảnh gia đình khó khăn. Xưởng xì dầu của các vị thể giúp đỡ giải quyết một phần lao động nhàn rỗi ?”

Ông khách khí, nhưng bí thư chi bộ thôn sững sờ. Xưởng còn xây, mà chỗ nhắm tới ? lao động trong đại đội họ còn đang trông ngóng kìa.

“Việc …” Ông đương nhiên là thiên vị nhà , nhưng dám từ chối.

Ninh Xuân Hoa cũng thấy khó xử. Nghe giọng điệu một hai , mà là lượng lớn, mà nhận hết ? Đến lúc đó xưởng tuyển trong đội, ngoài, ăn với bà con? Công việc thể . Ông càng lo hơn, nhận đám vợ quân nhân sẽ khó quản lý, xử lý thành mồi lửa xung đột hai bên.

Ninh Yên thấy , lặng lẽ thở dài.

Cô bước : “Quân dân một nhà, theo lý mà thì nên giúp đỡ lẫn . xưởng xì dầu của chúng cháu còn thể hoạt động thuận lợi . Lỡ như thuận lợi, lỡ dở việc của , thì .” Cô những lời khó , để tránh phiền phức về .

Phùng Hạo bất ngờ, một cô gái nhỏ thế thể quyết định ? “Nếu thật sự mở , chúng cũng oán trách gì.”

Ninh Yên chính là thái độ . “Nếu , cháu xin thẳng. Có thể dành một tỷ lệ chỉ tiêu nhất định, nhưng cũng qua kỳ thi tuyển xưởng như , đối xử bình đẳng.” Người thì thể nhận, nhưng nhận thế nào, nhận ai, đương nhiên là do phía xưởng quyết định.

Phùng Hạo cô thật sâu: “Điều đó là đương nhiên.”

Ninh Yên thêm một câu đầy ẩn ý: “Chúng cháu là công nhân viên chức, chỉ đơn thuần là công nhân viên chức.” Họ rước về tổ tông, cần khác chỉ tay năm ngón, cũng gây chuyện vui với quân đội.

Phùng Hạo hiểu ý cô, càng thêm kinh ngạc: “Vào xưởng thì là của xưởng, việc theo sự chỉ huy của lãnh đạo xưởng.”

Đều là thông minh, chuyện cần quá rõ ràng cũng hiểu. Ninh Yên khẽ gật đầu: “Vậy ạ. Các ngài bao nhiêu chỉ tiêu?”

“180 .” Con Phùng Hạo đưa cả đoàn sững sờ. Ông thật dám mở miệng. Xưởng xì dầu gì cần nhiều đến thế?

Ninh Yên ngẩn : “Có nhiều vợ quân nhân tại ngũ như ạ?” Không , đạt đến cấp bậc nhất định mới mang theo gia đình ?

Phùng Hạo cũng hết cách, những nhà nghèo đến mức gì ăn: “Có một chiến sĩ kết hôn với con gái địa phương, những đó cũng là vợ quân nhân.”

Ninh Yên im lặng: “Chúng cháu dự định đợt đầu tuyển 60 , thể dành cho các vị 20 chỉ tiêu. Có thể để họ cùng thi tuyển với , ai bản lĩnh thì .”

Phùng Hạo cô, những khác: “Cô quyết định chứ?”

“Được.” Bí thư chi bộ thôn gật đầu do dự. Chuyện vẫn là nên để Ninh Yên lo liệu, cô đầu óc nhanh nhạy, thủ đoạn cũng lợi hại.

Phùng Hạo xem như hiểu rõ, Ninh Yên mới là thực sự chủ đạo. “Đồng chí Ninh, đợt thứ hai là khi nào, thể cho bao nhiêu chỉ tiêu?”

Ninh Yên thẳng thắn đáp: “Việc xem tình hình phát triển của nhà máy, thể đưa con chính xác , mong ngài thông cảm.”

Phùng Hạo tuy hài lòng, nhưng cô hợp tình hợp lý, thể bắt bẻ. Vậy chỉ thể như thế.

Nói chuyện xong, ông đích tiễn đoàn ngoài.

Một tới từ phía đối diện: “Ninh Yên? Sao cô ở đây?”

Người đàn ông mặc quân phục, dáng thẳng tắp, khí thế sắc bén. Là Nghiêm Lẫm.

Ninh Yên lâu gặp , đột nhiên thấy cảm giác thiết lạ thường. “Đến chút chuyện.”

Đi gần , cô ngửi thấy một mùi lạ, khịt khịt mũi, sắc mặt đổi. “Anh…”

Loading...