Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 88:88
Cập nhật lúc: 2025-10-26 10:01:05
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Câu đúng là chọc tổ ong vò vẽ. Các hành khách đều là dân thường, tự nhiên đồng cảm sâu sắc. Làm quan quyền thế, bắt nạt dân chúng xong thể ung dung thoát tội? Không ! Họ đồng ý! Nhất thời, sự phẫn nộ của dân chúng khó mà nguôi ngoai.
Ninh Yên ha hả: “Cháu trai là loại hàng , ông chú quan liệu ? thấy nghi ngờ sâu sắc, cũng thấy lo lắng cho những dân bình thường quyền quản lý của ông .”
Cô cứ nhằm chỗ nhạy cảm mà chọc. Dù cũng thể lành nữa, thì cứ dìm c.h.ế.t luôn .
Mọi càng phẫn nộ: “ thư lên cấp , đề nghị điều tra rõ trưởng nông trường Hồng Quang!”
“ cũng !”
Gã vũ phu trợn tròn mắt. Hình như kéo cả ông chú quan xuống nước ?
Trong mắt lóe lên tia oán độc: “Mọi đừng tin lời ma quỷ của nó! Nó trông thì quyến rũ, một ngoài, chắc chắn con gái nhà lành gì! đề nghị điều tra lai lịch của nó!”
Lai lịch của Ninh Yên đúng là thể điều tra sâu, lỡ tra Ninh Hãn Hải thì phiền phức.
Cô hít sâu một , nhanh chóng quyết định: “Ông đang vũ nhục quân nhân và gia đình quân nhân đấy!”
Thời đại quân nhân kính trọng, gia đình quân nhân cũng nhận sự tôn trọng lớn.
Gã vũ phu ngây : “Gì? Gia đình quân nhân?”
Ninh Yên vẻ mặt bi phẫn: “Vị hôn phu của đang bảo vệ tổ quốc, đổ m.á.u hy sinh, mà bảo vệ đang bắt nạt vị hôn thê của ! Đây là cái thế đạo gì ?”
Khóe mắt cô long lanh lệ, nhưng quật cường để nước mắt rơi xuống, trông đáng thương đáng yêu.
Mọi đều thấy xót xa: “Cô gái, đừng vì loại cặn bã mà mất niềm tin. Nhân dân chúng đều cảm kích bộ đội cụ Hồ! Có họ, chúng mới cuộc sống thái bình.”
Phần lớn đều là lương thiện: “ cô gái, cô đừng sợ! Vị hôn phu của cô bảo vệ chúng , chúng bảo vệ cô!”
“Đồng chí cảnh sát, mãnh liệt yêu cầu nghiêm trị vụ ! Không thể để những đáng yêu nhất của chúng thất vọng đau lòng!”
“ đúng! Không thể để họ đổ m.á.u rơi lệ!”
Lòng Ninh Yên ấm áp hẳn lên. Những bình thường cũng thật đáng yêu, họ đều những điểm sáng lấp lánh.
Gã vũ phu thì suy sụp . Tại thành thế ? Rõ ràng sắp đến nông trường của chú, ăn sung mặc sướng, sống những ngày mà!
Là nó! Là con đàn bà hủy hoại tất cả! Hại rơi cảnh !
“Nó lừa các đấy! Nó là một con lừa đảo!”
Anh tiếp viên nhịn nổi nữa, tức giận lấy chiếc tất thối nhét miệng : “Mẹ kiếp nhà mày câm mồm !”
…
Nghiêm Lẫm cả ngày tâm thần bất định. Huấn luyện kết thúc về văn phòng, cả đều uể oải. Thẩm Kiến Thiết rủ nhà ăn, khẩu vị nên từ chối.
Thẩm Kiến Thiết chằm chằm : “Doanh trưởng Nghiêm, ăn cơm tích cực, tư tưởng vấn đề. Rốt cuộc là thế?”
Nghiêm Lẫm cũng , chỉ là thấy bực bội.
Thẩm Kiến Thiết kéo dậy: “Đi thôi, ăn cơm. Ăn no tâm trạng sẽ lên.”
Thư Sách
Chuông điện thoại reo vang. Nghiêm Lẫm gần nhất nên nhấc máy: “ Nghiêm Lẫm, ai đấy?”
Một giọng xa lạ quen thuộc vang lên: “Là em, Ninh Yên đây. Em gặp chút phiền phức.”
Giọng cô qua điện thoại chút rè, nhưng vẫn là cô.
Tim Nghiêm Lẫm thắt : “Xảy chuyện gì? Em đang ở ?”
“Em đang ở đồn công an ga tàu hỏa thành phố Du. Em…” Ninh Yên ngập ngừng, về phía đồng chí công an đối diện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-8888.html.]
Nghiêm Lẫm sốt ruột đến đổ mồ hôi trán: “Rốt cuộc ? Mau !”
Ninh Yên lắp bắp, mặt đỏ bừng. Lúc nãy tìm lý do cô nghĩ nhiều, nhưng lúc … Quá hổ.
Đồng chí công an tưởng cô ngại mở lời, liền nhận lấy ống : “Đồng chí , để . Vị hôn thê của đồng chí ở tàu sàm sỡ…”
Nghiêm Lẫm hoài nghi tai vấn đề. Sàm sỡ? Ninh Yên ? Ai dám? Chặt tay !
Cơn thịnh nộ dâng trào: “Cái gì? Anh nữa xem!”
Giọng đột nhiên cao vút, Thẩm Kiến Thiết cạnh giật : “Ai ? Xảy chuyện gì?” Anh bao giờ thấy sắc mặt Nghiêm Lẫm khó coi như .
Điện thoại là do đồng chí công an gọi, qua mấy chuyển tiếp mới đây là của quân đội, nên nghi ngờ gì về phận quân nhân của Nghiêm Lẫm.
“Đồng chí đừng căng thẳng. Cô , vẫn , chỉ là hoảng sợ một chút.”
Tim Nghiêm Lẫm loạn như ma, vò mạnh tóc: “Đưa điện thoại cho cô , vài câu.”
Đồng chí công an thể hiểu tâm trạng của lúc , đổi là ai cũng khó chịu. Anh đưa điện thoại cho Ninh Yên. Ninh Yên nghĩ nghĩ, đặt ống lên bàn, như đều thể .
Trong điện thoại truyền đến giọng nôn nóng của Nghiêm Lẫm: “Ninh Yên, em thật sự chứ?”
Giây phút , hiểu , sống mũi Ninh Yên cay cay. Được khác quan tâm lo lắng, cảm giác … thật kỳ lạ.
Cô sụt sịt mũi: “Em . Gọi điện thoại là xác thực phận của em một chút. Kẻ em con gái nhà lành, bắt nạt cũng đáng đời.”
Nghiêm Lẫm tức điên, nhịn văng tục: “Mẹ kiếp! Bảo c.h.ế.t !”
Cô đang ? Cô kiên cường như , lúc nào cũng tủm tỉm, đây là chịu uất ức đến mức nào.
Đồng chí công an tâm trạng cũng nặng trĩu. Họ bảo vệ gia đình quân nhân.
“Đồng chí, đừng kích động. Chúng xác nhận thông tin, xin hãy phối hợp công tác.”
Nghiêm Lẫm hít sâu, nén giận xuống: “Được.”
“Cô là ở ?”
Nghiêm Lẫm trả lời cần nghĩ: “Ninh Yên, thành phố S, hiện đang là thanh niên trí thức tại đại đội Cần Phong, công xã Vĩnh Ninh, huyện Hoành Sơn, tỉnh Hắc. Cô giúp đỡ nông dân địa phương thành lập xưởng đậu phụ, dẫn dắt bà con cơm ăn no bụng.”
“Lần quản ngại vất vả ngoài là để thu mua nguyên vật liệu. Cô vô tư cống hiến, bà con địa phương kính trọng. Những điều đều thể tra .”
Tất cả thông tin đều khớp, giấy giới thiệu cũng ghi như . Đáng tiếc đại đội Cần Phong điện thoại, nhưng gọi cho vị hôn phu là quân nhân cũng . Đồng chí công an khỏi kính nể, cô gái như .
Anh xác nhận cuối: “Anh là vị hôn phu của cô ?”
Tim Ninh Yên thắt , tiện hiệu, bất giác nín thở.
Nghiêm Lẫm im lặng vài giây: “… Phải. tên Nghiêm Lẫm, là một quân nhân.”
Đồng chí công an : “Vậy , chúng rõ. Cảm ơn phối hợp.”
Nghiêm Lẫm nhịn thêm một câu: “Cô là một cô gái , đáng chịu uất ức như .”
Đồng chí công an đáy lòng dâng lên một tia ngưỡng mộ, tình cảm của họ thật . “Anh yên tâm, chúng sẽ bỏ qua một kẻ , cũng oan uổng một .”
“Cảm ơn.” Giọng Nghiêm Lẫm vô cùng ngưng trọng. Tâm trạng Ninh Yên cực kỳ phức tạp.
Anh hiểu cho sự bất đắc dĩ của ? Có tức giận ? thật sự cần mượn phận của .
Thôi, đợi khi về xin .
“Ninh Yên, em… nhớ ăn cơm đầy đủ.”
“Ơ…” Ninh Yên sững hai giây, trong lòng trăm mối ngổn ngang: “Vâng.”
Điện thoại ngắt kết nối. Nghiêm Lẫm tiếng tút tút, nắm chặt ống , sắc mặt đen kịt đáng sợ.
Thẩm Kiến Thiết loáng thoáng, nhưng rõ ràng: “Ninh Yên xảy chuyện gì? Người của đại đội Cần Phong cũng thật là, để một cô gái ngoài một ? Cậu mau !”
Nghiêm Lẫm đặt ống xuống, hít sâu một : “ xin nghỉ mấy ngày.”