Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 91
Cập nhật lúc: 2025-10-26 11:53:32
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên chuyến tàu tỉnh Mông, Ninh Yên ở giường tầng nhắm mắt dưỡng thần, nhưng tâm trí bay mất. Nhớ đêm đó, cô thấy hổ thôi.
Sao lúc đó tự dưng mất não thế nhỉ? Đều tại ánh trăng gây họa! Đêm tối quá , quá dịu dàng, nên trong khoảnh khắc đó, chỉ cùng bạc đầu…
A! Lại suy nghĩ lung tung ! Mình chắc chắn bệnh , bệnh tâm thần!
Cô kéo suy nghĩ về thực tại. Lần tổ chuyên án tay, điều tra liên tỉnh, chỉ cần tin tức lộ ngoài, hẳn là sẽ thỏa. gì là tuyệt đối, đến phút cuối cùng thì thể lơ là.
Trận chiến , nhất định thắng, đường lui. Cô còn gặp bố nữa.
Thật , nếu thể, cô đưa Ninh Hãn Hải khỏi nông trường, nhưng việc khó thực hiện. Ông là đối tượng cải tạo, giám sát trọng điểm, giống bình thường thể dùng chút thủ đoạn là dời .
Cô khẽ thở dài, trở .
“Ninh Yên, dậy ăn chút gì .”
Ninh Yên xoay dậy, xếp bằng tròn, sửa mái tóc rối. Ủa, là bánh mì ? “Ở ạ?”
Nghiêm Lẫm đưa bánh mì cho cô, thần sắc vẫn nghiêm túc như cũ. “Mua ở nhà ăn tàu.”
Ninh Yên khá tò mò, bánh mì thời ngon ? Cô c.ắ.n một miếng, ngọt ngọt, bên trong nhân nho khô.
Đang lúc cô ăn say sưa, một giọng vang lên: “Em dâu, đây là bánh mì hoa quả Nghĩa Lợi đấy.”
Là Phương Minh ở giường tầng đối diện. Cả nhóm họ đang bàn bạc vụ án tàu, Ninh Yên thỉnh thoảng cũng góp ý, quan hệ khá . Mọi cũng coi cô là ngoài, cứ một tiếng “em dâu”, hai tiếng “em dâu”. Ban đầu Ninh Yên khó xử, bảo họ gọi tên , nhưng họ đổi, cô đành… kệ .
“Biết , bao bì ghi mà.” Cô mắt, chữ, ? Sao cứ cố tình nhắc đến gì?
Phương Minh đầy ẩn ý: “Bánh mì hoa quả là vật tỏ tình thịnh hành của nam nữ thời nay đấy.”
Ninh Yên: ......
Cô theo bản năng về phía Nghiêm Lẫm. Anh vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc, nhưng ánh mắt lảng tránh, dám thẳng cô. “Khụ! Đừng bậy, . Mau ăn .”
Tim Ninh Yên khẽ run lên, cô cụp mắt xuống, lặng lẽ c.ắ.n một miếng bánh mì. Dù cố gắng lờ , nhưng khí giữa hai rõ ràng khác.
Phương Minh bó tay tập. Thằng nhóc đúng là yêu đương gì cả! Tạo cơ hội cho mà còn nắm bắt. Lớp trẻ bây giờ tệ thật.
“Em dâu , Nghiêm Lẫm cái gì cũng , chỉ là vụng về ăn , lời ngon tiếng ngọt. mà, đàn ông như mới đáng tin cậy, đối với thích thì tâm ý, lòng gian xảo.” Vì hạnh phúc cả đời của em, ông cũng cố gắng lắm.
Ninh Yên gì. Cô cũng Nghiêm Lẫm nghĩ thế nào. Nói thích cô , thì đích phủ nhận. Nói thích , chạy đến đây từ ngàn dặm xa xôi. Quỷ mới nghĩ gì.
Thôi, lười đoán. Dù còn nhỏ, nghĩ đến mấy chuyện yêu đương . Cứ lo sự nghiệp . Có thực lực , gì thì , b.a.o n.u.ô.i trai bao cũng chứ.
Phương Minh huých Nghiêm Lẫm một cái. Nghiêm Lẫm im lặng về chỗ , ngả đầu ngủ luôn, Phương Minh tức hộc máu. Loại vị hôn thê nhỉ? Không sợ chạy mất ?
Tàu cuối cùng cũng đến ga cuối. Vừa xuống tàu đến đón, là phụ trách liên lạc bên tỉnh Mông. Mấy gặp mặt vội vàng bàn bạc công việc.
Chứng cứ thu thập gần đủ, theo quy trình thì bước tiếp theo là bắt . Vốn dĩ nghĩ chuyện khá đơn giản, nhưng đến nơi mới phát hiện sự tình dễ dàng như .
Trưởng nông trường Lâm căn bản lệnh cấp . Dù tung tin ông thăng chức, ông cũng , cứ nhất quyết cố thủ ở nông trường Hồng Quang. Hắn thông minh, thời buổi loạn lạc thế , bằng tìm một chỗ an phận xây dựng thế lực, một một cõi, ai cũng quản .
“Lâm tâm kế, biến nông trường Hồng Quang thành địa bàn riêng, kín như bưng. vốn định cho vài trộn , nhưng đến cổng còn .”
Thôi xong, đây thành khối u ác tính .
Mọi đều hiểu nổi: “Không ?”
“Bên trong họ quy củ riêng, quản lý khép kín. Tự cung tự cấp, cần mua đồ bên ngoài, cũng ở luôn bên trong.” Cứ như , hạn chế tối đa cơ hội giao tiếp với thế giới bên ngoài.
Ninh Yên mím môi. Chắc là nhiều chuyện trái lương tâm lắm đây. Chỉ thời kỳ đặc thù mới xảy những chuyện kỳ quái thế . Là cô nghĩ quá đơn giản.
Phương Minh chau mày, ông ngờ tình hình đặc biệt như , chả trách tên Lâm Thiên Hữu kiêu ngạo đến thế.
“Vậy tìm cớ dụ ngoài bắt.”
“Hắn đề phòng lắm. Kể cả cấp bảo họp, cũng tìm cớ thoái thác. Bây giờ quản lý hỗn loạn, trong tay súng, ai dám căng. Cho nên cứ cố thủ bên trong, ngoài.” Nông trường lớn như , ăn uống lo, cần gì ngoài. Dù việc gì cũng sai thuộc hạ .
Ninh Yên cũng bó tay. Cô cứ tưởng bắt một thì đơn giản, ai ngờ khó khăn thế .
“Vậy thử xem, bắt đầu từ nhà . Hắn thể cố thủ , chứ nhà chắc.”
“Vợ c.h.ế.t sớm , tái giá. Hắn ở bên trong càn bậy… Con cái thì , chắc là .”
Thế thì khó giải quyết . Tổng thể tấn công mạnh , họ cũng hiểu rõ tình hình bên trong. Nông trường Hồng Quang là , đến lúc đó đạn lạc mắt, ngộ thương vô tội…
Cả nhóm liên tiếp nghĩ mấy phương án, nhưng đều bác bỏ.
Ninh Yên trầm ngâm hồi lâu: “Để em thử xem, em cách.”
“Không !” Nghiêm Lẫm chau mày: “Không mạo hiểm!”
Ninh Yên kéo dài thêm nữa, thời gian càng kéo dài càng nguy hiểm. “ sẽ . Anh mà yên tâm thì thể ở bên cạnh bảo vệ .”
“Em…”
Thấy Nghiêm Lẫm còn định , Phương Minh, Ninh Yên thông minh thế nào qua chuyến , lên tiếng: “Cứ em dâu xem .”
“Là thế ạ…” Ninh Yên ghé sát , thì thầm vài câu. Mọi mắt sáng rực lên: “Có thể thử!”
Thiểu phục tùng đa , dù Nghiêm Lẫm vui cũng đành chịu.
Thư Sách
Mặt trời chiếu rọi, ánh nắng ấm áp. Tường rào nông trường Hồng Quang cao, cánh cổng sắt lớn màu đen đóng chặt. Cổng chính canh gác nghiêm ngặt, lệnh của trưởng nông trường Lâm, bất cứ ai cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-91.html.]
Mấy tên lính gác cổng đang thành hàng phơi nắng, tán gẫu. Bọn họ sống ở đây khá nhàn hạ, ăn sung mặc sướng, rượu ngon, gái , cuộc sống vô cùng thoải mái.
“Cốc cốc cốc.” Tiếng gõ cửa vang lên.
Mấy tên lính gác : “Hôm nay là ngày đưa thư đến ?” Người đưa thư mỗi tuần đến hai . Màn bóc bưu kiện là tiết mục giải trí yêu thích nhất của . Đồ bóc trình lên trưởng nông trường để ông phân phát.
“Mai mới đến mà.”
“Chắc bưu kiện nhiều quá. Để tao xem.” Một tên lính gác kéo ô cửa sổ nhỏ cổng lớn . Ô cửa chỉ to bằng bàn tay.
Ủa, là hai trẻ tuổi, mặt mũi che kín mít.
Hắn gắt gỏng quát: “Ai đấy? Làm gì?”
Ninh Yên yếu ớt : “ tìm trưởng nông trường Lâm ạ, việc cần gặp ông .”
Tên lính gác thái độ cực tệ: “Muốn gặp là gặp ? Không rảnh!”
Hắn giơ tay định đóng cửa sổ , Ninh Yên vội la lên: “ quen cháu trai của trưởng nông trường Lâm, Lâm Thiên Hữu! Anh nhờ chuyển lời cho trưởng nông trường!”
Tên lính gác là tín của trưởng nông trường, chút chuyện nhà họ Lâm: “Lâm Thiên Hữu ? là cháu trai trưởng nông trường. Ủa, nó sắp đến đây ? Sao giờ còn tới?”
Ninh Yên vẻ mặt khó xử: “Anh gặp chút phiền phức, nhưng chuyện chỉ thể với trưởng nông trường thôi ạ.”
“Chờ đấy.” Tên lính gác đóng cửa sổ .
Ninh Yên và Nghiêm Lẫm . Nơi đúng là canh phòng nghiêm ngặt thật.
Không qua bao lâu, ô cửa sổ mở , tên lính gác gắt gỏng : “Trưởng nông trường kiểm tra công tác , các chờ .”
“Bắt chúng chờ ở ngoài ạ?” Ninh Yên vẻ khó xử, lấy hộp cơm lắc lắc: “Vậy thể cho chúng chút nước nóng, để chan canh ăn tạm ạ?” Nửa hộp thịt kho tàu, nửa hộp thịt bọc bột chiên xù, hương thơm nức mũi.
Mắt tên lính gác sáng lên, chìa tay đòi: “Đưa đây!” Hắn quen thói .
Ninh Yên chuẩn sẵn, tay rụt , đầu lắc lia lịa: “Cho các , chúng ăn gì?”
Tên lính gác đảo mắt: “Thôi , trong ăn .”
Hắn gắng sức kéo cánh cổng lớn nặng trịch . Ninh Yên chậm rãi , hộp cơm ở trong tay Nghiêm Lẫm phía .
Mấy tên lính gác liếc mắt hiệu cho , đồng loạt xông lên định cướp hộp cơm.
Nghiêm Lẫm vờ như giật , ném hộp cơm về phía xa. Mấy tên lính gác theo bản năng lao theo.
lúc , Nghiêm Lẫm tay. Một quyền hạ gục một tên. Phương Minh và mấy đang ẩn nấp lập tức ào , đồng loạt khống chế những tên còn .
Biến cố đột ngột đám lính gác sững sờ, định báo động bịt miệng, đ.á.n.h ngất . Động tác nhanh tàn nhẫn.
Phương Minh lột quân phục của chúng mặc , trói đám lính gác ném phòng canh gác, nhanh chóng hạ lệnh: “Tiểu Lý, Tiểu Trương, hai canh ở đây, cho bất cứ ai !”
“Rõ!”
“Tiểu Trịnh, A Đông, A Phong, A Bình, theo lục soát nơi ở tìm chứng cứ!”
“Rõ!”
“Nghiêm Lẫm, Ninh Yên, hai cẩn thận!”
Ninh Yên tìm bố, cô sợ xảy chuyện ngoài ý , Nghiêm Lẫm đương nhiên cùng cô.
Gió vẫn còn lạnh, nhưng so với mùa đông khắc nghiệt dịu hơn nhiều.
Trưởng nông trường Lâm dẫn theo hai thuộc hạ lái máy kéo tuần tra địa bàn của . Hắn đến , đều im như ve sầu mùa đông, dám hó hé. Hắn mở miệng là nơm nớp lo sợ. Điều Lâm vô cùng thỏa mãn.
Ngày xưa, chỉ là một nông dân bình thường, sống ở tầng lớp thấp nhất. Giờ đây, những kẻ từng cao cao tại thượng đều dẫm chân. Hắn một, ai dám hai. Ở đây, là vua.
Ở địa bàn của , yên tâm, ngoài .
Hắn thấy một bóng còng lưng, liền chậm máy kéo : “Ninh Hãn Hải.”
Ninh Hãn Hải đang chăn dê, mặc áo bông dày cộp cũng thấy lạnh.
“Trưởng nông trường Lâm.”
Lâm nhíu mày, vẻ mặt khó chịu: “Con gái mày còn gửi bưu kiện tới? Mày thư thúc giục nó , hỏi xem kiếm mấy tút t.h.u.ố.c lá Trung Hoa , loại đó hút mới .” Đã hơn ba tháng , t.h.u.ố.c lá của cũng hút hết, chỉ trông chờ bưu kiện của Ninh Yên gửi đến.
Ninh Hãn Hải nắm c.h.ặ.t t.a.y áo, cố nén lửa giận, gắng nặn nụ : “Trẻ con thì bản lĩnh đó? Mua mấy viên kẹo thì , chứ t.h.u.ố.c lá khó kiếm lắm.”
Lâm là một lão nghiện t.h.u.ố.c lá nặng: “Khó kiếm mới thể hiện thành ý chứ. Mày xem mày kìa, việc cố gắng, về chỗ đào đất trộn bùn ? Hay chuyển gạch?”
Đối mặt với sự uy h.i.ế.p trắng trợn, mặt Ninh Hãn Hải đỏ bừng: “Công việc phân biệt sang hèn, nơi nào cần , sẽ đến đó.”
Ánh mắt Lâm âm trầm xuống: “Mấy cái lão già cổ hủ các , sớm nên đ.á.n.h gãy cái xương sống … Rượu mời uống thích uống rượu phạt, đúng là đồ tiện cốt.”
“Ông…” Ninh Hãn Hải c.ắ.n môi, cố nhịn bật .
Một giọng trong trẻo vang lên: “Đây là đang uy h.i.ế.p ? Cứ tiếp ạ, để học hỏi.”
Một thiếu nữ ngây thơ thuần khiết, mắt hạnh to tròn, ngây thơ xinh . Bên cạnh là một đàn ông cao lớn thẳng tắp, mặt như ngọc, mày kiếm lạnh lùng. Một lạnh một nóng, cạnh vô cùng mắt.
Lâm sững sờ: “Các là ai? Vào đây bằng cách nào?” Người trong nông trường đều mặt, chắc chắn từng gặp họ. Với dung mạo xuất chúng như , thể nào ấn tượng. Vấn đề là, nông trường khép kín, lệnh của , ai cũng .
Ninh Yên đ.á.n.h giá vài lượt. Trông mặt thì thật thà phúc hậu đấy. là thể trông mặt mà bắt hình dong.
“Cháu tên là Ninh Yên.”
Một tiếng “Ninh Yên” Ninh Hãn Hải đột ngột ngẩng đầu, ánh mắt tràn đầy vẻ dám tin.
Đây là… con gái ông ?
Chuyện thể nào! Sao nó thể chạy đến tận đây ?
đôi mắt to tròn đen láy của cô gái, lồng n.g.ự.c ông dâng trào cảm xúc mãnh liệt, cổ họng như nghẹn , vành mắt dần dần ươn ướt.