Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 92
Cập nhật lúc: 2025-10-26 12:03:39
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tiểu Yên, là con ?”
Ninh Yên liếc mắt nhận Ninh Hãn Hải thời trung niên. Trong tiểu sử ảnh chụp các thời kỳ khác của ông: thiếu niên thanh tú, thanh niên phong độ ngời ngời, trung niên khô gầy tái nhợt, lão niên hiền từ cơ trí.
Cứ thế đột ngột mặt đối mặt thấy thật, vô cảm xúc dâng trào trong lòng cô. Người cô kính yêu nhất đang ở ngay mắt! Giây phút , cô chờ đợi lâu .
“Bố ơi, là con đây.” Giọng cô nghẹn ngào.
Ninh Hãn Hải mừng tủi lẫn lộn, nắm chặt cánh tay Ninh Yên, mắt rời cô chằm chằm. Đây là con gái ông! Ông từng háo hức chuẩn chào đón con bé đời bao, đáng tiếc tạo hóa trêu ngươi.
“Xin con, là của bố, để lạc mất con, bao năm nay khiến con chịu thiệt thòi.”
Sau khi phát hiện ôm nhầm con, ông vốn định truy tìm đến cùng, nhưng thời gian quá lâu, tốn quá nhiều thời gian và công sức. Công việc của ông bận rộn, quanh năm bôn ba khắp cả nước, căn bản điều kiện để tìm kiếm. Tình thế khó xử, cuối cùng ông đành lựa chọn hy sinh cái nhỏ vì cái lớn.
Ninh Yên vốn tính cách bình tĩnh tự chủ, lúc nào cũng thản nhiên, nhưng lời của Ninh Hãn Hải khiến cô kìm mà đỏ hoe mắt. Ông giống những khác.
“Bố ơi, cuối cùng cũng gặp bố , quá.”
Một câu nhẹ nhàng ẩn chứa quá nhiều cảm xúc. Lúc Ninh Hãn Hải hiểu hết, nội tâm chỉ tràn ngập áy náy.
“Con ngoan, bố sẽ cố gắng bù đắp cho những thiếu sót bao năm qua.”
Nghiêm Lẫm chăm chú cảnh tượng . Không giống. Tình cảm cô dành cho Ninh Hãn Hải giống. Tình cảm cô đối với Dương Liễu nhạt nhẽo, sự mật con, nhưng đối với Ninh Hãn Hải vô cùng nồng nhiệt. Thật kỳ lạ. Có lẽ đây chính là duyên phận giữa với .
lúc , một giọng lạnh lùng vang lên: “Cha con gặp mặt thật cảm động lòng .”
Là trưởng nông trường Lâm, mặt âm trầm: “Cô đây bằng cách nào?”
Ninh Yên chỉ là đến tìm bố, ngờ trưởng nông trường Lâm cũng ở đây, đúng là duyên phận cẩu huyết.
Cô mắt chớp, miệng lưỡi lanh lẹ đáp: “Anh bảo vệ cho cháu đấy ạ. Chắc là thấy cháu xinh ? Người luôn ưu đãi mà.” Cô tự nhiên, khóe miệng giật giật. Tự biên tự diễn thế ?
Trưởng nông trường Lâm: ...... Lý do đáng tin, nhưng ngẫm kỹ , cũng khả năng. Mấy tên thuộc hạ của trông cũng thông minh cho lắm. Bất quá, cũng lo lắng. Ở địa bàn của thì thể xảy chuyện gì? Chỉ là một con nhóc yếu ớt thôi mà.
“Có mang t.h.u.ố.c lá ?” Những thứ khác thiếu, chỉ riêng t.h.u.ố.c lá là mua , đang chuẩn nghiên cứu việc trồng cây t.h.u.ố.c lá.
Khóe miệng Ninh Yên nhếch lên, lộ vẻ chế giễu nhàn nhạt. là cả đám mặt dày như , đòi đồ cứ như đúng . Thượng bất chính, hạ tắc loạn.
“Không ạ.”
Mặt trưởng nông trường Lâm sa sầm xuống: “Vậy thì bố cô chịu khổ . Hay là, cô ở đây chăm sóc ông ?”
Ninh Hãn Hải lập tức nghĩ đến cảnh ngộ của những cô gái trong nông trường, sắc mặt đại biến, vội xông tới đẩy Ninh Yên: “Không! Không! Tiểu Yên, con mau! Mau !”
Trưởng nông trường Lâm lạnh lùng . Đây là địa bàn của , ai thể thây rời . Người nhắm trúng, dù mọc cánh cũng thoát . Thuộc hạ của bắt đầu la ó. Nghiêm Lẫm tiến lên vài bước, che Ninh Yên lưng, đôi mắt đen lạnh lùng quét qua, giận mà uy. Mấy tên thuộc hạ cảm thấy một luồng áp lực ập tới, bất giác im bặt.
Trưởng nông trường Lâm lạnh mặt quát: “Mày là ai?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-92.html.]
Nghiêm Lẫm thần sắc nhàn nhạt, liếc ba kẻ mặt. Với nhãn lực của , thể thấy cả ba đều mang vũ khí. Cũng , ở địa bàn của thì cần gì vũ khí?
“Vị hôn phu của cô .”
Ninh Hãn Hải kinh ngạc. Con gái vị hôn phu? Nó từng mà. Ông khỏi dùng ánh mắt soi xét Nghiêm Lẫm, kiểu gì cũng thấy lòng. Chàng trai khí chất là quân nhân. Quân nhân thì vĩ đại thật, nhưng vợ quân nhân là khổ nhất, một gánh vác cả gia đình. Lúc cần chồng nhất thì bên cạnh. Chỉ riêng điểm , ông đồng ý đám cưới .
Trưởng nông trường Lâm đôi nam nữ tầm thường, nhưng cũng chẳng coi gì. Có bản lĩnh thì ? Vào địa bàn của thì mặc định đoạt.
“Đồng chí vị hôn phu , chỗ của bình thường . Vào thì đừng hòng .” Hắn năng vô cùng bá đạo. Sắc mặt Ninh Hãn Hải đại biến, kinh ngạc sợ hãi.
Ông quá rõ thủ đoạn của Lâm, đắc tội kết cục . Bản ông cũng , nhưng con gái ông thể xảy chuyện. Nó còn trẻ, còn ưu tú như , thể vì ông mà gặp bất hạnh. Ông bao giờ cúi đầu cầu xin ai, nhưng vì con gái đành hạ . Ông định mở miệng cầu tình, thấy giọng khinh thường của Ninh Yên:
“Thời đại nào mà còn chơi trò chiếm đất vua, thổ phỉ thế ? Lỗi thời . là rác rưởi cần quét dọn.” Cô năng chút khách khí.
Mặt trưởng nông trường Lâm tím vì giận: “Mày cái gì? Nói nữa xem!”
Ninh Yên mỉm , cố ý khiêu khích: “ xem tướng đấy ạ. Trưởng nông trường Lâm, để xem cho ông nhé.”
Chủ đề của cô nhảy quá nhanh, Lâm theo kịp: “Gì?” Khẩu hiệu "phá tứ cựu" đang hô vang trời, ai dám dính mấy thứ mê tín dị đoan? Con nhóc sợ đủ điểm yếu mà tự dâng tới tay? là đồ ngu trời cao đất dày.
Ninh Yên ngọt, nhưng lời chẳng ngọt chút nào: “ tính ngài đang gặp vận đen, sắp tai họa đến nơi , tự cầu phúc ạ.”
Mắt trưởng nông trường Lâm long lên sòng sọc vì giận. Dám trù ẻo , nó c.h.ế.t chắc ! “Tuổi còn trẻ học cái , tuyên truyền mê tín dị đoan! Bắt lấy…”
“Ông dựa trò để leo lên ? Thuần thục thật đấy.” Ninh Yên chẳng những sợ, còn tiếp tục chọc tức : “Người giỏi cưỡi ngựa c.h.ế.t vì ngựa, giỏi bơi lội c.h.ế.t vì nước, giỏi uống rượu c.h.ế.t vì rượu, giỏi đ.á.n.h trận c.h.ế.t vì trận mạc.” (Nguyên văn: Thiện kỵ giả trụy ư mã, thiện thủy giả nịch ư thủy, thiện ẩm giả túy ư tửu, thiện chiến giả vong ư sát.)
Mặt trưởng nông trường Lâm đỏ bừng, m.á.u nóng dồn lên não, vung tay định đánh.
Một bàn tay to duỗi , dùng một đòn cầm nã thủ nhanh chóng quật ngã Lâm xuống đất, dí cây gậy cổ . Mọi chuyện diễn quá nhanh, thuộc hạ của còn kịp phản ứng, Lâm rơi tay Nghiêm Lẫm.
Lâm còn hiểu chuyện gì, tức giận gầm lên: “Buông tao ! Lũ ranh con tạo phản ! Xem tao xử lý chúng mày thế nào!”
Hai tên thuộc hạ nhào tới: “Mày sống nữa ? Buông trưởng nông trường của bọn tao !”
Nghiêm Lẫm ánh mắt lạnh lùng liếc qua, vung gậy đ.á.n.h ngất Lâm. Thủ pháp chuyên nghiệp, nhanh-chuẩn-tàn nhẫn, đúng phong cách quân nhân.
Hai tên thuộc hạ khựng , sợ đến run lẩy bẩy, đầu bỏ chạy. chạy vài bước, gáy đau nhói, mắt tối sầm, cả hai đều đ.á.n.h ngất.
Ninh Hãn Hải ngây ngốc cảnh tượng , mắt trợn tròn. Trưởng nông trường Lâm oai phong lẫm liệt cứ thế bắt dễ dàng ? Cứ như trò đùa.
“Này… … hai đứa mau chạy !”
Ninh Yên kéo nhẹ tay ông, tủm tỉm: “Bố ơi, chúng con đến để bắt trưởng nông trường Lâm. Ông nhiều chuyện như , ngày lành sắp hết .”
“Bắt giữ?” Giọng Ninh Hãn Hải đột nhiên cao vút.
Ninh Yên ung dung đáp: “ ạ, chúng con cùng tổ chuyên án.”
Thư Sách