Xuyên Thành Giả Thiên Kim, Ta Chọn Làm Cuồng Ma Trồng Trọt! [Thập niên 70] - Chương 93:93

Cập nhật lúc: 2025-10-26 12:03:40
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Ninh Hãn Hải cảm thấy tảng đá đè nặng trong lòng bao lâu nay dỡ bỏ, thể hít thở tự do . Tốt quá! Ông trời mắt! Ông sang Nghiêm Lẫm, bừng tỉnh ngộ: “Vậy giả vị hôn phu của con, thực của tổ chuyên án? Thảo nào thủ như , chắc là quân nhân . Đồng chí, cảm ơn , cuối cùng cũng chờ các đến.”

Nghiêm Lẫm: ......

Ninh Yên liếc nhẹ một cái, bĩu môi: “ ạ, giả mạo.”

Tâm trạng Nghiêm Lẫm càng thêm phức tạp, nhíu mày, nhưng vẫn im lặng. Ninh Yên cũng mặc kệ , kéo Ninh Hãn Hải tíu tít ngừng. Cô vẻ tự nhiên, rõ ràng là đầu gặp mặt mà cứ như quen từ lâu.

Thư Sách

Phương Minh nhanh dẫn tới, bắt gọn cả đám của Lâm. Đồng thời, chính quyền địa phương cũng cử đến tiếp quản nông trường. Người đến là từ Huyện đội Vũ trang, dẫn đầu tác phong sấm sét, vô cùng nghiêm túc. đối với Phương Minh và Nghiêm Lẫm khách khí, đặc biệt là với Nghiêm Lẫm, vô cùng nhiệt tình: “Đồng chí Nghiêm Lẫm, danh từ lâu, hôm nay cuối cùng cũng gặp mặt.”

Ninh Yên thấy, chút kỳ lạ. Nghe danh từ lâu? Nghiêm Lẫm nổi tiếng lắm ?

Phương Minh đối diện thấu suy nghĩ của cô, khỏi : “Em ? Nghiêm Lẫm là quán quân hội thao võ thuật quân đấy.”

Ninh Yên kinh ngạc tột độ. Giỏi ? Tức là thứ nhất, ai lợi hại bằng? Chà, thật .

Công việc của Phương Minh tiến triển thuận lợi, tâm trạng ông , trêu ghẹo: “Thế nào? Có càng sùng bái hơn ?”

Nghiêm Lẫm chút ngượng ngùng: “Anh Phương.”

Ninh Yên giơ ngón cái khen một câu: “Xuất sắc.”

Nói xong, cô đầu : “ Em về chỗ ở với bố em đây, các cứ việc .”

Nghiêm Lẫm bóng lưng cô, chau mày.

Phương Minh nhạy cảm: “Nghiêm Lẫm, hai đứa cãi ?”

“Không .”

Phương Minh lo cho , chủ động gì cả? “Nghiêm Lẫm, thế còn mau đuổi theo? Nghĩ cách lấy lòng bố vợ chứ.” Nếu ông con gái, cũng gả cho cái thằng cục mịch, lãng mạn .

Nghiêm Lẫm từ chối: “Xử lý xong vụ án , nhổ cỏ tận gốc. Công .”

Phương Minh khỏi lắc đầu thở dài. là khúc gỗ mục, thế thì cưới vợ .

Ninh Hãn Hải dẫn Ninh Yên về chỗ ở. Dọc đường cô kể về tình hình của gia đình, cảm xúc ông d.a.o động dữ dội.

“Tiểu Yên, vất vả cho con , đưa cả nhà về quê, để họ sống bình an, bố cũng yên tâm .” Vợ ông là phụ nữ , một tay nuôi lớn mấy đứa con, nhưng tính tình quá hiền lành, ông vẫn luôn lo bà chống đỡ nổi sóng gió bên ngoài. May mắn, Ninh Yên xuất hiện.

Ninh Yên c.ắ.n môi: “Bố ơi, con đưa cả bố nữa.”

Hai đầu gặp mặt, đều cố gắng gần gũi đối phương, nhưng nên cư xử thế nào, tìm cách hòa hợp. Ninh Hãn Hải Ninh Yên trổ mã xinh như hoa, thông minh, chủ kiến, kiên nghị dũng cảm, lòng ông tràn ngập tự hào, nhưng cũng đầy tiếc nuối. Hai cha con họ bỏ lỡ mười mấy năm, bỏ lỡ giai đoạn thích hợp nhất để bồi dưỡng tình cảm. Giờ Ninh Yên trưởng thành, ông từng nuôi dạy cô một ngày, tình cha con đây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-gia-thien-kim-ta-chon-lam-cuong-ma-trong-trot-thap-nien-70/chuong-9393.html.]

“Hoàn cảnh của bố đặc thù, con đừng bận tâm.” Ông liên lụy vợ con.

Ninh Yên mỉm : “Con chừng mực mà. Không mười phần chắc chắn, con sẽ tùy tiện tay .” Phải một đòn trúng đích, trở , nếu hậu họa khôn lường.

Ninh Hãn Hải vẫn luôn ngắm cô. Đôi mắt cô to tròn, nét giống ông, sống mũi cao thẳng cũng giống ông. Ông càng càng vui mừng: “Con thể đến, bố thật sự vui, đặc biệt vui.” Ông vô cùng nhớ nhà, nhớ vợ, nhớ các con.

“Thư con gửi là niềm an ủi lớn nhất của bố.” Trong những đêm đông giá rét, chỉ cần thư của Ninh Yên, ông thêm dũng khí. Thư của cô nhẹ nhàng, kể những chuyện nhà đơn giản, cảm thấy ấm áp. Ôm thư, ông tưởng tượng hình dáng cô bao nhiêu . Giờ tận mắt thấy, còn xinh hơn cả tưởng tượng. Tự tin, rạng rỡ, bình thản mà mạnh mẽ, là cô con gái khiến ông tự hào.

Ninh Yên ha hả: “Bố ơi, con cũng vui.”

Chỗ ở của Ninh Hãn Hải là một gian nhà trệt, tứ phía lọt gió, ngày mưa chẳng khác gì Thủy Liêm Động, đến bảy chen chúc trong đó. Hai cha con bước , mấy đàn ông khô gầy như que củi sang: “Lão Ninh, ai đây?”

Ninh Hãn Hải vẻ mặt tự hào: “Con gái lớn của , Ninh Yên.”

Mọi kinh hãi: “Cái gì? Ninh Yên? Sao cháu ở đây? Chẳng lẽ bay ?” Cùng ở chung một nhà, ai cũng đại danh Ninh Yên. Những vật tư cứu mạng của họ đều là do Ninh Yên gửi đến. Ninh Hãn Hải tính tình hào phóng, gì ngon đều chia cho . Cho nên, ai cũng hảo cảm với Ninh Yên dù từng gặp mặt.

“Lão Ninh, là lén đưa con bé , lỡ để trưởng nông trường thì phiền phức.” Ai cũng một cô gái như hủy hoại ở đây.

Ninh Hãn Hải vui vẻ tuyên bố: “Trưởng nông trường bắt !”

Tất cả nhảy dựng lên, kích động hỏi han tình hình. Ninh Hãn Hải cũng rõ lắm. mặc kệ thế nào, trưởng nông trường bắt ! Thật đáng mừng!

Lão Tưởng hưng phấn vỗ tay: “Chúng ăn mừng mới ! Lão Ninh, tối nay ăn miến khoai lang nhé!” Họ lén đặt một cái bếp lò nhỏ trong phòng, nửa đêm đói quá thì nấu tạm gì đó ăn. Miến sắp hết , chỉ còn một ít cuối cùng.

Ninh Hãn Hải chút do dự: “Được!” Ông đầu tìm con gái, thấy cô đang cặm cụi bên lu nước. “Tiểu Yên, con đang rửa gì ?”

“Thịt ạ.” Hộp thịt kho tàu và thịt bọc bột chiên xù rơi xuống đất, phần lớn bẩn, nhưng cô nỡ vứt , rửa sạch chế biến vẫn ăn .

Mọi thấy "thịt", kích động chạy tới, chìa tay vồ lấy: “Thịt kho tàu! Ai thấy thì phần nhé!”

“Thịt bọc bột! Món thích nhất!”

“Ông món nào thích ăn ?”

Cả đám chẳng màng gì, cứ thế nhét miệng. Ninh Yên vội kêu lên: “Bị bẩn , đừng ăn! Coi chừng đau bụng!”

chẳng ai thèm . Mấy năm trời ăn thịt, thèm đến phát điên , đừng rửa sạch, dù bẩn cũng chẳng sợ. Ngày thường họ chỉ ăn khoai lang, rau dại, lá cây du, cơm trắng còn chẳng mà ăn, gì đến thịt. Ninh Yên bộ dạng ăn ngấu nghiến của họ, lòng thấy chua xót.

Cô lấy từ trong túi xách một túi bánh quy đưa cho Ninh Hãn Hải: “Bố ơi, bố ăn tạm lót . Lát nữa chúng ăn mì sợi, dùng tương thịt heo trộn ăn ngon lắm.”

Mọi , đều mắt trông mong Ninh Hãn Hải: “Lão Ninh…”

Ninh Hãn Hải chia hơn nửa túi bánh quy , phần còn hai cha con cùng ăn. Hành lý Ninh Yên đều để ở nhà khách, chỉ mang theo một ít thức ăn.

Mọi ý tứ lảng ngoài, dành gian riêng cho hai cha con. Bếp lò nhỏ đun nước, chờ nước sôi thì cho mì sợi nấu chín, vớt , đổ tương thịt heo trộn đều. Ninh Yên đưa bát mì trộn xong cho Ninh Hãn Hải, lòng ông ấm áp lạ thường. Sợi mì dai ngon, tương thịt heo đậm đà, cay cay. Từng sợi mì thấm đẫm nước sốt, ngon đến dừng đũa . Đã lâu lắm Ninh Hãn Hải mới ăn món ngon miệng như .

“Tương thịt heo ngon quá, là con ?”

Ninh Yên lắc đầu: “Là tay nghề của bác cả gái đấy ạ. Bác sợ con đường ăn uống ngon, nên cho con hai hũ.”

Hai cha con đang trò chuyện, bên ngoài vọng một giọng : “Ninh Yên, vị hôn phu của cháu đến kìa!”

Loading...