Xuyên Thành Hoàng Hậu Pháo Hôi - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-12-18 13:47:46
Lượt xem: 192
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thì là đầu tiên Quốc Tử Giám.” Tấn Sóc Đế ngừng một lát, “Lúc đầu là mời lão sư?”
“Không .” Chung Niệm Nguyệt lắc đầu, mấy chữ “Lúc đầu chơi.”
Khóe miệng Mạnh công công giật giật.
là...thành thật.
Tấn Sóc Đế tiếp tục hỏi nàng: “Vậy hôm nay ai dạy học?”
Chung Niệm Nguyệt : “Còn gặp lão sư nha” thì đánh Tam hoàng tử.
Chung đại nhân cúi đầu trả lời: “Thưa bệ hạ, vì nàng học nhiều lớp khác nên Sơn Chí , Lăng Thương ...”
Ông liên tục mấy cái tên.
Sau khi nữ nhi của ông học, Chung đại nhân liền cho tìm hiểu.
Vậy mới Tấn Sóc Đế đối với Tam hoàng tử thật sự quá quan tâm.
Hắn còn từng hỏi ai là lão sư của Tam hoàng tử.
Tấn Sóc Đế nhàn nhạt : “Chưa từng qua.”
Chung đại nhân liền : “Những tất nhiên thể so sánh với các đại học sĩ.”
Cũng là danh nho nổi tiếng.
Với phận và địa vị của Chung Ngạn, hẳn là nên mời một lão sư cho nữ nhi .
Những lời đó lên tới miệng, Tấn Sóc Đế nuốt xuống.
Ánh mắt Tấn Sóc Đế dừng Chung Niệm Nguyệt, thầm nghĩ, nàng cũng quá yêu thích việc học, Lăng Thương, Sơn Chí gì đó càng thích hợp hơn.
Tấn Sóc Đế cảm thấy chút tiếc nuối.
Giống như nhặt cà rốt đưa cho thỏ ăn, kết quả phát hiện rằng con thỏ chỉ thích ăn cỏ.
“Lui xuống.” Tấn Sóc Đế .
Chung đại nhân liền đáp , nhanh chóng cùng Chung Niệm Nguyệt lui ngoài.
Lúc Mạnh công công mới ghé tai Tấn Sóc Đế, lời cử chỉ của Chung Niệm Nguyệt lúc đường, tất cả đều cho Tấn Sóc Đế.
Trong đầu Tấn Sóc Đế liền hiện lên dáng vẻ của tiểu cô nương, dường như thể tưởng tượng giọng điệu cùng vẻ mặt của nàng lúc đưa yêu cầu với Mạnh công công.
Vừa ngây thơ linh động cũng ngạo kiều kém.
Sau khi đám Kỳ Hãn rời khỏi đại điện, Trang phi đau lòng ôm lấy Tam hoàng tử, nhẹ giọng hỏi: “Thái y ? Có cảm thấy nhức đầu nôn ?”
Sắc mặt Tam hoàng tử vẫn trắng bệch như cũ, mồ hôi trán gió lạnh thổi qua càng khiến lạnh hơn.
Trang phi càng tức giận hơn, khẽ cắn môi, tức giận : “Không , thể để việc qua như !”
Kỳ Hãn liền đầu : “Tam chắc là dọa sợ.”
Sắc mặt Trang phi liền đổi.
Lời của Thái Tử còn là đang châm chọc con của nàng nhát như chuột ?
Tam hoàng tử chút khó chịu, sắc mặt tái nhợt bớt một chút, nắm lấy tay mẫu phi : “Mẫu phi, về cung .”
Nếu càng nắm lấy Chung Niệm Nguyệt buông, phụ hoàng sẽ càng xem thường .
Trang phi hừ lạnh một tiếng lúc mới đồng ý.
Kỳ Hãn thấy giọng điệu âm dương quái khí đó của Trang phi, cảm thấy chút khó chịu.
Huệ phi hành xử cẩn thận, tất nhiên đối với nhi tử càng nhiều yêu cầu.
Nàng “yêu quý” của , một quân tử bụng đầy văn thơ... thật sự nhiều điều.
hôm nay những khó chịu đó đều phát tác .
Những việc thể Chung Niệm Nguyệt đều .
Nhìn thấy những khác tới của cung, tiểu thái giám bên cạnh nhịn hỏi: “Điện hạ, chúng về ?”
Kỳ Hãn lắc đầu: “Ta ở đây chờ biểu .”
Tiểu thái giám ngây .
Hắn thầm nghĩ, rắc rối hôm nay đều từ Chung Niệm Nguyệt gây .
Kỳ Hãn tại tới giờ Chung Niệm Nguyệt vẫn .
Chuyện gì xảy ?
Chẳng lẽ khi bọn họ rời , phụ hoàng sẽ trừng phạt nàng?
Ngay lúc Huệ phi vội vàng tới, trâm cài tóc đầu chút rối loạn.
Nàng tiến lên một bước hỏi: “Biểu của con ?”
Kỳ Hãn: “Ở trong điện.”
Hai xong, Chung Niệm Nguyệt liền chậm rãi ngoài, phía còn Chung đại nhân theo.
“Nguyệt nhi, con a di thật sợ hãi, những chuyện như nữa!” Huệ phi thực sự sợ hãi, hành động của Chung Niệm Nguyệt là tính đầu Thái Tử.
Chung Niệm Nguyệt sách, thêm nhiều phiền toái!
Chung Niệm Nguyệt ngẩng đầu Huệ phi, nhanh chậm : “Vậy , con còn đang chờ a di đến cứu con.”
Mạnh công công cũng theo , tới cửa liền thấy lời , ông dừng một chút.
Chung tiểu thư còn cần tới cứu ?
Huệ phi: “A di...”
Chung Niệm Nguyệt liền : “A di tới muộn như ? Kêu chờ? Mẫu của Tam hoàng tử tin vội chạy đến.”
Huệ phi theo bản năng siết chặt ngón tay.
Không do nàng nghĩ nhiều , lời của Chung Niệm Nguyệt giống như là đang nàng cố ý đến muộn...
lúc ánh mắt của Huệ phi chợt lóe lên, nàng dường như thấy vạt áo của Mạnh công công, nàng tươi ngay lập tức.
Muốn ngay lập tức đưa thuốc nhỏ mắt cho Trang phi, ám chỉ rằng tin tức của Trang phi quá mức linh thông...
“Nguyệt nhi a di ...”
Chung Niệm Nguyệt căn bản cho nàng cơ hội tiếp, nhẹ nhàng thở dài : “ thật may cha tiến cung kịp lúc, thấy ông trong lòng bình tĩnh , còn thấy sợ Tam hoàng tử nữa.”
Chung đại nhân thấy những lời , cảm giác giống như đang uống một vò rượu mạnh trong mùa đông giá lạnh, ấm áp từ đầu đến chân.
Trong nhất thời ông thẳng lưng lên ưỡn n.g.ự.c .
Thì vì ông ở đó nên nữ nhi mới thoải mái như !
Kỳ Hãn im lặng một lúc mới trầm giọng : “Hôm nay biểu thực sự lợi hại...”
Huệ phi ngạc nhiên.
Trước đây mỗi nhắc đến Chung Niệm Nguyệt, Thái Tử đều vui cho dù nàng bao nhiêu cách chăng nữa. hôm nay... đổi hướng ?
Với hôm nay Chung Niệm Nguyệt lợi hại ?
Kỳ Hãn : “Để đưa dượng và biểu cửa cung.”
Chung đại nhân nhíu mày từ chối: “Không dám phiền Thái Tử, Huệ phi lo lắng cho Thái Tử, Thái Tử vẫn nên ở .”
Ông vốn dĩ quan tâm đến mối quan hệ của Thái Tử và nữ nhi, nhưng hôm nay ông nhận một hồi chuông cảnh báo.
Thái Tử, Đại hoàng tử, Tam hoàng tử trong tương lai chắc chắn sẽ tranh giành quyền lực với .
Tuy rằng lập Thái Tử, nhưng chỉ cần thông minh một chút là thể nhận rằng nhận ân sủng từ Hoàng Thượng.
Nếu Hoàng Thượng sẽ ban phủ bên ngoài cung, mà nên để theo bên cạnh để học hỏi việc mới gọi là ân sủng.
Nói đến Huệ phi tới tận bây giờ vẫn nâng vị, Trang phi và Kính phi đều ở đầu nàng .
Thậm chí Cao Bỉnh cũng chuyển sang lão sư cho Tam hoàng tử...tất cả đều thể thấy , địa vị của Thái Tử hề vững chắc.
Sắc mặt của Chung đại nhân càng lúc càng lạnh.
Vì ông là Hình Bộ thị lang luôn xử lí các vụ án lớn nhỏ, ngày nào cũng thói quen truy tìm chứng cứ nên tất nhiên ông càng trở nên cẩn thận hơn.
Ông cũng chút hoài nghi Huệ phi giống như lợi dụng nữ nhi của , cố ý kéo dài thời gian đợi tới lúc hạ màn mới vội vàng chạy tới ôm nữ nhi của ông lòng kêu “tiểu tâm can”.
Chung đại nhân: “Niệm Niệm, thôi.”
Mạnh công công bước tới, : “Đại nhân chờ một lát .”
Chung đại nhân ngạc nhiên đầu : “Bệ hạ vẫn còn gì sai bảo ?”
Mạnh công công : “Chẳng Chung tiểu thư đang buồn ngủ ? Chỉ sợ lát nữa sẽ đường .”
Sau đó, Mạnh công công vỗ tay, ngay lập tức hai tiểu thái giám bê một cái ghế tới.
Mạnh công công : “Vẫn là nên khiêng .”
Chung đại nhân ngạc nhiên, trong lòng cảm thấy bối rối. Mạnh công công tất nhiên thể từ chối.
“Niệm Niệm, lên .”
Huệ phi trơ mắt Chung Niệm Nguyệt lên, hai tiểu thái giám khiêng ngoài.
Ánh mắt Huệ phi chuyển động.
Chung lão thái gia về hưu từng hưởng qua đãi ngộ ? Có quý nữ nhà ai hưởng qua hưởng đãi ngộ ?
Chung Niệm Nguyệt gần đây còn cận cùng nàng nữa.
chuyện , nàng thể nào bỏ qua Chung Niệm Nguyệt .
Ra tới cửa cung, Chung Niệm Nguyệt cũng cần Quốc Tử Giám nữa nhưng Chung đại nhân vẫn về Hình Bộ, vì hai liền tách , Chung Niệm Nguyệt lên xe ngựa về phủ .
Thư đồng của Chung Niệm Nguyệt về phủ từ sớm.
Khi thấy tiếng bước chân, Thư Dung rốt cuộc cũng yên tâm, liền : “Có tiểu thư trở ?”
“Là .” Chung Niệm Nguyệt bước cửa nhưng thấy đầu tiên là Thư Dung mà là Chung Tùy An đang ở đó.
Bên cạnh Chung Tùy An đặt một đĩa điểm tâm cùng một tách . Trà còn nóng nhưng vẻ vẫn uống ngụm nào.
Chung Tùy An thấy nàng, giật giật khóe môi, thấp giọng : “Lúc đầu Thái Tử và Tam hoàng tử gây lộn với nhưng lúc mới còn cả . Tới lúc chạy tới, bọn họ tiến cung...”
“Huynh hoàng tộc cũng thần tử, tiến cung, chỉ thể về phủ mà chờ .”
Chung Niệm Nguyệt chớp chớp mắt.
Thiếu niên mắt cũng chỉ mới mười bốn mười lăm tuổi, mặt chút phiền muộn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-hoang-hau-phao-hoi/chuong-10.html.]
Giống như nhận thấy rằng bản chút nhỏ bé.
Cẩu ca ca chút thuận mắt hơn .
Chung Niệm Nguyệt nghĩ thầm.
“Cha tới cứu .” Chung Niệm Nguyệt .
Nàng xong liền hỏi Chung Tùy An: “Lúc ca ca tới tìm , thấy ai ?”
Trong nguyên tác, nữ chính Tô Khuynh Nga gặp Chung Tùy An muộn.
Lúc đó bởi vì Tô Khuynh Nga cùng Thái Tử quá cận nến khiến khác ghen ghét, chơi đưa thanh lâu. Chung Tùy An lúc đó mới triều quan, đồng liêu kéo , tới nơi mới là đây là địa phương gì. Vì mới vô tình cứu Tô Khuynh Nga, bắt đầu một đoạn tình duyên giữa hai .
hôm nay Chung Niệm Nguyệt gặp Tô Khuynh Nga ở Quốc Tử Giám.
Trong nguyên tác Tô Khuynh Nga Quốc Tử Giám.
Không là là do hiệu ứng cánh bướm mà nàng gây .
Cho nên nàng mới lo lắng, cuộc gặp mặt của Tô Khuynh Nga và Chung Tùy An sẽ xảy ngày hôm nay.
“Gặp ai?” Chung Tùy An nhíu mày, “Không .”
Chung Niệm Nguyệt đến gần , lên ghế bên cạnh, chống cằm hỏi: “Chỉ là thấy ở Quốc Tử Giám nhiều quý nữ xinh , ca ca trúng ai ?”
“Huynh những đó cái gì?” Chung Tùy An trầm giọng hỏi.
Chung Niệm Nguyệt nũng nịu : “Khi nào thì ca ca mới chuyện yêu đương nha?”
Chung Tùy An nhăn mày hơn, thiếu chút nữa nhịn hỏi nàng, nàng gả cho Thái Tử nhanh như ? Muốn trưởng thành nhanh một chút để còn đến phiên nàng?
Giọng Chung Tùy An mang theo một chút trách cứ: “Huynh mỗi ngày chỉ sách văn, nghĩ tới việc đó...Muội cũng đừng mà nghĩ tới, bây giờ mới bao nhiêu tuổi? Nếu Quốc Tử Giám thì hãy chăm chỉ sách một chút.”
Chung Niệm Nguyệt: “Hôm nay ca ca gặp , nhớ ?”
Nàng chóng cằm vẻ mặt đầy mong chờ.
Chung Tùy An: “...Có.”
“Sau khi ca ca văn xong, suy nghĩ tới việc hôn sự, cũng suy nghĩ tới việc khác, hãy nhớ tới nhiều một chút.” Chung Niệm Nguyệt nũng .
Làm mà Chung Tùy An thể chống đỡ nổi!
Quan hệ cùng vốn lạnh nhạt nên bao giờ thấy nũng. một khi nàng thì...
Chung Tùy An cầm tách lên, cúi đầu uống một ngụm, lúc mới phát hiện lạnh ngắt, cũng thể nhổ chỉ thể nuốt xuống.
Chung Tùy An: “Vì ?”
Chung Niệm Nguyệt: “Bởi vì là ruột duy nhất của nha!”
Trái tim Chung Tùy An khẽ rung động.
Nàng sai.
Nàng là ruột duy nhất của , đương nhiên nhớ nàng nhiều hơn một chút.
Chỉ mấy câu ngắn ngủi, Chung Tùy An liền suy nghĩ một ca ca .
Chung Niệm Nguyệt mềm như bông dựa ghế, ngẩng khuôn mặt nhỏ lên : “Lúc a di luôn cùng , biểu ca và sinh cùng ngày, lớn lên cùng với , nên là thiết nhất.”
C
hung Tùy An cũng từng qua nhưng lúc nhắc , cảm thấy chút...khó chịu.
Ý tưởng ca ca liền chọc thủng.
“A di còn , sống trọn đời với biểu ca...lúc đó liền nghĩ rằng, nếu thê tử của biểu ca chẳng sẽ sống chung cả đời ?”
Sau khi thấy lời , tay Chung Tùy An bất giác nắm chặt .
Chung Niệm Nguyệt lắc đầu : “ nghĩ thử, thê tử của .”
Vẻ mặt của Chung Tùy An chút ngây ngốc.
Thì bởi Huệ phi nên mới suy nghĩ . Huệ phi...Huệ phi rốt cuộc là gì? Ánh mắt Chung Tùy An trở nên lạnh hơn.
“Hơn nữa một ca ca, biểu ca cũng bằng ca ca.” Chung Niệm Nguyệt miễn cưỡng từ trong trí nhớ của nguyên chủ lựa một vài cái, “Muội khi còn nhỏ thích [Oan Đậu Nga], khi đó còn nhỏ hiểu nhưng mỗi , ca ca liền học hai câu ghé giường hát cho nha...”
Chung Tùy An ngẩn .
Hắn lúc lớn cũng còn nhớ rõ.
Đó là việc lúc mấy tuổi?
Khóe miệng Chung Tùy An giật giật: “Muội còn nhớ rõ?”
Chung Niệm Nguyệt: “Nương với , là việc đúng ?”
Chung Tùy An tiếng nhưng trong lòng bất giác mềm xuống.
Hắn mơ hồ trả lời: “Ừ.”
Chung Niệm Nguyệt : “Hôm nay Tam hoàng tử kêu hạ nhân tới giáo huấn , khi đó liền nhớ tới ca ca.”
Ngón tay Chung Tùy An siết chặt tách , thấp giọng : “Lúc đó Thái Tử bảo vệ ?”
Chung Niệm Nguyệt thở dài: “Có ích gì cơ chứ? Hắn ca ca của , là ca ca của Tam hoàng tử.”
Chung Tùy An tính trong hoàng thất cái gọi là tình nhưng lời đến bên miệng nuốt xuống.
Thì hôm nay lúc nàng dọa sợ, nàng nhớ tới vị ca ca . Có nàng hi vọng tới cứu nàng...
Có nàng dọa mà ...
Trong n.g.ự.c Chung Tùy An lên cơn giận dữ, dâng lên suy nghĩ một ca ca .
“Lần nếu bắt nạt , liền kêu hạ nhân tới tìm .”
Chung Niệm Nguyệt thấy liền ngọt ngào .
Nàng mở miệng : “Vậy từ nay về , gì ca ca cũng sẽ ?”
Chung Tùy An suy nghĩ nàng chỉ nhờ mỗi khi bản bắt nạt, nên do dự mà gật đầu: “ .”
Chung Niệm Nguyệt một vòng lớn như rốt cuộc cũng đạt mục đích.
Nàng là đang nghĩ.
Nếu tương lai nàng thể rời khỏi chỗ , trở thế giới của nên giúp nguyên chủ một vị ca ca cưng chiều nàng hơn một chút, một phụ yêu thương nàng hơn một chút, một gia đình chỉnh.
Chung Niệm Nguyệt : “Nhất ngôn cửu đỉnh tứ mã nan truy.”
Chung Tùy An: “Nhất ngôn cửu đỉnh tứ mã nan truy.”
Chung Niệm Nguyệt đưa ngón tay út lên: “Ngoéo tay.”
Chung Tùy An ngạc nhiên.
Muội của đúng là còn nhỏ, cư xử vẫn còn chút ngây thơ.
Chung Tùy An đưa ngón tay lên cùng nàng ngoắc ngón tay: “Ngoéo tay.”
Chung Tùy An và Kỳ Hãn chút bất đồng.
Hắn là Huệ phi bắt buộc quân tử, tình nguyện mà thể hiện cho mà thôi.
Chung Tùy An nhận sự dạy dỗ từ Chung đại nhân, từ cách ăn tới cách việc, thật sự là một quân tử.
Nếu Chung Tùy An nếu hứa thì chắc chắn sẽ .
Tuyệt vời.
Chung Niệm Nguyệt vui vẻ trở về viện của .
Nàng một ngày nào đó Chung Tùy An dắt Tô Khuynh Nga về cưới nàng .
Chung Tùy An Chung Niệm Nguyệt đang bàn tính gì, thích sự ỷ của , nhéo đầu ngón tay của cứ cảm giác như đang mơ...
Hắn bóng dáng Chung Niệm Nguyệt cao hứng rời , vì tâm trạng của cũng trở nên hơn nhiều.
Đêm đó Chung đại nhân trở về, ba khó một hôm cùng dùng bữa tối.
Hạ nhân của Chung phủ lâu thấy hình ảnh , những hạ nhân lâu năm trong phủ giống như Tiền ma ma, cảm động đến sắp .
Đến sáng ngày hôm .
Chung Niệm Nguyệt còn đang mơ mơ màng màng, Hương Đào kêu nàng: “Tiểu thư, thức dậy...”
Mắt Chung Niệm Nguyệt còn mở nổi, lười biếng : “Trễ một chút hẵng .”
Hương Đào lên giọng : “Đại công tử đang chờ ở sân.”
Chung Niệm Nguyệt:?
Hương Đào kích động : “Đại công tử cùng tiểu thư Quốc Tử Giám!”
Chung Niệm Nguyệt:???
Chung Niệm Nguyệt trong chăn lăn qua lăn vài cái, lúc mới chậm rãi bò dậy.
A, nàng hối hận...ca ca tới nhanh như ! Còn một hai kéo nàng dậy sớm Quốc Tử Giám! Thật là đáng giận!
Chung Tùy An dường như từ hôm nay trở , một ca ca nên vẫn luôn trong sân chờ .
Bên ngoài gió tuyết.
Chung Niệm Nguyệt thở dài một tiếng, ngoan ngoãn kêu nha chải đầu cho , kêu Thư Dung xách theo rương sách, lúc mới cửa.
Hai cùng xe ngựa tới Quốc Tử Giám.
hôm nay bọn họ phát hiện Tam hoàng tử mà tới.
Chung Niệm Nguyệt thì tới.
Còn vị ca ca thiên tài của nàng đưa tới.
Tô Khuynh Nga trong góc, vẻ mặt kinh ngạc.
Không khả năng!
Tính tình Trang phi chanh chua như , Tấn Sóc Đế vỏ bọc hảo chính là một tàn nhẫn. Không dễ đối phó!
Chung Niệm Nguyệt thể hảo mà ???
Còn Chung Tùy An, rõ ràng quan hệ của cùng vô cùng gay gắt!
Như thế nào ...tại đổi như ?
Tô Khuynh Nga đầu xung quanh.
Chỉ thấy con cháu thế gia xung quanh, ánh mắt đều hướng về phía Chung Niệm Nguyệt, hoặc là sợ hãi hoặc là hâm mộ,... khi Chung Niệm Nguyệt đánh hoàng tử chảy máu, càng hoang nghênh hơn?
Mà Chung Niệm Nguyệt bên , từ trong rương sách lấy một quyển sách nhỏ, thoải mái . Mặc kệ sự ghen ghét từ bốn phía.