Xuyên Thành Hoàng Hậu Pháo Hôi - Chương 104

Cập nhật lúc: 2024-12-20 15:02:46
Lượt xem: 91

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tại bệ hạ chuyện?”

“Bệ hạ thích chim ?”

“Chim hỉ thước, chim báo tin, là báo tin vui đấy. Hôm nay khi Mạnh công công đưa thánh chỉ tới thì nhặt nó. Đây duyên phận ? Nên mới mang tới cho bệ ha.”

“Bệ hạ thích ?”

Tiểu cô nương vuốt lông chim, lải nhải ngừng.

Tấn Sóc Đế: “…”

Tấn Sóc Đế tức giận : “Niệm Niệm, cần đặt nó trong n.g.ự.c của nàng, coi chừng trầy da.”

Chung Niệm Nguyệt ngừng .

Khi thấy chuyện bình tĩnh ôn hòa như , nàng khỏi cảm thấy hổ.

Đây còn là cố ý chọc giận .

Sao cái gì cũng quan tâm, quan tâm móng vuốt của chim cào trúng nàng ?

“Nó nhiều sức nên cũng thể cào .” Chung Niệm Nguyệt nhỏ giọng . Dứt lời, nàng do dự một lát mới tiếp: “Về sẽ ôm những vật nhỏ trong n.g.ự.c nữa.”

“Không là tặng trẫm ?” Tấn Sóc Đế vươn tay .

Chung Niệm Nguyệt cẩn thận mà đưa chim hỉ thước cho .

Tấn Sóc Đế nhận lấy.

Từ xưa tới nay chỉ nuôi chim ưng.

Hơn nữa phi tần trong hoàng cung ít nên ai nuôi chim cảnh.

Đây vẫn là đầu tiên, đặt một con vật yếu ớt mỏng manh như trong lòng bàn tay.

Bởi vì là do Chung Niệm Nguyệt đưa, hơn nữa khi thánh chỉ nhặt nó nên khi Tấn Sóc Đế con vật nho nhỏ , cũng cảm thấy thuận mắt hơn một chút.

Hắn : “Gọi thái y tới xem cho nó một chút?”

Chung Niệm Nguyệt gật đầu : “Về bệ hạ nuôi nó .”

Tấn Sóc Đế đặt nó lên bàn.

Vật nhỏ đặt bên cạnh chồng tấu chương, vẫn còn một vài vết m.á.u dính lông vì rửa sạch sẽ. Đây sẽ là cuộc sống đỉnh cao nhất của vật nhỏ mà nó từng ngờ tới.

Tấn Sóc Đế lên tiếng : “Niệm Niệm, đây xem là vật đính ước ?”

Chung Niệm Nguyệt tính phản bác .

lời đến miệng thì nàng nuốt xuống: “Xem như .”

Nét mặt Tấn Sóc Đế vui vẻ hơn, chỉ : “Vậy đây chính là tín vật mà Niệm Niệm cho trẫm.”

Chung Niệm Nguyệt xong, hai gò má đỏ ửng ngay lập tức.

Nàng nhớ ngày cập kê, Tấn Sóc Đế tặng cho nàng vô lễ vật.

Nhiều thứ như đều do Tấn Sóc Đế tự tay chuẩn , những thứ đó xem là tín vật mà đưa cho nàng ?

Nếu nghĩ như .

Tình cảm chứa đựng trong từng một món lễ vật đó càng sâu đậm hơn.

Chung Niệm Nguyệt từ bàn nhảy xuống, khom lưng nhặt xiêm y mặt đất, nhỏ giọng : “Bệ hạ mặc , đừng để cảm lạnh.”

Tấn Sóc Đế buồn nàng: “Không xem nữa?”

Hai bên tai Chung Niệm Nguyệt nóng lên: “Ừ ừ, xem.”

Ở thế giới của nàng, những kiến thức về s1nh lý mà nàng học đều đến từ truyện H.

Làm mà nàng thể chịu k1ch thích cơ chứ.

Nhìn thêm một chút thì tim đập nhanh hơn.

Nàng mơ hồ nhớ .

Có một trong cung nàng nôn vì ăn quá no, Tấn Sóc Đế mặc kính trang, phong trần mệt mỏi từ Diễn Võ Trường chạy tới. Khi đó nàng còn trong n.g.ự.c , tưởng tượng về dáng của Tấn Sóc Đế…

Tấn Sóc Đế cúi đầu, thấy tiểu cô nương vô cùng nghiêm túc khom lưng xuống nhặt xiêm y của lên.

Đột nhiên : “Niệm Niệm, mặc xiêm y cho trẫm.”

Chung Niệm Nguyệt mở to mắt.

Sao nàng ?

Tấn Sóc Đế mặc áo choàng cho nàng ít .

Hai năm , thể nàng còn suy nhược vẫn khỏe hẳn, chỉ cần hôm đó gió thổi to một chút, nếu nàng ở trong cung thì chắc chắn Tấn Sóc Đế sẽ giữ nàng , tự tay mặc áo choàng cho nàng.

Đai lưng đều là do Tấn Sóc Đế tự tay cột cho nàng.

Bởi vì những khác dám.

nếu nàng mặc xiêm y cho

Ngoại trừ thể thêm một chút, thì còn thể sờ nữa ?

Trái đều là nàng lợi.

Không tệ tệ.

Rất nhanh trong lòng Chung Niệm Nguyệt quyết định.

Nàng : “Ta sẽ thử…nếu thì bệ hạ .”

“Đương nhiên sẽ .”

Chung Niệm Nguyệt hít sâu một , lấy bộ sức lực tới mặt Tấn Sóc Đế.

“Cái là trung y ?”

Tấn Sóc Đế: “Ừ.”

Chung Niệm Nguyệt run rẩy cầm lấy trung y mặt , nàng luồng tay Tấn Sóc Đế , đó chỉnh là phần vạt áo nhăn, vuốt phẳng vải , tiện tay sờ vài cái ở chỗ cơ bắp tay của Tấn Sóc Đế.

Thân thể Tấn Sóc Đế cứng đờ, lên tiếng.

Chung Niệm Nguyệt chỉ cho rằng phát hiện nên vẫn hồn nhiên mặc tiếp phía còn .

Mấy chuyện hầu hạ khác, đúng là thích hợp nàng!

Chung Niệm Nguyệt nghĩ thầm.

Sau khi chỉnh xong tay áo cho , nàng mới phát hiện cổ áo của vẫn vướng ở phía . Chung Niệm Nguyệt duỗi tay tới nắm lấy, chỉ là dáng Tấn Sóc Đế cao to, mà tay nàng dài như .

Nàng dứt khoát lên đùi Tấn Sóc Đế, vòng tay cổ , sờ xung quanh tìm kiếm, kéo cổ áo lên.

Trong chớp mắt, nàng nhảy xuống khỏi đùi Tấn Sóc Đế, vỗ tay : “Được .”

Mọi việc xảy nhanh như chuồn chuồn lướt nước.

Tấn Sóc Đế nhướng mày, ngước mắt : “Niệm Niệm thật sự chỉ cho lệ.”

Hắn nắm lấy đai lưng, tính cúi đầu xuống để chỉnh .

Chung Niệm Nguyệt nhanh tay hơn, cho .

Chậm rãi thắt nút .

Chỉ là nút thắt , xiêm y lỏng lẻo, còn lộ một mảng n.g.ự.c nhỏ. Nếu kỹ một chút, thì khi còn thấy cả cơ bụng.

Chung Niệm Nguyệt lặng lẽ sờ eo .

Tấn Sóc Đế phát hiện ngay lập tức.

Hắn thẳng , trầm giọng : “Niệm Niệm.”

Chung Niệm Nguyệt nghiêng đầu : “Ta tự hỏi tại xiêm y lỏng lẻo như , thì là cột thiếu một cái, để sửa cho bệ hạ.”

Dứt lời, đợi Tấn Sóc Đế trả lời, thì nàng nhanh chóng cột thêm hai nút thắt nữa.

Tấn Sóc Đế: “…”

Chung Niệm Nguyệt cảm thấy vô cùng hài lòng, búng vài cái lên đai lưng: “Ta tự tay cột, đây là của . Người khác , cũng sờ.”

Tấn Sóc Đế: “…”

Làm gì ai dám chuyện như với đế vương?

Tấn Sóc Đế rũ mắt, nắm lấy tay nàng : “Ừ, lời Niệm Niệm.”

Chung Niệm Nguyệt rụt tay , mặc thêm áo ngoài cho .

là kỳ lạ.

Những việc nhỏ nhặt giống như ăn, mặc, ở, , thể bất tri bất giác kéo gần cách của hai với hơn.

Ngay cả việc cột đai lưng, cũng mật hơn ít.

Sau khi xong, Chung Niệm Nguyệt cảm thấy chút mệt mỏi, cứ như lên long ỷ của Tấn Sóc Đế.

Nàng uể oải dựa lưng : “Lần vẫn là kêu cung nhân , …”

Tấn Sóc Đế vén tóc nàng qua: “Ừ.”

Chung Niệm Nguyệt xoay , đột nhiên nét mặt chút nghiêm túc: “Bệ hạ, nếu là hoàng hậu, các phi tần còn sẽ giải quyết như thế nào?”

Tấn Sóc Đế mím môi.

Chỉ là còn đợi mở miệng, Chung Niệm Nguyệt : “Ta lười so đo với các nàng, là ích kỷ, đồ vật tới tay thì ai phép chạm .”

Tấn Sóc Đế nhướng mày, hỏi Niệm Niệm tại dám coi trẫm là ‘đồ vật’. Mà chỉ im lặng nàng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-hoang-hau-phao-hoi/chuong-104.html.]

“Ta , thời đại bối cảnh khác , nữ nhân chủ hôn nhân và sự tự do của . hôm nay bệ hạ thể cho các nàng một cơ hội, để các nàng quyền lựa chọn ?”

“Niệm Niệm .” Tấn Sóc Đế đáp lời.

Hắn tính với nàng.

Nếu cho các nàng quyền lựa chọn thì các nàng cũng sẽ chọn.

Cho dù là các nàng xuất cao thấp, những gì mà gia tộc dạy dỗ đều thấm sâu trong máu.

Sau khi lập Thái Tử, tất cả đều , ai trong các nàng đều dễ dàng từ bỏ quyền lực trong tay, bỏ lỡ cơ hội tranh đế.

Cho dù các nàng đồng ý.

Thì lưng các nàng cũng sẽ chấp nhận.

Đây là hiện thực.

.

Những việc thể tự xử lý, cần Niệm Niệm đau đầu suy nghĩ.

Chung Niệm Nguyệt chỉ con chim , lười biếng ngáp một cái : “Ta , bệ hạ nhất định chăm sóc nó thật .”

Tấn Sóc Đế đáp lời.

Chung Niệm Nguyệt xoay lưng rời .

Hôm nay dậy tiễn nàng rời .

Cũng là khi nãy mặc xiêm y, rốt cuộc là ai tra tấn ai .

Chung Niệm Nguyệt cũng để tâm quá nhiều, nàng thẳng tới cửa, cao giọng : “Mạnh công công, cửa thật sự nặng, ông mau mở cửa .”

Mạnh công công cao giọng đáp , vội vàng mở cửa cho nàng.

Chung Niệm Nguyệt nhấc làn váy, ngoài.

Tấn Sóc Đế chằm chằm bóng lưng nàng một lúc, đến khi thấy nữa, mới thu hồi ánh mắt .

Mạnh công công cẩn thận ngẩng đầu lên, nét mặt ngơ ngác, hửm? Sao… xiêm y của bệ hạ lộn xộn như ?

Khi tiểu thư rời là bình thường mà.

“Mạnh Thắng.” Tấn Sóc Đế lên tiếng.

“Có nô tài.” Mạnh công công định thần .

“Ngươi một chuyến.” Tấn Sóc Đế lời của Chung Niệm Nguyệt.

Tuy rằng cảm thấy các nàng sẽ chọn nhưng xưa nay chỉ cần Niệm Niệm đều sẽ cho nàng, qua loa cho .

Cho nên nhất định hỏi.

Mạnh công công đáp lời, mang theo một tiểu thái giám.

Ông tới cung Huệ phi .

“Nương nương, nương nương! Mạnh công công tới!” Lan cô cô vui mừng chạy cửa.

Đã lâu Huệ phi từng thấy Mạnh công công tự tới cửa, nhất thời cũng kinh ngạc ít.

Các cung nhân cũng cảm thấy bối rối, lát nữa bệ hạ tới ?

Bọn họ nghĩ nhiều thứ trong đầu, nhất thời cảm thấy Chung tiểu thư hoàng hậu cũng , đây chẳng là nước phù sa chảy ruộng ngoài ?

Còn đợi bọn họ hiểu rõ chuyện gì đang xảy .

Mạnh công công bước cửa, kêu các cung nhân lui ngoài.

Đến lúc , Huệ phi mới cảm thấy chút gì đó .

Sau khi chờ Mạnh công công chuyện xong, sắc mặt Huệ phi vô cùng , hận thể đập nát hết tất cả đồ vật xung quanh.

“Bổn cung là a di của Chung Niệm Nguyệt! Hoàng thượng đối xử với bổn cung như , sợ thiên hạ chê Chung Niệm Nguyệt ?” Huệ phi buột miệng .

“Đây là lựa chọn cho bản . Nếu nương nương rời khỏi hoàng cung tái giá, bệ hạ sẽ phong cáo mệnh cho ngài, đó sẽ ban thêm vàng bạc cùng khế nhà khế đất.”

“Bổn cung chọn. Ta là mẫu phi của Thái Tử, là của hoàng đế, thể tái giá?”

“Nương nương cũng thể gả nữa, nửa đời chỉ thể ở trong cung, hưởng thụ một cuộc đời nhàm chán.”

Huệ phi lạnh lùng : “Sao hỏi Trang phi Kính phi? Ngươi là đang khinh thường bổn cung vì là a di của nàng ?”

Mạnh công công âm thầm lắc đầu.

Làm nương nương thực sự như ? Đoạt ngôi vị hoàng đế như ?

Thôi, giáp chi mật đường ất chi tỳ sương.

Mạnh công công đầu tới chỗ Trang phi, Kính phi.

Trang phi đương nhiên là đồng ý.

Cho dù c.h.ế.t thì cũng c.h.ế.t ở trong cung, đạo lý hoàng hậu tiến cung thì đuổi các nàng .

Kính phi khi xong thì trả lời ngay lập tức.

Một lúc mới lên tiếng : “Thần suy nghĩ một chút sẽ trả lời công công.”

Không lâu , Huệ phi cũng câu trả lời của các nàng: “Đương nhiên Kính phi động tâm. Nhà nàng trọng dụng, nhi tử thô lỗ xúc động, khả năng tranh vị, đương nhiên nàng rút lui. Đây gọi là điều.”

Lúc Lan cô cô mới chuyện gì xảy , hoảng hốt : “Sao bệ hạ thể đối xử với biểu tiểu thư như , như bệ hạ, cũng sẽ thật lòng…”

Huệ phi nổi nữa, trái tim như kim đâm, hét to : “Câm miệng!”

Nàng c.h.ế.t cũng sẽ rời .

Ngược , nàng Chung Niệm Nguyệt rời khỏi nơi .

Năm xưa, khi nàng tiến cung, rõ ràng là lớn hơn Tấn Sóc Đế vài tuổi nhưng cũng nhịn mà đỏ mặt.

Khi đó nàng thực sự yêu .

Chỉ là Tấn Sóc Đế yêu bất kỳ ai, chỉ yêu mỗi triều chính và bá tánh.

Càng về trái tim nàng càng lạnh nhạt.

Đến hôm nay nàng mới , Tấn Sóc Đế yêu.

Chỉ là yêu, đến hôm nay mới xuất hiện mà thôi.

Huệ phi càng nghĩ càng cảm thấy tức giận.

thật nàng quên mấy năm nay, hậu cung hề việc tranh sủng, đối với phi tần mà là một việc . Các nàng cần mỗi ngày đều đoán suy nghĩ của đế vương, thấp thỏm về ân sủng. Các nàng cũng cần đề phòng sẽ ai hạ độc, sinh non. Từ xưa tới nay, Tấn Sóc Đế cũng khinh thường việc sủng ái phi tần để củng cố triều chính.

Tất cả đều do nàng suy nghĩ quá nhiều. Nếu nàng ở hậu cung của tiên đế, chỉ sợ sẽ sống đến ngày hôm nay.

Nàng vinh hoa phú quý, còn vinh sủng, tất cả đều đá kê chân cho nàng , còn nhi tử của một bước lên trời.

Mạnh công công về bên cạnh Tấn Sóc Đế, bẩm báo tất cả chuyện.

Tấn Sóc Đế : “Xử lý sạch sẽ nhà đẻ của Trang phi .”

“Vâng.”

Hắn ngừng một chút tiếp: “Huệ phi…vẫn nên để nàng thấy Thái Tử thành .”

Trái tim Mạnh công công run rẩy: “Vâng.”

Hắn nhắc tới Kính phi.

Thêm vài canh giờ nữa thì trăng lên.

Chung Niệm Nguyệt ngủ mơ mơ màng màng nhưng khác gọi dậy.

Bị lăn lộn một trận như , cho dù là heo thì cũng tỉnh.

Chung Niệm Nguyệt mở mắt , nàng mơ hồ thấy một mảng rèm màu vàng.

Dường như…dường như là đang giường ở thiên điện của Tấn Sóc Đế.

Chỗ chút quen thuộc vì lúc nàng từng ngủ ở đây.

Khi đó nàng bệnh nặng, Tấn Sóc Đế còn ngủ bên cạnh giường.

Không

Chung Niệm Nguyệt giật , thẳng dậy.

Đây là thiên điện.

Mà là ở chủ điện của Tấn Sóc Đế.

Chẳng thành ? Sao

Ánh nến lung linh.

Tấn Sóc Đế chậm rãi bước , chỉ đai lưng bên hông : “Không Niệm Niệm cái là của nàng ? Chỉ để cho một Niệm Niệm chạm . Trẫm cũng chạm , nên chỉ thể mời Niệm Niệm cung mà thôi.”

Vậy mà là mời ?

Đây gọi là bắt cóc.

Chung Niệm Nguyệt đưa tay tới rút nút thắt mà nàng cột .

Nàng sẽ bao giờ bậy nữa.

Cái gì mà của của nàng.

Người minh thần võ như Tấn Sóc Đế mà những lời mê sảng của nàng ! Đáng giận!

Với khuôn mặt vẫn còn ngái ngủ, hai mắt mơ màng, Chung Niệm Nguyệt khó khăn vươn tay tới nắm lấy đai lưng của .

Dường như nàng cảm giác, nàng đang tự tính kế bản .

Loading...