Xuyên Thành Hoàng Hậu Pháo Hôi - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-12-18 13:47:47
Lượt xem: 174

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thư Dung nghĩ tới quyển sách đầu tiên nàng bồi tiểu thư là tiểu nhân thư.

Nàng ngập ngừng tính bao nhiêu cuối cùng vẫn thôi, trong đầu mơ hồ.

Ngược Chung Niệm Nguyệt vô cùng chăm chú, quan tâm đến những ánh mắt kì quái đang nàng.

Trước khi xuyên qua nàng mới thi đại học xong, nàng thành việc học cao cả nhất của đời .

Sau khi xuyên qua còn tiếp tục học? Nàng điên? Nàng chỉ xem tiểu nhân thư mà còn ăn nhậu chơi bời, ai cũng thể ngăn !

“Có đói bụng.” Chung Niệm Nguyệt chép chép miệng.

Thư Dung nhỏ giọng : “Khi đường, đại công tử chuẩn điểm tâm cho tiểu thư ?”

Chung Niệm Nguyệt: “Đại ca nghĩ là chim gì? Ngay cả cháo cũng . Món điểm tâm đó khô cứng, thật sự ngon chút nào.”

Thư Dung còn gì để .

Ca ca nàng thư đồng cho đại công tử, lúc nàng ca ca qua, mối quan hệ của đại công tử và tiểu thư thật sự chút nào. Bây giờ đại công tử đồng ý cùng tiểu thư đến Quốc Tử Giám, tiểu thư còn kén chọn như ?

Chung Niệm Nguyệt lười biếng lật qua trang khác, tiếp: “Hắn mỗi ngày đều ăn cái đó? Ngay cả heo cũng ngán.”

Thư Dung há hốc mồm, thực sự nên lời.

Sao nàng cảm giác giống như tiểu thư đang mắng đại công tử là heo.

Chung Niệm Nguyệt tiếp: “Tuổi còn trẻ yêu thích bất kỳ việc gì? Không bằng ngày khác sẽ mang điểm tâm đem cho ăn.”

Thư Dung xong tiếp tục ngây .

Người khác đều đại công tử còn trẻ tuổi mà phong thái của lão gia, chỉ bụng đầy văn thơ, còn trai khôi ngô tuấn tú. Trong tương lai chừng sẽ là Thám Hoa Lang.

Không giống như tiểu thư , ngài yêu thích bất cứ việc gì.

Không yêu thích nhất chính là việc sách ?

Sau khi Thư Dung ngẩn , khuôn mặt cùng lỗ tai đều ửng đỏ, thấp giọng đáp: “Tiểu thư .”

Có thể thấy trong lòng tiểu thư cũng ca ca của .

Vậy mà nàng nha dám nghĩ sai về , thật là đáng đánh!

Chung Niệm Nguyệt tâm trí của Thư Dung bay tới phương nào, nàng nhanh chóng xong một quyển lấy một quyển mới.

Tô Khuynh Nga thấy thật sự nên lời.

Trong kiếp , Chung Niệm Nguyệt cũng là một mỹ nhân vô dụng, chỉ giả vờ bản thông minh. Kiếp nàng còn cảm thấy hổ vì xuất của nàng .

bây giờ thấy...

Dù chỉ là xem tiểu nhân thư cũng thể chú tâm, cứ chớp mắt liền đổi sang quyển khác...

Tô khuynh Nga , đối với Chung Niệm Nguyệt khi xem những quyển sách , chỉ cần lướt qua thì cũng nhớ .

Những khác chỉ lặng lẽ qua, trong lòng nhịn nghĩ thầm, Chung tiểu thư giờ ít khi bước cửa, hiện giờ mặt bọn họ, bọn họ đều cảm thấy nhất cử nhất động của nàng đến mức nên lời.

Tô Khuynh Nga thấy phản ứng của bọn họ, càng càng thấy yên tâm.

Tại Sơn Chí giáo huấn nàng vì nàng tôn trọng lão sư? Là do sự việc của Tam hoàng tử khiến bọn họ cảm thấy lo sợ?

“A Anh.” Bên cạnh truyền đến một giọng .

Tô Khuynh Nga thể đầu qua .

Đó là giọng của Quận chúa Ninh Bình.

Mẫu của nàng là trưởng tỷ của Tấn Sóc Đế.

Tô Khuynh Nga ở trong phủ phu nhân chèn ép, đương nhiên khả năng Quốc Tử Giám để học. Nàng hao tốn hết tâm tư mới quen Quận chúa Ninh Bình, ngày tháng êm đến sớm hơn so với kiếp ...Đương nhiên, đây là nàng cho rằng như .

Hôm nay gặp Chung Niệm Nguyệt, nàng đột nhiên cảm thấy cuộc sống cũng tính là thuận buồm xuôi gió, cảm thấy chút sợ hãi.

Quận chúa Ninh Bình tâm tư của Tô Khuynh Nga, nàng thở dài : “Hai ngày nữa sẽ huyện Thanh Thủy, một chút nào.”

Tô Khuynh Nga tại Quận Chúa Ninh Bình .

Vì huyện Thanh Thủy chỉ là nông hộ, xung quanh cũng chỉ là đồng ruộng.

Lúc bên ngoài tiếng chân dồn dập bước tới, hô lên: “Thái Tử điện hạ tới.”

Sắc mặt của Sơn Chí liền tối sầm.

Người bên ngoài cửa : “Thái Tử điện hạ ngài sẽ chờ, mời tiếp tục.”

Sắc mặt Sơn Chí lúc mới hơn một chút.

Những bên trong cánh cửa đều thấy rõ.

Không hẹn mà gặp đồng loạt về phía Chung Niệm Nguyệt.

Thái Tử đây là tới tìm nàng?

Cuối cùng cũng tan học.

Sơn Chí lắc đầu, lúc mới xoay rời .

Lớp thủy hai vị lão sư, Sơn Chí lớn tuổi nên cổ hũ, Lăng Thương tuổi còn nhỏ, mới đạt chức vị tiến sĩ năm ngoái nên tính cách cũng thoải mái hơn ít.

Ngay cả các vương tử quý tộc cũng chút sợ hãi ông.

Chỉ vì chữ của Sơn Chí thực sự , nên nhiều vương tử quý tộc ưu ái ông, thường xuyên qua , ở mặt bọn họ ông cũng ba phần thể diện.

Đây là đầu Sơn Chí thấy [Luận ngữ] [Trung Dung] mà dám xem những thứ mặt ông.

Hôm nay ông tới cũng Chung tiểu thư lấy ghế đánh Tam hoàng tử nhưng vẫn bình yên vô sự trở Quốc Tử Giám...

Sơn Chí cổ hũ nhưng cũng là kẻ ngu dốt, chỉ lặng lẽ thu bộ dáng của Chung Niệm Nguyệt mắt, ngày khác sẽ với Chung đại nhân vài câu.

Chung đại nhân là một tài năng xuất chúng! Đọc sách đối với ông quan trọng.

Có lẽ ông sẽ dung túng cho việc .

Sơn Chí nghĩ đến điều , vuốt râu vui vẻ mà .

Sơn Chí Tiên sinh mới bước , Kỳ Hãn liền bước ngay lập tức, vẫn như cũ đến bên cạnh Chung Niệm Nguyệt.

“Biểu , hai ngày nữa huyện Thanh Thủy, biểu chung ?”

Chung Niệm Nguyệt ngẩng đầu lên : “Không .”

Kỳ Hãn bao giờ lấy lòng Chung Niệm Nguyệt nhưng mở lời cũng thể bỏ cuộc.

“Biểu từ khi sinh tới nay chắc từng khỏi kinh thành đúng ?”

Chung Niệm Nguyệt ngừng , lọc ký ức của nguyên chủ.

Hình như đúng là .

Trong truyện cho tới lúc Chung gia sụp đổ thì Chung Niệm Nguyệt mời rời khỏi kinh thành. hai việc giống ?

Chung Niệm Nguyệt sở dĩ tới Quốc Tử Giám xem tiểu nhân thư, là vì cửa nhiều một chút.

Nếu nàng học thì cũng giống như các tiểu cô nương bằng tuổi khác suốt ngày ở trong phủ, ngắm hoa, thơ, vẽ tranh cùng ai đính hôn váy ai xinh hơn...Thật sự thú vị chút nào.

Kỳ Hãn ngừng : “Ta thuộc hạ , trong huyện Thanh Thủy nuôi gia cầm, mùi vị khác so với nuôi trong kinh thành...”

“Mấy ngày tới huyện Thanh Thủy sẽ tuyết rơi, tuyết thể dày tới mức...”

Chung Niệm Nguyệt xong cũng chút động lòng.

Sẽ chơi trượt tuyết!

Chung Niệm Nguyệt ngẩng đầu, tươi Kỳ Hãn: “Biểu ca đừng hối hận vì mang .”

Hắn đáp: “Đây là chuyện đương nhiên.”

Tô Khuynh Nag tự nhận định nàng cùng Kỳ Hãn quan hệ.

Vậy nàng tận lực tránh bọn họ thì ích gì?

Bọn họ là cái thá gì? Không đạo lý nào kêu nàng trốn tránh cả một đời!

Đem Kỳ Hãn sai sử như chân chạy vặt, hơn ?

Chung Niệm Nguyệt mỉm đóng sách , dậy ngoài.

Khóe môi Kỳ Hãn giật giật, : “Biểu về phủ để đưa về?”

Chung Niệm Nguyệt: “Không cần.”

Vừa dứt lời liền ngọt ngào : “Ca ca.”

Vẻ mặt Chung Tùy An vốn đang lạnh lùng nghiêm túc, ngay lập tức trở nên dịu dàng hơn.

Hắn hướng Kỳ Hãn hành lễ, giọng kiêu ngạo siểm nịnh, khi ngẩng đầu cũng thấy một tia vui vẻ.

Ký Hãn nắm chặt tay, cảm thấy...Chung Tùy An hình như thành kiến với ?

“Đi thôi.” Chung Tùy An mang theo Chung Niệm Nguyệt bước cửa.

Kỳ Hãn bóng dáng bọn họ rời ngây một chút.

Hắn đột nhiên nhớ .

Chung Niệm Nguyệt cùng đại ca của nàng, chẳng quan hệ ...

Chung Niệm Nguyệt còn dính lấy nữa.

Điều đánh thẳng tim , bất giác nắm c.h.ặ.t t.a.y hơn, giống như món đồ đang cố gắng trốn khỏi lòng bàn tay của .

Trên đường trở về Chung Niệm Nguyệt liền cùng Chung Tùy An về việc đến huyện Thanh Thủy chơi.

“Nếu mùa hè sẽ hơn.” Chung Tùy an , “Thôn trang trồng nhiều loại dưa như là dưa chuột, dưa hấu gì đó đều . Vào mùa đông lạnh, nhiều vương tử quý tộc đều .”

Chung Niệm Nguyệt nghĩ thầm, mùa hè là .

Chỉ là lúc đó khi nguyên chủ trở , nàng cũng về thế giới của .

Ngoài miệng Chung Tùy An vẫn khuyên nhưng tới hôm , vẫn sai chuẩn đồ đạc cho Chung Niệm Nguyệt.

Phụ bận rộn công việc, trong phủ còn trưởng bối nào khác, trưởng như cha chịu trách nhiệm.

Cùng với Chung Niệm Nguyệt mấy ngày, hôm nay lên xe ngựa thấy hình dáng của Chung Niệm Nguyệt, Chung Tùy An cảm thấy chút quen.

Lúc hạ nhân trong phủ chạy tới trong tay cầm theo cái hộp, vội vàng : “Đại công tử, lúc tiểu thư đưa cho ngài mang .”

Chung Tùy An cầm lấy, hỏi: “Là cái gì?”

“Là chút thức ăn.”

Chung Tùy An lắc đầu: “Ta ăn sáng .”

xong vẫn nắm chặt hộp đồ ăn cũng kêu hạ nhân mang về.

Chung Tùy An thói quen hoang phí như các quý tử khác nên vẫn cầm hộp thức ăn tới chỗ học.

Chờ tới lúc nghỉ giữa giờ, sợ đồ ăn nguội nên liền lấy dùng.

Người khác thấy khỏi ngạc nhiên, bước tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-hoang-hau-phao-hoi/chuong-11.html.]

“Đây là món gì? Nhìn mới lạ!”

”Là đầu bếp trong phủ ?”

“Cho một ít với !”

Hộp đồ ăn thật sự nhiều, lúc nguội.

Chung Tùy An do dự một lát mới chia cho bọn họ một ít.

Tới lúc bước , chỉ thấy tất cả bọn họ : “Ăn ngon! Ăn ngon!”

Lại đến học viên Chung Tùy An mà ông vô cùng tự hào , lúc mặt biến đen, trong n.g.ự.c ôm một hộp đồ ăn dương như chia sẻ cho bất kỳ ai.

Hắn cũng tại hộp đồ ăn ngon như , so với đầu bếp trong phủ nấu giống .

Hoặc thể nghĩ rằng do dành hết tâm tư để chuẩn cho .

Hắn nên để tâm ý của bọn họ phá hư.

Đám vây quanh vui vẻ mà Chung Tùy An.

Ăn của ! Nhìn vị Chung công tử còn nhỏ tuổi vô cùng nề nếp , thường ngày ít ít thì cũng khác gì bọn họ, cũng sẽ khó chịu cũng sẽ vui vẻ, ôm hộp đồ ăn giống như đang ôm bảo bối.

Phong độ quân tử chả thấy , bọn họ dường như cảm thấy Chung đại công tử hạ phàm, giống thường hơn !

Trái tim Chung Tùy An cảm thấy cực kỳ đau khổ!

Đợi hơn nửa ngày liền lập tức tới hỏi hạ nhân .

Hạ nhân : “Phu nhân thương tiểu thư nên trong viện của xây một phòng bếp nhỏ.”

Chung Tùy An ngạc nhiên hỏi: “Phòng bếp nhỏ tiền công cũng là tự bỏ ?”

Hạ nhân gật đàu: “Chắc là ạ.”

Chung Tùy An mím môi, liền : “Về chi tiêu của phòng bếp nhỏ, cứ lấy tiền riêng của .”

Muội của vẫn là tiểu cô nương, mỗi ngày đều mua chút son phấn, búp bê nhỏ...Phụ khó tính, cho tiêu tiền lãng phí, tiền riêng của nàng mà đủ dùng?

Chung Tùy An rằng, của bọn họ trả hết chi tiêu riêng của Chung Niệm Nguyệt.

Chung Tùy An nghĩ ngợi một chút nhớ đến của .

Chung đại nhân bên cũng nhớ tới nữ nhi.

Nếu đúng , ông nên cho Chung Niệm Nguyệt, một tiểu cô nương tới cái huyện Thanh Thủy gì đó.

ông thể nhịn khi Chung Niệm Nguyệt nũng.

Hơn nữa mỗi năm huyện Thanh Thủy là vì chính sự, cũng tham quan vui chơi gì, để nữ nhi thấy cảnh tình nhân gian, để vinh hoa phú quý mờ mắt, cũng là chuyện ...nên ông mới đồng ý.

lúc nữ nhi ông cảm thấy cả chút thoải mái.

“Đại nhân, vụ án khó giải quyết ?” Người bên cạnh thấp giọng hỏi.

Chung đại nhân lắc đầu.. Truyện chính ở { TRU Mtruyen. ORG }

Thầm nghĩ giờ từng nữ nhi nũng, hiện tại liền hiểu rằng tại phu nhân ông sủng nàng lên tận trời như . cái nũng hôm nay ở trong phủ.

Còn đang nghĩ ngợi, Chung đại nhân liền thấy tiếng bước chân vội vàng tới, khom : “Đại nhân, Sơn chí của Quốc Tử Giám cầu kiến.”

Chung đại nhân cùng Sơn Chí vài phần giao tình cũng bởi vì chữ của ông .

Trong lòng ông nghĩ chẳng lẽ Sơn Chí tới là vì nữ nhi...

Vậy cũng cùng ông chuyện, cũng giảm vài phần lo lắng.

Chung đại nhân gật đầu kêu hạ nhân mời ông .

Sơn Chí lịch sự chào hỏi, đó liền : “Chung đại nhân lẽ , lệnh ái ở Quốc Tử Giám mấy ngày nay chỉ mấy thứ linh tinh đó...”

Chung đại nhân nghĩ tới, Sơn Chí tới liền phê bình nữ nhi của ông.

Chung đại nhân cau mày : “Nữ nhi của tuổi còn nhỏ, hiện tại mới bắt đầu sách, yêu cầu cũng quá là khắc nghiệt .”

Ông rụt ngay lập tức.

Sơn Chí một bụng đầy cáo trạng nay chỉ đành nhịn xuống.

Ông ngạc nhiên mà Chung đại nhân.

Tính tình Chung đại nhân đổi?

Chung đại nhân càng nghĩ càng cảm thấy vui.

Nữ nhi của ông ốm yếu như , lúc đường khỏi kinh thành tuyết rơi dày đặc như nàng cảm thấy lạnh ?

Chung Niệm Nguyệt hắt xì một cái, vén màn lên, đoàn khi khỏi kinh thành liền chia thành hai con đường khác .

Nàng hiện tại mới , thì tới huyện Thanh Thủy gì đó để vui chơi.

Xuân hạ thu đông, mỗi mùa hoàng thất đều chọn một huyện gần kinh thành để đưa các vương tử quý tộc tới đó.

Nếu là mùa xuân, xắn ống quần tự trồng trọt.

Nếu là mùa hè thì hái trái cây.

Nếu là mùa thu thì giúp thôn trang thu hoạch.

Nếu là mùa đông thì sửa mái nhà cho những nông hộ hỏng.

Vì như mới thể thấy rõ những gì sách, vinh hoa phú quý mờ con mắt, thị sát dân tình.

Để bao giờ quên, chính vương tử quý tộc, địa vị cùng tài phú thì cũng nên vì thế gian chút chuyện gì đó...

Chung Niệm Nguyệt chép miệng thầm nghĩ, suy nghĩ của hoàng đế triều Tấn đúng là khá .

Kỳ Hãn thấy Chung Niệm Nguyệt vén màn ngoài, nhịn : “Đó là đại ca cùng một vài vương tử quý tộc tới huyện Thanh Thủy , chúng sẽ tới .”

Khi lời mặt Kỳ Hãn hiện lên vẻ cam lòng.

Đại ca trong miệng tất nhiên là Đại hoàng tử.

chia hai đường cũng khó để đoán.

Vì thường xuyên tới nên quan huyện bọn họ vẫn sẽ nhớ, chỉ cần thấy đội ngũ củ kinh thành liền kêu dân tình chi tiêu tiền bạc, tạo cảnh dân tình yên bình để nghênh đón bệ hạ đến.

Sao thể tình cảnh thật sự của dân? Ngược còn hao tốn tiền bạc.

Kỳ Hãn đương nhiên là đảm nhiệm vai trò của Đại hoàng tử.

Hắn : “Nếu đường , hẳn là biểu ít chịu khổ hơn một chút.”

Kỳ thật huyện Thanh Thủy cách kinh thành xa lắm, bọn họ nếu đến chậm hơn một chút thì trời tối họ cũng tới cổng huyện Thanh Thủy.

Chung Niệm Nguyệt lấy áo choàng của Kỳ Hãn xếp thànhh một cái gối mềm mại, lấy lò sưởi của ôm trong ngực, yên ngủ một giấc.

Mở mắt một nữa, tới nơi ?

Kỳ Hãn xuống xe ngựa.

Chỉ một tiểu thái giám canh ở cửa xe ngựa, thấy nàng tỉnh liền : “Thái Tử đang bận an bày, tiểu thư ở trong xe chờ một chút.”

Bọn họ đang ở thôn trang của vùng ngoại ô.

Thôn trang đột nhiên thấy nhiều tới như , liền bận tối tắp mặt mày.

Chung Niệm Nguyệt mới tỉnh ngủ, cảm thấy chút lạnh.

Lò sưởi nhỏ trong tay cũng tác dụng.

Nàng nhỏ giọng hỏi: “Bên ngoài đốt lửa ?”

Tiểu thái giám : “Mới đốt một đám.”

Chung Niệm Nguyệt liền vén màn lên, bọc kín bản còn một kẻ hở bước xuống.

Tiểu thái giám há mồm: “Tiểu thư ?”

Chung Niệm Nguyệt: “Sưởi ấm.”

Tiểu thái giám lời còn xong liền đuổi theo.

Thật là, trong đoàn của bọn họ còn bệ hạ nữa. Thân thể bệ hạ quý trọng, đương nhiên đốt lửa chính là ở chỗ bệ hạ, Chung tiểu thư thể tới đó sưởi ấm? Sao chịu chờ một chút?

Chung Niệm Nguyệt theo ánh lửa đến gần.

Nàng thấy Mạnh công công ở đó tiếp theo là Tấn Sóc Đế.

Tấn Sóc Đế mặc thường phục, xiêm y màu trắng, bên ngoài khoác một chiếc áo lông cùng màu. Lông mày dính chút tuyết, giống như nhân vật bước từ truyện tranh.

Lúc nàng thấy Tấn Sóc Đế, Tấn Sóc Đế cũng thấy nàng.

Người bên cạnh đang tức giận tính mắng tiểu cô nương hiểu chuyện, thể dám thẳng tới chỗ !

Chung Niệm Nguyệt thanh thúy : “Lạnh chết, thể sưởi ấm ?”

Nơi chỉ đốt lửa mà còn cả hai cái bếp lò

Một bếp nấu nước, một bếp nấu cháo thịt.

Chung Niệm Nguyệt cũng quan tâm Kỳ Hãn .

Kỳ Hãn là Thái Tử, thu xếp nhiều việc, nếu thu xếp phụ sẽ hài lòng.

Chung Niệm Nguyệt xoa xoa bàn tay, bước tới ánh lửa.

Đứng bên cạnh Mạnh công công.

Mạnh công công lúc đầu còn kinh ngạc, Chung tiểu thư cũng tới? Sau đó ông nhịn .

Chắc là sợ lạnh.

Chung tiểu thư ngay cả mệt mỏi còn sợ.

Lúc hạ nhân bên cạnh múc một chén cháo thịt đưa tới cho Tấn Sóc Đế.

Tấn Sóc Đế nhướng mi: “Đưa cho nàng .”

Người đó ngạc nhiên “nàng” là ai?

Mạnh công công nhận lấy, nhét trong tay Chung Niệm Nguyệt, : “Ở đây, tiểu thư là nhỏ tuổi nhất, tiểu thư ăn .”

Kỳ Hãn bận bịu lâu, giày vớ đều tuyết ướt, gió thổi qua nhịn mà run.

Thật sự lạnh.

Biết sớm như thì nên mang biểu cùng.

Kỳ Hãn nghĩ thầm.

Cũng bây giờ nàng khó chịu tới mức nào...

Kỳ Hãn nghĩ liền xe ngựa tìm .

Trong xe ngựa trống .

Đi thêm mấy bước thì thấy, biểu của lớn mật ở chung một chỗ cùng phụ hoàng sưởi ấm, còn cầm chén của phụ hoàng thoải mái ăn.

Loading...