Xuyên Thành Hoàng Hậu Pháo Hôi - Chương 32
Cập nhật lúc: 2024-12-19 13:34:55
Lượt xem: 121
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỳ Hãn cảm thấy sợ hãi mỗi khi gặp Huệ phi.
Nghe đúng là chút buồn vì ai sợ hãi khi thấy mẫu ruột thịt của chứ?
Từ khi Kỳ Hãn ý thức chuyện, Huệ phi luôn luôn với , Vạn gia cùng họ là cốt nhục tình , Vạn gia đối với họ nhưng đối xử với biểu , vì bọn họ là tình nghĩa.
Ngoại trừ những cái đó thì chính là hỏi phụ hoàng với những gì, là khen thưởng là trách cứ.
Còn mỗi khi cùng Tam hoàng tử xảy tranh chấp, nhường nhịn , dáng một trưởng , chỉ như phụ hoàng cùng Thái hậu mới cảm thấy là hài tử ngoan....
Nghe càng nhiều.
Hắn nhịn mà sinh suy nghĩ đối nghịch .
Kỳ Hãn nghĩ tới đây thì bước chân liền dừng cửa điện.
"Thái tử trở ?" Âm thanh Huệ phi kinh hỉ bên trong cánh cửa. Hiếm khi mà thấy nàng mất hình tượng như , bước nhanh tới, nắm lấy tay Kỳ Hãn : "Tại gầy như , chịu khổ ?"
"Vâng."
"Khi về phủ Thái Tử bồi bổ thật ." Đáy mắt Huệ phi lộ vẻ thương xót.
Dường như Kỳ Hãn cũng chút động tâm, khuôn mặt cũng dịu hơn nhiều.
Huệ phi hỏi tiếp: "Hôm nay khi con gặp bệ hạ cũng là bộ dáng ? Trước tiên nên tắm rửa sạch sẽ mới , nên để phụ hoàng con thấy bộ dáng như ."
Cổ họng Kỳ Hãn đau nhức, vẫn im lặng trả lời.
Huệ phi thở dài : "Thôi , cũng . Có lẽ khi bệ hạ thấy bộ dáng con như mới con ở huyện Thanh Thủy vất vả như thế nào, trong lòng cũng sẽ nhớ tới con một chút."
Lúc Kỳ Hãn mới trả lời: "Sự việc ở huyện Thanh Thủy....Tiền đại nhân chỉ là chút việc nhỏ."
Ngụ ý chính là chút việc nhỏ như nhưng bộ dáng của tiều tụy nhiều, phụ hoàng thấy sẽ thương tiếc mà chỉ cảm thấy vụng về, chút việc nhỏ cũng xử lý .
Huệ phi : "Sao ? Hiện tại cả triều đình đều con của bắt đầu xử lý sự vụ. Đại hoàng tử cùng Tam hoàng tử còn hâm mộ con ?"
Kỳ Hãn lên tiếng trả lời.
Huệ phi vẫn phát hiện , chỉ cho rằng mệt mỏi.
Trong cung Huệ phi phòng bếp nhỏ, giống như Càn Thanh Cung, chuẩn thiện là thể chuẩn liền.
Nàng chỉ thể gọi mang điểm tâm tới , thở dài : "Mấy hôm , gọi biểu con cung, còn chuẩn ít thứ cho nàng nhưng tại một miếng nàng cũng động . Chẳng lẽ là do sự việc của Tam hoàng tử cùng Trang phi mà trong lòng đối với chút hiềm khích....trong quá khứ đối xử với nàng như thế nào nàng cũng nhớ tới ?"
Là do nàng sợ hãi.
Về nếu đưa cho nàng, nàng cũng dám ăn ? Mấy ngày nay nàng trải qua như thế nào?
Kỳ Hãn điểm tâm bàn, trong nhất thời cũng ăn nữa.
"Thân thể nàng ...." Kỳ Hãn thấp giọng .
Lần cũng là giả bệnh, thế nào nữa?
Huệ phi cau mày, nhẹ giọng hỏi: "Vậy ?"
Ngay cả bệ hạ cũng chuẩn thuốc riêng cho nàng.
Huệ phi chỉ cần nghĩ tới Tấn Sóc Đế, trong lòng liền cảm thấy khó chịu.
Kỳ Hãn ngạc nhiên mà nàng , cảm thấy câu trong miệng Huệ phi "đối xử với biểu con một chút" dường như gì đó đúng cho lắm.
Chẳng lẽ phụ hoàng nhắc tới việc biểu trúng độc ?
Biểu chịu khổ công .
Kỳ Hãn nắm chặt tay, cảm thấy chút yên.
"Con về phủ ." Kỳ Hãn dậy .
Huệ phi vẫn thấy nhi tử đổi, còn : "Sau chuyến ở huyện Thanh Thủy con trầm hơn ít. Đi , sợ là con còn nhiều việc ."
Nàng sợ Chung Niệm Nguyệt ?
Nếu bệ hạ đối xử với Chung Niệm Nguyệt thì chứ, nàng thể sinh một đứa con tài giỏi như Thái Tử ?
Sau khi Huệ phi trấn an bản xong, ngẩng đầu lên thì còn thấy bóng dáng của Kỳ Hãn nữa.
Kỳ Hãn thẳng tới Quốc Tử Giám, thấy Chung Niệm Nguyệt.
đụng Chung Tùy An.
Kỳ Hãn cũng thích vị Chung đại ca lớn hơn vài tuổi .
Chùng Tùy An và chút giống nhưng cũng giống .
Chỉ là còn đợi Kỳ Hãn gì, ánh mắt Chung Tùy An lạnh nhạt , thấp giọng : "Hy vọng Thái Tử cần tự ý mang theo ngoài."
Cổ họng Kỳ Hãn nghẹn , chế nhạo Chung Tùy An nhưng cố gắng kiềm .
Người ở đây quá nhiều.
Hắn liền do dự một lát.
Chung Tùy An cũng quan tâm tới , chỉ bước ngang qua.
Kỳ Hãn cảm thấy chút khó chịu, nhịn mà thấp giọng : "Sao thể trách ? Biểu với ngươi cũng cận...."
Bước chân Chung Tùy An ngừng một chút, liền bước nhanh hơn.
Giống như là chọc trúng nhược điểm.
Kỳ Hãn cũng chẳng cảm thấy cao hứng gì.
Hắn ở đó hoảng sợ mà , thì tất cả đều do tưởng tượng, Chung Niệm Nguyệt cũng chỉ một biểu ca là . Không thì vẫn còn nhiều quan tâm tới nàng.
Kỳ Hãn thu suy nghĩ, gọi Quốc Tử Giám tới hỏi chuyện.
Người của Quốc Tử Giám trả lời: "Chung tiểu thư ạ? Hình như là cùng Cẩm Sơn Hầu. Ở hậu viện phi thiên đình, thì ngài tới đo xem thử?"
Vừa thấy ba chữ "Cẩm Sơn Hầu", Kỳ Hãn nhịn mà nhíu mày.
Chẳng lẽ mẫu phi thật sự mang Chung Niệm Nguyệt gặp Cẩm Sơn Hầu ? Cái đám ăn chơi trác táng đó! Sao thể ở cùng một chỗ?!
Khuôn mặt Kỳ Hãn trầm xuống bước nhanh về phía hậu viện.
Tiểu thái giám bên cạnh, cảm thấy tâm trạng Thái Tử đổi liên tục, cứ một chút đổi thể nào đoán .
Bên trong đình, thể mơ hồ thấy vài bóng .
Chỉ thấy Chung Niệm Nguyệt : "Không ."
Không ?
Không cái gì?
Chẳng lẽ ai bắt nạt nàng?
Bước chân Kỳ Hãn từ ba bước cũng thành hai, bước nhanh lên bậc thang. Chỉ là khi Kỳ Hãn bước tới đình liền thấy Chung Niệm Nguyệt : "Lại tiếp. Khi thì thấy những ánh lửa xanh bay giữa trung, sợ tới mức đường...."
Kỳ Hãn ngạc nhiên.
Người bên trong đình cũng thấy , sợ hãi : "Thái Tử điện hạ?"
Chung Niệm Nguyệt thấy liền im lặng chằm chằm.
Kỳ Hãn ngạc nhiên mà đó, vẻ mặt hung dữ cùng khiếp sợ trộn lẫn , khiến vẻ mặt chút buồn .
Ánh mắt chuyển động, đem tất cả trong đình thu đáy mắt.
Làm gì Cẩm Sơn Hầu?
những đều nhận .
Điều Huệ phi dạy đầu tiên chính là nhận thức khác.
Những ....Tần Tụng của phủ Hữu Tướng, Phương Diễm Diễm của phủ Phương Đại học sĩ, Chu Ấu Di của phủ Binh Bộ thị lang,...
Xuất đều vô cùng danh giá.
Bọn họ chính là con cháu thường nhắc đến trong miệng của các trưởng bối.
Trong nhất thời Kỳ Hãn cảm giác của lúc .
Đến khi Tần Tụng hỏi: "Điện hạ hồi kinh? Xin hỏi điện hạ đến đây là vì chuyện gì?"
Lúc Kỹ Hãn mới miễn cưỡng mở miệng : "Vừa các ngươi cái gì?"
Chu Ấu Di chính là tiểu cô nương lớn hơn Chung Niệm Nguyệt hai tuổi, nàng nghiêm chỉnh : "Chung tiểu thư đang về ma trơi."
"Ma trơi?" Kỳ Hãn sửng sốt.
Lá gan của biểu bé như mà cũng thể kể chuyện ma ?
"Không ma trơi." Tần Tụng sửa lời, "Mà là quỷ đuổi theo."
Chung Niệm Nguyệt nghĩ thầm.
Đều đúng.
Nàng là đang kể 《 Đến gần khoa học 》nha.
Khi nàng còn nhỏ thích nhất chính là xem TV, xem heoo trong thôn vì tử vong, nàng thể coi ăn liên tục ba chén cơm.
Sự thật chứng minh, cũng thích .
Nàng để cho đám ăn chơi trác táng chơi đại phú ông.
Còn đám Tần Tụng thì kể chuyện heo .... ...là nguyên lý đời của ma trơi.
Nói nhiều một chút, đám tiểu hài tử liền quên mất việc giám sát nàng sách.
Vẻ mặt Kỳ Hãn cứng , phát hiện rằng những lời bọn họ hiểu, nên thể tiếp .
Kỳ Hãn chỉ thể trả lời vấn đề lúc đầu: "Ta tới tìm biểu ."
Mọi liền hiểu rõ: "Là tìm Chung ."
Chung... ?
Kỳ Hãn thấy trong lòng cảm thấy chút khó chịu.
Hắn mới rời kinh bao lâu?
Nhanh như , Chung Niệm Nguyệt liền bằng hữu khác?
Tần Tụng tiếp: "Nếu như , chuyện xưa cần kể nữa, chờ khi chuyện xong chúng liền sách tiếp."
Vẻ mặt Chu Ấu Di chút tiếc nuối, nhưng bọn họ đều dạy dỗ vô cùng , đương nhiên cũng xa ngã những điều , giống như Tần Tụng nàng cũng gật đầu : "Chút nữa tỷ tỷ còn dạy Niệm Niệm chữ nha."
Chung Niệm Nguyệt: "...."
Nàng liền ôm lấy chân: "Ai da, Tần Tụng ca ca, Ấu Di tỷ tỷ, hình như đá trúng cục đá..."
Kỳ Hãn thấy nàng gọi bọn họ còn ngọt hơn ba phần so với lúc gọi .
Đáy lòng giống như tảng đá đè nặng.
Hắn nghĩ ngợi liền khom lưng xuống tính ôm lấy Chung Niệm Nguyệt: "Đá trúng chỗ nào? Biểu ca cho."
Chu Ấu Di ôm lấy Chung Niệm Nguyệt : "Để xem...Thái Tử dù cũng chút bất tiện."
Một tiểu cô nương khác cũng vội vàng bước tới.
Tần Tụng thì bên cạnh chỉ huy : "Có bầm tím ? Có nên lấy thuốc xoa xoa một chút?"
"Để lấy bình nước ấm tới."
Bọn họ mồm năm miệng mười nhưng Kỳ Hãn thể nhúng tay .
Kỳ Hãn: "Biểu ..."
Biểu của dường như thấy, nàng đáp .
Kỳ Hãn ở nơi đó cảm giác cái đình xây thật là khó coi, tứ phía đều gió thổi .
Gió lạnh thổi tới, thẩm thấu xương tủy .
Biểu của , cần nữa.
***
Kỳ Hãn lúc nào Chung Niệm Nguyêt cũng quan tâm.
Chung Niệm Nguyệt cũng trốn việc học.
Chu Ấu Di chằm chằm nàng chữ, giống như một bà cụ non : "Niệm Niệm tồi."
Chung Niệm Nguyệt nhịn hỏi: "Mọi cần học ?"
Chu Ấu Di : "Sáng sớm phụ dặn dò, nếu việc chậm trễ một chút cũng ."
Tần Tụng gật đầu: " . Huống chi chúng học xong hết ."
Chung Niệm Nguyệt:?
Thất lễ.
Thì các là học thần.
Nói là cực khổ thì cũng đúng.
Chung Niệm Nguyệt chỉ là thích học mà thôi, chứ là học .
Chờ nàng học thuộc, ánh mắt đám Tần Tụng đều sáng rực lên, miệng thì nhưng thể thành thực mà chơi đùa.
Cả một ngày trôi qua, Chung Niệm Nguyệt cảm thấy vô cùng mệt mỏi, liền ngáp ngắn ngáp dài trở về phủ.
Mọi cũng thu thập thứ trở về.
Chỉ là nhịn mà nghị luận vài câu: "Rõ ràng Thái Tử thích Chung , bên ngoài đồn như ?"
"Ai ."
Một lúc , Chu Ấu Di cảm thán : "Chung thực sự ."
"Vừa ngoan ngoãn còn lời, dạy cái gì cũng sẽ thuộc ngay lập tức."
Khiến cho bọn họ cảm giác thành tựu.
"Lớn lên cũng xinh ." Phương Diễm Diễm tiếp lời.
"Kể chuyện xưa cũng ."
Đồ chơi cũng .
Nói tóm là chỗ nào cũng ...
Chỉ sợ khi Huệ phi bọn họ như nhịn mà khinh thường.
Sau khi Chung Niệm Nguyệt trở phủ liền thu thập một chút nghỉ ngơi.
Một lát liền thấy tiếng cửa phòng nàng mở , Tiền ma ma thấp giọng : "Đại công tử."
Chung Niệm Nguyệt lười động đậy nên cũng dậy tiếp đón.
Trên Chung Tùy An còn mang chút lạnh, bên ngoài phủi hết tuyết xuống, do dự một lát cuối cùng cởi luôn áo ngoài xuống.
Tiền ma ma ngạc nhiên : "Công tử gì ? Đừng để cảm lạnh."
Chung Tùy An thấp giọng : "Đã ướt ."
Chùng Tùy An dứt lờii, liền cầm lấy ghế đặt bên cạnh mép giường, yên ở đó.
Tiền ma ma nghĩ thầm hôm nay chuyện gì xảy ?
"Công tử dùng cơm tối ?"
Chung Tùy An: "Đã dùng."
Tiền ma ma cũng hỏi gì nữa.
Chung Tùy An liền bất động ở đó cả đêm.
Liên tiếp hai ngày.
Nửa đêm, Chung Niệm Nguyệt đột nhiên tỉnh , thấy bên cạnh giường, thấy thấy nàng tỉnh dậy, vội vàng lấy tay che mắt nàng , che ngâm nga một bài hát.
Chung Niệm Nguyệt mơ mơ màng màng, đầu óc rối loạn, suy nghĩ một chút mới đang hát chính là 《 mộc lan tòng quân 》.
....Thì là cẩu ca ca.
Chung Niệm Nguyệt yên lặng nhắm mặt , chậm rãi ngủ tiếp.
Ngày hôm nàng tỉnh quả nhiên là còn thấy ảnh của Chung Tùy An.
Sáng sớm hôm nay Vạn thị tới phòng nàng, dụng tâm vì nàng mà chọn trang sức cùng xiêm y.
Chung Niệm Nguyệt thể phân biệt ngày tháng, chỉ thấy Vạn thị cẩn thận như , nàng nhịn thấp giọng hỏi: "Hôm nay là sinh thần bệ hạ ạ?"
Vạn thị trả lời: " ."
Chung Niệm Nguyệt gật gật đầu, yên ở đó như một khúc gỗ tùy ý để Vạn thị sửa soạn cho nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-hoang-hau-phao-hoi/chuong-32.html.]
Lăn lộn tới giờ Dậu, mới bước lên xe ngựa thẳng tới hoàng cung.
Chung gia chuẩn thọ lễ.
Còn cao hơn so với Chung Niệm Nguyệt một cái đầu, cũng là thứ gì.
Chung Niệm Nguyệt cũng cảm thấy hứng thú, lên xe liền bắt đầu ngủ gật.
Trước cửa cung nhiều xe ngựa.
Xe ngựa Chung gia kẹt ở giữa, một lúc lâu vẫn di chuyển .
Chung Niệm Nguyệt vén màn lên, liếc mắt bên ngoài, mơ hồ thấy âm thanh nhộn nhịp từ các ngõ lớn ngõ nhỏ xung quanh.
Vạn thị thấy nàng tới xuất thần, nhịn mà : "Hôm nay các ngõ lớn nhỏ đều treo lụa đỏ, chúc mừng sinh thần bệ hạ....năm ngoái còn sứ thần đến từ dị quốc tới chúc mừng. Chỉ là con từ tới giờ đều chịu , nào cũng giả bệnh trốn trong nhà, cỡ nào cũng chịu ."
Trong lúc chuyện, xe ngựa chạy tới cửa cung.
Huệ phi sớm cho chuẩn cỗ kiệu cho Chung Niệm Nguyệt cùng Vạn thị.
Những tham dự chỉ quốc thích, còn họ hàng của các phi tần nhưng ai dám nhận cái đặc quyền . Bọn họ chỉ thể trơ mắt mà cỗ kiệu xa.
Một lúc là ai thấp giọng : " là Thái Tử phi điều động nội bộ."
"Hừ, câm miệng."
Người nọ mới dám nữa.
sắc mặt tức giận của Cao tiểu thư vẫn đổi.
Yến tiệc tổ chức ở Bảo Hòa Điện.
Chỉ thấy thị vệ yên như tượng, bên trong thiên điện đám của giáo phường đang cầm lấy đàn tỳ bà, đám khác thì búi tóc phi thiên kế, mặc xiêm y mỏng bước bên trong điện.
*Giáo phường: cơ quan quản lý âm nhạc (thời xưa).
Không bao lâu liền bắt đầu đánh đàn, tiếng nhạc vang xa.
Chung Niệm Nguyệt , cảm giác giống như bản nàng đang đăng cơ.
Khi đoàn bọn họ bước điện liền cung nhân dẫn đường tới chỗ .
Vị trí của Chung gia ở phía , tuy gần với Tấn Sóc Đế nhưng cũng đủ cho Chung gia thể diện.
"Cữu cữu của con cũng ở đây." Vạn thị .
Cho dù là Chung Niệm Nguyệt là nguyên chủ, đối với Vạn gia hề chút ấn tượng nào. Mỗi khi Vạn gia đến Chung phủ, nguyên chủ ít khi khỏi viện của nàng. Vạn thị cũng dung túng nàng ép buộc nàng ngoài gặp khác.
Chung Niệm Nguyệt ngẩng đầu về hướng ánh mắt của Vạn thị.
Chỉ mơ hồ thấy mấy vạm vỡ, biệt ai với ai chỉ thể thu hồi ánh mắt .
Cũng chờ bao lâu, liền thấy thái giám cao giọng : "Bệ hạ giá lâm...."
Giọng vang lên, tất cả đều nhanh chóng dậy, ba quỳ chín lạy, đầu cúi sát xuống đất giống như hận thể chôn đầu xuống đất.
Sau khi hành lễ xong, Chung Niệm Nguyệt về phía .
Nhìn thấy Tấn Sóc Đế đầu đội mũ miện, lưu châu rũ xuống, che khuất một nửa khuôn mặt . Khiến cho khuôn mặt văn nhã tuấn mỹ của tăng thêm vài phần sắc bén của đế vương.
Chung Niệm Nguyệt ngẩn một lát, đến tận bây giờ khi nàng thấy phía , nàng mới cảm nhận khí thế uy nghiêm đầy chân thật .
Nàng , liền cảm giác phía dường như cũng đang nàng.
Tấn Sóc Đế nàng một cái.
Xa như mà cũng thể cảm nhận nàng đang ?
Chung Niệm Nguyệt xoay thẳng , mới phát hiện....bốn phía xung quanh đúng là ai dám thẳng Tấn Sóc Đế.
Vậy nàng càng dễ lộ ?
Chung Niệm Nguyệt chép chép miệng.
Liền đưa hộp nhỏ trong n.g.ự.c lên, Tấn Sóc Đế vỗ vỗ hai cái.
Phía lưu châu, ánh mắt Tấn Sóc Đế lóe lên, mím môi, mới lên tiếng : "....Khai tiệc."
Tiếng nhạc bắt đầu vang lên.
Từ bên trong thiên điện, vũ cơ lắc nhẹ eo bước , ánh mắt Chung Niệm Nguyệt liền hấp dẫn, giống như nàng ngửi thấy mùi ngon gì đó.
Tấn Sóc Đế vẫn còn đang nàng.
Mạnh công công cũng đang .
Còn lên tiếng : "Dường như tiểu thư động đũa."
Tấn Sóc Đế nhàn nhạt : "Món ăn trong yến tiệc đều nguội, nên ăn."
Mạnh công công gật đầu đáp , chằm chằm thêm một lát, cảm thấy gì đó thích hợp: "Hình như tiểu thư... chuyên tâm mà xem nhảy múa."
Tấn Sóc Đế: "....Vậy để cho nàng xem tới chán ."
Mạnh công công bật : "Tiểu thư vẫn là tính tình hài tử...bất kỳ thứ gì lạ mắt cũng thể lấy ánh mắt của ngài ."
Nói xong, Mạnh công công cảm thấy dường như bản sai .
Cái gì cũng thể lấy ánh mắt của nàng, còn nhớ tới bệ hạ ?
Tấn Sóc Đế nhàn nhạt : "Không ."
Hắn thích chăm sóc nàng.
Đương nhiên thể mang những thứ mà nàng thích tới mặt nàng.
Rượu quá nửa tuần, trong điện cũng tỏa lên hương rượu.
Chung Niệm Nguyệt cái gì cũng ăn, ngiêng đầu liền thấy Cẩm Sơn Hầu vẫy tay với nàng.
Cẩm Sơn Hầu vẫy nửa ngày vẫn thấy Chung Niệm Nguyệt cử động, thì Xa Xương Vương nắm lấy cổ tay : "Ngươi ? Tại tay cứ nhúc nhích như ?"
Cẩm Sơn Hầu lắc đầu liên tục, cũng yên nữa, chạy về phía Chung Niệm Nguyệt.
"Ta mang bài tới." Cẩm Sơn Hầu hạ giọng , "Chúng yên lặng chơi ở bên chứ?"
Chung Niệm Nguyệt những trong đám ăn chơi trác táng, đúng là yên một chỗ.
Chung Niệm Nguyệt: "Được."
Chung Niệm Nguyệt liền dậy về phía thiên điện.
Cẩm Sơn Hầu theo sát phía .
Kỳ Hãn cách đó xa, cau mày, cũng tính theo nhưng là Thái Tử thể nào mà biến mất , chỉ thể nhịn xuống.
"Ngươi theo." Hắn chỉ tiểu thái giám.
Cũng chỉ một thấy động tác của Chung Niệm Nguyệt, phía bên Cao Thục Nhi cắn môi, dậy: "Ta là xem thử nàng là cái dạng gì? Còn dám chơi cùng một chỗ với đám Cẩm Sơn Hầu. là dáng một tiểu thư khuê các."
Nha của nàng cũng vội vàng theo.
Cao phu nhân thấy liền kinh ngạc hỏi: "Đi ?"
Cao Thục Nhi liền lấy cớ : "Đi ngoài."
Bên trong đại điện, ai tới ai cũng quá nhiều quan tâm.
Cuối cùng cũng đến lúc bọn họ dâng thọ lễ, liền cho đám vũ cơ lui xuống.
Xa Xương Vương là trưởng của Tấn Sóc Đế, đương nhiên là dâng lễ .
Đến khi ông bước tới phía , hành lễ xong ngẩng đầu lên, Mạnh công công như hình như bóng của nay thấy .
Không là .
Thôi, cũng tới lượt ông quản.
Xa Xương Vương nghĩ thầm.
Ở trong hoàng cung thể tự tiện mà .
Thấy đám Chung Niệm Nguyệt đến gần, liền cung nhân tiến lên hỏi: "Hầu gia cùng các chư vị ?"
Cẩm Sơn Hầu: "Đến thiên điện ."
Đám ăn chơi trác táng bên cạnh tranh mà nắm lấy tay áo Chung Niệm Nguyệt, nắm : "Niệm Niệm ! Hôm nay mang nhiều bạc tới, dùng cái trao đổi với ngươi. Ngươi vẽ thêm cho chút tiền ? Ta phá sản ba . Luôn thua Cẩm Sơn Hầu. Hắn còn bắt ngựa cho ngươi cưỡi...."
Cẩm Sơn Hầu đỏ mặt, lắp bắp : "Ta như ."
Cao Thục Nhi đến gần liền thấy những lời , nên gì.
là ăn chơi trác táng.
Rõ ràng là xuất thấp nhưng khác ngựa cho cưỡi.
Chung Niệm Nguyệt là một cái tiểu thư khuê các, nàng còn cưỡi ngựa ?
Cung nhân canh giữ ở đó trở , giống phân phó gì đó, : "Chung tiểu thư, mời ngài theo nô tỳ."
Chung Niệm Nguyệt nghi hoặc gật đầu, cũng quan tâm tới đám ăn chơi trác tác nữa.
Cả đám bọn họ đều trông ngóng mà nàng bước theo nhưng cản .
Trong lòng Cao Thục Nhi kinh ngạc, tại Chung Niệm Nguyệt cản ?
Nàng bước lên vài bước, thêm một chút.
"Vị tiểu thư chuyện gì ?" Quả nhiên cung nhân cũng ngăn nàng .
Khuôn mặt Cao Thục Nhi đỏ bừng, ngước đầu lên nhưng vẫn thấy bất cứ gì.
Chỉ mơ hồ thấy góc áo, bên cạnh Chung Niệm Nguyệt là Mạnh công công vô cùng lợi hại ?
Mắt nàng mù ?
Cao Thục Nhi ngơ ngác mà nghĩ.
Ừ. Mù thật .
Phía bên , Mạnh công công thấy Chung Niệm Nguyệt liền bước tới nhận lấy cái tráp trong n.g.ự.c nàng: "Cho bệ hạ?"
Chung Niệm Nguyệt gật gật đầu.
Mạnh công công : "Vậy tiểu thư theo nô tài, tiểu thư hãy tự tay đưa cho bệ hạ. Nô tài cầm giúp tiểu thư tới đó."
Chung Niệm Nguyệt vén nhẹ làn váy, bước theo ông tới một hướng khác.
Rẽ trái rẽ cuối cùng thấy mấy bậc thang. Mà phía bậc thang đó chính là long ỷ của Tấn Sóc Đế.
Chung Niệm Nguyệt kinh ngạc : "Đi lên?"
Mạnh công công gật đầu: "Đi lên."
Chung Niệm Nguyệt đầu về , đám quan thần cùng nữ quyền trong mắt nàng bây giờ khác gì đống củ cải: "Bọn họ..."
Mạnh công công : "Bọn họ thấy."
Ta cũng "ẩn chi thuật".
Chung Niệm Nguyệt chép chép miệng.
Hình như điệu nhạc trong điện đổi, tất cả trong điện đều cúi đầu sát xuống đất, ngay cả mắt cũng nhắm chặt .
Chung Niệm Nguyệt điệu nhạc, hình như là nhạc cầu phúc.
Lúc Chung Niệm Nguyệt mới bước từng bước lên bậc thang.
Cầm lấy cái tráp từ chỗ Mạnh công công đặt lên bàn mặt Tấn Sóc Đế.
"Bệ hạ vạn phúc."
Tấn Sóc Đế lau tay, đó mới mở tráp .
Chỉ thấy một bức tranh chữ.
Mạnh công công liền hỏi: "Là ai ?.....À" Ông còn hết liền thấy mặt chữ xiêu vẹo như con sâu.
Chung Niệm Nguyệt đưa tay chỉ bản : "Ta , đây là bức tranh chữ đầu tiên mà . Tuy nhưng tốn nhiều sức mới . Hiện tại liền dâng lên cho bệ hạ, đây đều là tâm huyết của nha."
Mạnh công công dở dở .
Cái ....
Ánh mắt Mạnh công công đổi.
là khác lớn.
Ông Tấn Sóc Đế nhàn nhạt : "Kẻ sống trong cay đắng, mua sự tầm thường....ngươi chép chính là quyển 《 Ngũ đố 》của Hàn Phi Tử. Khi còn trẻ trẫm yêu thích quyển sách rời khỏi tay."
Trong lòng Mạnh công công càng kinh ngạc.
Người bình thương mà chép những quyển ? Có thể thấy tiểu thư là học vấn tài năng.
Vẻ mặt Tấn Sóc Đế đổi, chỉ : "Mang tới Cần Chính Điện."
Chung Niệm Nguyệt: A?
Khoan !
Vậy mà Tấn Sóc Đế treo nó lên?
Kỳ Hãn khá gần long ỷ, dường như thấy âm thanh của biểu .
Mọi vẫn yên lặng cúi đầu, chỉ lớn mật ngẩng đầu lên.
Trên đó chỉ Tấn Sóc Đế.
Là do nghĩ nhiều...
Ánh mắt Kỳ Hãn ngừng .
Chỉ thấy bên cạnh tay phụ hoàng thêm một bức tranh chữ.
Ở ?
Lúc tiếng nhạc ngừng .
Mọi ngẩng đầu lên.
Vậy mà một ai phát hiện sự khác thường.
Kỳ Hãn tại sống lưng cảm thấy lạnh buốt, dường như chuyện gì đó xảy .
Còn Cao Thục Nhi nhịn mà lẩm bẩm : "Ta mù thật ..."
Nếu nàng trở về thì thể thấy Chung Niệm Nguyệt đài cao quan sát .
Lúc Chung Niệm Nguyệt chính là nước mắt.
Tại nhạc ngừng liền ngừng , nàng còn phòng , vốn dĩ là trốn phía long ỷ nhưng nàng phát hiện phía long ỷ lạnh còn mỏi chân.
Vì nàng liền trốn trong long bào của Tấn Sóc Đế.
Tấn Sóc Đế cảm thấy buồn cảm thấy thú vị.
Giống như một con mèo nhỏ đang trốn trong tay áo .
"Ăn cái gì? Trẫm đút ngươi." Tấn Sóc Đế lên tiếng.
Chung Niệm Nguyệt trả lời .
Nằm phía bàn, lấy xiêm y của Tấn Sóc Đế chăn, chợp mắt ngủ.
Tiếng nhạc thật sự quá là ru ngủ.
Rượu quá ba tuần.
Yến tiệc cũng nên kết thúc.
Đám Cẩm Sơn Hầu yên lặng mà trở về vị trí, Vạn thị phát giác thấy nữ nhi của bà . Ngước đầu lên xung quanh.
là kỳ lạ.
Kiện áo ngoài của bệ hạ hình như ít một cái.
Hôm nay trong cung tại kỳ lạ như ?
Lúc Chung Niệm Nguyệt ở bàn, tủm tỉm : "Xiêm y của bệ hạ lên đúng là tồi, thì áo choàng của bệ hạ cũng cho ...."
Tấn Sóc Đế một chút cũng cảm thấy tức giận.
Chỉ cảm thấy mỗi khi tiểu cô nương ngẩng mặt lên mà , giống như một ngôi sáng chói giữa bầu trời đêm tối, vô cùng mỹ lệ.
Nếu thể đem nàng nhét túi thì bao, mỗi khi muộn phiền thể lấy một chút.
Không cần trả cho Vạn thị.
"Lần bức tranh đầu tiên, cũng đưa cho trẫm ." Tấn Sóc Đế .
Chung Niệm Nguyệt nghẹn lời.
Ta vẽ heo vẽ cẩu, ngươi cũng tính treo ở Cần Chính Điện ?
Vậy thì sử sách sẽ như thế nào?