Xuyên Thành Hoàng Hậu Pháo Hôi - Chương 77
Cập nhật lúc: 2024-12-20 04:55:52
Lượt xem: 81
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm nay Tấn Sóc Đế mặc xiêm y màu trắng, dường như bóng tối xung quanh bào trùm thành màu đen. Không nhưng khiến cho lộ vài phần sắc bén.
Sau khi tới chủ vị.
Tấn Sóc Đế hỏi nàng lấy gì.
Căn bản Chung Niệm Nguyệt cũng lấy gì, nhưng lời tới miệng, chỉ thể tùy tiện cởi lắc tay : “Lấy nó.”
Tấn Sóc Đế duỗi tay cầm lấy, nắm chặt trong lòng bàn tay, : “Chỉ là một món đồ nho nhỏ cũng thể khiến cho Niệm Niệm ? Ngày khác trẫm sẽ tìm cái khác đưa tới cho ngươi.”
Dứt lời, nắm chặt trong lòng bàn tay trả cho Chung Niệm Nguyệt.
Chung Niệm Nguyệt:?
Còn như ?
Đại hoàng tử cũng thấy những lời , nhịn mà sang Chung Niệm Nguyệt.
Nếu vẫn phát hiện thì chính là quá ngu xuẩn !
Tên tiểu bạch kiểm căn bản là Tuyên Bình thế tử.
Không…ngay cả tiểu bạch kiểm cũng !
Đây là tiểu cô nương!
Đại hoàng tử nhớ mấy năm về …chẳng lẽ là ở huyện Thanh Thủy ? Là phụ hoàng bế lên cỗ kiệu ?
Những còn sớm nhận Chung Niệm Nguyệt là nữ tử.
Cho dù là nhận nhưng bọn họ vẫn nhịn mà cảm thấy hoảng sợ. Bọn họ chỉ thấy Tấn Sóc Đế nhàn nhạt với ‘Tuyên Bình thế tử’: “Mấy vũ cơ là do huyện thừa dâng lên, bá tánh đang gặp nạn nhưng chỉ ham mê nữ sắc. Đại hoàng tử lên tiếng mắng nhưng dám phản, móc chủy thủ từ tay áo . Thì , sơn tặc của huyện Vĩnh Thần mãi thể diệt hết là do bên trong quan huyện kẻ nội ứng.”
Hắn ngừng hỏi: “Niệm Niệm học những gì?”
Lúc mà vẫn còn khảo giáo .
là chỉ ngươi.
Lúc Đại hoàng tử cũng đang tự hỏi bản .
Học cái gì?
Đương nhiên là lấy bá tánh trọng, thể ham mê hưởng lạc, độc hữu đông tử cốt(1), chu môn tửu nhục xú.
(1)Độc hữu đông tử cốt, chu môn tửu nhục xú: Bên trong cánh cửa sơn mài đỏ của tầng lớp quý tộc tỏa hương thơm của thịt và rượu, bên ngoài thì xương đông cứng. Kẻ ăn hết chẳng .
Chung Niệm Nguyệt mím môi, nhỏ giọng : “Khi xử trí một nào đó, thì để phạm một nhỏ thì mới thể bắt đầu xử trí .”
Giọng của nàng chỉ Mạnh công công và Đại hoàng tử gần đó thấy, những khác cũng rõ ràng.
Đại hoàng tử:?
Đáp án khác xa với đáp án của !
Cả hai hề giống dù chỉ là một chút!
Đột nhiên Tấn Sóc Đế : “Ừ, Niệm Niệm thật là thông minh.” Hắn hỏi: “ nếu những kẻ giấu kiếm , chịu đền tội thì ?”
Chung Niệm Nguyệt nghĩ thầm, thì chẳng sẽ giống như bệ hạ , cầm kiếm g.i.ế.c kẻ đó ?
Tấn Sóc Đế nắm chặt cổ tay của nàng, nâng cổ tay nàng lên.
Hắn ngắm nghía các ngón tay của nàng một chút, bên trong động tác mật lộ ba phần cường thế.
Hắn : “Trẫm sẽ rút kiếm cho Niệm Niệm.”
Chung Niệm Nguyệt thấy thì vô cùng sửng sốt, nghiêng đầu về hướng khác, ban đêm gió lạnh thổi tới nhưng ngược nàng cảm thấy mặt nóng.
Tấn Sóc Đế là nhiễm chút bụi phàm những lời như .
Giống như lời âu yếm.
Tấn Sóc Đế nhanh chậm : “Đôi tay của Niệm Niệm là tôn quý, chỉ thể cầm trân bảo nên dính máu. Kiếm của trẫm cũng chính là kiếm của Niệm Niệm. Thiên hạ nhiều , đều thể kiếm của Niệm Niệm. Niệm Niệm học điều thì nhớ kỹ trong lòng.”
Mọi đều kinh ngạc tới mức nên lời.
Chỉ một vài câu nhưng lộ nhiều tin tức như Hạn Hãi(2).
(2)Hạn Hãi: Sa mạc Gobi, sa mạc lớn của Mông Cổ.
Đừng là bọn họ, mà ngay cả Chung Niệm Nguyệt cũng trợn tròn mắt kinh ngạc.
Căn bản Tấn Sóc Đế quan tâm tới đám vũ cơ , những vũ cơ đó nhan sắc như thế nào thì cũng chẳng quan tâm.
Hắn chỉ quan tâm nàng học tập , , chỉ quan tâm tới việc thu dọn tình hình hỗn loạn của huyện Vĩnh Thần…nhưng ở mặt tất cả , vì nàng mà những lời đó, từng câu từng chữ nhẹ nhàng mạnh mẽ khảm tim nàng.
Hắn thẳng thứ, dường như đây chỉ là một việc nhỏ đáng kể nhưng nàng thích những lời đó.
Một chỉ như khi thực sự thích ai đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-hoang-hau-phao-hoi/chuong-77.html.]
Có thể nhưng lời thì mấy ai chứ?
Trong lòng Chung Niệm Nguyệt vô cùng mơ hồ.
“Thu dọn .” Tấn Sóc Đế .
Lúc mới dám di chuyển.
Sau đó cũng đưa Chung Niệm Nguyệt về ngay lập tức, để nàng bên cạnh, xử trí việc như thế nào.
Hai ba câu thể khiến cho quan tri huyện Vĩnh Thần khai hết thứ.
Đại hoàng tử bên cạnh, lúc vẫn đang suy nghĩ chuyện lúc nãy, chẳng lẽ thông minh bằng một nữ tử ? Ánh mắt của quá nông cạn ? Vậy mà thể ý đồ ẩn sâu bên trong?
Khó trách…khó trách phụ hoàng thương nàng như .
Vinh sủng của bệ hạ cũng bằng một phần nàng?
Chỉ cần nghĩ như , Đại hoàng tử cảm thấy thoải mái hơn ít.
Hắn và Thái Tử hợp .
Nghĩ đến Thái Tử cũng bằng nàng nên cũng cao hứng hơn nhiều.
Thật huyện Vĩnh Thần chẳng sơn tặc gì, chỉ là đám loạn đảng và quan tri huyện liên hợp với thôi.
Đám loạn đảng Thanh Châu mất chế, tạo tình cảnh bá tánh phẫn nộ, nên để huyện Vĩnh Thần ngăn các nạn dân , ngay cả những đưa tin cho triều đình cũng chặn . Vì , bọn họ lấy cớ là sơn tặc loạn.
Bọn họ luôn miệng sơn tặc, Tấn Sóc Đế cũng đ.â.m thủng, chỉ khi hỏi mới lệnh cho Đại hoàng tử mang quân diệt bọn thổ phỉ .
Nếu như đám thổ phỉ dọn dẹp sạch sẽ, thì trong miệng thế nhân cũng chỉ là tiêu diệt một vài tên thổ phỉ mà thôi.
Sau khi phái Đại hoàng tử , Tấn Sóc Đế dắt Chung Niệm Nguyệt, chậm rãi bước khỏi hoa viên .
Mấy Lạc Nương theo phía xa.
Hương Đào và Thư Dung vô cùng sợ hãi, tới tận lúc vẫn thể bình tĩnh .
Tâm trạng Lạc Nương cũng chút phức tạp.
Nàng nhịn mà suy nghĩ, những việc mà hôm nay bệ hạ là g.i.ế.c gà dọa khỉ ? Cứ như thì tiểu thư còn suy nghĩ trốn chứ?
Ngay cả nàng cũng cảm thấy hoảng sợ.
—
Tới ngày hôm .
Bọn họ khởi hành về kinh thành.
Vốn dĩ Chung Niệm Nguyệt suy nghĩ tạo cách với Tấn Sóc Đế, ai mà Hương Đào và Thư Dung dọa sợ tới mức phát bệnh, chẳng còn ai hầu hạ nàng, nếu nàng cung nhân hầu hạ thì chỉ thể xe ngựa chung Tấn Sóc Đế.
Nàng lên xe ngủ, đôi mắt nhắm nghiền ngủ sâu.
Tấn Sóc Đế lắc tay trong lòng bàn tay.
Phía đó vẫn còn sót chút hương thơm của Niệm Niệm.
Hắn bất đắc dĩ : “Lá gan lớn quá đúng là chút nào, ngay cả mơ thấy ác mộng cũng .”
dù cũng lừa cái lắc tay của nàng.
—
Xe ngựa bao xa.
Thì chạy tới báo bắt Tướng công tử, ngoài còn phát hiện một quý nhân đang Tướng công tử giam cầm.
Chung Niệm Nguyệt thấy, mơ mơ màng màng mà mở mắt, thẳng dậy.
Tấn Sóc Đế vén rèm , liếc mắt một cái : “Không .”
Chung Niệm Nguyệt mở to mắt bên ngoài.
Chỉ thấy một thiếu niên trẻ tuổi môi hồng răng trắng mặt trắng, chật vật Cấm Vệ giữ lấy.
Không lâu , một vài cung nhân mang một một cái ghế dựa tới, khiên một thiếu niên gầy gò, ốm yếu, giống như đói bụng vài ngày tới xe ngựa.
Cấm vệ : “Đã phát hiện trong địa lao, tự xưng là quý nhân của kinh thành, chỉ là hạ thần thể xác định phận của .”
Thiếu niên lộ vẻ mặt kích động, nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn của ghế dựa, cao giọng : “Bệ hạ! Ta là đường đề của ngài Tuyên Bình thế tử!”
Chung Niệm Nguyệt:?
là khéo.
Hàng giả gặp hàng thật ?
Hàng giả gặp hàng thật ?