Xuyên Thành Hoàng Hậu Pháo Hôi - Chương 92

Cập nhật lúc: 2024-12-20 14:58:23
Lượt xem: 79

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bữa ăn ngày hôm nay là để kết bạn, nhưng khi Tấn Sóc Đế tới biến thành cảnh tượng đám ăn chơi trác táng nâng ly chúc mừng.

là kỳ lạ.

Chung Niệm Nguyệt đặt tách trong tay xuống, thật sự là nàng cảm thấy cảnh tượng mắt vô cùng kỳ lạ, nàng lên tiếng : “Kỳ Quân Dương.”

Kỳ Quân Dương chính là tên tự của Cẩm Sơn Hầu.

Ngay lập tức Cẩm Sơn Hầu thẳng lưng, đầu sang phía Chung Niệm Nguyệt: “Niệm Niệm?”

Những còn cũng còn sợ hãi như nãy nữa, đều sôi nổi về phía nàng.

Chung Niệm Nguyệt nhẹ giọng hỏi: “Nếu gả cho bệ hạ…”

Động tác của Tấn Sóc Đế ngừng , nhịn chằm chằm Chung Niệm Nguyệt. Hắn nghĩ tới ‘thử một ’ trong miệng Niệm Niệm, cất giấu nhiều bất ngờ như .

Nàng bình tĩnh mà những lời với bên ngoài, dường như là đang vô cùng nghiêm túc cân nhắc, nên cùng trải qua một đời .

Cẩm Sơn Hầu ngây một lát.

Đám Cao Trường Nhạc cũng ngơ ngác, trong lòng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Cẩm Sơn Hầu há miệng: “…Vậy chẳng …chẳng ngươi sẽ thành hoàng thẩm của ?”

Chung Niệm Nguyệt kinh ngạc, nghĩ thầm còn .

Nếu việc mà thành, với phận của nàng thể ngang trong kinh thành!

Chỉ là ngươi suy nghĩ nửa ngày, chỉ thể những lời ?

Chung Niệm Nguyệt tức giận : “Cháu trai ngoan, gọi một tiếng thử.”

Cẩm Sơn Hầu cũng thật thà gọi một tiếng: “Hoàng thẩm.”

Chung Niệm Nguyệt chỉ thể đầu sang hỏi những khác: “Các ngươi cảm thấy ?”

Cao Trường Nhạc cẩn thận Tấn Sóc Đế, sang Chung Niệm Nguyệt, dường như nàng truyền sự mạnh mẽ sang, bọn họ cùng cao giọng : “Niệm Niệm lợi hại!”

Có thể ở bên cạnh bệ hạ mà cảm thấy sợ hãi, còn lợi hại ?

Chung Niệm Nguyệt nhụt chí im gì nữa.

Tại giống với những gì mà nàng tưởng tượng …tại bọn họ một ai phản đối ? À, suýt chút nữa nàng quên mất. Dưới bầu trời , chỉ cần là mặt Tấn Sóc Đế thì kẻ nào dám bậy dù chỉ là nửa câu chứ.

Đám ăn chơi trác táng , gì cũng , giỏi nhất chính là kéo chân của nàng.

Không nhóm nhạc sư sẽ Tấn Sóc Đế nhớ tới khi nào nữa…

Chung Niệm Nguyệt nghĩ tới đây liền tươi : “Ta thấy các ngươi và bệ hạ cận hơn nhiều, về sẽ năn nỉ cùng với , tìm các ngươi chơi chung.”

Đến đây, cùng tổn thương nào.

Đám ăn chơi trác táng hoảng sợ nàng.

Cổ của bọn họ cứng đờ, dám lắc đầu cũng gật đầu, chỉ thể khó khăn một tiếng: “À.”

Chung Niệm Nguyệt đầu sang qua, nhóm nhạc sư vẫn quỳ mặt đất như cũ.

Nếu còn quỳ nữa chỉ sợ hai chân sẽ phế mất.

Nàng lên : “Trên các ngươi chỉ là mùi rượu, cũng chơi nữa. Dù cũng gặp qua , bệ hạ thì chúng trở về ?”

Tấn Sóc Đế nàng.

Hắn còn tưởng rằng nàng sẽ lâu đấy.

“Đi thôi.” Tấn Sóc Đế chậm rãi dậy.

Tất cả đều cung kính tiễn ngoài, đến khi tới gần cửa, đột nhiên Tấn Sóc Đế ngừng bước chân , đầu ôn hòa : “Lần còn mời những nam nhạc sư tới nữa ?”

Cao Trường Nhạc chần chờ : “Mời…Tây Dương Quán?”

Sắc mặt Tấn Sóc Đế vẫn đổi, chỉ là ánh mắt chút lạnh lùng.

Ngay lập tức Cao Trường Nhạc liền tự giác, vội vàng : “Trong lòng Niệm Niệm…ai cũng giỏi bằng bệ hạ, cần gì tìm khác để chướng mắt Niệm Niệm chứ?”

Tấn Sóc Đế gật đầu, ôn hòa, Cao Trường Nhạc : “Sau khi trở về, kêu phụ cho ngươi thêm hai quyển sách nữa. Học thêm một chút .”

Dứt lời, đưa tay về phía Chung Niệm Nguyệt: “Niệm Niệm, đây.”

Chung Niệm Nguyệt bước tới một bước, thì nắm chặt lấy cổ tay, đó mới chậm rãi trượt xuống nắm lấy tay nàng. Hắn dắt tay Chung Niệm Nguyệt ngoài.

Hai năm , cũng dắt tay Chung Niệm Nguyệt.

cảm giác khi đó và hôm nay giống . Chung Niệm Nguyệt cảm thấy ngón tay đặc biệt mạnh mẽ, truyền ấm đến lòng bàn tay của nàng. Thậm chí khi mạnh mẽ tách các ngón tay của nàng , dường như nàng cảm nhận hương vị gì đó.

Chung Niệm Nguyệt chớp chớp mắt, mơ màng theo Tấn Sóc Đế xuống lầu.

Mà phía bọn họ, lúc đám ăn chơi trác táng mới cảm thấy chút chân thật…một lúc , ai thấp giọng một câu: “Niệm Niệm…về sẽ cung phi tử ?”

“Trong cung tranh đấu nhiều, nếu hại Niệm Niệm thì ?”

“Tiểu gia sẽ cưỡi huyết mã cung đánh cho nàng!”

Lúc Huệ phi nhịn mà hắt xì một cái, theo là tiếng ho khan kịch liệt.

Lan cô cô bên cạnh vô cùng lo lắng mà nàng .

Huệ phi bệnh.

Sau ngày Chung Niệm Nguyệt cập kê, Trang phi như âm hồn tan, cứ một chút nhắc cháu gái của nàng một buổi lễ vẻ vang tới mức nào.

Ngoài mặt Huệ phi gì, khi trở về liền sốt cao ngừng, hai ngày kế tiếp đều giường bệnh, đến hôm nay vẫn khỏe.

“Việc cần bệ hạ rõ…những kẻ thông minh gió thổi chiều nào theo chiều đó, chỉ sợ tâm ý của bệ hạ.” Huệ phi lạnh lùng : “Chỉ là… việc thể nào dễ dàng như …”

Nàng cố gắng dậy, : “Phái một cung nữ tới cung Thái Hậu, là bổn cung đưa kinh Phật cho , kêu nàng lơ đãng nhắc tới việc của Chung Niệm Nguyệt. Bổn cung tin Thái Hậu sẽ mặc kệ. Đây chính là lúc để bà mượn cớ quy củ tổ tông để phát huy.”

Lan cô cô liền hỏi: “Phái nào ạ?”

“Phái Thiến Nhi , lúc tiện tỳ khi chải tóc bổn cung rớt một sợi tóc.” Huệ phi vui .

Lan cô cô đáp lời nhận lệnh.

Huệ phi nhịn hỏi: “Hôm nay Thái Tử cũng tới ?”

Các cung nhân dám trả lời.

Gần đây Thái Tử trọng dụng, ngay cả phủ Thái Tử cũng trở về thì thể tới cung của Huệ phi chứ?

Cung nữ Thiến Nhi phân phó tới cung Thái Hậu tặng lễ vật, trong lúc đưa lễ vật vô ý nhắc tới lý do vì Huệ phi bệnh, nên thể tới lễ cập kê của cháu gái, chỉ sợ bệ hạ cảm thấy vui.

Thái Hậu vẫn lên tiếng.

Ngay cả nhắc tới cháu gái của Huệ phi cũng , chứ đừng là hỏi vì bệ hạ vui.

Nhìn thấy thời gian còn sớm, Thiến Nhi cũng chỉ thể lui ngoài.

Nàng sợ xong việc giao, khi về sẽ yên , nên chỉ thể lôi kéo ma ma bên cạnh Thái Hậu : “Vốn dĩ là nô tỳ nên đàm tiếu…”

Ma ma: “Vậy ngươi còn ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-hoang-hau-phao-hoi/chuong-92.html.]

Thiến Nhi nghẹn họng, nhưng thể : “Chỉ là nô tỳ thể chủ tử chịu ủy khuất nhiều như . Chung tiểu thư là cháu gái của nương nương chúng , nhưng mà cũng chỉ là một vãn bối, hiện tại cưỡi lên đầu nương nương, nương nương gì cả nhưng chúng là thuộc hạ, nương nương chịu khổ. Những nô tài trong thiện phòng đều cho chúng mặt mũi, chắc hẳn còn đang chờ hầu hạ chủ tử mới…nô tỳ nghĩ tới nghĩ lui liền cảm thấy đám nô tài chắc chắn cấu kết với …”

Ma ma xua tay : “Ngươi chỉ là một cung nữ, còn lo lắng cho cả chủ tử đeo vàng bạc , ăn món ngon , đúng là mới mẻ.”

Thiến Nhi: “…”

Lần Thiến Nhi thực sự nghẹn họng, thể tiếp gì nữa.

Ma ma xoay bên trong, khi bà vài bước liền xoay , ở phía cao, ánh mắt lạnh băng Thiến Nhi : “Trở về với chủ tử của ngươi, nhiều năm bệ hạ tìm ý ngài, hiện tại nếu tiểu thư nào bệ hạ cưng chiều sủng ái thì đây chính là một việc vô – cùng – .”

Thiến Nhi ngơ ngác thấy. Sau khi trở về liền thuật tất cả cho Huệ phi .

Huệ phi nhịn mà ném vỡ một ấm .

“Thì Thái Hậu còn đang chờ Chung Niệm nguyệt xuất hiện, Chung Niệm Nguyệt càng sủng ái thì bà càng lạnh mặt , thể ngăn chứ, chỉ sợ hận thể khiến cho bệ hạ yêu c.h.ế.t cháu gái của bổn cung…”

Sắc mặt Lan cô cô đổi.

Mặc kệ Thái Hậu mục đích gì, chỉ cần bà ngầm đồng ý những hành động như , hơn nữa Chung Niệm Nguyệt bệ hạ sủng ái, chỉ sợ nàng thực sự sẽ ngang trong cung!

Đến lúc đó chẳng bọn họ chịu tra tấn ?

Huệ phi cố gắng định thần , sai kéo Thiến Nhi xuống.

Tuy là mục đích của nàng đạt nhưng vẫn xử trí.

Thiến Nhi còn , chuyến chính là một thể trở .

Ở một phía khác, xe ngựa của Chung Niệm Nguyệt và Tấn Sóc Đế chậm rãi chạy về phía .

Chung Niệm Nguyệt nhỏ giọng : “Đám Kỳ Quân Dương thường nhớ lời , chỉ đùa vài câu mà bọn họ ghi tạc trong lòng…”

Việc bọn họ đắc tội và chuyện trai lơ đều Chung Niệm Nguyệt lấy cớ là đùa.

Tấn Sóc Đế: “Ừ.”

“Bệ hạ tức giận ?” Chung Niệm Nguyệt hỏi.

Lúc cơn giận của Tấn Sóc Đế tiêu tan nhiều.

Đám Cẩm Sơn Hầu chuyện ngu xuẩn, nhưng chút liên quan gì tới Niệm Niệm. thấy Niệm Niệm hỏi như , nhịn đầu sang, ánh mắt thâm trầm chằm chằm Chung Niệm Nguyệt.

Chung Niệm Nguyệt thầm trong lòng.

Muốn dỗ nữa ?

Nàng .

Chung Niệm Nguyệt chỉ thể kêu xe ngựa dừng , nhướng ngoài cửa sổ, mua một ít điểm tâm từ cửa tiệm .

Nàng cầm lấy miếng điểm tâm, cắn một miếng, đó đưa nửa cái còn cho Tấn Sóc Đế.

Muốn nàng hôn thì .

hôn gián tiếp thì thể.

Chỉ là khi đưa điểm tâm xong, nàng mới nhớ thời gian bản trời đất, hình như nàng từng đưa thức ăn thừa cho Tấn Sóc Đế nhỉ?

Chung Niệm Nguyệt:…

Chuyện quá nhiều mà!!!

Chung Niệm Nguyệt ngừng một lát, khi nàng đang tính rụt tay thì thấy Tấn Sóc Đế cúi xuống, cắn lấy nửa miếng điểm tâm còn .

Hắn chỉ cắn lấy miếng điểm tâm, mà còn cắn nhẹ đầu ngón tay của nàng.

Chung Niệm Nguyệt nhanh chóng rụt tay nhưng thể rút .

Tấn Sóc Đế cắn hai cái xong thì đổi thành hôn.

Hắn hôn nhẹ hai cái thẳng lưng dậy, chậm rãi nhai điểm tâm nuốt xuống, đó mới thấp giọng : “Khi nào mới thể hôn Niệm Niệm, nhất định Niệm Niệm cho trẫm .”

Ngược , khi Chung Niệm Nguyệt thấy hỏi như , khuôn mặt liền ửng đỏ.

Dường như việc hôn môi là việc hết sức quan trọng .

Mà đối với Tấn Sóc Đế mà , chỉ quan trọng mà còn hy vọng Niệm Niệm sẽ cảm thấy khó quên.

Ánh mắt Tấn Sóc Đế dừng khuôn mặt của nàng.

Vào giờ khắc , cảm thấy Niệm Niệm thực sự ngoan ngoãn.

Nàng luôn miệng suy nghĩ nhưng theo bản năng suy nghĩ cho . Thậm chí tiểu cô nương còn vụng về mà dỗ dành .

Tấn Sóc Đế chằm chằm nàng một lát, mới : “Trẫm tức giận với Niệm Niệm, chỉ là nếu giống như lời Niệm Niệm đời đối xử với Niệm Niệm, chứ chỉ một trẫm.”

Chung Niệm Nguyệt thấy như , trong lòng cảm thấy chút hụt hẫng. Thì khi con thực sự tình cảm, sẽ đổi nhiều như ? Một vô cùng lợi hại như Tấn Sóc Đế, thể khiến cho nam chính sợ hãi né tránh, cũng sẽ lo lắng sợ sẽ mất nàng ?

Nàng siết c.h.ặ.t đ.ầ.u ngón tay, nhẹ nhàng : “Không hề giống mà…”

Tấn Sóc Đế và những khác, giống .

Xe ngựa vẫn dừng ở một chỗ, lúc bên ngoài thấp giọng nghị luận : “Thì Chung tiểu thư…”

Chỉ thể mơ hồ thấy mấy chữ .

Khúc nàng , còn cho rằng đang chuyện xa.

lâu , Chung Niệm Nguyệt thấy một nội dung chỉnh từ miệng khác.

Sáng sớm hôm nay, trong kinh thành truyền một tin đồn nhảm nhí.

Nói là, Chung tiểu thư thủ lĩnh của loạn đảng bắt cóc nửa tháng. Thủ lĩnh tự xưng là ‘Tướng công tử’. Người bắt cóc còn cả Tuyên Bình thế tử, nhưng khi trở về chỉ một Chung tiểu thư, còn Tuyên Bình thế tử thấy bóng dáng .

Lại nhan sắc của Chung tiểu thư tuyệt sắc như , suy nghĩ một chút thì bọn họ hiểu rõ.

Những nghị luận hiểu ý , cần nhiều lời.

“Hừ, ngươi đừng nghị luận càn rỡ như , đừng quên phụ của Chung tiểu thư chính là Hình Bộ thị lang! Coi chừng ông cầm tù cả nhà ngươi!”

Sau khi Tấn Sóc Đế xong, nét mặt chút biểu cảm, đưa tay lên che kín lỗ tai của Chung Niệm Nguyệt.

Hắn : “Bắt lấy.”

Cần gì chờ Chung đại nhân? Hắn bắt bọn chúng là .

Vốn là Chung Niệm Nguyệt cũng quan tâm cho lắm.

Nàng chỉ cảm thấy, lòng bàn tay của Tấn Sóc Đế chút nóng.

Hắn cho rằng nàng là mèo con lời bậy ?

Hừ.

nàng sẽ để bản chịu ủy khuất lớn như .

Nàng nắm lấy cánh tay của Tấn Sóc Đế: “Lột quần bọn , hung hăng đánh bọn , đánh tới khi nào khập khiễng thì thôi, tìm thêm bảy tám đại hán cùng bọn tâm sự thâu đêm!”

Vốn dĩ cơn giận của Tấn Sóc Đế cao tới mức ngập đầu.

Lúc thấy nàng xong, nhịn mà bật , che mắt nàng : “Nàng học những lời ?”

Loading...