Xuyên Thành Hoàng Hậu Pháo Hôi - Chương 99
Cập nhật lúc: 2024-12-20 14:58:34
Lượt xem: 76
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phía bên , Cao Thục Nhi do dự theo Chung Niệm Nguyệt về Chung phủ.
“Ban đầu nàng coi thường Chung Niệm Nguyệt, hôm nay vội vàng lấy lòng.”
“Hiện tại Chung tiểu thư khác với chúng , nàng xinh còn bệ hạ ưu ái. Vẫy tay một cái, là bao nhiêu việc nàng. Cũng tại Cao Thục Nhi như , nàng đối xử với Chung Niệm Nguyệt mấy phần thật lòng chứ?”
“Các ngươi còn dám ? Đã quên những lúc ? Đã quên Chu tiểu thư?”
Tất cả im miệng ngay lập tức.
Các nàng cũng thời gian ghen ghét.
Hiện tại chỉ tìm cách để chữa lành mối quan hệ với Chung Niệm Nguyệt, nhưng nên như thế nào, chỉ sợ bản sẽ mang tiếng. Khi thấy Cao Thục Nhi theo nàng, các nàng cũng trong lòng cảm giác gì.
“Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt thì gì sai chứ?” Đột nhiên ở bên cạnh một giọng vang lên.
Các nàng đầu , mới phát hiện từ khi nào La tiểu thư phía các nàng.
Ngay cả La tiểu thư cũng như , chính là tiểu thư nhà đẻ của Thái Hậu, còn tự hạ thấp bản …các nàng : “La tiểu thư .”
Cao Thục Nhi một đường tới cửa lớn Chung phủ.
Trong đầu chỉ suy nghĩ, nếu Chung Niệm Nguyệt tính nợ cũ với nàng thì nên gì mới ? Đã từng lúc nàng thích Chung Niệm Nguyệt, nàng cảm thấy hiện tại bản sợ là sẽ còn khó coi hơn cả Chu tiểu thư.
Hiện tại Chu tiểu thư cũng chỉ thể sống tạm qua ngày.
Không là nàng sẽ ngũ mã phanh thây đó chứ?
Chung Niệm Nguyệt tới cửa, dừng chân, đầu : “Ngươi theo gì? Sao? Muốn nha cho ?”
“Làm nha cho ngươi cũng .” Cao Thục Nhi vội vàng .
Nếu nha mà tha một mạng, thì vẫn chán.
Chung Niệm Nguyệt chỉ Lạc Nương : “Nhìn thấy ? Ta chỉ thích như , ngươi bằng nàng , nha cho , thôi cũng cảm thấy mệt.”
Cao Thục Nhi Lạc Nương.
Nhất thời nên lời.
Nàng cảm thấy là kỳ lạ.
Nữ tử dáng vẻ xinh như mà cũng nha cho Chung Niệm Nguyệt?
Lúc ngoài cửa truyền đến một tiếng to: “Niệm Niệm!”
Cao Thục Nhi đầu , liền thấy trưởng Chung gia, tóc búi gọn, mặc kính trang. Dáng vẻ so với ngày xưa chút nghiêm túc hơn, cũng nhiều thêm vài phần nhuệ khí.
Thì ca ca của Chung Niệm Nguyệt dữ như …
Cao Thục Nhi run rẩy, theo bản năng mà tránh sang một bên.
Mà lúc , Chung Tùy An leo xuống ngựa, bước nhanh tới mắt Chung Niệm Nguyệt.
Trong mắt hiện lên chút kích động, nhưng nhanh che , khiến cho khuôn mặt vẫn bình tĩnh như cũ.
“Vẫn chúc mừng sinh thần Niệm Niệm.” Hắn nhẹ giọng , khàn khàn: “Ca ca trở về muộn.”
Khi nhận tin Chung Niệm Nguyệt bình an, cũng thời gian gửi thư về nhà, mà ngay lập tức lên đường trở về. Chỉ là vẫn vài chuyện giữ chân .
Trên đường Tấn Sóc Đế giao cho một việc khác, nên khi trở về chút muộn. Sau khi đến kinh thành, cũng dám hồi phủ ngay lập tức, mà giao những việc , gặp mặt bệ hạ, đó mới thúc ngựa chạy về Chung gia.
đúng là khéo.
Lại gặp Chung Niệm Nguyệt.
Chung Tùy An đầu , từ lưng ngựa lấy một cái tay nải xuống, đưa cho Chung Niệm Nguyệt : “Trên đường mua…một vài món đồ nhỏ.”
Chung Niệm Nguyệt mở .
Nhìn thấy bên trong là chút son phấn, trang sức, còn vài món đồ chơi. Nhìn kiểu gì cũng thấy nó chỉ là vài món đồ nhỏ, mà tốn ít ngân lượng.
Chỉ là nàng nhớ Tấn Sóc Đế.
Cũng ngày hôm đó Tấn Sóc Đế chuẩn những thứ , tiêu tốn bao nhiêu tâm tư.
Linh tinh vụn vặt, chỉ sợ càng khó hơn.
Chung Niệm Nguyệt ôm hết trong ngực, ngẩng mặt : “Vậy khách khí mà vui lòng nhận, ca ca cũng cần khách khí như .”
Hiện tại Chung gia ai cũng thương nàng, đương nhiên nàng nhà vất vả.
Chung Niệm Nguyệt : “Nếu còn như nữa, sợ là tiền túi của ca ca đều đào rỗng.”
Chung Tùy An mím môi, bình tĩnh : “Vậy thì chứ?”
Sau khi tiếp nhận việc trả tiền tiêu vặt cho phòng bếp nhỏ của , thì sẽ bao giờ ngừng việc tiêu tiền Chung Niệm Nguyệt.
Thời gian càng lâu thì thói quen khắc xương cốt.
“Huynh trưởng vẫn nên giữ tiền, để còn cưới một tẩu tẩu về cho .” Chung Niệm Nguyệt .
Trên mặt Chung Tùy An chút đỏ ửng.
Hắn đáp lời: “Ừ.”
ngay đó nghiêm túc : “Sau ngày cập kê của , bao nhiêu tới cửa cầu hôn? Phụ mẫu ? Nên chọn thật cẩn thận mới đúng.”
Chung Niệm Nguyệt nhịn mà ở trong lòng rớt vài giọt nước mắt cho ca ca.
Có.
mà cầu hôn , ca ca đánh .
Chung Niệm Nguyệt xoay mặt , : “Ca ca hỏi mẫu là .”
Chung Tùy An chỉ cho rằng nàng thẹn thùng, nên cũng hỏi gì nữa.
Hắn nhịn đưa tay lên, ôm Chung Niệm Nguyệt một chút nhưng đột nhiên nhớ thành niên, tương lai cũng Quốc Tử Giám nữa, nam nữ hữu biệt, gả nàng …trong lòng cảm thấy vô cùng hụt hẫng, nhưng vẫn cố gắng kiềm chế.
Dường như Chung Niệm Nguyệt suy nghĩ của , liền chủ động ôm một cái.
“Đi , nếu ca trở , khẳng định nương sẽ nấu cháo cho ca ăn.”
Sắc mặt Chung Tùy An thả lỏng, trong.
Cao Thục Nhi bên cạnh , nhịn mà lộ vẻ mặt hâm mộ.
Cao gia nhiều tỷ .
Bằng tuổi với Chung Niệm Nguyệt, chơi chung với đám ăn chơi trác táng cả Cao Trường Nhạc, đó là con của thất Cao gia.
Cao Thục Nhi cũng ca ca ruột thịt, cũng biểu, đường…tỷ tỷ đều .
ai như .
Nàng buồn bã nghĩ thầm, nếu tương lai Chung Niệm Nguyệt trở thành bà bà của nàng , nếu nàng chịu theo nàng học, thì nàng dạy ?
Sau khi Chung Tùy An cửa.
Vạn thị thấy , đương nhiên là vô cùng vui mừng.
Lại chờ khi Chung đại nhân trở về, cả nhà liền chung ăn cơm, đó Chung Niệm Nguyệt nghỉ ngơi sớm một chút. Ngày mai nàng còn tiến cung.
Mà khi nàng rời .
Chung Tùy An mới lên tiếng hỏi: “Sau ngày cập kê của Niệm Niệm, mấy nhà tới phủ cầu hôn ? Nếu con đó thì cũng tìm hiểu một chút.”
“Chỉ một.” Vạn thị .
“Một ?” Chung Tùy An cau mày, trong lòng chút vui.
Muội của tuy là chút kiều khí, nhưng nữ tử kiều khí thì gì là ? Đều là cưng chiều mà lớn lên.
Huống chi còn xinh như …
Vạn thị tiếp: “Ừ, chỉ một. Đó chính là đương kim bệ hạ.”
‘Choang’ Chung Tùy An đập nát một cái đĩa.
Buổi tối hôm nay.
Chung đại nhân và Chung Tùy An cùng cả đêm đập đĩa, chỉ như mới thể giải tỏa cảm giác khó chịu trong lòng.
À, là vì đĩa rẻ nhất.
Nếu Chung đại nhân còn chơi lớn hơn.
Đến khi tới giờ thượng triều, Chung đại nhân mới dừng tay. Hôm nay Chung Tùy An phó triều, nên vẫn như cũ ở đó.
Chung đại nhân vỗ vai : “Nhìn thấy ngươi như , trong lòng phụ cũng dễ chịu hơn một chút.”
Thêm một thống khổ.
Người mới thoải mái hơn một chút.
Chung Tùy An: “…”
Hiếm khi Chung đại nhân thức nguyên một đêm như .
Khi tới triều, ông nhịn mà cảm thấy buồn ngủ. sợ khác ông, bởi vì nữ nhi bệ hạ trúng nên hôm nay mới ở trong triều cao.
Vì ông chỉ thế cố gắng nhịn, đến lúc nhịn nỗi nữa thì đưa tay xuống nhéo đùi một cái.
Lúc bên trong điện, một vị quan viên trẻ tuổi, bước về phía , quỳ xuống đất dập đầu, đó hai tay nâng tấu chương lên cao, cao giọng : “Thần việc bẩm tấu!”
Chung đại nhân thoáng qua.
Chỉ mơ hồ nhớ rõ họ Lục, vẫn còn trẻ tuổi mà nhận chức trong triều.
Bọn họ cũng từng giao thiệp gì nên cũng thể là quen thuộc.
Trong triều nhiều quan viên, nhưng ai cũng ông nhớ tới.
Lúc thấy đế vương ở cao, nhàn nhạt : “Tấu.”
Người đó liền đưa tấu chương cho tiểu thái giám, đó cao giọng : “Bệ hạ tại vị hơn hai mươi năm, nhưng hậu cung chỉ ba hậu phi…”
Chung đại nhân thấy lời liền hiểu rõ.
Sao?
Muốn kêu bệ hạ tuyển tú?
Tuy trong lòng Chung đại nhân còn chút bất mãn, nhưng nếu bệ hạ trúng nữ nhi của ông, đương nhiên ông tương lai nữ nhi chịu tội.
Đám cung phi , đương nhiên là càng ít càng !
Còn đợi Chung đại nhân lên tiếng phản bác.
Thì thấy đó : “Thái Tử lập, nên kính xin bệ hạ lập hậu.”
Trong nhất thời, trong triều liên tục tiếng ‘ồ’ vang lên.
Người đầu sắt mà!
Không ít đại thần nghĩ thầm trong lòng.
Ngày thường Tấn Sóc Đế là một đế vương ôn hòa nhưng trong xương cốt bao giờ cho khác cơ hội khoa tay múa chân.
Chung đại nhân cũng kinh ngạc.
Nghĩ thầm trong lòng, Lục đại nhân rốt cuộc gì?
Lập hậu? Lập ai? Mẫu Thái Tử, Huệ phi ? Không thể nào.
Chung đại nhân thù dai.
Huệ phi lợi dụng nữ nhi của ông, đối xử với nữ nhi của ông chút thật lòng. Nếu nàng lên hậu vị, cho dù c.h.ế.t ông cũng sẽ để Niệm Niệm tiến cung.
Phía bên , Nhiễm đại nhân chảy vài giọt mồ hôi lạnh.
Than thầm trong lòng, đây rõ ràng là việc bệ hạ sai ông , bây giờ Lục đại nhân lên ? Nếu ông xong, chẳng lẽ hôm nay thật sự đ.â.m đầu vô cột ?
Rất nhanh trong triều yên tĩnh trở , so với lúc nãy còn yên tĩnh hơn nhiều.
Mọi đều chờ phản ứng của bệ hạ.
Một lúc .
Rốt cuộc Tấn Sóc Đế cũng lên tiếng hỏi: “Ừ, theo khanh thì hậu vị nên chọn ai?”
Những tâm tư đều nghĩ thầm.
Chẳng lẽ là biểu hiện của Thái Tử lúc giám quốc khiến cho bệ hạ động tâm, định ngôi vị cho Thái Tử mới đón Chung thị nữ cung ?
Bọn họ cũng cho rằng Chung thị nữ sẽ sinh con.
Dù nàng tuổi vẫn còn nhỏ, cho dù sinh thì vẫn còn nhỏ tuổi hơn Thái Tử nhiều như , thể tranh đoạt ? Trên đời ai cũng thể giống Tấn Sóc Đế năm đó, tuổi còn trẻ áp đảo tất cả trưởng.
Vì cũng đại thần dậy.
Mang theo một tấu chương: “Thần cũng chuyện bẩm tấu, xin bệ hạ lập hậu.”
Lục đại nhân liếc mắt sang nọ.
Người nọ:?
Lục đại nhân nghĩ thầm, mà đề cử còn mà ngươi xen .
Lỡ chút nữa đ.â.m cột thật thì ?
Lúc Nhiễm đại nhân cũng nghĩ như .
Cả ông đều là mồ hôi lạnh.
Nghĩ thầm, đột nhiên nhiều bệ hạ lập hậu ?
Nhiễm đại nhân sợ đông quá đuổi kịp, nên cũng chạy khỏi hàng: “Thần cũng xin bệ hạ lập hậu!”
Ông còn đang suy nghĩ, nên tìm thêm vài câu văn hóa một chút.
Vậy mới thể vẻ, ông dụng tâm trong việc …
trong triều nhiều quan thần.
Hiếm khi thấy rầm rộ như , thấy bệ hạ ý cự tuyệt, vì liền bước khỏi hàng: “Xin bệ hạ lập hậu…”
Tấn Sóc Đế: “Ừ. Các khanh đề cử ai?”
Lục đại nhân : “Nữ nhi Chung gia.”
Người bên cạnh cũng kích động : “Là mẫu của Thái Tử, Huệ phi.”
Lục đại nhân:?
Người nọ:?
Vì chúng giống ?
Người nọ thắc mắc nghĩ thầm, nên là Huệ phi ?
Vì đề cử Chung thị nữa? Chung thị nữ vẫn tiến cung đó! Huống chi nàng tài đức gì…
Chung đại nhân vì mà tỉnh ngủ.
Sao?
Ai đề cử nữ nhi ông ?
Ông còn mặt mũi để đề cử đấy.
Đại thần trong triều đều ngơ ngác.
Bọn họ liếc mắt , cuối cùng cũng tìm đáp án từ trong mắt đối phương.
Lúc nhà đẻ Trang phi thấy , nghĩ thầm, ngay cả Chung Niệm Nguyệt cũng dám đề cử, gì dám?
Vì cũng lớn mật bước tới, : “Thần đề cử Trang phi nương nương. Trang phi nương nương hiền lương thục đức, chấp chưởng cung vụ , gối Tam hoàng tử…”
Người khác nên lời.
Nghĩ thầm, Dư gia các ngươi đúng là hổ.
Nhất thời, tình hình trong triều càng trở nên rối loạn.
Nhiễm đại nhân càng luống cuống.
Sao xảy nhiều chuyện ngoài ý như , là do bệ hạ cố ý. Chẳng lẽ ông đ.â.m đầu tìm c.h.ế.t mới ?
Lục đại nhân cũng giống ông , sầu lo.
, Lục đại nhân ‘huấn luyện một khóa’, lúc ông cao giọng , cố gắng trấn áp hết giọng của bọn họ, : “Ngươi cũng , khi Chung thị nữ ở Thanh Châu xưng là ‘thần nữ’.”
Nếu Chung Niệm Nguyệt ở đây sẽ nhịn mà cảm thán, thật, đây là biệt danh của Tô Khuynh Nga ? Sao rơi xuống nàng ?
Lục đại nhân : “Ngươi thể hỏi các bá tánh ở Thanh Châu, chỉ cần chọn đại một để hỏi thì ai cũng đến tên Chung thị nữ. Nghe khi Chung thị nữ rời khỏi Thanh Châu, vô bá tánh tới tiễn nàng. Nữ tử như , thể quốc mẫu thì ai thể chứ?”
Nhiễm đại nhân ngẩng , bây giờ ông còn hiểu rõ ?
Lúc Chung đại nhân cũng mơ hồ.
Nghĩ thầm, những thứ cha ruột là ông đây một chút cũng ?!
Những còn , vẻ mặt cũng giống .
Có tin cũng tin.
Lúc Tấn Sóc Đế nhàn nhạt lên tiếng: “Thôi, chuyện để đến mai .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-hoang-hau-phao-hoi/chuong-99.html.]
Hắn xong, tắt lửa ngay lập tức, tất cả đều nhất trí ngậm miệng .
Lên tiếng nữa chính là tới các sổ con.
Sau khi hạ triều.
Việc quan thần lập tấu chương xin bệ hạ lập hậu, cũng truyền khắp kinh thành. Lúc cũng bắt đầu truyền những công tích mà Chung thị nữ ở Thanh Châu.
Câu chuyện truyền miệng ngày càng trở nên bí ẩn.
“Thanh Châu lũ lụt, mà nàng là nữ tử khuê phòng, màng nguy hiểm, đưa ‘phúc khí’ tới phát cho bá tánh, cầu mong bá tánh vượt qua khó khăn. Trên đời mấy nữ tử như ?”
“Nàng lấy phúc vận kim quang?”
“Không là tin đồn rằng nàng là ăn chơi trác táng ? Nếu nàng phúc khí thì nhiều quý nhân tới dự lễ cập kê như ? Có thể thấy nàng chính là phúc vận vô song.”
“Không sai sai, Thanh Châu còn câu chuyện của nàng thành một cuốn sách. Chỉ cần là thứ mà nàng sờ qua hoặc nàng tặng cho vài câu cát tường, thì từ đó về cả đời thuận buồm xuôi gió…”
Trong một tửu lầu ở kinh thành, một thiếu nữ mang khăn che mặt, những xung quanh nghị luận, trong lòng cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Chung Niệm Nguyệt mà danh ‘thần nữ’.
Cứ như mà Tấn Sóc Đế lấy , đặt đầu Chung Niệm Nguyệt!
Không Chung Niệm Nguyệt chạy khỏi chỗ Tướng công tử, ai nghị luận về việc ?
Tấn Sóc Đế nghi ngờ nàng thất trinh ?
Lúc : “Nghĩ , nàng thể chạy khỏi tay đạo tặc, khi là nhớ phúc khí .”
Nói hươu vượn.
Thiếu nữ đeo khăn che mặt tính xen , nàng bôi đen Chung Niệm Nguyệt một chút.
“Chỉ tiếc, những kẻ khua môi múa mép đó ép cho Tuyên Bình thế tử tự sát. Hiện tại Tuyên Bình Hầu già nhiều.”
“Có thể thấy lời đồn sẽ hại .”
“Về cần tùy ý nghị luận khác nữa.”
“Không sai. Hôm đó đường thấy kẻ dám nhắc việc Chung tiểu thư bắt cóc, Tuyên Bình Hầu tức giận đánh tới thiếu sống thừa chết, đánh ói một thau m.á.u mới ngừng. Tuyên Bình Hầu còn đang chịu tang nhi tử…”
Thiếu nữ đeo khăn che mặt: “…”
Nàng chỉ thể về chỗ .
Vì Chung Niệm Nguyệt khả năng đổi càn khôn?
Mà đúng là khéo thật!
Nàng thì vận đen quấn lấy.
Còn cho rằng Tướng công tử sẽ là chỗ dựa mới cho nàng , ai ngờ cũng chẳng đáng tin cậy chút nào.
Có …may mắn đời của nàng , đều Chung Niệm Nguyệt đoạt hết ?
Chẳng lẽ…chỉ thể g.i.ế.c Chung Niệm Nguyệt thì vận may đó mới thể ?
Nữ tử đeo khăn che mặt cúi thấp đầu xuống, vội vàng rời khỏi nơi .
Sau khi trở về nhà nhận nuôi nàng , nàng mơ hồ thấy bọn họ thấp giọng nghị luận hai ba câu, hình như bệ hạ lập hậu.
Nàng kinh ngạc.
Đời hề chuyện xảy .
Huệ phi chờ tới c.h.ế.t cũng hoàng hậu.
Tính tình Tấn Sóc Đế vẫn đổi, trừ phi…trừ phi lập Chung Niệm Nguyệt thành hoàng hậu!
Không, thể?
Nàng siết chặt ngón tay.
Chung Niệm Nguyệt học vấn tài năng, triều thần thể chấp nhận chứ?
Chỉ sợ sẽ nhiều phản đối…
Nghĩ tới đây.
Nàng mới thấy trong lòng thoải mái hơn một chút.
Lúc Huệ phi ở trong cung cũng nhận tin.
Lan cô cô vui mừng kéo tay áo của Huệ phi, thất thố : “Chỉ sợ…chỉ sợ ngày lành của nương nương tới…”
Chỉ duy nhất Thái Tử đang đối diện, sắc mặt lạnh băng lộ vẻ hung ác.
Huệ phi thấy vẻ mặt của , nhất thời nổi.
Không từ khi nào, Thái Tử hồn nhiên đổi.
Khi ở bên ngoài, vẫn giống như những gì Huệ phi dạy dỗ, vẫn là một quân tử khiêm nhường, cố gắng tới gần phụ hoàng .
Mà khi tới cung nàng thỉnh an, dáng vẻ như .
Có vài lúc khiến cho Huệ phi cảm thấy hoảng sợ, còn cho rằng yểm bùa.
Thái Tử đương nhiên yểm bùa.
Huệ phi , Thái Tử điều bất mãn với nàng .
Nàng vẫn luôn những lời đó với Thái Tử, bọn họ ngày hôm nay dễ dàng chút nào, nàng chịu khổ như thế nào…
Thái Tử vẫn để ý tới.
Hắn chỉ lạnh lùng nàng .
Dường như mẫu tử trở thành kẻ thù.
Nhiều Huệ phi lành nhưng đều thất bại.
Huệ phi mím môi, miễn cường : “Nghe thấy tin , cảm thấy vui mừng ? Nếu như thì, ngôi vị Thái Tử của con càng vững chắc hơn.”
Thái tử liếc mắt nàng , dậy, lãnh đạm : “Từ hôm nay trở , phân phó cho tất cả, kêu trong cung thu liễm một chút. Làm rùa đen rụt cổ sẽ hơn.”
“Con là ý gì?”
Thái Tử trả lời.
Hắn xoay ngoài cửa.
Sau khi bước khỏi cung Huệ phi, liền khôi phục vẻ mặt ôn hòa.
Đến khi về thẳng phủ Thái Tử.
Thái Tử khuôn mặt tươi nãy, ngay lập tức rút kiếm.
“Trước đó bắt đạo tặc ? Mang đây.”
“Vâng.”
Không lâu mấy thể cường tráng lôi một tên đầu bù tóc rối tới mặt , mặt đầy bùn, thể thấy rõ sắc mặt.
Nam tử thấy Thái Tử nhịn mà run rẩy.
Thái Tử cầm lấy thứ gì đó từng mâm cung nhân bưng tới, nhét miệng nam tử .
Sau đó mới c.h.é.m đứt chân nam tử .
Nam tử run rẩy ngã xuống đất nhưng miệng thể kêu đau.
Thái Tử ném kiếm .
Rũ mắt xuống.
Sao mẫu ngu xuẩn như ?
Lập hậu.
Sợ là phụ hoàng lập biểu của kìa.
Một khi lập hậu.
Thì từ hôm nay trở , ngôi vị Thái Tử của cũng sẽ biến mất.
Hắn chấp nhận nào quan hệ với biểu .
Huống cho phụ hoàng ?
còn luôn già , ?
Hắn so với Tấn Sóc Đế trẻ tuổi hơn, sẽ một ngày, sẽ giống như Tấn Sóc Đế năm đó, sẽ cướp cái vị trí .
Chỉ cần nhẫn nhịn…một năm, hai năm, bốn năm năm…
Chung Niệm nguyệt cũng việc lập hậu.
Nàng còn tiến cung thì hành động của Tấn Sóc Đế cho ngây ngốc.
Hắn chuẩn xong thứ ?
Chỉ sợ sẽ nhiều đại thần bất mãn.
Tướng công tử là chứng cho thanh danh của nàng là một chuyện, nhưng vẫn đủ để nàng vững vàng vị trí hoàng hậu.
Tấn Sóc Đế…sẽ gì?
Trong đầu Chung Niệm Nguyệt hiện lên nhiều tác phẩm văn học.
Đương nhiên nàng , Tấn Sóc Đế lòng thâm sâu, thủ đoạn thừa nhưng việc cũng là việc nhỏ…
Nàng ở noãn ghế một lúc lâu.
Đến khi Tiền ma ma lo lắng chạy : “Trong cung cỗ kiệu, hôm nay tiểu thư…đừng nên tiến cung để tránh nghi ngờ.”
Hiện tại trong kinh thành đều Lục đại nhân đề cử nàng.
Đã bao nhiêu kinh ngạc .
Chung Niệm Nguyệt thấy, ngược thẳng lưng dậy: “Cần gì tránh chứ?”
“Lạc Nương theo tiến cung.”
Hương Đào và Thư Dung đều vô cùng sợ Tấn Sóc Đế, nên nàng cũng mang theo nữa. Lạc Nương thấy, chút khiếp đảm, luyến tiếc cơ hội ở chung với Chung Niệm Nguyệt, vì khẽ cắn môi đuổi theo .
Dù , nàng cũng sẽ để tiểu thư mất mặt.
Rất nhanh Chung Niệm Nguyệt tiến cung.
Tấn Sóc Đế thấy tiếng bước chân, đầu cũng ngẩng lên : “Trẫm còn cho rằng Niệm Niệm sẽ tới.”
Chung Niệm Nguyệt nhướng mày: “Tại bệ hạ ?”
“Có đại thần dâng tấu chương, xin trẫm lập hậu. Lại đề cử Niệm Niệm. Có lẽ Niệm Niệm sẽ nghĩ là do trẫm bày kế, vì mà tức giận tới.”
Chung Niệm Nguyệt:?
Đây còn là do ngài bày mưu đặt kế ?
Lòng của ngài, còn ?
Tấn Sóc Đế một nét cuối cùng, mới đặt bút xuống, ngẩng đầu lên : “ là do trẫm bày mưu tính kế.” là thoải mái thừa nhận.
Chung Niệm Nguyệt khỏi kinh ngạc.
Tấn Sóc Đế nhàn nhạt : “Niệm Niệm, việc xảy ở Chung phủ, quan hệ của Niệm Niệm và trẫm truyền . Nếu trẫm chậm chạp chịu hành động thì bọn họ sẽ còn mê sảng mà nghị luận Niệm Niệm.”
“Ngày hôm , đại thần cả gan dâng tấu chương xin trẫm tuyển tú, nạp thêm ngươi hậu cung. Vì để bọn họ biểu hiện bản lòng tâm, nên thẳng , khuyên trẫm lấy kỳ tuyển tú để thuận tiện tuyển Chung thị nữ phi.”
Chung Niệm Nguyệt mím môi.
Ngài như , tức giận mới lạ!
Không .
Suy nghĩ hoàng hậu ngo ngoe rục rịch! Đáng giận.
Nàng thích nhưng chỉ trích nàng, an bày vận mệnh cho nàng.
Giống như việc nguyên chủ nhất định sẽ trở thành đá kê chân cho nam nữ chính, cũng khiến nàng cực kỳ chán ghét.
“Niệm Niệm khi đó trẫm suy nghĩ gì ?”
“Cái gì?”
Lúc trong ánh mắt Tấn Sóc Đế mới lộ chút lạnh lẽo, : “Ông là cái thá gì mà dám dùng thủ đoạn mà khiến cho Niệm Niệm cảm thấy khó chịu.”
Hắn chớp mắt : “Chi vị hoàng hậu vốn gì hiếm lạ. đây là vị trí duy nhất thể để Niệm Niệm sóng vai với trẫm.”
Chung Niệm Nguyệt hoảng hốt.
Có vẻ như…Tấn Sóc Đế cố chấp với việc nàng hoàng hậu, mà là cố chấp với việc nàng sóng vai bên suốt cuộc đời .
Tấn Sóc Đế tới những việc đó nữa.
Hắn ôn hòa hỏi: “Hôm nay vì Niệm Niệm tiến cung?”
Không là ngài phái tới đón ?
thật nàng , ý Tấn Sóc Đế hỏi là cái .
Chung niệm Nguyệt ở đó một lúc, cuối cùng vẫn lên tiếng: “Đa tạ bệ hạ đưa tất cả những thứ đời đến cho . Cho nên mới nghĩ, hoàng hậu là một việc khó. Bệ hạ thì cũng . Dù cũng là thử một . Nên sẽ để bệ hạ một gánh vác thứ. Cho dù bệ hạ lợi hại…”
Tấn Sóc Đế vươn tay tới, ôm Chung Niệm Nguyệt trong lòng, để cho nàng định đùi .
Hắn nghĩ thầm.
Sao khó Niệm Niệm.
Hắn chỉ lừa vài câu ngọt ngào từ miệng nàng thôi.
Mà nàng cũng hiểu rõ ý .
vẫn bước tới, nghiêm túc cho .
—
Ba ngày .
Lại gặp một nữa.
Đột nhiên Tuyên Bình Hầu gây khó dễ với nhà đẻ Trang phi.
Muốn kiện nhà họ Dư vì tung tin đồn bậy bạ, khiến cho tất cả náo loạn, bức tử thế tử.
Mọi liền hiểu rõ.
Thì những lời đồn về Chung tiểu thư đều là do Dư gia truyền .
Tuyên Bình thế tử chỉ là vô tình liên lụy, ai Chung tiểu thư gì, mà Tuyên Bình thế tử chết.
Chung tiểu thư đang nhận thánh sủng…
Sợ là Dư gia nổi lên suy nghĩ độc ác, cũng tranh sủng.
Nhất thời, Dư gia bận tranh chấp với Tuyên Bình Hầu, nên cũng còn tâm trạng mà đề cử Trang phi nữa. Mà thực tế, nếu việc truyền ngoài thì Trang phi cũng xứng với chi vị hoàng hậu nữa.
Mẹ đẻ Đại hoàng tử xưa nay giống như hề tồn tại.
Nên lúc chỉ còn Huệ phi và Chung thị nữ hoang đường ở trong miệng Lục đại nhân.
Nhắc đến việc lập hậu.
Người đề cử Huệ phi cảm thấy bất mãn, lớn tiếng chỉ trích Lục đại nhân, nghi ngờ khác sai sử.
Lục đại nhân lạnh : “Thần một lòng vì nước vì dân vì bệ hạ. Ngươi dám bẻ cong ý của . Được…để chứng minh trong sạch, nguyện ý tìm chết.”
Dứt lời, liền chạy về phía cột.
Mọi thấy , hoảng sợ vội vàng cản .
Người nhà Dư gia càng đau đầu hơn.
Hành vi sợ là sẽ k1ch thích Tuyên Bình Hầu hơn, sẽ khiến cho ông nhớ tới thế tử c.h.ế.t thảm.
Lúc thần tử đề cử Huệ phi cũng cảm thấy luống cuống.
Người so với ông còn trung thành hơn ? Còn lấy cái c.h.ế.t chứng minh!
Vậy chẳng ngược là bọn họ dụng tâm khác ?
Bọn họ liếc mắt .
Ngay lập tức đẩy một ngoài, lớn tiếng to, lấy cái c.h.ế.t chứng minh ? Ai sợ ai.
Nhiễm đại nhân hít sâu một , nghĩ thầm tới lúc …
Vì ông cao giọng : “Thần cũng đề cử Chung thị nữ, nàng bá tánh Thanh Châu kính yêu. Ngoài thì ai thích hợp hơn nữa, thần và Lục đại nhân giống , vì nước vì dân vì bệ hạ, ai sai sử thần. Thần nguyện ý lấy cái c.h.ế.t chứng minh.”
Dứt lời, cũng chạy về phía cột đập đầu.
Người xung quanh nhanh chóng chạy tới cản.
Những đề cử Huệ phi càng choáng váng hơn.
Các ngươi thích chơi trò lấy cái c.h.ế.t chứng minh ?
Chung đại nhân nhịn mà hoảng hốt.
Nữ nhi của ông…từ khi nào danh vọng như ? Sợ là đủ cột để đ.â.m mất.