11
 
Trong sách từng nhắc đến, năm Khai Nguyên thứ mười, ở thôn Kỳ gia  một trận mưa lớn  sập một ngôi mộ cổ.
 
Khi , Kỳ Trạm đang lang thang gần đó, may mắn thoát c.h.ế.t,  nhặt   ít đồ cổ.
 
Nó  những thứ đó  thể để  khác phát hiện, nên giấu luôn  nền nhà, mãi đến khi gặp  huyện thừa mới mang   vốn buôn bán.
 
Bây giờ đúng là năm Khai Nguyên thứ mười. Cuối tháng sáu, chúng   gặt xong lúa mì, cũng kết toán nốt vụ ruộng nửa năm đầu.
 
Người giúp chúng   ruộng là một lão nông thật thà,  rành việc đồng áng.
 
Ông  nhận mấy đồng tiền,  hút tẩu t.h.u.ố.c  hỏi:
 
“Kỷ thẩm, vụ   trồng gì đây?”
 
Ta  sớm tính .
 
“Củ cải.”
 
“Giờ sắp đến mùa mưa , trồng củ cải cũng , đợi mưa qua là  lúc thu hoạch.”
 
Quả nhiên, lúa mì trong nhà  phơi  mấy hôm, mưa  bắt đầu rơi dồn dập.
 
Chúng   kịp phơi khô, còn nhiều nhà  kịp thu,  chỉ  thầm khen lão nông mắt  đúng thật.
 
Ta  thể lên núi nữa, liền ở nhà cùng Kỳ Phóng luyện chân pháp.
 
Trong lúc luyện,  chợt nhớ đến chuyện ngôi mộ cổ.
 
Dân làng đang bàn tán năm nay mưa lạ thường, trận mưa lớn trong sách  hẳn là đợt  đây.
 
Sau mấy ngày nắng, bất ngờ một hôm mưa như trút nước.
 
Thầy dạy tư thục  dặn, nếu gặp mưa to thì  cần đến học, tự ở nhà ôn bài cũng  nên Kỳ Trạm  .
 
Sáng sớm,  chuẩn  sẵn thức ăn cho cả ngày, dặn Kỳ Trạm:
 
“Dù ai đến gõ cửa cũng đừng mở, ở nhà chờ mẫu  về.”
 
Kỳ Phóng níu lấy áo   buông:
 
“Mẫu ,    ?”
 
Kỳ Trạm   ngoài trời mưa xối xả, lo lắng hỏi:
 
“Mẫu , mưa lớn thế ,  việc gì chẳng đợi mưa tạnh  hãy   ?”
 
Ta lắc đầu.
 
Ta   chính xác chỗ Kỳ Trạm từng nhặt  bảo vật,  đến nơi tìm mới rõ.
 
Nếu đợi mưa tạnh  ,  chỉ  thể bỏ lỡ cơ hội, mà còn dễ gặp  khác  ngoài, lộ dấu vết.
 
“Đợi mẫu  về.”  nghiêm giọng dặn.
 
“Nhớ kỹ, nếu  ai gõ cửa, tuyệt đối đừng  mẫu   ở nhà, cứ bảo mẫu  bệnh, cần nghỉ ngơi.”
 
Kỳ Phóng còn  hiểu chuyện, nhưng Kỳ Trạm   thể khuyên nổi  nữa, ngoan ngoãn dỗ    trong luyện chữ.
 
Ta khoác áo tơi, đeo giỏ trúc,  đến nơi  nhắc trong sách.
 
Dọc đường  gặp một bóng , chẳng mấy chốc   đến.
 
Đó là lưng chừng một ngọn núi,   ngọn mà  thường  hái thuốc.
 
Sách  ngôi mộ cổ  ở sườn núi hướng đông.
 
Ta tìm  lâu vẫn  thấy dấu vết nào giống mộ cổ, bèn chọn một chỗ cây cối rậm rạp để tránh mưa.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-ke-mau-cua-hai-dai-phan-dien/10.html.]
Mưa lớn, gió lạnh,  thể nguyên chủ vốn khỏe,  mà vẫn run cầm cập.
 
Ta thật   năm đó Kỳ Trạm   gồng  với tấm  nhỏ bé .
 
Ta lắng  tiếng mưa, đếm thời gian trôi qua.
 
Một canh giờ , nước bùn từ  núi ào ào chảy xuống, như trận lũ bùn  từng thấy trong bản tin kiếp , chỉ là  đến mức hủy diệt.
 
Ta vội trèo lên một  cây to để tránh.
 
Lại đếm thêm một canh giờ, tiếng mưa mới dần nhỏ .
 
Ta kiên nhẫn đợi thêm hai canh nữa, đến khi hai chân tê cứng.
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Mưa  ngớt từ lâu, núi cũng yên tĩnh trở , chỉ còn ít dòng bùn chảy chậm rãi.
 
Ta leo xuống, lội giữa bùn nước mà tìm kiếm.
 
Mãi đến khi trời sắp tối,  mới thấy vài món đồ cổ: một miếng ngọc cổ tinh xảo, một viên minh châu to bằng nắm tay, cùng một chiếc hộp  niêm kín,   bên trong là gì,  bèn mang hết .
 
Dọc đường còn  mấy viên trân châu tròn to sáng bóng,  cũng cho  giỏ.
 
Trong sách  tả rõ,  lẽ ngôi mộ  cao hơn, những thứ  là do  nước cuốn trôi xuống.
 
Về đến nhà,  vội  quần áo, lau khô tóc.
 
Kỳ Trạm vẫn  đợi trong sảnh, kiên nhẫn từ khi  .
 
Nghe  kể sơ qua chuyện  , nó mừng rỡ hỏi:
 
“Bán  nhiều tiền  mẫu ? Sau  mẫu   cần vất vả nữa  ?”
 
Ta thấy lòng thật ấm áp, :
 
“Tạm thời  cần, đợi phụ  con thi đỗ Cử nhân  tính.”
 
Bởi hiện giờ, dù  tiền chúng  cũng  giữ .
 
Hơn nữa, trong vùng  còn   hiệu cầm đồ nào giữ chữ tín như trong sách  .
 
12
 
Mưa lớn qua , trời quang   .
 
Ruộng đồng cũng  gieo xong củ cải.
 
Thời gian trôi qua vùn vụt.
 
Giữa lúc đó Kỳ Cẩm Y về nhà một chuyến, hẹn sẽ về   Tết.
 
Năm  là kỳ thi hương,   dốc lòng ôn luyện.
 
Đến mùa thu, vụ củ cải chúng  trúng lớn, phần lớn đem  chợ bán, nhà cũng  thêm tiền, còn  giữ vài cây  rau ăn,  còn   đều muối thành dưa chua, dưa mặn để ăn dần.
 
Đàn gà nuôi cũng sống sót phần lớn, lớn lên nhanh,  việc dường như đang tiến triển .
 
 vài hôm nay,  thấy Kỳ Trạm  điểm khác. 
 
Dù ngày nào nó về cũng cố tỏ  vui vẻ,  vẫn nhận  trong lòng nó u uất.
 
Tối hôm ăn cơm xong,  mang quần áo  phòng nó với Kỳ Phóng để vá.
 
Kỳ Trạm thông minh,   sẽ hỏi gì, liền chủ động :
 
“Chất tử lý trưởng nhà đó  thích con.”
 
“Có  vì con học giỏi ?”
 
Cùng một thôn, gia cảnh lý trưởng tuy khá hơn nhưng cũng  hơn  bao nhiêu, chuyện gia thế   vấn đề, trái  Kỳ Trạm  tư thục  bộc lộ năng khiếu đáng kinh ngạc, dễ khiến  khác ghen tỵ.