Xuyên Thành Mẹ Chồng: Hệ Thống Mua Sắm Giúp Ta Phát Tài - Chương 120: Ngươi là phúc tinh của ta.

Cập nhật lúc: 2025-10-19 23:04:35
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ừm, thật sự ngon.” Lưu Hoán Hương đồng tình , nàng liếc cách bài trí xung quanh trong quán, đơn giản nhưng vô cùng ấm cúng.

 

Nếu quán mà mở ở tỉnh thành, nhất định mỗi ngày sẽ nhiều khách đến.

 

may mắn , hai quán mở ở Bình Hoa Trấn.

 

Hạt Dẻ Nhỏ

Nếu ngoài ăn cơm, e rằng đều xếp hàng dài.

 

Ở đây ngay cả phòng riêng cũng , e rằng thể đặt .

 

“Ngày mai chúng đến sớm hơn , nghĩ ngày mai sẽ nhiều đến. Chúng đến sớm một chút, cũng thể sớm chiếm vị trí.”

 

Tăng Tĩnh Nhàn thấy khách rõ ràng nhiều hơn lúc nãy một chút, một khách mặc y phục hề rẻ, đoán chừng ngày mai nhất định sẽ đến thêm nữa.

 

Nếu các nàng đến sớm, e rằng đến sẽ còn chỗ.

 

Ngày hôm .

 

“Tĩnh Tĩnh, thật sự đúng như ngươi . Ta còn tưởng chúng đến là sớm , ngờ còn đến sớm hơn.”

 

Lưu Hoán Hương khoác tay Tăng Tĩnh Nhàn, bĩu môi.

 

Tầng một còn chỗ trống, các nàng vội vàng lên tầng hai, may mắn vẫn còn hai bàn.

 

Những vị trí cạnh cửa sổ đều kín, các nàng chỉ thể chọn ở góc phòng.

 

Vừa , cảm nhận làn khói trắng bốc lên từ nồi lẩu.

 

Ấm áp, còn thơm lừng.

 

Khi các nàng nhận thực đơn, mới thấy.

 

Trong bán thịt bò! Đây chính là loại hàng hóa khan hiếm của Hàn Triều.

 

Nếu là quan quyền quý, về cơ bản khó để ăn .

 

Thành Thấm Yến, vẫn là cùng cha Thành Bân, từng ăn một ở chỗ tri phủ.

 

Số lượng nhiều, thực mỗi chỉ một lát, nếm hương vị hết .

 

“Thịt bò giới hạn mua! Năm mươi văn một cân!” Khuôn mặt đoan trang của Tăng Tĩnh Nhàn, vì cái giá đó mà đổi sắc thái.

 

Nàng cau mày, dám tin, thịt bò ở đây giới hạn mua.

 

Bốn họ thử gọi hai đĩa, phát hiện tiểu nhị mang lên quả thực là thịt bò, hơn nữa phân lượng đủ, bộ đáy đĩa đều phủ đầy thịt bò, còn chất cao lên hai ba tầng.

 

“Tĩnh Tĩnh, thịt bò ở đây thật sự là hàng thật giá thật đó.” Lưu Hoán Hương che miệng nhỏ của , đôi mắt trợn tròn vẫn hồn.

 

Nỗi kinh ngạc trong lòng, là thật sự.

 

Những vị khách gần đó thấy thịt bò bàn các nàng, thấy giá cả, liền c.ắ.n răng, cũng gọi một đĩa.

 

Chẳng mấy chốc, hai trăm cân thịt bò chuẩn trong ngày hôm nay, bán hết sạch.

 

Trên bàn của Thành Thấm Yến và các nàng, bày sáu đĩa thịt bò.

 

Các bàn khác ít nhất một đĩa, nhiều nhất là mười đĩa.

 

Tề Quân ở hậu bếp tình hình khách tầng hai gọi thịt bò, khẽ , với tiểu nhị bưng món:

 

“Nếu còn khách hỏi ngươi, ngươi cứ , quán của chúng mỗi ngày cung cấp hai trăm phần thịt bò. Mỗi bàn giới hạn mua, nhưng ai đến .”

 

Một đĩa thịt bò đều đầy đủ một cân, bất kể là kiếp bây giờ, đều vô cùng chăng.

 

“Vâng, chưởng quầy.” Tiểu nhị sảng khoái đáp lời.

 

Thứ thịt bò , thật sự quý giá.

 

Nàng thể vì doanh nhiều, bán chạy mà tăng lượng thịt bò mua .

 

Mỗi ngày hạn mức hai trăm cân, đủ để khiến nhiều khách hàng trở thành khách quen.

 

Hiện giờ trong các nhà phân phối của nàng, khá nhiều mua thịt bò, nhưng mua nhiều, vượt quá hạn mức.

 

Trừ Hàn Nhân Tranh, trực tiếp mua một trăm cân thịt bò.

 

Vương gia chính là vương gia, ngân lượng trong tay chỉ cần lộ một chút, đủ để nàng kiếm mười mấy lượng tiền hoa hồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-me-chong-he-thong-mua-sam-giup-ta-phat-tai/chuong-120-nguoi-la-phuc-tinh-cua-ta.html.]

 

“Quân tỷ, thật sự bái phục tỷ. Tỷ mà ngay cả kênh mua thịt bò cũng .” Phong Hương tới cầm một chiếc đùi gà rán, cảm thán .

 

Nàng thật sự may mắn, khi với Tề Quân về chuyện mở tiệm.

 

Bây giờ xem , nàng là bên hưởng lợi.

 

bán hàng giao tận nơi, ngay cả hàng hóa khan hiếm như thịt bò cũng , huống hồ là những sản phẩm thủy hải sản khác.

 

“Thật đều là duyên phận, duyên phận tìm đến cửa, nhà chúng liền đón lấy.”

 

Tề Quân đột nhiên nhớ đến phần thưởng trong gian trữ vật của , một trăm tấm gấm vóc.

 

“À , Hương . Tú Hòa Các lấy nhiều gấm vóc ? Ta ở đây một ít. Là do bán thấy mua nhiều đồ nên tặng cho , sẽ bán cho theo giá gốc.”

 

Tề Quân bán vải vóc, giữ nhiều gấm vóc như trong tay cũng vô dụng.

 

Thà chỉ giữ hai mươi tấm, cho trong nhà, còn tám mươi tấm bán cho Phong Hương.

 

Phong Hương c.ắ.n phập một miếng thịt đùi gà, tay dính dầu kéo lấy Tề Quân.

 

“Quân tỷ, gấm vóc gì , thể cho xem một chút ?”

 

Gần đây gấm vóc nàng thu về ít nhiều, tơ tằm bên phía bán vì trời lạnh mà cung cấp nhiều.

 

mua để ý nhiều đến , cái thích thì mua, cái thích thì mua.

 

Nếu nàng đủ nguồn hàng, thì sẽ mất một phần khách hàng.

 

Tuy rằng mỗi năm mùa đông đều như , nhưng mỗi năm nàng đều cảm thấy xót xa.

 

“Gấm vóc đều để ở nhà, ngày mai mang qua cho xem nhé.” Tề Quân .

 

Phong Hương lắc đầu, nàng nóng lòng đợi nữa, gấm vóc tự nhiên xem .

 

“Quân tỷ, chúng bây giờ luôn . Trong tiệm trông coi , .”

 

Nàng , nhanh chóng ăn hết đùi gà rán, rửa sạch tay .

 

Sau đó tới kéo Tề Quân, “Quân tỷ yên tâm, rau thịt tỷ mua đều đầy đủ, chắc chắn thể giữ đến mai mở quán.”

 

Chẳng mấy chốc, Tề Quân Phong Hương kéo lên xe ngựa.

 

Thời tiết lạnh lẽo như , xe trượt ván, thực sự chịu nổi.

 

Tay chân đều che kín mít, nhưng mặt che, thổi lâu sẽ sợ nứt nẻ.

 

Da khô nứt thì , Tề Quân kem dưỡng da, mua ở Vật Mỹ Giá Rẻ.

 

Trong nhà mỗi một phần, Phong Hương cũng .

 

Tốc độ của xe ngựa thật nhanh, đến một khắc tới Thạch Anh Thôn.

 

Tề Quân về đến nhà, bảo Phong Hương đợi một lát, bản thì phòng bỏ tám mươi tấm gấm vóc một cái thùng gỗ rỗng.

 

Vài phút , nàng liền ôm thùng gỗ , đặt xuống đất mở nắp.

 

“Đây chính là gấm vóc tặng cho .”

 

Phong Hương khẽ khuỵu gối, nhẹ nhàng vuốt ve gấm vóc trong thùng gỗ, cần sờ kỹ, nàng cũng đây là đồ .

 

Nàng dậy, dang hai tay, trực tiếp ôm chầm lấy Tề Quân.

 

“Quân tỷ, tỷ thật sự là phúc tinh của . Gấm vóc như , sẽ đưa tỷ một phần tiền đặt cọc , lừa tỷ . Sang năm tỉnh thành mở chi nhánh ? Có những tấm gấm vóc , chắc chắn sẽ khai trương thành công. Đến lúc đó kiếm bao nhiêu, chỉ lấy một thành, phần còn đều là của tỷ.”

 

Vừa , Phong Hương liền từ trong túi tiền của lấy một nghìn lượng ngân phiếu.

 

“Quân tỷ, tỷ yên tâm. Muội nhất định sẽ ngay khi bán hàng và nhận tiền, lập tức đưa tiền cho tỷ.”

 

Tề Quân khẽ gật đầu, tiền vốn nguyên liệu của tiệm cá nướng và tiệm lẩu, hiện tại là do Phong Hương chi trả.

 

Nàng cho rằng sẽ chịu thiệt, ngược còn tin tưởng Phong Hương.

 

Nếu Phong Hương, nàng sẽ nhận một vạn lượng bạc và thư khen thưởng.

 

Nếu Phong Hương là một kẻ tham lam, nàng thể giữ một vạn lượng bạc đó cho riêng , với nàng rằng nàng giải thưởng.

 

Chỉ riêng điểm , Tề Quân cảm thấy Phong Hương là một bằng hữu đáng để kết giao.

Loading...