Xuyên Thành Một Cô gái Nhà Nông Mỹ Mạo Nhưng Khó Gả - Chương 160
Cập nhật lúc: 2024-11-14 22:02:59
Lượt xem: 60
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau sinh thần của Thái Hoàng Thái Hậu, lão ma ma ở cung Từ Hòa phái khiển trách phu nhân hầu phủ Dung thị.
Tuy rằng, ở tiệc mừng thọ Dung thị đuổi ngoài nhưng lúc Thái Hoàng Thái Hậu còn tính là cho bà vài phần thể diện, là thấy sắc mặt nàng , thấy nàng thoải mái nên sai đưa về phủ.
Người chuyện và chê phủ Ninh Bắc Hầu ít nhưng cùng cũng sẽ duy trì lễ phép cơ bản ở ngoài mặt.
Sau tới khiển trách nể mặt mũi gì cả, mắng thẳng rằng Ninh Bắc Hầu phủ vô phép tắc, tuy Khương Huyên là đích nữ hầu phủ nhưng là phu nhân của hàm lâm, dựa theo phẩm cấp, ngay cả nàng cũng tư cách tiến cung. Khương Oánh càng đừng nữa, nữ nhi khác chi của Khương gia, ngay cả chút quy củ cũng học, mang cung để khó ai?
Dung thị răn dạy dám ngẩng đầu, bởi đối phương là đại diện cho Thái Hoàng Thái Hậu, bà thể phản bác , chỉ thể thành thật lắng .
Nhiều năm , khi Thẩm hoàng hậu qua đời, tiên đế lấy thêm ai, vị trí trung cung cũng bỏ trống như , Thái Hoàng Thái Hậu màng thế sự, những quy củ đương nhiên cũng nới lỏng.
Những nhà nhân dịp mở tiệc đưa theo thích ít, theo Dung thị , sinh thần năm ngoái của Thái Hoàng Thái Hậu, phu nhân Anh Quốc công còn đưa chất nữ của bà con xa tiến cung, lâu quả nhiên tới mai cho chất nữ , giật dây bắc cầu cho chất nữ một mối hôn sự .
So , bà cũng chỉ là đưa nữ nhi gả và một nữ nhi chi khác tiến cung, cũng tới mức quá đáng.
bà chẳng đứa ngốc, đây chỉ là cái cớ, xét đến cùng vẫn là do chuyện Khương Huyên khiêu khích ở cung yến, ảnh hưởng tới thể diện của Khương Đào, cũng đánh mặt mũi của Thái Hoàng Thái Hậu.
Sau khi khiển trách xong, tin tức nhanh khuếch tán ngoài.
Vốn đó Ninh Bắc Hầu các danh môn thế gia ghẻ lạnh giờ cành thêm quạnh quẽ, đó là sinh thần của Dung thị, vốn định mở mấy bàn tiệc náo nhiệt một phen, ngờ là thiệp mời cũng đưa .
Qua hai ngày, Ninh Bắc Hầu đụng tường . (ý là đến cùng đường)
Lúc Tiêu Giác mới đăng cơ, các nhà đều dâng sổ con thỉnh phong thế tử.
Bởi vì lượng lớn nên Tiêu Giác cũng là theo từng nhóm một.
Hiện giờ, qua lâu như , ngay cả sổ con của phủ Anh Quốc công cũng phê , chỉ sổ con nhà họ trả về.
Ninh Bắc Hầu chỉ một Khương Càng là con vợ cả, thế tử, gia nghiệp truyền cho ai?
Ninh Bắc Hầu nóng nảy, Dung thị còn gấp hơn, nhi tử chính là chỗ dựa duy nhất của bà, tuy rằng con vợ cả chỉ nhưng trong phủ mấy đứa con thất, Khương Càng thế tử, chẳng lẽ để cho mấy đứa chiếm chỗ ?
Dung thị bảo Khương Huyên nhờ Ứng Kỳ Nhiên, tuy rằng Ứng Kỳ Nhiên phẩm cấp hàn lâm cao nhưng cơ hội cung thuyết giảng.
Không giống như Ninh Bắc Hầu, tuy lớn nhỏ gì cũng là hầu tước nhưng chính sự, ngay cả triều cũng lên, dâng sổ con cũng chờ thời cơ như lúc tân đế đăng cơ.
Khương Huyên ở nhà đẻ một thời gian, vốn là chờ Ứng Kỳ Nhiên về kinh xong sẽ tới đón nàng, cũng tiện thể vãn hồi chút thể diện.
Không ngờ là thi Hương xong từ lâu, Ứng Kỳ Nhiên cũng hồi kinh một thời gian mà mặt cũng thấy.
Dung thị sai trong phủ mở tiệc chiêu đãi để hai hòa giải.
Tuy rằng Ứng Kỳ Nhiên thấy Khương Huyên phiền nhưng dù cũng từng mang ơn của hầu phủ - tuy rằng phủ Ninh Bắc Hầu xuống dốc nhưng dù cũng là nhà huân quý, so với lúc , vẫn là cử nhân thì như hai tầng mây khác biệt, cũng đúng là nhờ Ninh Bắc Hầu giật dây mà mới cơ hội tới mặt ân sư để ông thu trò.
Sau ân sư khâm điểm thái sư, đặc biệt đưa theo, lập chút uy vọng cho trong giới thư sinh để thiết lập mạng lưới quan hệ.
Đáng tiếc, sự dụng tâm của ân sư Khương Huyên phá hủy, hiện giờ nhờ chuyện của Khương Dương và Hạ Chí Thanh mà vẫn còn mang tiếng là coi ai gì.
Ninh Bắc Hầu và Dung thị coi trọng con rể là Ứng Kỳ Nhiên, hiện giờ chính là cọng rơm cứu mạng của cả nhà , tâng bốc lên tận trời, chỉ thiếu mỗi bước là cung phụng Ứng Kỳ Nhiên như đại Phật thôi.
Ứng Kỳ Nhiên đương nhiên cũng chẳng hẹp hòi, cũng đồng ý với họ nếu cơ hội sẽ giúp đỡ họ chút lời .
Không ngờ cơ hội tới nhanh như , hôm đó, trong cung tới tìm thuyết giảng.
Hàn Lâm Viện giờ đều để ý chuyện bên ngoài, một lòng chỉ nghĩ sách thánh hiền, , cũng chẳng quan tâm mấy chuyện ở trong cái vòng luẩn quẩn của danh môn thế gia. Quan nghĩ tới tiến cung đó của nổi bật, Tiêu Giác khen thưởng , còn nhắc tới cung thuyết giảng sẽ tìm cho nên thuận nước đẩy thuyền, đưa Ứng Kỳ Nhiên .
TBC
Ứng Kỳ Nhiên tới mặt Tiêu Giác, Tiêu Giác vốn chẳng nhớ là ai, chỉ cảm thấy chút quen mặt thôi.
Tuy đúng là chất, giảng văn chương đạo lý đều rõ ràng rành mạch.
Tiêu Giác xong cảm thấy , tán thưởng hai câu, đó là ban thưởng như thường lệ.
Lúc , Ứng Kỳ Nhiên đột nhiên ban thưởng, chỉ quỳ xuống : “Thần một yêu cầu quá đáng, mong Hoàng thượng suy xét”.
Tâm trạng Tiêu Giác đang , : “Không cần ban thưởng? Ngươi gì cứ ?”.
Tân triều đang lúc thiếu , đặc biệt là đó tiên đế còn thanh tẩy triều đình một , nhiều chức còn để trống.
Tiêu Giác cảm thấy hàn lâm tuy trẻ tuổi nhưng cũng học, nếu xin chức quan lớn, hẳn cũng thể cho . Không đến mức giống như mấy lão hàn lâm ở Viện Hàn Lâm, ngâm tới ba, bốn mươi mới cơ hội xuất đầu lộ diện.
Ứng Kỳ Nhiên liền chuyện của phủ Ninh Bắc Hầu
Hắn quỳ gối ở mặt Tiêu Giác, chú ý rằng càng , mặt Tiêu Giác càng đen.
Tới cuối xong, mặt Tiêu Giác cũng hết ý , hỏi : “Ninh Bắc Hầu lập thế tử liên quan gì tới ngươi? Ngươi thu tiền của họ họ thuyết khách mặt ?”.
Ứng Kỳ Nhiên vội dám: “Vi thần nào dám nhận hối lộ, chỉ là bởi vì nội tử xuất từ phủ Ninh Bắc Hầu, nhạc phụ và nhạc mẫu đều đang lo lắng chuyện , vi thần là con rể…”.
“Ngươi cưới chính là Khương …. Cái gì Khương?”. Tiêu Giác chặn lời nhưng trong lúc nhất thời nhớ , sửa lời : “Là cái ngày tiến cung gây khó dễ cho thẩm thẩm của trẫm?”
Chuyện cung yến Ứng Kỳ Nhiên thực sự , hiện tại đúng là trả lời như nào.
Tiêu Giác bực bội nhíu mày, hỏi : “Ngươi chính là Ứng Kỳ Nhiên?”.
Ứng Kỳ Nhiên sự lạnh lẽo trong lời của nhưng chỉ thể thành thật đáp: “ là vi thần”.
Tiêu Giác giận còn : “Phu nhân Ninh Bắc Hầu và thê tử ngươi ở tiệc mừng thọ của Hoàng tổ mẫu khiêu khích thẩm thẩm của trẫm, coi rẻ uy nghiêm hoàng gia, hiện giờ còn trẫm phê sổ con của họ?”.
Ứng Kỳ Nhiên dám nhiều lời chỉ dập đầu thỉnh tội, : “Vi thần lỡ lời, xin Thánh thượng bớt giận!”.
“Thánh nhân dạy tu tề gia trị quốc bình thiên hạ, nhà ngươi thì những chuyện tới phiên ngươi lo lắng”.
Tiêu Giác phất tay cho lui , đám liền hỏi Vương Đức Thắng: “Trẫm tìm tới giảng kinh giải lao thôi, còn cố tình tìm như tới cho trẫm? Còn ngại trẫm đủ mệt ? Tức c.h.ế.t trẫm”.
Vương Đức Thắng cũng là vô tội, tuy rằng là truyền khẩu dụ nhưng nghĩ Ứng Kỳ Nhiên ở Hàn Lâm Viện cũng nổi bật gì, cơ hội thuyết giảng ngự tiền hẳn tới lượt cho nên Vương Đức Thắng chỉ thẳng tên Ứng Kỳ Nhiên bảo cho tới.
Chẳng ngờ tới thật.
Nếu Ứng Kỳ Nhiên nhắc tới phủ Ninh Bắc Hầu còn , Tiêu Giác cũng chẳng nhớ là ai, một hồi cũng hết.
Tại tiện miệng, cái , cái dở, chính chiếm gì , còn hại truyền lời là liên lụy.
Vương Đức Thắng cũng rộng lượng gì, giống như Tiêu Giác mắng một trận liền quên, Vương Đức Thắng là thái giám cũng sẽ nhớ cái gì mà thanh danh, thể diện của sách.
Sau đó liền đem chuyện Ứng Kỳ Nhiên phủ Ninh Bắc Hầu cầu tình, chuyện răn dạy truyền ngoài.
Bọn họ là thái giám tiếp xúc nhiều , tin tức nhanh, quá hai ngày, tất cả thư sinh ở kinh thành đều Ứng Kỳ Nhiên, trạng nguyên tuấn tiêu sái mà là chịu uốn gối nhà vợ.
Hơn nữa, nhà vợ lập thế tử liên quan gì tới chứ? Hay là trúng gia nghiệp của nhà vợ, con rể cũng tranh một bát canh*? (ý chiếm lợi)
Thư sinh đều là thanh lưu, chỉ sợ nhiễm tục khí của mấy nhà huân quý. Ứng Ký Nhiên cưới nhi nữ nhà huân quý vốn khiến khác thuận mắt, giờ còn chen chuyện lập thế tử nhà vợ, lập tức trở thành đối tượng giễu cợt ở trong giới thư sinh.
Người học là xảo quyệt nhất, nào vè, phú, văn chương đều .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-mot-co-gai-nha-nong-my-mao-nhung-kho-ga/chuong-160.html.]
Về điểm , vị quan ứng cử Ứng Kỳ Nhiên tiến cung tự sai, điều Ứng Kỳ Nhiên qua chỗ nhập kho sửa sách cùng với một vị hàn lâm hơn năm mươi.
Ứng Kỳ Nhiên cũng chẳng còn mặt mũi ngoài, dứt khoát xin nghỉ dài hạn ở trong nhà chỉnh đốn.
Hắn nghỉ ở nhà, đối mặt nhiều với Khương Huyên, vốn hai tính là hòa thuận bèn oán trách , Khương Huyên trách vô dụng, trách nàng rõ chuyện liên lụy tới .
Cãi là chuyện thường ngày, Khương Huyên lóc về nhà đẻ.
Ninh Bắc Hầu và Dung thị cũng đúng lúc đang tức giận, do khiển trách về chuyện thế tử lúc , Ninh Bắc Hầu chuyện gì cũng .
Ngoài , tình hình kinh doanh cửa hàng hồi môn của Dung thị vốn còn tính là tệ. Tiền thu một năm cũng mấy vạn lượng, ngày tháng lâu dài liền bù lỗ hổng mà Ninh Bắc Hầu đào .
gần đây , hằng ngày đều lưu manh tới cửa hàng quấy rối.
Kinh thành vốn ngư long hỗn tạp nhưng đó ai dám tới của hàng thuộc địa bàn huân quý phiền.
Hơn nữa, động liền là hạng như , kinh doanh liền xuống dốc phanh.
Càng đáng giận chính là chưởng quầy lúc còn báo quan, quan sai cũng bắt những đó nhưng hiểu hôm thả …
Chuyện liên quan tới tiền dùng trong nhà, Ninh Bắc Hầu cũng bỏ cái gì tự tôn qua tới Thuận Thiên Phủ dò hỏi tình huống.
Phủ doãn Thuận Thiên là chính kiến, ở kinh thành căn cơ gì, từ tới nay đều dám đắc tội ai.
Hiện tại uống nhầm cái gì mà chặn Ninh Bắc Hầu bốn năm , mặt cũng gặp, càng đừng tới tay trợ giúp.
Phủ Ninh Bắc Hầu đất đầy lông gà*, Dung thị phát hiện gì đó đúng.
*Ý chỉ nhiều chuyện xảy
Mọi sự xui xẻo trong nhà hệt như đều bắt nguồn từ lúc Khương Huyên khiêu khích Khương Đào ở cung yến.
Bà sợ gây mầm họa nào lớn hơn, hôm Khương Huyên lóc chạy về nhà, bà kéo tới Thẩm gia thỉnh tội với Khương Đào.
Khác với phủ Ninh Bắc Hầu tin dữ ào ào kéo tới, Khương Đào đúng là lúc đang vui mừng.
Hôm qua nàng nhận tin tức của Tô Như Thị và Khương Dương, bọn họ cùng với Hoàng thị, kết bạn lên kinh.
Tin tức đưa tới kinh thành cũng mất mấy hôm, bọn họ thư cho Khương Đào xong liền xuất phát, tính ngày cũng một tuần .
Nàng báo cho trong nhà, Tiêu Thế Nam và Khương Lâm đều vui.
Tiêu Thế Nam còn : “A Dương tới đúng lúc, tháng mười Tiêu Giác sẽ săn thú, là thời điểm vui chơi nhất trong năm. Đến lúc đó chúng cùng tay, khẳng định sẽ áp đầu con cháu nhà khác!”.
Trước đó Tiêu Giác phê chuẩn sổ con cho phủ Anh Quốc công, tuy Tiêu Thế Nam sớm nhưng vẫn vì mà sa sút tinh thần mất mây hôm.
Thấy cuối cùng cũng vui hơn, Khương Đào mới yên tâm hơn một chút, tới lúc đó cho bọn họ thỏa thích vui chơi mới .
Sau đó khi nhóm Khương Dương tới, Dung thị đưa Khương Huyên tới cửa tạ tội.
Lúc đó, Khương Đào còn đang sai dọn dẹp chỗ cho Tô Như Thị và Khương Dương, hạ nhân mẫu tử hai tới, nàng bèn gặp.
Không lâu hạ nhân , Dung thị từ chối cũng chịu , Khương Đào gặp bọn họ, bọn họ liền quỳ ở cửa Thẩm gia tới khi nào Khương Đào chịu gặp họ thì thôi.
Lúc Khương Đào mới dừng nghĩ nghĩ, đầu phân phó vài câu, đó mới sai mời mẫu tử hai .
Mới mấy ngày gặp, Khương Đào sắp nhận mẫu tử họ .
Ở tiệc mừng thọ của Thái Hoàng Thái Hậu, Dung thị và Khương Huyên đều trang điểm tỉ mỉ, y phục hoa mỹ cần , cũng tinh thần.
Hiện giờ cách hôm cũng chỉ một tuần, hai gầy một vòng , mắt còn quầng thâm, mặt trắng bệch, tô son điểm phấn cũng lên nửa phần khí sắc. Giống hệt như hai cái xác hồn.
Dung thị phòng là quỳ, kéo Khương Huyên quỳ theo, khẩn thiết : “Hôm thất lễ mặt phu nhân, khi trở về càng là áy náy, sống cũng thấy an tâm. Hiện tại đặc biệt tới cửa tạ tội”.
Khương Đào nâng , bà : “Hầu phu nhân khách khí, đó chỉ là chuyện nhỏ, cũng đáng để bà tự chạy tới một chuyến. Tạ tội càng đừng , cũng để trong lòng”.
Nàng là thật ghi thù, sống một cuộc sống mới, Thẩm gia còn nhiều chuyện để nàng xử lý, sư phụ và nàng sắp tới đây, cả nhà đoàn tụ, nàng thật mọc thêm tay nào để gây khó dễ cho Dung thị.
Dung thị xong chỉ cảm thấy nàng thật tâm cơ. Cuộc sống của nhà họ rối loạn, còn ghi thù? Chẳng lẽ thật thấy nhà họ nhà tan cửa nát ?
“Đều là chuyện ngươi gây !”. Dung thị trừng mắt liếc Khương Huyên, ép Khương Huyên dập đầu với Khương Đào.
Khương Huyên gần đây sắp ép tới điên , tủi khuất nhục nhưng vẫn lời nương nàng, dập đầu với Khương Đào.
Khương Đào cảm thấy thái độ của mẫu tử nhà kỳ cục, bèn hỏi xảy chuyện gì .
Dung thị như bắt cơ hội tố khổ, lập tức hết chuyện mấy ngày nay cho nàng .
Khương Đào xong đúng là nhịn , nàng mơ hồ đoán là ai ở lưng góp gió thổi lửa..
nàng cũng định nhúng tay, xong chuyện của Ninh Bắc Hầu phủ, nàng sai tiễn khách.
Dung thị và Khương Huyên luôn quỳ, lúc hạ nhân mời cũng lảo đảo.
Khương Huyên thật sự đứa nhà quê trùng tên với tỷ tỷ bệnh tật của dễ chọc, ngoài cửa liền : “Nương, bây giờ? Chúng đầu cũng dập , tội cũng tạ , nàng mới cũng chắc chắn, rốt cuộc ?”.
Lòng Dung thị cũng yên, chỉ cảm thấy thấu Khương Đào.
“Nàng cho một câu trả lời chắc chắn, chúng liền ! Cứ quỳ ở cửa, nàng nếu còn thanh danh của bản , đương nhiên sẽ dám gây khó dễ chúng ”.
Khương Huyên mặt dày nhưng Dung thị chịu .
Tiền đồ của nhi tử hiện tại thể đề cập tới nhưng quan trọng nhất là tiền bạc trong nhà!
Bà bản mấy cân mấy lượng, ngần năm thể vững ở vị trí của hầu gia, tất cả đều là vì của hồi môn của bà phong phú, dựa đống của cải mới khiến Ninh Bắc Hầu quan tâm tới bà. Nếu là chặt đứt nguồn sống , trong nhà sẽ loạn hết, bà Ninh Bắc Hầu chuyện gì cũng dám !
Dung thị lập tức quỳ xuống.
Không ngờ là mấy gia đinh ngoài Thẩm gia.
Dung thị cả kinh trong lòng, nghĩ hẳn đuổi các nàng, ngờ là họ căn bản tiến lên, ngược như ảo thuật mà kéo một cái chiêng, một cái trống. Ở bên cạnh khua chiêng gõ trống vô cùng náo nhiệt!
Người đường tiếng tưởng chuyện gì ho bèn lập tức tò mò .
Dung thị dù nghĩ cũng vẫn cần thể diện, khác như khỉ diễn xiếc nửa khắc, thật sự là hổ chịu , đen mặt kéo Khương Huyên rời .
Khương Đào ở trong phủ hạ nhân tả sinh động như thật, tới đau cả bụng.
Dung thị quỳ xuống ép nàng cho nàng thể diện ? Nàng bèn lớn chút, cho bà quỳ cho đủ!
lúc Thẩm Thời Ân trở về, thấy chiêng trống ở cửa nhà còn buồn bực, hỏi hạ nhân mới là ý tưởng đùa cợt của Khương Đào.
“Nàng ”, Thẩm Thời Ân phòng liền với nàng, “Cũng sợ ép nóng nảy, chuyện chó cùng rứt giậu gì”.
“Đáng tiếc là gấp quá, chỉ kịp sai mua chiêng trống về, thì mướn thêm một đoàn múa lân tới, góp vui cho đủ luôn!”. Khương Đào híp cả mắt , “Chàng còn ? Thật nghĩ đoán ai tìm tới cửa hàng nhà họ quấy rối ?”.