Xuyên thành nam phụ được cưng chiều - Chương 560
Cập nhật lúc: 2024-09-04 16:16:54
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
## Chương 560: Điều kiện của Tử Hiên (1)
Sau khi Vương Tử Hiên và ăn trưa xong, Thôi Hồng Chí dẫn dạo một vòng trong thành. Vương Tử Hiên và Tô Lạc liền trở về quán trọ dành cho Luyện đan sư. Hai em nhà họ Tiền cũng dẫn theo hộ vệ rời , sáu Thôi Hồng Chí thì về phủ thành chủ.
Vừa về đến phủ thành chủ, Thôi Hồng Chí liền thẳng đến chỗ ông nội .
Lúc , Thôi Đức đang ở chính điện, bốn con trai của ông bên tay trái, còn bên tay là bốn Hồ đại gia, Hồ Lục gia, Hồ Thiên và Lam Châu.
Thôi Hồng Chí bước liền chào hỏi : “Ông nội, đại bá, nhị bá, phụ , tứ thúc, Hồ đại bá, Hồ Lục thúc, Lam tiền bối, Hồ tam .”
Thôi Đức khẽ gật đầu: “Hồng Chí, con về , mau xuống nghỉ ngơi một chút !”
“Vâng!” Thôi Hồng Chí đáp lời, xuống bên cạnh tứ thúc .
Hồ đại gia về phía Thôi Hồng Chí: “Thôi hiền chất, chuyện của Lục , bên Vương Tử Hiên thế nào?”
Thôi Hồng Chí đáp: “Ý của Vương Tử Hiên là Hồ Lục gia tiên hãy tham gia Đan thuật luận đàm hội. Nếu trong lúc tham gia luận đàm hội mà gặp thể chữa trị cho Hồ Lục gia thì nhất. Nếu gặp , thể xem xét. Tuy nhiên, nhà các ngươi thể hiện thành ý.”
Nghe , Hồ đại gia nhướng mày: “Ồ? Vậy thành ý cụ thể là…”
Thôi Hồng Chí : “Hai điều. Thứ nhất, Lam tiền bối xin Tô Lạc. Thứ hai, Vương Tử Hiên cần tiên tinh, linh bảo để tăng cường thực lực, đột phá lên Hư Tiên hậu kỳ.”
Hồ đại gia , nhíu mày: “Chuyện …”
Hồ Lục gia Thôi Hồng Chí: “Thôi hiền chất, Vương Tử Hiên đích với ngươi như ?”
Thôi Hồng Chí gật đầu: “Tuy thẳng, nhưng ý của là . Hắn với , chữa khỏi bệnh cho Hồ tam , nhưng Lam tiền bối buông lời với bạn lữ của , khiến vui. Sau đó , chữa trị cho Hồ Lục gia quá lãng phí thời gian, ảnh hưởng đến việc bế quan tu luyện của . Cuối cùng còn , ở Phi Tiên môn mà thực lực thì khó tồn tại, nâng cao thực lực thì đến bán đan dược cũng cướp mất.”
Thôi tam gia gật đầu: “Tuy ẩn ý, nhưng suy đoán của lão tứ là đúng, Vương Tử Hiên chính là hai ý đó.”
Thôi đại gia : “Nói rõ ràng như còn gọi là ẩn ý ?”
Thôi Đức về phía Hồ đại gia: “Hồ hiền chất, ngươi thấy chuyện thế nào?”
Hồ đại gia Thôi Đức, : “Thôi thúc thúc, chuyện liên quan đến Lục , chúng muốn回去商量一下 (bàn bạc kỹ càng), khi bàn bạc xong sẽ trả lời ngài, nhờ Thôi hiền chất giúp chúng liên lạc với Vương Tử Hiên.”
“Được, các ngươi回去商量一下 !”
“Được, chúng xin phép cáo lui .” Nói xong, Hồ đại gia dậy, dẫn theo nhà họ Hồ rời khỏi chính điện, thẳng đến phòng khách.
Thôi nhị gia thấy bốn nhà họ Hồ rời , khỏi đảo mắt: “Cái nhà họ Hồ rách việc , chúng giúp đỡ thu dọn, thật là phiền phức.”
Thôi Đức liếc nhị nhi tử nhà , bất đắc dĩ : “Đều là đại gia tộc, Hồ lão quỷ cầu xin đến tận cửa, chẳng lẽ chúng quan tâm ?”
Thôi đại gia cũng : “ , chúng là chủ nhân của Thanh Thành, tổng bộ của Hiệp hội Luyện đan sư ở Thanh Thành, nhà họ Hồ tìm chúng thì tìm ai?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nam-phu-duoc-cung-chieu/chuong-560.html.]
Thôi tam gia về phía nhi tử Thôi Hồng Chí: “Lão tứ, con thấy Vương Tử Hiên ý nhận lời, chỉ cần nhà họ Hồ hai chuyện , sẽ đồng ý chữa trị cho Hồ Lục gia ?”
Thôi Hồng Chí gật đầu: “Vâng, nhà họ Hồ tìm ba , là thứ tư , ít nhiều cũng sẽ nể mặt một chút. Hắn còn Hồ lão quỷ và nghĩa phụ của quan hệ , khiến nghĩa phụ khó xử.”
Thôi tam gia , khẽ gật đầu: “Vậy thì , thì .”
Thôi tứ gia Thôi Hồng Chí: “Hồng Chí, Vương Tử Hiên và hai con相处 (ở chung) thế nào?”
Thôi Hồng Chí , sắc mặt biến đổi: “Tứ thúc, ngày mai đừng để hai theo con nữa, Vương Tử Hiên thích bọn họ.”
Thôi tứ gia nhận câu trả lời như , vẻ mặt nghi hoặc: “Không thể nào? Hai nha đầu nhà , dung mạo khuynh thành, chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, Vương Tử Hiên thể thích?”
Thôi Hồng Chí lắc đầu: “Vương Tử Hiên thích mỹ nữ, và bạn lữ của là khế ước bạn lữ, tình cảm . Hơn nữa, hai bọn họ mười tám tuổi thành , là phu phu của hơn vạn năm , sẽ thích nữ nhân khác .”
Thôi tứ gia giật giật khóe miệng: “Không thể nào? Luyện đan sư đều cưới nhiều thê ? Sao Luyện đan sư thích mỹ nữ chứ?”
Thôi Hồng Chí nhíu mày: “Vương Tử Hiên giống khác.”
Thôi nhị gia tò mò cháu trai: “Ồ? Hắn gì giống?”
Thôi Hồng Chí suy nghĩ một chút, : “Thứ nhất, Vương Tử Hiên là phi thăng tu sĩ, ở hạ giới cũng là con cháu của gia tộc lớn gì, mà là tán tu bình thường, cho nên ở hạ giới chịu nhiều khổ cực. Hắn và Tô Lạc thể coi là hoạn nạn phu phu. Thứ hai, Vương Tử Hiên thông minh, cũng lý trí, bất kỳ gia tộc lớn nào trói buộc. Thứ ba, Vương Tử Hiên hứng thú với việc cưới thê , thích bái sư hơn. Hắn ở hạ giới từng bái sư sáu vị sư phụ. Hắn , nếu tiên tinh sẽ bái sư, chứ cưới thê , bởi vì bái sư thể học bản lĩnh, còn cưới thê chỉ lãng phí tiên tinh, lãng phí chỗ ở, lãng phí thời gian, lãng phí tinh lực, lời.”
Thôi nhị gia , khỏi giật giật khóe miệng: “Hừ, suy nghĩ của tiểu tử thật là kỳ quái! Cảnh giới của sắp đuổi kịp . Hắn cảnh giới cao như , giác ngộ như , giống tu luyện vô tình đạo chứ?”
Thôi Hồng Chí lắc đầu: “Chuyện thì .”
Thôi Đức cháu trai , khỏi nhướng mày: “Nó thích bái danh sư ? Vậy nó bái lão phu sư phụ ?”
Thôi Hồng Chí lắc đầu: “Không .”
Thôi tam gia phụ : “Phụ , là Tiên trận sư cấp mười hai, Vương Tử Hiên là Tiên đan sư cấp mười một, thể bái sư phụ chứ?”
Thôi Đức lắc đầu: “Không, tuy là Tiên đan sư cấp mười một, nhưng nó trận pháp, trận pháp của nó đạt cấp tám, cần một vị danh sư chỉ điểm.”
Thôi Hồng Chí : “Vương Tử Hiên bái Ngũ trưởng lão của Phi Tiên môn sư phụ, hiện tại đang học phù văn thuật. Ta nghĩ, phù văn thuật của đạt đến cấp mười một, hẳn là tạm thời sẽ cân nhắc đến trận pháp thuật và minh văn thuật.”
Thôi Đức gật gù: “ , thuật mà, đương nhiên học từng thứ một.”
Thôi nhị gia Thôi Hồng Chí: “Tứ chất nhi, Vương Tử Hiên là linh căn gì ? Tiểu tử mà tinh thông bốn môn thuật ?”
Thôi Hồng Chí đáp: “Người là Hỗn Độn Ngũ Hành linh căn, là tư chất tu luyện hàng đầu, thiên phú thể sánh ngang với Linh thể tu sĩ.”
“Ồ, thảo nào, thảo nào tiểu tử tinh thông bốn môn thuật .”
Thôi Hồng Chí : “Vương Tử Hiên học thuật nhanh, đến ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ?