Cố Quyên khổ: "Chị hiện tại đều thành như , chị còn để ý những cái đó cái gì? Nếu như chị cố gắng thì Hiểu Nguyệt cùng Hiểu Tinh bây giờ, chẳng lẽ thật sự dựa các nuôi sống con chúng ? Chị mặt mũi chuyện đó."
Chị cho dù lấy giá thị trường đổi ngoài, cũng cần can đảm cùng dũng khí, nhưng rủi ro khi đổi nó theo giá thị trường thấp hơn nhiều, nghiêm khắc mà , thật đây cũng tính là đầu cơ trục lợi. dù thực sự mạo hiểm, chị vẫn , vì giờ chị nuôi hai đứa con gái, chị nhất định .
Cố Quân lòng: "Vậy thì chị cả, ngày mai chị thể thử xem. Hai cân lương thực chị thể lấy để luyện tập."
"Hai cân đủ, nếu còn thì đưa cho chị nhiều một chút." Cố Quyên lắc đầu.
Nghe chị , Cố Quân chút do dự.
"Em yên tâm, lòng chị hiểu rõ, ở nhà họ Vương chị thường phụ trách mua đồ ăn, liếc mắt một cái là ai cần đồ ăn. Hơn nữa dung mạo và áo quần của chị xem, xem chị giống nhà quê ? Chị cầm một túi lương lực đổi nó theo giá thị trường, rằng chị cần tiền, ai sẽ nghi ngờ chị?" Cố Quyên .
Cố Quân bật một tiếng: "Em vốn dĩ đang dạy chị một chút, xem cần em dạy, , em sẽ lấy thêm cho chị." Đưa sang mười cân lương thực: "Nếu như ngày mai thể đổi hết đống ngoài, chị sẽ kiếm lời hai mao tiền đấy."
Cố Quyên gật đầu, tạm thời thử mười cân, ngoài thử giá cả thị trường tính tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-147.html.]
Ngày hôm , Cố Quân liền tìm tới chị hai chuyện . "Chị cả dường như hiểu chuyện. Ngoại trừ lúc đầu ngạc nhiên, nhưng đó chị chút do dự gật đầu sẽ . Em cho chị thử hai cân, nhưng chị lấy mười cân." Cố Quân thấp giọng .
Cố Lệ hề ngạc nhiên, khi xảy chuyện lớn như , chỉ cần chị cả là bùn nhão trét tường thì chị sẽ hiểu chuyện. Cố Quyên thực sự là một thông minh, cho dù đây chị nhà họ Vương kiềm chế, nhưng bây giờ chị tự do, cho dù là vì hai cô con gái, chị cũng sẽ động lực vô hạn để công việc. Hơn nữa tháng , lương thực sẽ đắt hơn nhiều, đến lúc đó lương thực sẽ càng thêm bán chạy, cô cũng tính toán tăng giá, bởi vì lương thực từ 'đào bảo' đổi tăng, nên cô sẽ tiếp tục bán nó ở mức giá cũ.
"Chị cả cần một chiếc xe đạp." Cố Lệ .
Cố Quân lắc đầu: "Xe đạp quá đắt, tiên cứ để chị như ."
"Cũng hỏi thăm xem chiếc xe cũ nào , giá cả một trăm đồng tiền."
"Được."
Với sự giúp đỡ của hai em gái, Cố Quyên thật sự bắt đầu nghề bán lương thực, ngày đầu tiên, cô đổi bộ mười cân lương thực ngoài, buổi chiều chờ khi Cố Quân trở về, chị lấy thêm năm cân bán. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, chị dần quen với cuộc sống , khi Cố Lệ mang theo Đại Bảo cùng Nhị Bảo đến thăm bọn họ, cô thể thể thấy một sinh cơ mới và sức sống mới khuôn mặt chị gái. Điều khiến Cố Lệ hài lòng.
"Đây là chị cả tiết kiệm , trả cho em một ít." Cố Quyên kéo cô nhà, lấy tiền cho cô.