Mấy em liền chia việc, kết quả cả nhà họ Hàn mua mấy cân khoai lang mặt sần sùi với giá gấp đôi, còn đắt quá chỉ sợ mua hai ba cân cũng , thậm chí chỉ với một cái chớp mắt những khác mua , nên do dự một chút thì sẽ còn.
"Cha, bây giờ, lương thực trong thành thật sự nhanh hết như !" Hai em Hàn Thủ Gia, Hàn Thủ Quốc đều lo lắng. Anh cả Hàn mặt bình tĩnh : "Để xem chú hai mua gì ."
Kết quả tìm đến thấy hai nhà họ Hàn so với bọn họ bên còn thảm hơn, gì bọn họ còn lấy vài cân khoai lang, nhưng đám hai nhà họ Hàn một hạt gạo cũng . Chờ cho ba nhà họ Hàn tìm đến, cũng đều là tay .
"Anh cả, hai, em mua gì hết!" Anh ba nhà họ Hàn chút lo lắng .
"Thằng sáu ? Nó ?" Anh cả nhà họ Hàn hỏi.
Anh ba Hàn lắc đầu: "Không nó nữa, nhưng mà nó đồng nào, thể nhờ vả gì."
Anh sáu nhà họ Hàn nhanh chóng trở , khi thấy cả nhà họ Hàn và những khác mua một lượng đồ ăn ít như , trong lòng tràn đầy vui sướng. Quả nhiên theo thành là một hành động sáng suốt, bởi vì thành cũng ngờ lương thực trong thành hiếm như !
Lúc chỉ mới một ngày, bộ lương thực đều tăng gấp đôi, hơn nữa còn tranh giành lương thực!
"Lương thực cũng mua , chúng về !" Anh sáu nhà họ Hàn trở về, hỏi con gái một chút, xem thể bán lương thực lúc nào, lúc gia đình thật sự sắp phát tài !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-154.html.]
"Thằng ba, thằng sáu, hai đứa về , cùng thằng hai qua bên chỗ , mấy cân khoai lang cũng đem qua cho luôn." Anh cả Hàn giận dữ . Vì thế đội quân chia hai đường, cả nhà họ Hàn cùng những khác đến ngõ nhỏ tìm bà Hàn để đưa chút lương thực đến.
Bà Hàn đêm nay ngủ sâu, ở cửa gọi liền vội dậy, Cố Lệ cũng đánh thức, mặc quần áo xong liền mang dép lê ngoài. Thấy cả nhà họ Hàn, hai nhà họ Hàn và những khác: "Anh cả, hai, hai đây là?"
"Tụi đây mua lương thực, vì lương thực ở quê còn, nhưng chỉ mua chút khoai lang..." Anh cả nhà họ Hàn buồn bã lắc đầu.
"Tụi đến đây xem và mấy đứa, với em ba thì mua lương thực gì, cả thì mua mấy cân khoai lang ." Anh hai nhà họ Hàn thở dài.
Cố Lệ cảm động, cho dù lương thực lúc khan hiếm, nhưng cả nhà họ Hàn mà còn đem lương thực mà dễ dàng mua mang đến cho bà Hàn. Bà Hàn về phía con dâu, Cố Lệ hiểu ý của bà, cô cả nhà họ Hàn và hai nhà họ Hàn : "Hiện tại bên ngoài mua lương thực đúng ạ?"
Hàn Thủ Quốc con trai cả trong nhà : "Đâu chỉ mua loại , mà thật sự là tranh giành đến điên , giá cả thì tăng gấp đôi, nhưng vẫn mua , chỉ mấy cân khoai mà giá còn hơn cả bột mì!"
"Em dâu thứ bảy, trong nhà còn nhiều lương thực ? Ở quê còn chút lương thực cũ, bên nếu còn thì ngày mai đem đến cho ." Anh cả nhà họ Hàn hỏi. Em bảy ở nhà, còn cháu trai đều cần ăn cơm, là cả tất nhiên cũng giúp đỡ một chút.
" đó, trong nhà của cũng còn chút lương thực cũ!" Anh hai nhà họ Hàn cũng .
Trong lòng Cố Lệ cảm động, khó trách Hàn Văn Hồng kính trọng đối với hai , cô : "Anh cả và hai cần lo, bên em vẫn còn, hơn nữa ở đây cũng nhiều lắm nên ăn cũng bao nhiêu, nhưng mà trong nhà hai còn nhiều như , chắc chắn là thiếu lương thực, như , các đem chút lương thực từ chỗ em về ."