"Con xách mấy món về, còn mắng nữa haiz." Cố Lệ buồn .
"Không là mắng, mà con chăm sóc cho cuộc sống của , nhà bên vẫn còn thức ăn, gạo, mì, sẽ đói ." Mẹ Cố .
Cố Lệ gật đầu: "Con , nhưng vất vả cả đời, hiện giờ con gái của buôn bán chút tiền lời, chẳng lẽ vì chuyện gả cho khác mà thể báo hiếu cho ? Con cũng đồng ý, con báo hiếu chính là dùng tiền của con tự kiếm, cũng từng lừa dối Văn Hồng, con báo hiếu cho như thế nào thì con báo hiếu như thế đó."
Mẹ Cố xong lời hiển nhiên ấm lòng, trách mắng: " con cũng cân nhắc, chồng của con ở trong nhà, con lấy đồ vật nọ trở về như , bà sẽ nghĩ như thế nào?"
"Con lấy đồ vật đây chồng con , cho dù bà cũng sẽ gì, bà cởi mở và là một bà cụ thông minh hiếm ." Cố Lệ .
Tuy bà Hàn là thế hệ đời , nhưng mà bà thật sự là một bà cụ thông minh, năm khi mới thành, lẽ bà Hàn vẫn chút quen, nhưng lúc bà cụ nhỏ thích ứng, hơn nữa cuộc sống gia đình cũng thật sự . Hôm nay thành dẫn Đại Bảo và Nhị Bảo tìm mấy bà cụ gần đó chuyện.
"Mẹ thể thấy , con ở với chồng cũng tệ lắm." Mẹ Cố .
"Mẹ chồng con khó ở chung." Có Lệ , chồng của cô là một quyết đoán, chẳng hạn như cách giải quyết của bà với thứ sáu nhà họ Hàn. Đã cho cơ hội, nhưng quý trọng thì quên , ngay cả khi đánh, ngoài việc chỉ liếc mắt một cái, còn cũng phản ứng gì.
Mẹ Cố : "Sau con cũng đừng đem qua đây gì nữa, con cứ chăm sóc cho là ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-275.html.]
Cố Lệ gật đầu, vẫy tay chào cũng rời , cô mang một ít đồ đến cho Tô Minh và Hiểu Nguyệt, một ít trứng cứt và hai bao sữa bột.
"Trứng cút thì để giữ luộc ăn, sữa bột thì cho trai một túi, em gái một túi, hai em hai túi, mỗi ngày tự pha một ly để uống." Cố Lệ .
"Mẹ nuôi, tụi con lớn cũng cần uống sữa bột, nuôi mang về cho Đại Bảo và Nhị Bảo uống là ." Tô Minh .
"Dì hai cầm về cho Đại Bảo và Nhị Bảo ạ." Hiểu Nguyệt cũng gật đầu.
Cố Lệ : "Đại Bảo và Nhị Bảo cũng , hai đứa nhỏ mà thiếu ? Được , mấy đứa về nhà , dì cũng trở về."
Sau khi vẫy tay với cả hai, cô cũng đạp xe đạp trở về. Cuối cùng chính là đem cá đưa đến cho Từ Trường Thắng bên , năm con cá kích cỡ gần bằng , mỗi con đều cân nặng ba cân, vẫn còn tươi.
"Cảm ơn chị dâu!" Từ Trường Thắng vui mừng hỏi giá. Cố Lệ hiển nhiên cũng khách sáo, nhưng vẫn lấy giá cá tươi là giá thị trường thành phố, khi nhận lấy tiền cô : "Nếu thím đến đây thì với bà một tiếng, của hôm nay thành, tình cảm của hai , chuyện để với , cũng buồn chán."
" cùng Văn Hồng ngày mai lái xe , đến lúc đó sẽ để qua đó chơi." Từ Trường Thắng gật đầu.
"Trời lạnh cũng đừng đưa Niếp Niếp ngoài, để dẫn Đại Bảo và Nhị Bảo qua đây là ." Cố Lệ .
Nói xong cũng rời , Từ Trường Thắng cũng mang cá trong.