Hàn Văn Hồng bà nấu mì, nên vội : "Thím cần khách sáo với cháu, cháu về nhà ăn cũng , cách bao xa chỉ vài bước đến."
"Cháu khách sáo với thím gì? Thím với cháu nè, hai nhà chúng cũng sẽ sớm thành nhà mà. Cháu mau ăn mì khi còn nóng , mì nguội sẽ ăn ngon!" Mẹ Từ .
"Con cùng Văn Hồng là nhà mà mối quan hệ còn hơn cả nhà." Từ Trường Thắng .
Hàn Văn Hồng vẫn hiểu chuyện gì: "Sớm trở thành thông gia là ý gì?"
Mẹ Từ để ăn mì, cũng xuống chuyện với bọn họ, về chuyện của Từ Trường Thắng cùng Cố Quyên.
Hàn Văn Hồng sửng sốt, chợt bật : "Hóa là như ."
"Mẹ bậy, chuyện ." Từ Trường Thắng ngại ngùng .
Hàn Văn Hồng : "Dì cả của tụi nhỏ lắm, nếu thể lấy là may mắn."
"Con , hả, cả Văn Hồng cũng , con cũng nên ngại ngùng hoài !" Mẹ Từ lập tức với con trai .
Từ Trường Thắng chút ngại ngùng, với Hàn Văn Hồng: "Mau ăn , đừng để nguội."
Hàn Văn Hồng thấy một chén mì lớn: "Thím, thím nhiều quá."
"Cháu đừng khách sáo với thím, mấy ngày nay trong lòng thím mang ơn nhiều, nếu cháu và Lệ Lệ giúp đỡ, thím cũng sống , đời luôn cảm thấy đen tối, vẫn là nhờ chị Hoa Quế đến đây an ủi thím, động viên thím mà Lệ Lệ cũng giúp đỡ ít, nên lúc mới đỡ một chút. Cháu cùng Trường Thắng là em nhiều năm như , cháu cứ xem nơi là nhà là , đừng khách sáo với mấy món !" Mẹ Từ .
"Chỉ một chén mì vẫn thể mời cháu ." Cha Từ gật đầu.
Ông , chuyện bên đều nhờ bạn già bận rộn, nhưng ông cũng ít nhiều gì cũng nhờ nhà Hàn đến giúp.
Hàn Văn Hồng , nghĩ đến vợ trong lòng cũng ấm áp, nên cũng còn khách sáo mà bắt đầu ăn ngay cả hai trứng gà cũng ăn sạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-359.html.]
"Thời gian cũng còn sớm, thím cháu nhớ nhà nên cũng giữ cháu nữa." Mẹ Từ nhận lấy cái chén, .
Hàn Văn Hồng gật đầu, với Từ Trường Thắng: "Nghỉ ngơi cho ."
Rồi cũng chào tạm biệt cha Từ xong trở về nha.
Lúc Đại Bảo và Nhị Bảo đều ngủ, bà Hàn cũng bế hai đứa cháu ngủ.
Về phần Cố Lệ thì cô công tác, chỗ thu mua bên bàn giao công việc xuống, nên vắng nhà một thời gian.
Nhìn thấy con trai trở về, bà Hàn tất nhiên mừng, bà Hàn vội vàng nấu mì cho con trai ăn, nhưng Hàn Văn Hồng ăn ở bên nhà họ Từ nên cần nữa.
Vừa Từ nấu mì trứng, bà Hàn cũng đáp lời.
"Mẹ, vợ con ?" Hàn Văn Hồng trong nhà thấy vợ nên hỏi.
"Con quên ? Lệ Lệ lúc đang việc ở chỗ thu mua, con bé công tác nên vắng nhà mấy ngày , lẽ ba đến năm ngày mới trở về." Bà Hàn .
Hàn Văn Hồng lúc mới nhớ đến.
Bà Hàn cũng thông cảm cho con trai, nhưng cũng còn cách nào: "Đi tắm ngủ .
Hàn Văn Hồng gật đầu, buổi tối khi ngủ, chỉ một ở trong căn phòng ngủ bên , ôm mền ngửi mùi hương của vợ để chìm giấc ngủ.
Chỉ là giấc ngủ sâu, bởi vì nhớ vợ, nhưng kết quả vợ thế mà ở nhà.
Khi Hàn Văn Hồng thức dậy sáng hôm , Đại Bảo dì cả của thằng bé đưa đến trường mẫu giáo, Nhị Bảo cũng đút ăn no căng đang ở cửa chơi với một đứa bé khác.
Mẹ Hàn cũng đang lựa đậu, thấy con trai liền : "Đi ăn cơm ."