"Thím Trần, thím còn mang theo những thứ , quá khách khí ." Cố Lệ .
"Đây là nên ." Thím Trần đáp.
Cố Lệ liền giới thiệu: "Thím Trần, đây là cháu, đây là em gái cháu, tên Cố Quân."
Thím Trần tiên chào hỏi Cố: "Mẹ Lệ Lệ, hôm qua thấy Lệ Lệ xinh như nghĩ, xinh mức nào mới sinh đứa con gái như ? Nhìn qua thôi thấy ưng mắt, hôm nay đến xem xét, quả nhiên là sai, ắt con!"
Mẹ Cố lời khen ngợi cho chút lâng lâng, trong lòng cũng vui vẻ, tạm thời đến những chuyện khác, chỉ riêng về ánh mắt của nhà trai thì .
Cũng thôi? Năm đó thời điểm trẻ tuổi, theo đuổi bà bao nhiêu...
"Nào nào , Đông Sinh mới là trí thức, chúng chỉ là dân lao động thô bỉ." Mẹ Cố .
Cố Lệ vẫn chút tin tưởng , đừng bà trọng nam khinh nữ, nhưng về mặt xã giao bà hề kém cỏi, nên cứ để hai họ chuyện.
Quả nhiên thím Trần trò chuyện với Cố hợp, đó mới về phía Cố Quân: "Quân Quân , bây giờ cháu công việc gì?"
Sắc mặt Cố Quân cứng đờ, sẽ thấy việc công việc mà chê bai chứ?
"Nha đầu , thẩm hỏi con thì trả lời , ngại gì?" Mẹ Cố bình tĩnh mỉm với thím Trần : "Nó ngại , dù cũng chỉ là nhân viên trong xưởng, công việc chính thức, cũng lo lắng, nhưng công việc thực khó tìm. Giống như bà con gái sa thải.
Thím Trần tỏ vui vẻ: "Không , con gái nhà , thể lo liệu nhà cửa cũng là lắm ."
Cố Quân mỉm , nhưng trong lòng thực sự chút mất mát, cô thật chút sự nghiệp, chứ gì trong tay mà lấy chồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-69.html.]
Cố Lệ im lặng quan sát, thím Trần trò chuyện hơn một tiếng mới trở về, bà trở về, còn nắm tay Cố Quân chuyện một hồi lâu, bảo Cố Quân rảnh rỗi đến nhà chơi.
chắc chắn sẽ đến nhà, dù thím Trần hài lòng, nhưng con trai bà còn thế nào, nhà gái chắc chắn sẽ chủ động đến, quá hạ .
Chờ thím Trần , Cố Lệ mớ hỏi : "Mẹ, thế nào? Là dễ tính ?"
Cố Lệ khá hiểu tính , đối với tệ, chính là dễ tính, bởi vì trong mắt dễ tính đồng nghĩa với dễ bắt nạt, thể chiếm lợi.
Mẹ Cố tỏ hài lòng: "Lễ hỏi, cũng thể thiếu." Bà nghĩ đến chuyện lễ hỏi .
Cố Lệ : "Mẹ đúng, cưới con gái nhà họ Cố chúng , lễ hỏi tuyệt đối thể thiếu."
Mẹ Cố thấy êm tai: "Được , hai chị em tâm sự , mua đồ ăn. Văn Hồng cùng Đại Bảo Nhị Bảo tới ?"
"Có, tối nay con dẫn cả nhà con qua ăn cơm?" Cố Lệ .
"Được, nhớ mang cho bộ quần áo nhé."
"Chỗ nào con quên ? Trưa nay em gái cùng con qua nhà con ăn cơm, cần nấu phần cho em ."
"Được." Cố Mẫu hài lòng mua đồ ăn.
Cố Quân lúc mớ với chị: "Chị, nãy chị với rằng lễ hỏi thể thiếu? Chị thế với , chắc chắn sử dụng công phu sư tử ngoạm"
"Nha, gả mà bắt đầu lo nghĩ cho nhà bên ?" Cố Lệ chế nhạo.