Lại uống thêm một chén canh trứng cà chua, sảng khoái vô cùng!
"Khoai tây mới thật ngọt, ăn thật ngon!" Mộc Mộc ăn giơ ngón tay cái lên.
Mọi đồng loạt gật đầu.
Sở Trường Phong ăn ngon lành, nhưng tiểu nha đầu trong lòng thì khổ sở.
Tiểu nha đầu tròn mắt cha nương và các ca ca ăn, nhưng bé chỉ thể .
Một lát , nước miếng đều chảy , ướt cả quần áo.
"A... nha..."
Tiểu nha đầu chịu nổi, bĩu môi, miệng nhỏ ê a ngừng.
"A..."
Sở Trường Phong cúi đầu con gái, thấy n.g.ự.c bé ướt đẫm, miệng nhỏ còn dính đầy nước miếng, phụt một tiếng bật .
Cười đến tiểu nha đầu hiểu , bé ngơ ngác cha, đôi mắt chớp chớp.
"Ai nha, con gái , thèm đến mức chứ? Nhìn xem áo n.g.ự.c con, ướt đến mức thể vắt nước ."
"A!"
Tiểu nha đầu chu môi.
Sở Cẩm Chu : "Cha, chắc chắn thèm lắm , khoai tây thơm như mà, thực sự thể ăn một chút ? Muội cũng lớn , nếm thử hương vị cũng ?"
Sở Trường Phong đáp: "Không ."
Thẩm Chỉ : "Trường Phong, đừng để ý đến con bé, cứ ăn cơm , sắp ăn xong , sẽ ôm con bé."
Sở Trường Phong gật đầu, lau nước miếng cho tiểu nha đầu,"Hoan Hoan, bây giờ con vẫn thể ăn những món , đợi đến khi con thể ăn cha nhất định sẽ học thật nhiều món ngon từ nương của con, ngày nào cũng nấu cho con ăn."
Lời hứa cũng thể tiểu nha đầu vui hơn, hiện tại ăn, chuyện thì ích gì? Ai là đợi đến bao giờ chứ?
Sở Trường Phong tiếp tục ăn cơm, còn tiểu nha đầu thì mặt mày u sầu, trề môi nhưng vẫn kiên cường .
Thẩm Chỉ ăn cơm xong, ôm tiểu nha đầu lên,"Ai nha, cái miệng nhỏ xem, chu lên thể treo cả cái bình dầu , còn giận dỗi ?"
Tiểu nha đầu thèm để ý đến nàng, trong lòng đang buồn!
Thẩm Chỉ hôn nhẹ lên đầu nhỏ của bé,"Nương đưa con quần áo nhé."
Ôm tiểu nha đầu về phòng, cho bé uống sữa mới một bộ quần áo mới.
Quần áo mới là màu trắng hồng, do nàng mới cho bé cách đây vài ngày, áo nhỏ thêu hoa đào xinh , mặc tiểu nha đầu, càng khiến bé trông giống một viên bánh trôi nhỏ trắng trẻo mềm mại.
Bộ dạng thật quá đáng yêu, Thẩm Chỉ liên tục hôn bé mấy cái.
"Ha ha ha..."
Tiểu nha đầu cuối cùng cũng nở nụ , còn giận dỗi nữa.
Thẩm Chỉ dịu dàng,"Không giận nữa đúng ?"
Tiểu nha đầu còn chu môi nữa, nụ lan tỏa khuôn mặt nhỏ nhắn, ngọt ngào vô cùng.
Thẩm Chỉ ôm bé sân, bốn cha con vẫn còn đang ăn cơm.
Thẩm Chỉ sợ tiểu nha đầu ngửi thấy mùi thơm tức giận, vì thế liền ôm bé ngoài.
Đi dạo một lúc, từ khi nào đến cửa nhà Tần Cửu An.
Nàng dứt khoát ôm tiểu nha đầu sân.
"Tần Cửu An... Tần Cửu An... ở nhà ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/492.html.]
Hôm nay tiệm lẩu đóng cửa, Sở Khiếu và Lâm Tranh từ sáng ngoài chơi, còn Tần Cửu An vốn thích ngoài, hẳn là vẫn còn ở nhà.
Chỉ là, nàng gọi mấy cũng ai trả lời.
Đẩy cửa bước , một mùi rượu nhàn nhạt xộc mũi.
Thẩm Chỉ sửng sốt một chút.
Từng bước một đến gần, chỉ thấy Tần Cửu An đang ghế dài, mặt đỏ bừng, cả nồng nặc mùi rượu.
Thẩm Chỉ: "..."
Còn đến giữa trưa uống say mèm thế , tên tiểu t.ử thối ...
Nhìn bàn chỉ hai bình rượu, nàng bất đắc dĩ mà lắc đầu, tửu lượng kém mà còn dám uống hết hai bình.
"Tần Cửu An! Tần Cửu An! Mau tỉnh !"
Nàng vỗ vỗ mặt ,"Tần Cửu An!"
Tiểu nha đầu tò mò đang ghế dài, còn giơ ngón tay chỉ chỉ,"A!"
Đôi mắt nhỏ Thẩm Chỉ,"A a a!"
Chillllllll girl !
Thẩm Chỉ : "Nương thấy , Cửu ca ca của con biến thành một con ma men ."
"A?"
Tiểu nha đầu nghiêng đầu nhỏ, mặt đầy khó hiểu.
Thẩm Chỉ trực tiếp đá Tần Cửu An một cái,"Tần Cửu An!! Mau dậy ngay cho !"
Tần Cửu An rên lên hai tiếng, miệng lẩm bẩm gì đó.
Thẩm Chỉ cúi đầu ghé sát .
"Lam Nguyệt... Lam Nguyệt..."
Thẩm Chỉ: "..."
Hóa là vì tình uống rượu giải sầu?
Nàng bất đắc dĩ lắc đầu, bao lâu , lúc còn ở Bắc Dương thì đối với nóng lạnh, hiện tại tự nhốt trong nhà mắc bệnh tương tư.
Nhìn say đến mức , chắc một lúc lâu nữa cũng tỉnh nổi, nàng suy nghĩ một chút, về nhà.
Mấy cha con ăn cơm xong, cũng rửa chén đũa sạch sẽ.
"Trường Phong, Tần Cửu An một ở nhà uống say , mau sang giúp đưa lên giường ."
"Uống say? Mới sáng sớm mà uống rượu gì chứ?" Sở Trường Phong cau mày.
Ba tiểu gia hỏa cũng ngơ ngác.
"Cửu ca ca uống rượu mà, uống hai ngụm là say ." Sở Cẩm Niên .
Thẩm Chỉ dẫn bọn họ đến nhà của Tần Cửu An.
Ngửi thấy mùi rượu trong phòng, đều sửng sốt.
Nhìn dài ghế như một đống bùn nhão, Sở Trường Phong nhíu mày "tặc lưỡi" hai tiếng,"Hắn nghĩ gì mà uống nhiều rượu như ? Thật là cho bớt lo."
Đỡ Tần Cửu An lên giường, Sở Trường Phong lấy nước lạnh lau mặt cho .
Ba tiểu gia hỏa quanh giường, mặt đều là vẻ lo lắng.
"Lam Nguyệt... Nguyệt..."
Động tác lau mặt của Sở Trường Phong khựng , đầu Thẩm Chỉ.
Thẩm Chỉ lắc đầu, chuyện nàng cũng giúp .