Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - 493

Cập nhật lúc: 2025-12-18 07:23:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Trường Phong nghĩ, đáng đời tên tiểu t.ử mắc bệnh tương tư, lúc cũng chẳng với một câu, mấy ngày khi rời , còn chờ mãi ở tiệm lẩu, nhưng vẫn đến.

Làm tổn thương trái tim cô nương , giờ lặng lẽ nhớ .

là tâm khẩu bất nhất, tự khổ .

Cả nhà dù cũng việc gì , bèn ở trong phòng Tần Cửu An, thỉnh thoảng chăm sóc , một chút.

Khi Tần Cửu An tỉnh rượu, gần đến chạng vạng.

Trong phòng tối mờ, xung quanh, nhịn xoa thái dương, đầu đau như nổ tung.

Hắn chậm rãi dậy, bỗng thấy mấy giọng non nớt vang lên bên cạnh.

"Cửu ca ca, cuối cùng cũng tỉnh !"

"Sao uống nhiều rượu thế? Không uống rượu ?"

"Cửu ca ca, lớn mà còn tự chăm sóc , haiz..."

Tần Cửu An xoa xoa huyệt thái dương,"Sao các ở đây?"

"Nương phát hiện uống say, đó chúng liền đến đây chăm sóc ."

Tần Cửu An chút ngại ngùng,"Ta chỉ uống một chút thôi, cần các ngươi chăm sóc ..."

Hắn vốn định uống say, nhưng tại , càng uống càng ý thức.

"Đã tỉnh thì mau dậy ăn cơm ." Sở Trường Phong ở cửa phòng ngủ, khoanh tay ngực.

Tần Cửu An đối diện với ánh mắt của Sở Trường Phong, trong đó thoáng hiện một chút trêu chọc.

Hắn chút khó hiểu.

Biểu cảm của Sở ca chẳng lẽ là đang... nhạo ?

Chờ đến nhà chính, bàn bày đầy đồ ăn.

Thẩm Chỉ cố ý mang nhiều nguyên liệu từ nhà đến bên nấu cơm.

Tần Cửu An thường ngày đều ăn cơm ở tiệm cơm, trong nhà ít khi nấu nướng.

Chỉ thỉnh thoảng mấy tiểu gia hỏa đến đây mới chiên khoai tây, nướng xiên thịt hoặc là nấu lẩu ăn.

Nguyên liệu phần lớn đều do bọn họ mang đến, bình thường trong nhà tích trữ đồ ăn.

Cơm nước xong, khi chuẩn về nhà, Thẩm Chỉ đột nhiên : "Tần Cửu An, nếu nhớ cô nương , thể thư cho nàng ."

"Khụ khụ khụ..."

Tần Cửu An vẻ mặt khiếp sợ nàng,"Tỷ bậy gì đó? Ta nhớ ai chứ?!"

Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ liếc , mặt hai đều là vẻ khinh thường.

"Các ngươi... các ngươi mau về nhà ... suốt ngày chỉ hươu vượn..."

Tần Cửu An chuyện đều chút lắp bắp, qua chính là đang chột .

Thẩm Chỉ: "Uống say , cứ lẩm bẩm gọi tên ... thật sự cho rằng khác ai trong lòng đang nhớ ai?"

Tần Cửu An sắc mặt cứng đờ.

Sở Trường Phong vỗ vai ,"Đừng trốn tránh lòng , sẽ hối hận đấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/493.html.]

Mọi rời , trong phòng chỉ còn .

Tần Cửu An thẫn thờ hồi lâu, đó trở về phòng, kéo ngăn kéo đầu giường , bên trong xếp đầy những phong thư.

Hắn mím môi, đẩy bộ chúng tận cùng bên trong ngăn kéo.

đời cũng thể gửi , mắt thấy tâm phiền.

Cũng ... hiện tại nàng thế nào?

Có thuận lợi ? Hẳn là thương?

Chillllllll girl !

Trong lòng tràn đầy lo lắng, nhưng bất lực.

Hắn khẽ một tiếng, đúng , bất lực.

Sở gia trồng 500 mẫu cây ăn quả cùng các loại rau dưa bên ngoài thành, Lam Lập vẫn luôn âm thầm quan tâm, mỗi từ bên ngoài thành trở về, ông đều ghé qua xem.

Lần cũng , từ biên cảnh trở về thành, ông cưỡi ngựa khu trồng trọt, xa liền thấy những cánh đồng xanh mướt đung đưa trong gió, trải dài đến tận chân trời.

Ông nhịn mà dụi mắt.

Chỉ mới một thời gian ngắn, khi trở về, thứ những khô héo mà còn phát triển tươi như ?

Rốt cuộc thế nào?!

Ông vội vàng dọc theo đồng ruộng, thấy những cây ăn quả lớn lên tươi , ngay cả những luống khoai tây cũng đang kết quả nhỏ màu xanh.

Ông đó là gì nên cũng để ở trong lòng.

càng về phía , nhanh, ông trợn tròn mắt.

Giữa những tán lá xanh mướt, những quả dưa leo, cà chua, đậu que, cà tím, ớt... treo lủng lẳng.

Từng loại rau quả căng mọng, trông cực kỳ tươi ngon.

"Cái... cái rốt cuộc trồng ?!" Ông nhịn mà thốt lên.

Những lưu dân đang tuần tra ruộng từ xa thấy tới lui, còn tưởng rằng gặp ăn trộm nên vội vàng chạy đến.

"Này! Ngươi gì đấy? Không đây! Mau !"

"Nếu ngươi dám ăn trộm, bọn sẽ lập tức giải ngươi lên quan phủ!"

Nhóm lưu dân vội vã chạy về phía nọ, trong miệng còn ngừng đe dọa.

Thẳng đến khi chạy đến mặt, thấy rõ ràng mắt là Lam Lập, đều ngơ ngác.

"Tư... tướng quân?! Ngài ở đây?"

Lam Lập vẫn còn đắm chìm trong khiếp sợ, thể hồn.

Một nam nhân thấy ông cứ chằm chằm quả dưa leo, liền dè dặt : "Tướng quân, nếu ngài ăn thì... bỏ tiền mua..."

Mọi xung quanh lập tức hít một lạnh.

Dám chuyện với Lam tướng quân như ?! Thật là sống nữa?!

Mọi liên tục nháy mắt hiệu, nhưng nam nhân chỉ khổ, thì ?

Đây là đồ của chủ nhân, vốn dĩ bỏ tiền mua!

Trong lòng bọn họ thấp thỏm bất an, bao lâu , Lam Lập cuối cùng cũng lấy tinh thần.

Hắn bọn họ, vẻ mặt vô cảm,"Mấy thứ là các ngươi trồng?"

Loading...