Hắn thở một đầy sảng khoái! Nước ô mai uống thua gì nước chanh nước trái cây ở tiệm cơm!
Hôm nay thật may mắn, thế nhưng mua đồ uống ngon, nếu như đến tiệm cơm xếp hàng, còn đợi đến khi nào!
Uống một ngụm nước ô mai, ăn một miếng mì lạnh, quả thực là tuyệt phối, cực kỳ giải nhiệt!
Những vị khách khác thấy uống ngon lành như cũng sôi nổi mua nước ô mai.
"Tiểu ca! Cho một ly, đây tiền đây!"
"Ta cũng một ly thử xem !"
"Ta cũng lấy một ly!"
Chỉ trong chốc lát, tất cả những khách đang xếp hàng mua mì lạnh cũng mua luôn nước ô mai.
Trái tim Trụ T.ử đập thình thịch, kích động thôi!
Buôn bán quá!
Ban đầu còn lo khách mua, vì từng uống loại nước .
Ai ngờ khách của Lâm gia gia đều mua nước ô mai, quả thực chính là nhặt sẵn!
Vốn cho rằng một thùng nước ô mai bán cả buổi sáng mới hết, ai ngờ đầy một canh giờ bán hết sạch.
Nhìn túi tiền chứa 400 văn, Trụ T.ử gian nan nuốt nước miếng.
Trong khi đó, mì lạnh của Lâm bá vẫn còn một nửa, thế nhưng ông kiếm 500 văn!
"Sao ngươi mang ít nước ô mai ? Chẳng đủ bán gì cả!" Lâm gia gia lẩm bẩm.
Trụ T.ử lúng túng: "... buổi sáng hôm nay kiếm 400 văn , kiếm nhiều như !"
Lâm gia gia vẻ mặt ghét bỏ: "Tính là gì chứ? 400 văn mà thôi, một buổi sáng ít nhất cũng kiếm 700 văn, buổi chiều còn bán tiếp, mỗi ngày kiếm hơn một lượng bạc là chuyện bình thường."
Trụ T.ử chỉ cảm thấy da đầu tê dại, tiền còn là tiền nữa ? Sao mà dễ kiếm như ? Nhẹ nhàng liền kiếm một lượng bạc!
Nếu tính như , một tháng thể kiếm đến ba mươi lượng bạc?!
Trời ơi! Quả thực họa c.h.ế.t !
Lâm gia gia: "Nương còn trẻ khỏe, siêng năng một chút, dậy sớm hơn để nấu thêm hai thùng nước ô mai mang bán, già mà còn dậy từ lúc trời sáng để nhào bột, nấu mì, chuẩn nguyên liệu đây ."
Trụ T.ử há to miệng.
Hắn mì còn quầy hàng của Lâm gia gia, đúng thật, nhiều mì như cũng nhào bột bao nhiêu mới thể .
Nhào bột vốn là việc tốn sức, còn nhiều như , một lão nhân gia như ông chắc chắn mệt.
Người ngoài thành bọn họ theo Sở Trường Phong lâu , đều Lâm gia gia nhờ bán đậu hũ thối và mì lạnh mà kiếm ít tiền.
Mọi đều hâm mộ, nghĩ rằng ông quá may mắn, tiền kiếm như nhặt từ trời rơi xuống.
cẩn thận nghĩ , cũng thực sự mệt, quả thực vất vả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/521.html.]
"Lâm bá, bá việc cực như ? Mỗi ngày cần thiết kiếm nhiều như , một ngày kiếm 500 văn cũng , vất vả như gì?"
Lâm gia gia , lắc đầu: "Ta cảm thấy mệt, hơn nữa kiếm thật nhiều tiền, mấy cháu trai của lớn lên còn cưới vợ, xây nhà, thứ gì mà chẳng tốn tiền?"
"Huống chi, còn định cho bọn chúng mỗi đứa một chiếc khóa bạc nhỏ, hoặc một chiếc khóa vàng nhỏ, cần tiền lắm đấy!"
Trụ T.ử nuốt nước miếng, khóa vàng nhỏ ư?
Thế thì cần bao nhiêu bạc đây?
Lâm bá tuy kiếm ít tiền, nhưng nếu bộ bạc kiếm đều dùng để mua đồ cho con của chủ nhân, thì thật khiến nể phục.
Chillllllll girl !
"Ngươi ăn mì lạnh ? Hay về nhà ăn cơm?" Lâm gia gia đột nhiên hỏi.
Trụ T.ử theo phản xạ nuốt nước miếng: "Vậy ăn mì lạnh !"
Lâm gia gia nheo mắt, trộn cho một chén mì lạnh thật lớn.
Ông còn cho thêm nhiều thịt gà xé sợi, dưa leo và cà rốt thái sợi. Sợi mì dai ngon kết hợp với nước trộn mát lạnh, thơm đến cưỡng nổi.
Trụ T.ử từng ăn mì lạnh, chớp mắt ăn hết một chén lớn.
Hắn l.i.ế.m môi, thèm mà Lâm gia gia.
Khóe miệng Lâm gia gia giật giật: "Một chén lớn mà còn đủ ăn ? Lượng gấp đôi một phần mì lạnh bình thường đấy!"
Ngoài miệng thì lẩm bẩm, nhưng ông vẫn trộn thêm cho một chén nữa.
Trụ T.ử ngây ngô, nhận lấy và tiếp tục ăn ngấu nghiến.
Ăn xong, cuối cùng cũng xem như no .
Lâm gia gia: "Ăn no thì mau về nấu thêm nước ô mai , giờ ngọ trời sẽ càng nóng, mua càng nhiều hơn, lúc đó buôn bán mới ! Nhớ rõ nấu nhiều một chút"
"Được!"
Trụ T.ử lau miệng: "Vậy còn ngài? Ngài định tiệm cơm ăn cơm ăn mì lạnh?"
"Đợi bán hết mì lạnh đến tiệm cơm ăn, buổi trưa còn về nhà nhồi bột nữa."
Trụ T.ử khích lệ: "Vậy liền trở về nấu nước ô mai đây!"
Người già còn chăm chỉ kiếm tiền như , trẻ khỏe thế cũng thể thua kém .
Hơn nửa canh giờ , Lâm gia gia bán hết mì lạnh, thu dọn đồ đạc đến tiệm cơm.
Tiệm cơm chật kín , bên ngoài cũng xếp một hàng dài.
Lâm gia gia tặc lưỡi, xem nước ô mai cũng chẳng giúp giảm tải chút nào!
Tiểu t.ử ngốc bán mấy chục ly nước ô mai, thế thì đủ cho ai uống chứ?
Lắc đầu, ông tiệm cơm.
Ông quen cửa quen nẻo thẳng bếp, định nhờ Sở Khiếu xào cho một món ăn.
thấy Sở Khiếu bận rộn như , ông do dự thôi.