A Mạc thủ lĩnh:"... Ngươi mới là kẻ mất mặt!"
Lúc , Thẩm Chỉ mới sửng sốt, ... là thủ lĩnh?!
Bọn họ mà nhận !
Lam Lập cãi với nữa: "Ngươi ăn hết thịt xiên nướng , cũng no bụng chứ? No thì mau về !"
Nhắc đến chuyện bực! Xiên nướng ông còn ăn bao nhiêu, tên hổ ăn hết sạch !
"Ta ăn cái !" A Mạc thủ lĩnh đẩy Lam Lập ,"Ta đến , ngươi tránh cho !"
Nhìn thấy bọn họ sắp cãi , Thẩm Chỉ rống to: "Dừng !!"
Cả hai bên lập tức im lặng.
Thẩm Chỉ: "Một nồi thể chiên nhiều khoai tây, các ngươi đều thể ăn, vội cái gì chứ? Chờ một lát !"
Nàng thở dài, đường đường là một vị thủ lĩnh, một tướng quân, một huyện lệnh, mà ấu trĩ như ?
Nàng thật ngờ bọn họ thể cãi như những đứa trẻ tiểu học.
Thật là hết nổi.
Tần Cửu An và Trụ T.ử cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, hai nhanh chóng bắt tay chiên khoai tây.
Khoai tây chín tới, cả hai bên đều kiên nhẫn nổi nữa: "Xong ? Chắc là chín ?"
"Có thể ăn ?"
"Còn cứng một chút, các ngươi thích ăn cứng ?"
"Thích! Chỉ cần chín là !"
Thẩm Chỉ nhanh chóng trộn đều cả một nồi khoai tây lớn.
Lam Lập và A Mạc thủ lĩnh giành giật , cuối cùng mỗi cũng lấy một chén.
Hai trừng mắt đối phương một cái, mới cúi đầu ăn.
Vừa ăn, A Mạc thủ lĩnh liền sửng sốt: "Không đúng... khoai tây hôm nay ngon hơn cả hôm ?!"
Hôm Sở Trường Phong chiên khoai tây cho bọn họ ăn ngon lắm , nhưng hôm nay càng thơm hơn!
Hắn ngờ, hóa thể ngon đến mức !
Lam Lập chế giễu: "Ngươi gì chứ? Đây là nương t.ử của hôm chiên khoai tây cho các ngươi, tay nghề của nàng giỏi hơn tướng công của nhiều!"
A Mạc thủ lĩnh Thẩm Chỉ lâu hơn một chút.
"Tiểu cô nướng, tay nghề của ngươi giỏi như , ngày nào cũng đến đây bán đồ ăn , sẽ đến mua mỗi ngày."
Thẩm Chỉ : "Sau sẽ khác bán, nếu các ngươi thích ăn, mỗi ngày đều đến chợ dạo."
Nàng thẳng thừng từ chối.
A Mạc thủ lĩnh cũng tức giận, tiếp tục ăn khoai tây.
Một nồi khoai tây hết, Trụ T.ử vẫn đang xử lý khoai còn , Tần Cửu An thì mang đến một cái rổ phủ bằng một lớp vải, trong rổ là những miếng đậu hũ trắng mịn.
Hắn thả đậu hũ chảo dầu, từ từ chiên.
Mọi vẫn còn đang ăn khoai tây, thấy những miếng đậu trắng trong chảo dầu, ai cũng tò mò vươn cổ .
A Mạc thủ lĩnh gần như dán mắt chảo dầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/533.html.]
Đậu hũ chiên vàng giòn bên ngoài, mềm mịn bên trong, cuối cùng cũng vớt .
Rắc thêm chút ớt bột và hành lá, vô cùng hấp dẫn.
A Mạc thủ lĩnh: "Này là món gì? Mau cho một chén."
Tần Cửu An múc cho một phần: "Món gọi là đậu hũ chiên."
"Đậu hũ... đậu hũ là cái gì? Chưa từng qua..."
Hắn lẩm bẩm một câu, gắp một miếng đậu hũ bỏ miệng.
Hương vị mềm mịn, béo ngậy, thơm nức.
Hắn sững sờ.
Nhìn Tần Cửu An một cái, tiếp tục ăn ngấu nghiến.
Những xung quanh thấy cũng phát thèm, vội vàng thúc giục Tần Cửu An cho họ một chén.
Không lâu , cả đám bộ tộc A Mạc đều cầm một chén đậu hũ, ăn hít hà, nhưng dừng .
"Khụ... Cũng cho chúng một chén ."
Lam Lập nhịn lên tiếng, huyện lệnh cũng bên cạnh tủm tỉm Tần Cửu An.
Tần Cửu An múc đậu hũ cho bọn họ, nhưng Lam Lập với ánh mắt khó hiểu.
A Mạc thủ lĩnh cùng đám hộ vệ ăn đến mức dậy.
Chillllllll girl !
Bọn họ ăn xong, những khác ùa .
Có cả của bộ tộc A Mạc, cũng bá tánh Bắc Dương.
Mọi ăn đậu hũ và khoai tây, tán thưởng ngớt.
Chẳng bao lâu , bộ khoai tây và đậu hũ của Tần Cửu An và Trụ T.ử đều bán hết sạch.
Bên , bánh cuốn của Sở Trường Phong cũng bán sạch còn gì.
Các bá tánh bộ tộc A Mạc khi ăn no liền tụ tập quanh quầy bán rau dưa củ quả.
Những loại rau dưa tươi thế đối với bọn họ còn hấp dẫn hơn cả thịt.
"Xem , xem ! Dưa leo mới hái sáng nay đây! Cà chua! Ớt! Cải trắng đây!"
"Giá rẻ lắm! Chỉ năm văn một cân thôi!"
Hai bán rau dưa trong lòng vẫn luôn lo lắng thấp thỏm, dù hôm nay chợ nhiều , nhưng đều đổ xô ăn vặt, ai ghé mua rau dưa của bọn họ.
Giờ cuối cùng cũng đến, bọn họ mừng đến mức dốc hết sức rao bán.
thực chẳng cần bọn họ rao gì nhiều, các bá tánh A Mạc rau dưa tươi hai mắt liền sáng rỡ.
"Lấy cho mười cân cái ! Hai cân cái !"
"Bán hết chỗ rau xanh cho !"
"Ta mua hết mấy loại !"
Ai nấy đều như thể mua bây giờ thì chẳng còn cơ hội nữa, tranh mua hết sạch.
Chưa đầy một khắc, bộ rau dưa hai quầy hàng bán hết.
Thế là hôm nay, gần như tất cả hàng hóa trong chợ đều bán hết sạch.
Chỉ còn một quầy hàng nhỏ tỏa mùi vị kỳ lạ, vẫn đang ngừng phát thứ mùi hương khó chấp nhận.